Cau La Vat So Huu Cua To
Về đến nhà , bứơc vào cửa Mao Mao liền chạy thẳng đến quoe quẩy đuôi . Tiêu Thanh chạy lại ôm chầm cục bông trắng ấm áp . Châu Vũ là ngừơi cầm túi đồ , đi thẳng vào nhà bếp . Tiêu Thanh chỉ cầm bịch kẹo hồ lô , nhảy phọt lên sofa ngồi thửơng thức .- Mao Mao mày có muốn thử không , tao rất thích nó a . Để tao đút mày ăn thử .Tiêu Thanh mở bao ra , lấy một viên kẹo thả vào miệng Mao Mao. Cậu không ngờ Mao Mao lại có thể ăn đựơc loại kẹo này nên cứ thế mà đút . Cả hai cùng nhau rồi ăn xem tivi .- Cậu định để Mao Mao ăn vặt sao?Châu Vũ giở giọng hung tợn chỉnh Tiêu Thanh . - Cậu không nên nói vậy a , tớ là đang giúp Mao Mao thửơng thức món ngon mới .- Dư thừa ! Cậu dạy nó đến khi nó không còn muốn ăn cơm thì cậu sẽ là thực phẩm thay thế cho dạ dày Mao Mao .- Óai , cậu dọa tớ sao !Tiêu Thanh trợn mắt nhìn , Châu Vũ thở dài một tiếng rồi quay ngừơi đi xuống bếp.Vài phút sau , tất cả đồ ăn được dọn trên bàn . Tiêu Thanh ngồi xuống , Châu Vũ ngồi đối diện cậu ôn nhu lấy cơm bỏ vào chén .- Châu Vũ , tớ .- Chuyện gì ? Châu Vũ mặt chăm chú ăn cơm , chẳng buồn liếc mắt một cái . - Kì nghỉ đông này , tớ phải về ...- Tùy cậu !Châu Vũ trả lời Tiêu Thanh , nghe cậu ta nói vậy cậu chỉ " ừ " một tiếng rồi tiếp tục ăn .Xong bữa cơm tối , Châu Vũ ngồi trên sofa cùng Mao Mao xem tivi . Cậu cũng muốn lấy bản hợp đồng ra làm tiếp cho xong nhưng cậu lại sợ Tiêu Thanh chen vào nên quyết định đợi tên ấy ngủ rồi lấy ra làm .Tiêu Thanh đứng ở bồn nứơc rửa chén , cậu nghỉ bâng quơ " Mình với Châu Vũ đã ... không biết kì nghỉ đông này . Theo như lời Mộc Nhĩ cậu ta muốn mình rủ cậu ấy về nhà " ." Xoảng " Một cái dĩa từ trên tay Tiêu Thanh rơi xuống . Châu Vũ từ phòng khách đi vào , Tiêu Thanh giật mình vội cuối xuống nhặt mảnh vỡ .- Cậu nghĩ gì vậy ? Châu Vũ đứng gần cậu , hai tay khoanh lại sắc mạnh lạnh lùng nhìn . Tiêu Thanh cuối xuống nhặt cho nhanh , quá nhanh không để ý .- Ui ...Cậu bị mảnh vỡ nhọn đâm vào . Máu chảy dài xuống ngón tay , cậu vội ôm chặt ngón tay lại .- Ơ , Châu Vũ cậu ...Tiêu Thanh ngạc nhiên trứơc hành động của Châu Vũ . Cậu ta nhẹ nhàng đưa ngón tay đang chảy máu của Tiêu Thanh đút vào miệng mút . Cậu ôn nhu mút hết máu chảy trên ngón tay , rồi dùng tay mátxa nhẹ ở ngón tay cậu ta cho máu lưu thông . Ánh mắt cậu khẽ nhắm lại, thửơng thức mùi vị ngọt tươi trong máu Tiêu Thanh .Đựơc Châu Vũ ân cần mút ngón tay , Tiêu Thanh cũng không còn thấy đau nữa vội rút tay lại . Mặt cậu lúc này đỏ bừng hết lên .Châu Vũ gôm hết mảnh vỡ , đứng lên bỏ vào sọt rác . Cậu lại tủ gỗ gần đấy lấy băng cá nhân dán vào tay Tiêu Thanh . - Cậu bớt nghĩ vớ vẩn đi ! Châu Vũ trách mắng , thật sự cậu đâu nở mắng tên ấy . Chỉ là cậu thấy Tiêu Thanh bị đứt tay trong lòng có chút xót nhẹ.