TruyenHHH.com

Cau Chuyen Thuong Ngay Cua Mac Gia Tam Bao


      Một buổi chiều , tự nhiên 3 bé thụ nhặt đc một con mèo con nhỏ 

    Nguỵ Anh vừa xoa đầu vừa nói '' Bé mèo dễ thương thật '' . Tạ Liên cũng gật gù đồng ý

   - Nhưng đệ nhớ huynh ko thik động vật mà ? - Liên hỏi Tiện

   Tiện vừa nựng chú méo trắng miệng nói '' Ta chỉ ko ưa chó thôi , còn mèo thì vẫn thik''

    Tạ ''Ồ'' một tiếng rồi cũng tiến tới ngồi xuống vuốt ve chú , thật sự bé mèo này rất dễ thương ấy chứ. Màu lông trắng , chiếc mũi hồng khiến ai đi qua cũng phải để ý .

   Thanh Thu nhìn hai người vuốt ve , trong lòng cũng muốn nhưng lại thôi . Chợt nghĩ ngợi rồi hỏi 2 người đang nắn vuốt : ''Vậy chủ nhân của con mèo này là ai?'' 

   Cả 2 người đang bế mèo , bỗng sựng lại .Phải ha! Quên ko để ý vụ này rồi . ''Nhưng giờ bt chủ nhân nó ở đâu ? ''- Nguỵ Vô Tiện vừa hỏi vừa nhấc bế mèo nhỏ lên , '' Nó cũng ko đeo vòng cổ ''-Tạ Liên cũng bồi thêm

   Nhìn con mèo hồi lâu ,Thẩm Viên bèn nói:'' Thôi đành vậy , cứ mang nó về Thanh Tĩnh Phong đi rồi nói tiếp '' .Dù sao chú mèo dễ thương như vậy cũng ko nỡ bỏ lại ngoài đường đc.

   Thấy Đại tẩu nhà mình lại mềm lòng , cả 2 đứa em lại cười khúc khích . Đc thôi, mang nó về Thanh Tĩnh Phong đã, hỏi chủ sau vậy.

  --- Thanh Tĩnh Phong ----

    Ba công nhà ta đang đứng đợi người trc cửa , thấy họ về liền ra hỏi thăm ngay như lâu ngày ko gặp lắm ấy ( dù mới xa nhau đc có 1 canh giờ ).Thấy 3 người họ mang về 1 bé mèo nhỏ bèn hỏi :

    -Tam Lang , đây là mèo bọn ta vừa nhặt đc ,dễ thương đúng chứ? -Tạ Liên-

   - Tất nhiên rồi, huynh thấy như thế nào ta liền thấy như vậy . - Hoa Thành vừa nói vừa nở nụ cười đậm chất cỏ non.

     Liên nghe vậy, má hơi ửng, nhẹ giọng nói :" Vậy sao" rồi ngựng ngùng quay mặt đi ( Thái tử Điện hạ dễ thương quá đi mất )

    Nhìn cặp Tam đệ phát đường miễn phí ,Nguỵ Anh cũng ko nhịn đc mà hỏi Hàm Quang Quân đang ở kế bên :'' Lam Trạm , ngươi cảm thấy con mèo đó đáng yêu đúng ko''

   Đương nhiên , Lam Trạm ko nói gì chỉ gật đầu cho có .Thấy vậy , Tiện nhà ta đã bắt đầu nổi máu nghịch ngợm , hỏi: '' Hàm Quang Quân nè , ngươi cảm thấy con mèo đó dễ thương hơn hay ta dễ thương hơn ''

    Lần này , Lam Trạm suy nghĩ đôi chút nói :''Ngươi" . 

   Đc đà lấn tới , Tiện như túm đc dây câu mà giả vờ giả vịt ko nghe rõ , " Hàm Quang Quân nè , ta ko nghe rõ cho lắm , ngươi nhắc lại đc ko " còn cố tỏ ra cái ánh mắt lấp lánh cầu xin .

    Lam Vong Cơ nhà ta cũng quên thói vợ , nhắc lại từ "Ngươi" thêm lần nữa . Thấy Lam Trạm đột nhiên hôm nay lại thuận theo ý mình khiến Tiện ngạc nhiên đôi chút , những rồi cũng vui vẻ trở lại ngay.

