Chanbaek Bong Hong Trang
baekhyunee cảm ơn anh
baekhyunee tôi hơi mệt thôi
real__pcy lạy chúa, chờ mãi em mới rep real__pcy từ sáng giờ đỡ mệt hơn chưa ?baekhyunee vừa ngủ dậy, đỡ rồi
real__pcy sáng trưa ăn gì rồi ?baekhyunee mệt chẳng muốn ăn
real__pcy còn buồn ngủ không ?baekhyunee không
baekhyunee ngủ từ sáng rồi
baekhyunee giờ thấy mệt
baekhyunee nghỉ ngơi tí là khoẻ
baekhyunee anh lo học đi, tôi off đây
baekhyunee đã ofline
_____________________
Baekhyun ném điện thoại qua một bên. Cơn đau đầu, tê nhức chân tay hành hạ cậu từ đêm qua đến giờ. Thật may là hôm nay không có bài kiểm tra nào..
Ục ục~
Chiếc bụng cậu đang "gào thét thê lương" vì đói. Cũng phải thôi, từ sáng tới giờ cậu đã ăn gì đâu. Nhưng hiện tại xuống giường thôi đã khó khăn lắm rồi nói chi là xuống bếp lấy đồ ăn. Mà thật ra là nhà cậu hết gạo từ hôm kia, mì cũng không còn một gói, có lết được cái xác xuống bếp thì cũng chẳng có gì ăn được.
Bíp bíp !
Baekhyun nhìn ra hướng cửa sổ. Một chiếc BMW đang tiến dần vào đây. Mà hình như có gì đó quen quen... ?
Đây chẳng phải xe Chanyeol sao ??
Vài phút sau, Chanyeol lên phòng cậu.
Mở cửa, anh thấy cậu nằm ủ rũ trên giường. Anh vừa sót, vừa thương cậu, nhưng cũng muốn trách cái tính bất cẩn của cậu
- Em thật là, đêm qua sao không khoá cổng vào ?
Baekhyun nhìn anh, chẳng nói gì, mệt chẳng muốn mở mồm.
- Thấy thế nào rồi ?
Anh đặt túi đồ lên bàn, rồi sờ trán cậu. Nóng thế này mà bảo không sao à ?
- Đã đo nhiệt độ chưa ?
- Ngăn tủ..
Baekhyun thều thào nói. Chanyeol lấy chiếc nhiệt kế điện tử dưới ngăn tủ, đưa lên trước trán cậu.
- Ba chín độ ? Baekhyun, em sốt cao lắm rồi !
- Khụ khụ.. không sao..
- Không sao cái con khỉ, để anh lấy cháo cho em. Ăn đi còn uống thuốc.
Chanyeol đổ cháo ra bát rồi mang đến chỗ cậu.
- Để đấy đi..
- Mau há miệng ra !
- Không muốn ăn..
- Sao không muốn ăn ?
- Không ngon...
- Không ngon cũng phải ăn, hay là muốn lìa đời luôn ?
- ....
- Ăn đi, khi nào khỏi ốm em muốn ăn gì cũng được, anh bao.
Baekhyun há miệng, Chanyeol đút cháo. Cứ thế tầm nữa tiếng cũng hết bát cháo, anh liền lấy thuốc cho cậu.
- Uống đi !
- Thuốc đâu ra ?
- Lấy ở bệnh viện nhà anh. Uống đi, toàn thuốc nhập* cả đấy !
(* nhập: nhập khẩu, ý là thuốc nhập khẩu từ nước ngoài)
Baekhyun tuy ghét thuốc nhưng cũng đành bất lực nuốt sạch chúng vào bụng. Không lâu sau cậu liền chìm vào giấc ngủ.
Chanyeol ngắm cậu ngủ, chẳng biết từ khi nào anh cũng ngủ quên luôn..
______
| 20:07 |
Baekhyun tỉnh dậy. Cậu liếc xung quanh xem anh còn ở đây không.
Chanyeol ngồi ngay cạnh cậu. Anh ngồi bệt xuống đất, lấy ghế làm bàn để đặt máy tính. Có lẽ do đang chăm chú đánh máy nên anh tạm thời không để ý đến cậu.
Baekhyun nhìn anh. Ngũ quan hoàn mĩ, trông anh giờ y chang mấy chủ tịch soái ca trong truyện ngôn tình á.
Chanyeol quay sang thấy cậu nhìn chằm chằm vào mình. Anh liền đến chỗ cậu.
- Đỡ mệt chưa ?
- Đỡ nhiều rồi, cảm ơn anh.
Cậu ngồi dậy, ngó ngó chiếc máy tính của anh.
- Tiếng anh à, cần giúp gì không ?
- Hiểu gì không đấy ?
- Anh đừng quên tôi học khoa ngoại ngữ, hai năm thủ khoa đấy. Dăm ba ấy mà.
- Thôi ạ, trẫm lo cho thân trẫm trước đi. Khi nào trẫm hết mệt hẳn thì hẵng giúp thần.
- Trẫm không mệt, trẫm chỉ thấy đói thôi. Ngươi mau lấy xe ngựa chở trẫm đi ăn !
Anh nhìn ra cửa sổ, lắc đầu.
- Trẫm vẫn còn mệt, cứ ngồi đây để thần ra ngoài mua gì cho trẫm ăn.
- Chắc trẫm chết vì tự kỉ mất... Cho trẫm đi ăn !
Baekhyun nhìn anh với ánh mắt long lanh. Trông cậu bây giờ như cún con vậy, đáng yêu đến nỗi khiến Park Chanyeol mủi lòng ngay tức khắc.
- Được rồi, thay đồ đi. Ăn xong về luôn đấy !
- Okeee cảm ơn anh.
Baekhyun hớn hở chạy vọt thẳng vào nhà vệ sinh thay đồ. Chanyeol nhìn theo bóng dáng bé nhỏ ấy mà cảm thấy yêu đời thật sự.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com