Chaennie Dung Lo Toi Thich Ai Cung Se Khong Thich Co
Sau một hồi chật vật trong phòng tắm cũng xong, bây giờ Chaeyoung mới có thể mở mắt nhìn Jennie.Mái tóc nâu đen còn ướt xỏa dài trên lưng, áo ngủ màu hồng phấn hai dây làm tôn lên màu da của Jennie cùng xương quai xanh gợi tình kia, xuống một chút vì áo ngủ quá mỏng và không mặc áo trong nên nó lộ rõ hai điểm hồng kia. Vì quá ngại nên Chaeyoung lại cuối đầu thì bắt gặp đôi chân thon dài kia."Em làm sao lại thẫn thờ ra đó??"_Jennie nhìn vẻ mặt ngại ngùng của Chaeyoung muốn đến và ôm lấy mà thôi."Không không có gì"_Chaeyoung nói xong bước đến cạnh Jennie bế cô ấy ra ngoài rồi đặt lên giường.Chaeyoung lại quay ra ngoài lấy túi mà bác sĩ đã đưa cho cô. Mở túi lấy lọ thuốc dùng để massage rồi bước lại vào phòng."Hay là để em sấy tóc cho chị trước rồi sau đó sẽ massage"_Chaeyoung ngước nhìn Jennie thì thấy tóc còn ước và bây giờ cũng trễ nếu để như vậy tối ngủ sẽ cảm lạnh.Nói xong Chaeyoung đứng lên tìm máy sấy, nhìn thoáng qua không thể thấy nên quay lại nhìn Jennie."Ngăn đầu tiên bên trái bàn trang điểm"_Jennie nhìn Chaeyoung không dám hỏi chỉ đứng nhìn như thế đành mở miệng chỉ nơi đặt máy sấyTheo lời Jennie, Chaeyoung bước đến bàn trang điểm mở tủ lấy máy sấy rồi bước đến bên Jennie, vì dây quá ngắn ổ điện lại nằm ở bàn trang điểm nên Chaeyoung lại bế Jennie đến bàn trang điểm ngồi.Jennie tùy ý ngã người về phía sau nhắm mắt lại tận hượng sự chu đáo của Chaeyoung. 30p sau tóc đã khô Chaeyoung đem cất máy sấy rồi lại bế Jennie trở lại giường ,đặt cô ngồi ngay ngắn trên giường, lấy lọ thuốc đổ một ít lên tay thoa đều rồi nhấc chân Jennie đặt lên đùi mình rồi bắt đầu massage. Vừa mới bắt đầu Jennie đã nhăn mặt vì đau Chaeyoung thấy thế cũng nhẹ tay lại, bây giờ gương mặt nhăn nhó ấy đã trở lại bình thường."Em đã bao giờ làm việc này chưa? Massage"_Jennie nhìn Chaeyoung có chút sủng nịnh nói"Một vài lần rồi, khi nhỏ em rất thích chạy nhảy xung quanh nên thường té ngã mỗi lần như thế Sana đều làm thế này với em, sau này lớn không tiện nhờ Sana nên tự làm""Mà này lúc nãy tại sao em lại có thể biết được ngày tháng sinh của tôi?"_Jennie hỏi câu này có chút mong chờ câu trả lời của Chaeyoung."D..dạ không phải vì chị là giám đốc sao quản lý như em làm sao lại không thể không biết chuyện này á" Chaeyoung có chút ngại ngùng giải thích."Vậy sao"_ Jennie có hơi thất vọng vì câu trả lời này."chị ở một mình sao??""Ừm"Chaeyoung thấy mình hình như đã đụng chạm vào chuyện buồn của Jennie sợ sau khi giải thích mọi việc lại càng thêm tệ nên chỉ biết cuối đầu tập chung massage.Sau một lúc Jennie vươn tay vuốt mái tóc của Chaeyoung rồi ôn nhu cười nói"Tôi mất mẹ từ nhỏ, cha tôi thì đã ra nước ngoài sinh sống"_Jennie ảm đảm nói"Vậy chị có hận cha mình không?"_Chaeyoung ấp úng ngước nhìn hỏi." Tôi rất hận ông ấy nhưng chỉ là lúc nhỏ, bây giờ thì không vì đôi lúc tôi cảm thấy hạnh phúc vì ông ấy vẫn còn nhớ đến đứa con gái này bằng cách gửi tiền sang đây""Tuy tôi không mấy đụng tới ,thường thì dùng nó để trả thêm cho người làm ở căn biệt thự ấy""Vậy đó mới chính là nhà của chị sao?? Tại sao chị lại không tiếp tục ở đó mà lại ở trong căn nhà này""Em nghĩ thử xem khi trở về nhà chả ai chào đón thật tâm tất cả chỉ vì nghĩa vụ phải làm, một nơi không có một tiếng cười,mỗi ngày một mình trong một căn nhà lạnh lẽo, một nơi rộng lớn không có một gia đình hoàn chỉnh thì dù có to như thế nào cũng không thể nói là nhà""Em tại sao lại khóc chứ??"_Jennie vươn tay kéo Chaeyoung đến bên mình vuốt ve gò má đầy nước mắt của em."Trước giờ em cứ nghĩ người như chị hoàn hảo như thế chắc là sống hạnh phúc lắm th.. thực sự không ngờ chị lại chịu nhiều cực khổ như vậy""Chỉ là lúc trước thôi bây giờ tôi thật sự rất hạnh phúc với cuộc sống bây giờ, được ở cạnh những người bạn thân và cả người quan trọng nhất trong đời mình"_Jennie nhìn Chaeyoung ôn nhu cười nói."Ng...người quan trọng nhất trong đời mình"_Chaeyoung có chút bất ngờ nghe câu này từ Jennie cô tính hỏi người đó là ai nhưng ánh mắt của Jennie cứ nhìn, cô cũng hiểu ra được cúi đầu xuống tiếp tục massage cho Jennie."Đồ xấu xa""Em bảo gì??"_Jennie nheo măt nhìn Chaeyoung cười nói"K...không có!!"Sau gần 1 tiếng Chaeyoung cũng kết thúc công việc massage đi cất lọ thuốc rồi đi rửa tay. Quay lại phòng vẫn thấy Jennie ngồi đó và ánh mắt vẫn đang nhìn Chaeyoung hết sức mị hoặc. Chaeyoung nuốt một ngụm nước bọt bước đến bên Jennie đỡ cô nằm xuống sau đó kéo mền đắp ngang ngực cho cô."Em cũng đi tắm đi, cứ lấy đồ tôi mà mặc""Em thật sự không c...""Còn ý kiến?"_Jennie nheo mắt nhìn Chaeyoung, hiện tại không phải là nói nữa mà là ra lệnhChaeyoung liền ngoan ngoãn bước đến tủ tìm một một đồ, cô lấy đại một cái áo thun cùng quần ngắn, vô tình thấy một bộ đồ vest được treo một góc, Chaeyoung nhíu mày một lúc chợt nhớ ra một chuyện rồi che miệng lén cười."Em còn làm gì ở đó sao không mau đi tắm??"_Jennie nhìn Chaeyoung cứ ngồi trơ ra đó liền hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com