   Nhìn 2 cặp phu phu , Thẩm Viên ko nhịn đc mà nghĩ thầm *Ân ân ái ái thì cũng thôi đi , đằng này còn trc mặt người khác , phát cẩu lương thì cũng bt chừng mực một chút chứ*

   Thở dài một hơi , quay sang thì đã thấy Băng Hà nhìn mình như muốn nói ''Ta cũng muốn đc sư tôn hỏi ".Thanh Thu nhìn mà cũng đến chiu thua , đành hỏi :

 - Ngươi thấy con mèo đó thế nào?- Thu

 - Ko đáng yêu bằng sư tôn đc ! -Băng Hà ngay lập tức trả lời như đã chuẩn bị từ trc, ko hề do dự.

   Thanh Thu cũng đã 1 phần đoán trc đc đại khái lời của Băng Hà ,cũng xoa đầu Muội hàn giọng nói nhỏ :" Ta là Thanh chủ Thanh Tĩnh Phong , ko đc gọi là đáng yêu . Vả lại ngươi đứng dậy đi , quỳ dưới đất làm gì''. Bên ngoài là thế nhưng trong đang chửi thầm rằng* mau đứng lên đi , người ta nhìn vào tưởng ta bắt nạt ngươi*

  Nghe lời này , Băng Hà như chú chó đứng lên ngay , nhưng vẫn đòi sư tôn xoa đầu tiếp. Thẩm Thanh Thu cũng hết cách đành chiều theo .

   Mấy người mải ân ái nhau quá mà quên mất chuyện quan trọng , phải một lúc sau mới giật mình nhận ra

                                                                        -- Đồng thanh--

  - Quên mất còn chú mèo nữa!!

   Ba bé thụ bây giờ mới bắt đầu bàn bạc lo chuyện cho mèo con . Nhưng ko ai dám nhận nuôi chú cả

  - Ta và Lam Trạm đi ngao du , vả lại ta nghĩ Vân Thâm Bất Tri Xứ chắc ko cho nuôi con vật đâu- Tiện nói trước , vẻ suy tư

  - Thanh Tĩnh Phong cũng ko đc , ta nuôi Băng Hà đủ mệt rồi - Thu-

  Cả hai nhìn về Tạ Liên đang bế bé mèo . Tạ Liên hơi băng khuâng ngó sang Tam Lang đứng ngay bên cạnh. Như hiểu đc ý , Hoa Thành liền nhẹ nhàng bảo :" Ca Ca thích là đc , ko cần ngó sang ta , dù gì Bồ Tề Quán cũng là của huynh ."

  Tạ Liên cười nhẹ , cũng suy nghĩ đôi chút rồi nói với 2 người kia :

  - Thực ra thì ,ta ko có ý định nuôi nó. Bình thường thì ko sao , nhưng khi làm nhiệm vụ ở đâu xa thì khó quản lắm . Với lại ta thi thoảng phải lên Thiên giới xử lí vài chuyện , Tam Lang cũng phải cai quản Quỷ Thị. E rằng ko tiện rồi ."

  2 người kia cũng hiểu đc phần nào, gật gù. Vậy bây giờ tính sao ?

  Lúc này , Lam Trạm đột nhiên lên tiếng :" Chưa chắc rằng con mèo này ko có chủ"

  - Đúng vậy , ko thể nói nhặt đc ngoài đường và ko có vòng cổ là mè hoang đc - Băng Hà-

  - Con mèo lông trắng mà ko bị bẩn thì chắc cũng phải có người lau cho , đúng ko - Thành-

  Ờ ha ! Ba công nói chuẩn phết đấy. Chưa chắc nó là vật vô chủ đc. Thế nhưng mà... giờ tìm chủ nhân của mèo ở đâu đây????

  Tất cả cả vừa vui đc tí thì lại khổ lại rồi. Nghĩ một hồi lâu , mọi người nhìn nhau , dường như hiểu ý mà chuẩn bị ngự kiếm, đúng rồi quay lại nơi tìm ra là đc mà .

  Nói thì dễ lắm , nhưng nơi tìm ra lại là 1 khu chợ tấp nập người qua kẻ lại . Khi tất cả ngự kiếm xuống thì cũng là lúc trời ửng đỏ ánh chiều tà . Bt tìm từ đâu đây ? Và còn kiểu gì nữa? Sợ rằng người đó cũng chẳng còn ở đây cơ ?Tạm thời chia 2 nhóm ,3 công , 3 thụ ra tìm trc

  Sau 1 khoảng thời gian tìm , 3 thụ đều cảm thấy ko ổn. Trời đã sắp đi đến nơi rồi mà chưa tìm ra.

