Cha Cua Nguoi Cu Yeu Toi Na I Luong
Dư Đồng thành công khiến cho bữa tiệc xôn xao, Kỳ Nhạc cũng thành tiêu điểm chú ý của mọi người.Ân Thế Kiên từ đầu đến cuối đều mang vẻ mặt lạnh nhạt, không chút lo lắng chuyện Dư Đồng đang dồn mình vào chỗ chết."Kỳ Nhạc, sao anh lại không biết xấu hổ như vậy?" Thông đồng với ai lại không làm, cố tình lại thông đồng với nam thần của cô ta chứ!Kỳ Thăng không nghe nổi nữa, nhịn không được hỏi: "Vị tiểu thư này, xin hỏi thằng bé đắc tội gì với cô vậy?""Kỳ nhị thiếu, anh không biết anh ta đê tiện nhiều thế nào đâu! Bán mông không nói còn câu dẫn đàn ông ở khắp nơi!" Dư Đồng tức giận bất bình, "Anh tuyệt đối đừng để bị anh ta lừa gạt!"Ân Thế Kiên thầm thở ra một hơi, anh quả nhiên không nhìn lầm. Cô gái này quả thực không có đầu óc.Mí mắt Kỳ Thăng nhảy dựng lên, nhìn về phía đứa em trai đang bình tĩnh nhà mình."Nhạc Nhạc, cô ấy nói có phải sự thật không?" Anh phát huy kỹ thuật diễn của mình, lạnh giọng hỏi: "Trước đây em đều lừa gạt anh?"Kỳ Nhạc phối hợp diễn trò cùng anh hai, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Thực xin lỗi...""Xin lỗi là xong chuyện?" Dư Đồng còn không biết sống chết, "Kỳ nhị thiếu là người mà anh có thể lừa gạt sao?"Xì, cô gái này quả nhiên được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.Kỳ Nhạc đều kinh sợ rồi! Người như thế này sao có thể sống đến tận giờ chứ!Kỳ Thăng cố ý cắn răng nói: "Kỳ Nhạc, em cũng thật là.""Anh hai..." Vẻ mặt Kỳ Nhạc khó xử, lại làm bộ trộm liếc nhìn Ân Thế Kiên, nói: "Cô ấy là bạn gái của Ân tiên sinh, em không dám đắc tội..."Lời này vừa nói ra, ánh mắt vừa dừng trên người Kỳ Nhạc nháy mắt đã quay sang người Ân Thế Kiên.Ân Thế Kiên không khỏi cười, thằng nhóc con này còn rất giảo hoạt, dẫn lửa lên tới tận người mình."Kỳ tiểu thiếu gia nói đùa, vị Dư tiểu thư này không phải là bạn gái của tôi." Kỳ Nhạc muốn chỉnh anh, nhưng Ân Thế Kiên anh cũng là người xảo quyệt đấy.Hóa ra Kỳ Nhạc lại là người nhà họ Kỳ!Dư Đồng cả kinh, giống như bị một tia sét đánh trúng người, thẳng tắp bổ xuống người cô ta.Thấy sắc mặt cô ta đại biến, Kỳ Nhạc chế nhạo nói: "Mới nãy còn nắm tay nhau thật chặt, tôi còn tưởng là niềm vui mới của Ân tiên sinh chứ."Đây là đang ghen sao? Ân Thế Kiên không khỏi bật cười."Kỳ tiểu thiếu gia thực sự hiểu lầm rồi." Anh cố nén cười, trên mặt lại là vẻ lạnh nhạt, "Cô ta đúng là người tôi dẫn đến, nhưng không có nghĩa là bạn gái của tôi."Dư Đồng nghe vậy, không dám tin mà nhìn về phía người đàn ông."Ân tiên sinh, ngài—""Tôi chỉ dựa theo yêu cầu của Dư tiểu thư, dẫn cô ta đến một buổi tiệc mà thôi.""Ân tiên sinh, ngài đang nói bậy bạ gì đó?!" Vẻ mặt Dư Đồng kích động, nói chuyện cũng không tự giác nâng cao âm lượng."Mục đích của Dư tiểu thư đã đạt được rồi, nhưng không nghĩ tới cô sẽ làm ra chuyện như vậy." Ngữ khí Ân Thế Kiên đột nhiên nghiêm khắc, "Không chỉ chửi bới danh dự Kỳ tiểu thiếu gia, lại còn dám ra tay đánh cậu ấy!"Anh nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, đem bản thân mình phủi đến sạch sẽ.Anh cả của Kỳ Nhạc lúc này đã đi tới, vừa nghe thấy lời này, lạnh mặt đi tới bên cạnh em trai bảo bối của mình.Quả nhiên, đã thấy năm dấu tay đặc biệt rõ ràng trên mặt Kỳ Nhạc.Người đại diện cho nhà họ Kỳ vừa đến, mọi người đã sôi nổi nghe ngóng."Dư tiểu thư có ý kiến gì với em trai tôi?" Kỳ Duệ lạnh giọng, khiến người ta cảm thấy một cỗ áp bách rất lớn."Tôi không phải, tôi không có..." Dư Đồng luống cuống, xin giúp đỡ nhìn về phía Ân Thế Kiên, "Ân tiên sinh, ngài... Ngài vì sao lại đối xử với tôi như vậy?"Đáng tiếc, Ân Thế Kiên chính là vì giờ khắc này mới đến, chỉ biết bỏ đá xuống giếng, không có khả năng giúp cô ta.Kỳ Nhạc ngoan ngoãn đứng phía sau anh cả, ở góc người khác không nhìn được mà liếc mắt khinh thường nhìn ông chú già.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com