Chaennie Bac Si Giup Em
Về đến nhà, sau khi ăn cơm xong, Chaeyoung ngồi trên sofa trong phòng khách vừa xem tin tức mới nhất vừa nhắn tin Wechat cho Jennie."Về đến nhà chưa?"[Đến rồi, bác sĩ Park.]"Trong nhà ngoại trừ em còn có ai khác không?"[Không có, em ở một mình.]Chaeyoung hơi hơi mỉm cười, rất nhanh gửi trò truyện video đến.Jennie trong nháy mắt có chút do dự, nhưng vẫn là nhanh chóng ấn nhận."Chào buổi tối."Chaeyoung cùng em chào hỏi. Cô cả người mặc quần áo ở nhà màu đen, tóc hơi ướt, còn chưa có lau khô, Jennie suy đoán là cô vừa mới tắm xong."Chào buổi tối, bác sĩ Park .""Bây giờ chúng ta bắt đầu điều trị ở nhà." Chaeyoung ôn hòa nói."...Được.""Bây giờ, em tìm chỗ có thể nằm được, giường hoặc sofa đều được."
Jennie cắn môi, nhẹ giọng nói: "Bây giờ em đang nằm trên giường."Buổi tối em có thói quen nằm trên giường xem tiểu thuyết.Nên khó trách, Chaeyoung nhìn cô cả người mặc váy dài màu xanh, xem ra là áo ngủ."Tiếp đến, chị dạy cho em cảm thụ thân thể của mình." Chaeyoung đỡ đỡ mắt kính, nói."Vâng.""Đầu tiên cởi hết toàn bộ quần áo ra.""Được." Trải qua lần kiểm tra ban ngày, bây giờ Jennie đã có thể buông lỏng một ít.Em buông điện thọi, cởi váy ngủ, cởi cả qυầи ɭóŧ, rất nhanh chóng, cả người em đã trần trụi trước màn hình điện thoại."Bác sĩ Park," Jennie cởi xong quần áo rồi, lại cầm lấy điện thoại, nhìn Chaeyoung nói: "Em cởi xong rồi." Thông qua camera, Chaeyoung đã thấy được bả vai Jennie bóng loáng cùng xương quai xanh, xuống chút nữa, "chậc" nhìn không tới.
Vì thế cô phân phó nói: "Bây giờ, em tìm một chỗ có thể quay được điện thoại, chị muốn nhìn toàn thân em, chị sẽ chỉ đạo em thật tốt."Cảm giác... Có chút ngượng ngùng.Ngay cả cùng Hae In, còn không có cơ hội nhìn như vậy đâu.Nhưng mà nghĩ lại, Jennie lại thấy mình nghĩ quá nhiều.Chị là bác sĩ a! Là tới giúp đỡ em a!Em nhanh chóng nghe theo lời Chaeyoung , nhìn khắp nơi đánh giá một chút, cuối cùng đặt điện thoại lên trên hộp trang điểm đầu giường, đảm bảo camera của điện thoại có thể quay đến toàn cảnh trên giường.Jennie điều chỉnh xong, lập tức, cả cơ thể trần trụi tuyết trắng của em hiện ra trước mắt Chaeyoung.Rõ ràng vài giờ trước vừa mới xem qua, nhưng là trước mắt cách màn hình di động, nhìn em lẳng lặng nằm trên chiếc khăn trải giường màu xanh, cô lập tức cương cứng.
Chaeyoung hắng giọng, cố làm cho giọng thanh nghe có vẻ bình tĩnh, thờ ơ."Bây giờ, duỗi tay vuốt ve hai bên ngực em."Màn ảnh trên giường lớn, Jennie vâng theo lời cô chỉ huy, hai bàn tay ngọc phân biệt sờ lên ngực mình.Ngực em quá lớn, ngay cả khi nằm thẳng, tất cả đều có hình dạng đẹp, độ cong gợi cảm.Em có chút thẹn thùng, càng không biết phải làm sao.Chỉ sờ soạng một hai cái, em chờ đợi chỉ dẫn tiếp theo."Mô tả chút cảm giác ngực trong tay.""Ừ... Rất mềm, rất trơn.""Được, bây giờ dùng sức niết chúng nó, biến chúng nó thành tưởng tượng thành quả mật đài trưởng thành. Nhiệm vụ của em là ép lấy nước từ những quả đào."Jennie vì thế mà mười ngón tay dùng sức, ngay lập tức, nhũ thịt từ khe hở ngón tay cô tràn ra.Yết hầu Chaeyoung trượt xuống, tay cô đã vói vào trong đũng quần mình.
