TruyenHHH.com

Câu Chuyện Mà Tôi Muốn Kể

Bồi dưỡng văn!

hoaianie_

Đây là cây kem mà cô dạy bồi dưỡng văn thiết đãi chúng tôi trước 5 tiếng ôn tập.

Phải nói rằng từ nhỏ tôi đã có đam mê với môn văn. Tôi thích học văn lắm, nó khiến tôi đắm chìm vào các nhân vật, vào các câu thơ nó thấm nhuần cả vào từng câu chữ khiến tôi yêu thương đến nghiện.

Nhưng tài viết văn của tôi lại không thể coi là xuất sắc. Tôi viết chỉ gọi là tàm tạm thôi nên nó khiến tôi hơi mặc cảm.

Tôi quyết định vào lớp bồi dưỡng văn là vì muốn trao dồi thêm kiến thức, một phần cũng vì là năm cuối cấp. Muốn bản thân được trải nghiệm nhiều thêm, học hỏi nhiều thêm nữa.

Từ ngày vào lớp bồi dưỡng văn tôi học ngày học đêm. Nào học chính trên trường, học thêm, học bồi dưỡng, học online trên mạng thêm cả làm bài tập về nhà. Bở hơi tai đấy chứ đùa

Nhưng kể ra cũng có cái hay, tôi học nhiều thế là thành biết nhiều. Tôi nghe cô kể "truyện Kiều" trước cả các bạn tôi nên tôi cũng vui lắm. Nghe cô kể mà tôi thấm nhuần cả cốt truyện. Đúng là một tác phẩm để đời của tác giả Nguyễn Du, nó thật sự là một tuyệt tác thế kỉ.

Rồi tôi học thêm nhiều văn bản cả trung đại lẫn hiện đại. Ngoài ra còn giải các đề văn nghị luận. Lúc ấy tôi cảm giác đầu óc mình mở rộng ra cả nửa mét.

Rồi ngày kiểm tra để chọn đi thi cấp huyện. Tôi làm bài bằng tất cả sức mình, cuối cùng tôi đậu với điểm số không cao cũng không thấp. Cuối cùng tôi ghi tên mình lên giấy thí sinh thi.

Ngồi trên chiếc xe buýt tập hợp đến nơi thi, tôi cũng chẳng hồi hộp mấy. Tôi thả lỏng rồi không gây áp lực cho bản thân. Cô giáo của tôi cũng ngồi kế bên tôi mà trấn an. Cô bảo ngồi trên chiếc xe này đã là người tài giỏi, thi rớt chẳng sao cả. Thi xong cô dẫn lớp mình đi ăn nhé, còn giờ cứ cô gắng.

Tôi bước vô phòng thi, toàn các gương mặt lạ lẫm nhưng tôi chẳng sợ đâu. Lúc làm bài thi nữa, tôi cứ viết thế thôi, cũng không sợ gì cả. Ra khỏi phòng thi tôi tin mình đã làm tốt nhất có thể.

Kết quả phát ra tôi thiếu 1,75 là đậu. Nhưng tôi buồn "ít" tại vì tôi đã thử thách bản thân mình thành công. Tôi từng ước mơ mình được đi thi, mình được canh tranh công bằng với các thí sinh trường khác và tôi đều đã thực hiện được. Chẳng có gì khiến tôi cảm thấy chán nản cả.

Tôi học được nhiều bài học và tôi biết mình thiếu điểm gì, chưa tốt điểm nào và cân sửa lại. Tôi thật sự đã không hối hận, quyết định đúng đắn nhất của ở tuổi 15 của tôi chính là chọn bồi dưỡng văn!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com