- Tớ , tớ xin lỗi .Nói rồi , cậu đứng dậy . Cất hết chén dĩa vào vào tủ , Châu Vũ nhìn cậu rồi bất chợt vòng tay qua ôm chặt lấy eo cậu .Tiêu Thanh lại bị hành động đột ngột của Châu Vũ làm cho đứng hình .- Tớ ghét chính là máu !- Tạ..tại.. sao... Cậu lắp bắp , Châu Vũ nhẹ cuối xuống hôn nhẹ lên cổ cậu . - Tớ không muốn cậu mất máu mà chết ! " Quái , cái lí luận gì vậy " Tiêu Thanh bất ngờ . Vội nhảy ra khỏi vòng tay Châu Vũ .- Cậu nói gì vậy , tớ mất máu chết khi nào . Nếu có chết , lúc nãy bị cậu hút cho cạn rồi .- Ừhm !Tức giận đến xanh cả mặt , Tiêu Thanh đi lên phòng khách ngồi bịch trên sofa cạnh Mao Mao . Châu Vũ đi đằng sau , cậu mệt nhọc hay gây hứng đưa đầu mạnh bạo xuống đùi Tiêu Thanh.- Ôn dịch nhà cậu , đùi tớ không phải cái gối .Tiêu Thanh đưa tay đẩy đẩy đầu Châu Vũ . Bàn tay liên tục xoa xoa lên ngọn tóc đen mựơt bóng dài , Tiêu Thanh khựng lại " Tóc cậu ấy , còn đẹp hơn tóc mình ". Cậu tự ti .- Ơ ...Châu Vũ vén góc áo Tiêu Thanh lên . Gương mặt cậu quay sang , vươn mũi hít phần da hông của cậu ta . Mùi xà phòng còn vươn trên làn da trắng nõn , cậu nâng niu đặt một nụ hôn lên .- Châu Vũ a , tớ nhột !Tiêu Thanh đẩy đẩy , Châu Vũ cứng chắt hơn đá đẩy hoài vẫn không nhích cậu đành bất lực để như vậy . Cậu chỉnh tivi rồi xem , bất giác nhớ lại gì đấy cậu mở miệng hỏi.- Này , lúc ở ngòai đường . Cậu nói gì với tên thanh niên lạ mặt ấy vậy ?1 s2 s3 sKhông ai trả lời .- Châu Vũ , cậu có nghe tớ nói không ?Tiêu Thanh quay sang nhìn .- Cậu ngủ rồi sao ? Châu Vũ khẽ nhắm mắt ngủ khi nào cậu không thề hay biết . Nhưng gương mặt của cậu ấy đang quay sang vào phần eo , hơi thở đều đặn phà vào ngừơi làm cậu thấy nhột khắp nơi.Cậu lọn tay vào nhánh tóc đen Châu Vũ vuốt nhẹ .- Tớ biết cậu đã ra tay giúp tớ trừng trị ả đã đánh tớ. Cảm ơn cậu , còn mấy tấm hình ấy tớ thật chất chả có tin . Bởi tên khó ưa , lạnh hơn cục nứơc đá như cậu sao có thể làm chuyện ấy . Tiêu Thanh tâm sự một hơi dài , tất cả đều lọt hết vào tai của Châu Vũ nhẹ nhàng sâu lắng ."Reng ... reng ... " Điện thoại Tiêu Thanh giờ này đột nhiên reo lên .- Alo , ai vậy ? - Em không nhớ anh sao , em là ngừơi cho anh số điện của em .Cậu ngây ngừơi , liếc mắt sang tên đang ngủ .- Không có , nhầm máy rồi ! Cậu tắt máy , tức giận . Lúc này cả cái mặt đều như nứơc sôi bốc khói , chừng chừng nhìn tên ấy như muốn ăn tươi nuốt sống .Châu Vũ nằm thẳng lại , cả gương mặt sắc sảo của cậu đập thẳng vào mặt Tiêu Thanh .- Tên khó ưa , mai tớ sẽ xử cậu .Nhìn thấy gương mặt ấy của Châu Vũ ai chả động lòng , huống hồ cái tên ấy cũng bị cậu hút hồn. Cậu khẽ nhếch miệng cừơi nhẹ rồi vội tắt nhanh .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com