"Nước trái cây rất nhiều, bây giờ là lúc uống sạch nó. Đút ngón tay vào trong miệng, tưởng tưởng nó là ống hút nước trái cây, dừng lưỡi em mυ"ŧ chúng nó."Trên giường, Jennie ngoan ngoãn làm theo.Em trần trụi, ưỡn ngực, 10 ngón tay thay phiên nhau nhét vào trong miệng nhỏ anh đào, chậm rãi liếʍ mυ"ŧ.Khí chất em lạnh băng, nhưng mà, hành động giống như đang giao hợp này, lại bất ngờ mang theo một vẻ đẹp kì lạ.Chaeyoung hơi hơi cắn răng, bắt đầu động tác trên tay, nắm côn ŧᏂịŧ của mình trên dưới vuốt ve.Jennie đưa ngón tay giữa vào trong miệng, không biết vì sao, càng hút hút, em càng cảm giác hạ thân từng đợt ngứa ngáy. Vì thế em nhịn không được nhẹ nhàng vặn vẹo eo, muốn giảm bớt sự khó chịu này.Động tác của em đương nhiên không thoát được ánh mắt sắc bén của Chaeyoung, cô bắt đầu chỉ đạo bước tiếp theo.
"Nước trái cây uống xong rồi, nên bài tiết ra ngoài. Bây giờ, tay trái em đẩy môi âʍ ɦộ ra giữ lại, tay phải vuốt ve âm đế của em.""Vâng." Jennie cắn môi, mặt đỏ hồng đáp ứng.Em biết dáng vẻ của mình lúc này rất khó coi, nhưng em không còn cách nào khác. Em hy vọng mình có thể khỏi bệnh, hy vọng cùng Hae In tiếp tục ở bên nhau.Vì thế, em dựa theo lời bác sĩ Park Chaeyoung phân phó, tay trái theo bụng nhỏ trượt xuống dưới, đẩy hai môi âʍ ɦộ đầy đặn ra, ngón trỏ tay phải tìm kiếm âm đế, chậm rãi vuốt ve."Âʍ ѵậŧ mà em đang vuốt là cơ quan duy nhất của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© liên quan đến ham muốn du͙© vọиɠ và cảm giác tìиɧ ɖu͙©. Chức năng sinh lý duy nhất của nó là kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn của phụ nữ và kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ.Giọng Chaeyoung từ phía trên phía trên bàn trang đem truyền đến. Thanh âm cô vẫn bình tĩnh ôn hòa như cũ, nhưng nói ra những lời nói lại làm Jennie vô cùng ngượng ngùng."Chậm rãi sờ âm đế của em, cảm thụ phản ứng của nó." Cô chỉ đạo.Jennie ban đầu còn có chút thẹn thùng, nhưng là cứ vuốt vuốt, dần dần, có một tia tê dại từ âm đế truyền đến, truyền đi khắp cơ thể em.Loại cảm giác này, vô cùng xa lạ."A ~" Cô nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng. Sau đó vội nói: "Bác sĩ Park, em cảm giác có chút kỳ lạ.""Kì lạ thế nào?""Em cảm giác cả người tê tê, lại có chút ngứa."A ~ Xem ra là động tình rồi. Đôi mắt Chaeyoung đen tối,"Đây là phản ứng bình thường khi kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ѵậŧ. Em thử tăng tốc độ ma xát xem nào.""Được."Ngón tay Jennie càng cọ cọ nhanh hơn."A ~ Ưm ~"Thật thoải mái, như thể có dòng điện chạy đi khắp toàn thân.Loại cảm giác này, khó có thể hình dung, nhưng làm cho thể xác và tinh thần cô vui sướиɠ, vô thức mà thư giãn thả lỏng.Tiếng phụ nữ rêи ɾỉ cứ như vậy xuyên qua điện thoại truyền đến, Chaeyoung nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, động tác trên tay càng nhanh hơn."Ưm~ a ~~"Không có Chaeyoung chỉ đạo, động tác trên tay Jennie không dám dừng lại.Nhưng mà, em cảm giác tay rất mỏi, eo cũng rất mỏi.Hơn nữa, còn có chút muốn đi tiểu.Nhưng mà, đối mặt với bác sĩ Park hôm nay mới gặp lần đầu, em không dám mở miệng."Ư ưm" Chaeyoung trầm thấp rên một tiếng, rốt cuộc bắn tinh.Giọng cô có chút to, Jennie nhịn không được hỏi:"Bác sĩ Park, chị sao thế?""Không có gì, đang xem TV."Bác sĩ Park thủ da^ʍ xong, cả người lại khôi phục giọng điệu bình thường.Cô nhìn không có gì khác biệt lắm, tiếp tục nói:"Bây giờ, buông âm đế của em ra, sờ âʍ đa͙σ của em một chút.""Vâng." Jennie thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng dời tay.
