Hirofumi: Raining Day
Artwork by:@fyfyfy1000 (Twitter)---Tí tách. Rào rào.Trời đang mưa, nặng hạt vô cùng.Em ghét trời mưa lắm. Chúng vừa ẩm ướt, vừa ồn ào. Chúng khiến tất cả những kế hoạch, dự định trong tương lai của em cùng những giọt nước bé xíu đó tan vào đất. Khi trời mưa, hơi đất sẽ bốc lên đầy nóng ẩm và bức bối, khiến cơ thể đổ đầy mồ hôi mồ kê, rất nhớp nháp cũng không kém phần bốc mùi. Thật chẳng hiểu nổi sao có lắm kẻ thích mưa vậy nhỉ?Sao? Mưa đã làm gì nên tội mà khiến em ghét cay ghét đắng đến thế ư? Mấy ví dụ trên quá mức bình thường ư?Thế thì chẳng cần phải lấy ví dụ gì sâu xa. Ngay lúc này đây, cơn mưa nặng hạt đang làm em ướt như chuột lột. Bộ đồng phục Cấp 3 ướt sũng, tóc ướt cũng bết dính vào mặt, lạnh và khó chịu vô cùng! Trời nguyền rủa kẻ nào dám lấy trộm ô của em trước cửa hàng tiện lợi!!!Đội cái cặp táp lên đầu, em dùng toàn bộ sức mạnh của nội tại để chạy thật nhanh tới dải phân cách qua đường. Điều cần được ưu tiên và quan tâm lúc này là về nhà thật nhanh, cởi bỏ trang phục nhớp nháp rồi thư giãn trong bồn tắm ấm áp. Không thứ gì có thể cản phá mong muốn này của em đâu!"Whoa. Mày nhìn kìa..." "Ngon..."Em nghe thấy tiếng mấy cậu trai bên cạnh thì thầm, ánh mắt chòng chọc liếc nhìn phía mình. Chú ý lại bản thân, áo đồng phục trắng tinh dính nước bết vào người, váy yếm không ngoại lệ, trơ tráo phô bày từng đường cong cơ thể, tới áo lót ngực cũng soi được bằng mắt thường.Dùng cặp táp che áo trước lại, em giơ chân đạp thẳng vào đầu gối tên con trai vô học kia, mắt lườm đe dọa:"Lũ chúng bay tin bà móc mắt đem cho quỷ ăn không hả? Không thể ga lăng nhắc nhở người khác à!?"Mấy tên nhát cáy bị em dọa sợ, ngay lập tức chạy biến sang bên kia đường. Môi còn thầm thì cái gì đó em không muốn quan tâm.Em ghét lũ con trai thế kia, như ghét mưa vậy. Chúng luôn săm soi từng đường nét trên cơ thể con gái một cách khoa trương, mặt dày nói năng tục tĩu về cơ thể con gái ngay trước mặt họ. Tội cô bạn thân em hơn, vì gương mặt ưa nhìn mà cơ thể cứ bị đem ra bàn luận với mấy đứa con trai khác, mấy lần khiến bạn em tự ti về bản thân cô ấy. Thừa hiểu lũ con trai dù có lớn thêm bao nhiêu thì vẫn là con trai, nhưng có sự phân biệt rạch ròi giữa quý ông và nít ranh đó! Làm người dễ thương như bạn em khóc là một tội ác bất dung thứ!!!Siết chặt cái cặp vào người, để cơn tức giận muốn bùng cháy của bản thân qua đi và một chút phiền muộn ập tới, em nhìn xuống mặt đường, không nhịn được mà thở dài. Chúa ơi, nếu hiển linh, xin hãy cho con một điều ước: Cho xe tông gãy chân lũ con trai khuyết tật nhân cách lúc nãy đi ạ!À, khuyến mãi cho con một cây dù nữa.Ôi, mà thành 2 điều rồi. Kệ đi. Chúa nhân từ sẽ tha thứ cho sự tham lam của loài người thôi." Chào buổi chiều. Sao vậy? Cậu quên mang ô à?"Giọng nói quen thuộc vọng tới từ xa, em ngẩng đầu, chạy tới cạnh người đó và cười tươi:" Chúa Yoshida giá đáo! Linh quá! Linh quá!!""Biệt danh mới của tôi à? Sao tháng nào cũng thay một cái thế?"Cậu bạn đẹp trai nghiêng đầu mỉm cười với em. A, có cảm giác như những vận xui xảy ra với em tựa như tan biến vậy. Giờ thì chúng giống như sự xắp đặt của vận mệnh hơn!!!"Người cậu ướt hết rồi đấy. Mượn áo khoác tôi này."Cởi áo khoác đồng phục bên ngoài, Hirofumi một tay cầm dù, một tay choàng áo lên người em, không quên ban phát một nụ cười điên đảo chúng sinh. Đây! Thiên hạ ra đây mà nhìn! Thấy gã đực rựa nào chất lượng như vầy chưa!? "Cảm ơn Chúa Yoshida. Người lại cứu giúp con chiên này nữa rồi~""Cậu đang tôn tôi lên làm thánh đấy à?"Hirofumi hơi nén cười, em đáp lại với một gương mặt tươi tắn:"Ừ, dù là tà đạo.""