   Trong khi mệt mỏi ,cả nhóm thụ cùng ngồi xuống 1 quán nước nhỏ vên đường . Cùng lúc nhóm công cũng về , chỉ tiếc cũng chẳng đc gì hơn.Nguỵ Anh thấy vậy quay sang hỏi thầm Tạ Liên :" Tam muội nè , ta nhớ Hoa Thành nhà ngươi may mắn lắm cơ mà , chẳng lẽ xa ngươi là hết à?"

   Nghe loáng thoáng đc câu này , Thẩm Thanh Thu cũng thấy có chút thú vị , lấy quạt phẩy phẩy che mặt chỉ bảo:" Không phải may mắn lúc nào cũng có thể đến hay dễ dàng lấy đc , đôi khi có đc vận may cũng phải đổi vận khác "( ý ám chỉ dù Thành Chủ may mắn thật ,nhưng lại phải chờ người thương 800 năm)

   2 người kia nghe hiểu ý ngay, Tạ Liên vội luống cuống đáp :

  - Chắc là do vận xui của ta thôi, lúc nào cũng đem lại phiền cho người khác , giờ lại còn lấn áp luôn cả vận may của Tam Lang nữa

   *Lời này lúc nào cũng vậy ,nghĩ lỗi là do mình hết , thật đúng là Võ Thần 1 lòng vì thiên hạ mà*

   2 vị tẩu tẩu cười nhẹ . Bắt gặp cảnh này , 3 ông công đang ngồi bàn bên cảm giác đỡ nặng lòng vì lo 3 bé nhà ta buồn phiền chuyện mèo con .

    Đột nhiên , bé mèo đang nằm trong lòng Tạ Liên ngọ nguậy , ko ngủ nữa mà đòi chạy ra, may quá là Vong Cơ lụm lại đc.

   Nguỵ Anh nghĩ rằng chắc nó đói bụng rồi , nói với Lão Công :" Lam Trạm , người vào bảo chủ quán lấy ít sữa ra cho mèo , tiện lấy cả rượu nữa."Lam Trạm cũng gật đầu làm theo , trc khi đi còn nhỏ giọng nhắc nhở :

  - Ko uống nhiều

  Tiện nghe vậy đáp lại ngay:

   - Bt rồi thưa Lam Nhị ca ca, vả lại đây đâu phải là Vân Thâm Bất Tri Xứ , uống cũng có sao đâu chứ?- vừa nói vừa trưng ra cái vẻ mặt phụng phịu .

   Hết cách , Lam Trạm chỉ nói vậy thôi chứ vẫn cho Tiện cũng bao nhiêu cũng đc , tiền để hắn lo

   Nhưng lạ thay, cho cái gì mèo con vẫn ko ăn , nhất quyết chạy ra khỏi vòng tay 

   Nghĩ một hồi , Thẩm Cữu bảo với mọi người :''Cứ để nó chạy thử xem , lỡ nó nhìn thấy chủ mình thì sao , loạn thị để Băng Hà nhà ta lo''

   Chỉ cần nghe đến 2 từ " nhà ta" là Băng muội sáng mắt ra ngay , quay sang thề sẽ ko đáp lại sự kì vong của sư tôn các thứ . *Cảm giác y chang cún con khi nhận thưởng* Thu đã nghĩ như vậy khi hướng ánh mắt của mình nhìn vào người vừa là đồ đệ vừa là phu quân mình đang quỳ đưới đất.

   Chịu thôi, Thanh Thu vừa ngồi vừa vuốt ve xoa đầu ''chú cún" cỡ bự này cũng nhắc nhẹ:

  - Ko đc làm ra bộ dạng đấy

  - Vâng thưa sư tôn

                                                                     ---------------Hết p1-------------

   Tui có thông báo đây , lúc đầu tôi có ý là 1 tuần 1 chap nhưng do sự lười liếng và việc học nên đổi lại là 2 tuần nhé

   Tui cũng sợ là vẫn là ko kịp , nhưng tuần sau là đc nghỉ học buổi chiều rồi nên đỡ hơn , mặc dù bt lịch học thêm sẽ dày đc hơn

   Lí do trễ ra chap: nghĩ tết , học bù tết , đi lễ ...nhưng phần lớn là lười



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com