Ngón tay xinh đẹp trắng nõn dời đi, ngay sau đó, em sờ thấy một thứ chất lỏng dấp dính.Đây có phải...?Có phải kinh nguyệt không?Thời gian không đúng.Có phải dịch tiết âʍ đa͙σ?Chắc là cũng không phải.Đúng lúc này, Chaeyoung ở bên kia hỏi: "Tiểu huyệt có ướt không?"
Jennie cắn môi, nhẹ giọng nói: "Bây giờ em đang nằm trên giường."Buổi tối em có thói quen nằm trên giường xem tiểu thuyết.Nên khó trách, Chaeyoung nhìn cô cả người mặc váy dài màu xanh, xem ra là áo ngủ."Tiếp đến, chị dạy cho em cảm thụ thân thể của mình." Chaeyoung đỡ đỡ mắt kính, nói."Vâng.""Đầu tiên cởi hết toàn bộ quần áo ra.""Được." Trải qua lần kiểm tra ban ngày, bây giờ Jennie đã có thể buông lỏng một ít.Em buông điện thọi, cởi váy ngủ, cởi cả qυầи ɭóŧ, rất nhanh chóng, cả người em đã trần trụi trước màn hình điện thoại."Bác sĩ Park," Jennie cởi xong quần áo rồi, lại cầm lấy điện thoại, nhìn Chaeyoung nói: "Em cởi xong rồi." Thông qua camera, Chaeyoung đã thấy được bả vai Jennie bóng loáng cùng xương quai xanh, xuống chút nữa, "chậc" nhìn không tới.
Vì thế cô phân phó nói: "Bây giờ, em tìm một chỗ có thể quay được điện thoại, chị muốn nhìn toàn thân em, chị sẽ chỉ đạo em thật tốt."Cảm giác... Có chút ngượng ngùng.Ngay cả cùng Hae In, còn không có cơ hội nhìn như vậy đâu.Nhưng mà nghĩ lại, Jennie lại thấy mình nghĩ quá nhiều.Chị là bác sĩ a! Là tới giúp đỡ em a!Em nhanh chóng nghe theo lời Chaeyoung , nhìn khắp nơi đánh giá một chút, cuối cùng đặt điện thoại lên trên hộp trang điểm đầu giường, đảm bảo camera của điện thoại có thể quay đến toàn cảnh trên giường.Jennie điều chỉnh xong, lập tức, cả cơ thể trần trụi tuyết trắng của em hiện ra trước mắt Chaeyoung.Rõ ràng vài giờ trước vừa mới xem qua, nhưng là trước mắt cách màn hình di động, nhìn em lẳng lặng nằm trên chiếc khăn trải giường màu xanh, cô lập tức cương cứng.
Chaeyoung hắng giọng, cố làm cho giọng thanh nghe có vẻ bình tĩnh, thờ ơ."Bây giờ, duỗi tay vuốt ve hai bên ngực em."Màn ảnh trên giường lớn, Jennie vâng theo lời cô chỉ huy, hai bàn tay ngọc phân biệt sờ lên ngực mình.Ngực em quá lớn, ngay cả khi nằm thẳng, tất cả đều có hình dạng đẹp, độ cong gợi cảm.Em có chút thẹn thùng, càng không biết phải làm sao.Chỉ sờ soạng một hai cái, em chờ đợi chỉ dẫn tiếp theo."Mô tả chút cảm giác ngực trong tay.""Ừ... Rất mềm, rất trơn.""Được, bây giờ dùng sức niết chúng nó, biến chúng nó thành tưởng tượng thành quả mật đài trưởng thành. Nhiệm vụ của em là ép lấy nước từ những quả đào."Jennie vì thế mà mười ngón tay dùng sức, ngay lập tức, nhũ thịt từ khe hở ngón tay cô tràn ra.Yết hầu Chaeyoung trượt xuống, tay cô đã vói vào trong đũng quần mình.
"Nước trái cây rất nhiều, bây giờ là lúc uống sạch nó. Đút ngón tay vào trong miệng, tưởng tưởng nó là ống hút nước trái cây, dừng lưỡi em mυ"ŧ chúng nó."Trên giường, Jennie ngoan ngoãn làm theo.Em trần trụi, ưỡn ngực, 10 ngón tay thay phiên nhau nhét vào trong miệng nhỏ anh đào, chậm rãi liếʍ mυ"ŧ.Khí chất em lạnh băng, nhưng mà, hành động giống như đang giao hợp này, lại bất ngờ mang theo một vẻ đẹp kì lạ.Chaeyoung hơi hơi cắn răng, bắt đầu động tác trên tay, nắm côn ŧᏂịŧ của mình trên dưới vuốt ve.Jennie đưa ngón tay giữa vào trong miệng, không biết vì sao, càng hút hút, em càng cảm giác hạ thân từng đợt ngứa ngáy. Vì thế em nhịn không được nhẹ nhàng vặn vẹo eo, muốn giảm bớt sự khó chịu này.Động tác của em đương nhiên không thoát được ánh mắt sắc bén của Chaeyoung, cô bắt đầu chỉ đạo bước tiếp theo.