Ặc..."Em cười nắc nẻ. Quả nhiên, Hirofumi là đại diện cho những gã đực rựa chất lượng của nhân loại. Hóa ra thế giới này vẫn còn hi vọng!!!"Sao rồi, quen trường mới chưa? Đột nhiên thông báo chuyển qua trường tui, làm tưởng nhớ người ta quá nên làm liều chớ." Em quyết định chuyển chủ đề. Chọc cậu ta thế đủ rồi."Thôi nào, tổ chức đã yêu cầu như vậy rồi thì đành chịu thôi.""Haha, các ông lớn vẫn cứ thích hành xác lũ làm công ăn lương tụi mình mà."Em với lấy một bên váy và vắt mạnh, mớ nước mưa lạnh toát chảy ồ ạt, báo hiệu cho em biết bản thân đã dầm mưa lâu cỡ nào."Vậy đã tiếp cận Chainsaw Man chưa, hay cần tôi giúp một tay vậy?""...Không cần đâu."Giọng cậu ta đột nhiên hơi lạ, nhưng em quyết định mặc kệ."Thế sao? Vậy thì tốt."Em gạt mớ tóc lên sau tai, trực tiếp vắt đống nước còn lại ở trên tóc."Nói thật cậu đừng buồn, đứng trước mặt người khác giới mà tự nhiên như ruồi vầy thì bị nhìn cũng không sai đâu.""Nói nhăng nói cuội là ăn guốc vào mồm đó." "Con gái hung dữ không lấy được chồng đâu."Em cười đểu: "Con trai hay xỉa xói cũng không có ghệ đẹp đâu." Rồi tay chống hông tay hất tóc, cặp táp kẹp nách, hất mặt lên trời:"Còn tui chỉ việc xinh đẹp thế này thôi thì ối người xếp hàng theo đuổi rồi.""Xếp hàng xin tha mạng đó."Em mắt cá chết nhìn Hirofumi:"Hùa theo thì chết ai hở? Đúng là đồ ngốc xít."Lại nhìn lên bầu trời, xem ra còn lâu trời mới ngừng mưa. Nhưng cứ đứng thế này thành ra lại phiền cậu trai đối diện, có thể cậu ta còn công chuyện cần giải quyết thì sao? Đành vậy, chịu dầm mưa thêm một chút nữa, năm phút đi bộ là tới nhà em rồi."Hôm nay tới đây thôi, tui về đây. Áo cậu tui sẽ giặt sạch sẽ rồi trả sau! Bai."Ngay khi đưa vừa đưa cái cặp táp lên đầu, lưng quay chuẩn bị tốc biến thì bả vai em đã bị Hirofumi nắm lấy. Chàng Bạch Tuộc cười bất biến:"Tôi cũng đang có nhiệm vụ mới ở hướng nhà cậu. Cùng đi chung cho xôm!"Em híp mắt, mặt đầy nghi vấn:"Nhiệm vụ ở khu dân cư á? Có xạo không ba?""Ừ, xạo đó. Tôi muốn đưa cậu về nhà thôi, không được sao?"Cực kỳ thành thật, cậu Bạch tuộc khai luôn mục đích. Nhìn chòng chọc cậu ta do đơ người, em không thể nhịn nổi cảm giác muốn thổ phào. Gì chứ? Ăn gian quá rồi! Tại sao lại dùng gương mặt ngàn vàng đó ra dụ khị em chứ!???Khai ra mau! Cậu do tổ chức nào cài vào?? Hirofumi của em đâuuu? Hay đây cũng là trò láu cá của cậu ta vậy!??"Hmm?" À, em chưa trả lời cậu ta."Ôi trời, cậu đã có lòng thì tui đây cũng có dạ. Cho phép cậu hộ tống tui về."Em cố điều chỉnh tông giọng để giấu đi mấy giây bần thần vừa rồi. Thành công chọc cười anh chàng điển trai kia:"Rồi, rồi. Thưa Tiểu thư. Hạ nhân tin tưởng bản thân sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao."Em mỉm cười lại với cậu ta rồi bước đi song song với chàng bạch tuộc. Chà, nếu đây là đặc quyền chỉ xảy ra vào hôm mưa, thì chỉ một chút thôi, em nghĩ mình không ghét mưa nhiều như mình tưởng đâu.Tí tách."...""...Hửm?""Không có gì."Em đưa mắt nhìn về phía Hirofumi, cố gắng phân tích những gì mình vừa nghe. Chắc là tiếng mưa to quá thành ra em bị ảo tưởng rồi, chứ đời nào Cậu Bạch Tuộc kia lại nói "Nếu không mấy tên đàn ông khác sẽ nhìn em mãi." đâu nhỉ?End.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com