"Nước trái cây uống xong rồi, nên bài tiết ra ngoài. Bây giờ, tay trái em đẩy môi âʍ ɦộ ra giữ lại, tay phải vuốt ve âm đế của em.""Vâng." Jennie cắn môi, mặt đỏ hồng đáp ứng.Em biết dáng vẻ của mình lúc này rất khó coi, nhưng em không còn cách nào khác. Em hy vọng mình có thể khỏi bệnh, hy vọng cùng Hae In tiếp tục ở bên nhau.Vì thế, em dựa theo lời bác sĩ Park Chaeyoung phân phó, tay trái theo bụng nhỏ trượt xuống dưới, đẩy hai môi âʍ ɦộ đầy đặn ra, ngón trỏ tay phải tìm kiếm âm đế, chậm rãi vuốt ve."Âʍ ѵậŧ mà em đang vuốt là cơ quan duy nhất của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© liên quan đến ham muốn du͙© vọиɠ và cảm giác tìиɧ ɖu͙©. Chức năng sinh lý duy nhất của nó là kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn của phụ nữ và kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ.Giọng Chaeyoung từ phía trên phía trên bàn trang đem truyền đến. Thanh âm cô vẫn bình tĩnh ôn hòa như cũ, nhưng nói ra những lời nói lại làm Jennie vô cùng ngượng ngùng."Chậm rãi sờ âm đế của em, cảm thụ phản ứng của nó." Cô chỉ đạo.Jennie ban đầu còn có chút thẹn thùng, nhưng là cứ vuốt vuốt, dần dần, có một tia tê dại từ âm đế truyền đến, truyền đi khắp cơ thể em.Loại cảm giác này, vô cùng xa lạ."A ~" Cô nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng. Sau đó vội nói: "Bác sĩ Park, em cảm giác có chút kỳ lạ.""Kì lạ thế nào?""Em cảm giác cả người tê tê, lại có chút ngứa."A ~ Xem ra là động tình rồi. Đôi mắt Chaeyoung đen tối,"Đây là phản ứng bình thường khi kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ѵậŧ. Em thử tăng tốc độ ma xát xem nào.""Được."Ngón tay Jennie càng cọ cọ nhanh hơn."A ~ Ưm ~"Thật thoải mái, như thể có dòng điện chạy đi khắp toàn thân.Loại cảm giác này, khó có thể hình dung, nhưng làm cho thể xác và tinh thần cô vui sướиɠ, vô thức mà thư giãn thả lỏng.Tiếng phụ nữ rêи ɾỉ cứ như vậy xuyên qua điện thoại truyền đến, Chaeyoung nhịn không được hừ nhẹ một tiếng, động tác trên tay càng nhanh hơn."Ưm~ a ~~"Không có Chaeyoung chỉ đạo, động tác trên tay Jennie không dám dừng lại.Nhưng mà, em cảm giác tay rất mỏi, eo cũng rất mỏi.Hơn nữa, còn có chút muốn đi tiểu.Nhưng mà, đối mặt với bác sĩ Park hôm nay mới gặp lần đầu, em không dám mở miệng."Ư ưm" Chaeyoung trầm thấp rên một tiếng, rốt cuộc bắn tinh.Giọng cô có chút to, Jennie nhịn không được hỏi:"Bác sĩ Park, chị sao thế?""Không có gì, đang xem TV."Bác sĩ Park thủ da^ʍ xong, cả người lại khôi phục giọng điệu bình thường.Cô nhìn không có gì khác biệt lắm, tiếp tục nói:"Bây giờ, buông âm đế của em ra, sờ âʍ đa͙σ của em một chút.""Vâng." Jennie thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng dời tay.
Ngón tay xinh đẹp trắng nõn dời đi, ngay sau đó, em sờ thấy một thứ chất lỏng dấp dính.Đây có phải...?Có phải kinh nguyệt không?Thời gian không đúng.Có phải dịch tiết âʍ đa͙σ?Chắc là cũng không phải.Đúng lúc này, Chaeyoung ở bên kia hỏi: "Tiểu huyệt có ướt không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com