TruyenHHH.com

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Thánh Kiếm

Chương 71: Eugene Trở Lại Học Viện

Tienlucc

                                              Arc 4: Học Viện Hội

Chương 71: Eugene Trở Lại Học Viện


"Hẹn gặp lại, Eugene. Hãy cẩn thận với cơ thể của mình nhé."

"Vâng, con đi đây, cha."

Tôi đã đến bến Phi Thuyền để trở về Thành phố Hầm Ngục.

Cha thường không rời xa Hoàng đế, nhưng hôm nay ông đến đây để tiễn tôi.

Và còn có những người khác ngoài cha đã đến đây.

"Eugene-kun, 'điều cậu đã nói với ta trước đây', ta sẽ chuyển nó đến tai Hoàng Đế Bệ Hạ."

"Tôi rất vinh dự, Tể Tướng Catherine." (Eugene)

Tôi nhẹ cúi đầu xuống.

Thứ tôi nhìn thấy trong tấm gương cho thấy tương lai, Gương Akasha.

—Tình trạng cuộc chiến giữa Quân Đội Đế Quốc, Liên Minh Thiêng Liêng và Liên Bang Blue Waters.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng chắc chắn một cuộc chiến tranh lớn đang diễn ra ở Nam Lục Địa.

Tôi đã báo cáo điều này với cha của tôi -Hoàng Kiếm- và Tể Tướng.

"Nhưng điều này khá rắc rối... Nghĩ đến Gương Akasha đã không được kích hoạt trong 100 năm lại có thể cho thấy một tương lai như vậy..." (Catherine)

Tể Tướng đặt một ngón tay lên miệng như thể thấy điều này thật khó chịu.

"Bây giờ, Catherine-sama, Anh Hùng Huyền Thoại của Đế Quốc và Thánh Nữ tương lai của đất nước bọn ta sẽ trói buộc nhau để tránh những tình huống như vậy."

Người luôn mỉm cười ở đây là Thánh Nữ của Caldia và Vận Mệnh Vu Nu, Orianne-sama.

Nhân tiện, theo như Thấu Thị của Vận Mệnh Nữ Thần-sama thì có khả năng cao là 'một cuộc chiến sẽ xảy ra'.

Thông tin này rõ ràng là một bí mật quốc gia...

"Vậy Eugene-kun là cầu nối cho hòa bình à."

"Rốt cuộc thì Đại Ma Vương sẽ sớm hồi sinh thôi. Đế Quốc và Liên Minh Thiêng Liêng sẽ là hàng xóm tốt từ đây trở đi ☆." (Orianne)

Tôi không thể đọc được bất kỳ cảm xúc nào từ Vận Mệnh Vu Nữ-sama như thể cô ấy không có biểu cảm nào khác ngoài nụ cười.

"Có thể xa về mặt địa lý, nhưng có những Ma Vương cai trị Bắc Lục Địa cũng như Đại Ma Vương sắp hồi sinh. Không chỉ vậy, còn có tin đồn về việc nhìn thấy Đại Ma Vật mạnh nhất thế giới, Ám Long Glasya Labolas, ở Nam Cực Lục Địa. Ngoài ra, người ta còn nói rằng đã liên tục xảy ra những vụ Stampede quy mô nhỏ trong Hầm Ngục Cuối Cùng của Bắc Cực Lục Địa, Abyss... Đây không phải là lúc để con người chiến đấu với nhau." (Catherine)

"Điều đó hoàn toàn đúng. Trông cậy vào cậu, Eugene-san ☆." (Orianne)

"O-Okay, tôi sẽ cố gắng hết sức." (Eugene)

Tôi vội vàng gật đầu trước lời của Vận Mệnh Vu Nữ-sama.

(Về cơ bản, cô ấy đã bảo mình đừng đối xử tệ với Thánh Nữ sắp tới Sara.) (Eugene)

Tất nhiên là tôi không hề có ý định làm điều đó.

Tôi cảm thấy một ánh mắt vào lúc đó.

Thực ra tôi đã để ý đến nó được một thời gian rồi.

Đôi mắt to màu xanh đang nhìn tôi chăm chú.

"Eugy... vậy là cậu sắp đi rồi." (Airi)

"Airi, tớ sẽ quay lại mà." (Eugene)

Người bạn thuở nhỏ của tôi sẽ là người cai trị tiếp theo.

Tôi đã nói với Airi rằng 'Tớ sẽ tiếp tục thách thức Tháp Zenith'.

Tôi nhận được lời đề nghị hỗ trợ Airi ở Đế Quốc, nhưng lời hứa của tôi với Sumire là trên hết.

"Cậu chắc chắn phải quay lại nếu tớ gọi cho cậu." (Airi)

"Hiểu rồi." (Eugene)

Airi nắm lấy tay tôi.

Mái tóc vàng óng ả xinh đẹp của cô đang ở ngay trước mặt tôi.

Mặt cô rất gần.

Khoảng cách chỉ cần thêm một bước nữa là chúng tôi sẽ hôn nhau...

{Nè, Sara-chan, tệ lắm phải không?}

{Nó thực sự nguy hiểm. Đi thôi, Sumire-chan!} (Sara)

{Hở?! Đ-Đợi đã.} (Sumire)

Tôi nghe thấy tiếng thì thầm và tiếng bước chân đang đến gần.

"Eugene, đã đến lúc chúng ta phải khởi hành." (Sara)

Sara đã gọi cho tôi.

Mặt Airi trở nên nghiêm túc.

"Hiểu rồi. Sara, chúng ta sắp—" (Eugene)

"Không được đâu, Eugy. Ở lại lâu hơn." (Airi)

Airi nắm chặt lấy cánh tay tôi.

Cô thậm chí còn đặt tay lên vai tôi và tôi không thể cử động được nữa.

Sara bối rối nhìn qua đây.

Đôi mắt của Airi cũng trợn ngược trong khi vẫn nắm lấy cánh tay tôi.

(M-Mình nên làm gì đây...?) (Eugene)

Tôi bối rối không biết phải làm gì tiếp theo.

"Ờm, Airi-ojousama? Đã đến lúc Phi Thuyền khởi hành..." (Sumire)

Sumire ngập ngừng cắt ngang.

"..."

Airi làm vẻ mặt không hài lòng, nhưng cô buông tay tôi ra sau khi lưỡng lự một chút.

"Hẹn gặp lại sau." (Eugene)

"..."

"Airi?" (Eugene)

"Im đi! Hãy nhanh chóng chinh phục Tháp Zenith và quay trở lại nhé!" (Airi)

*Pam!*

Cô đập mạnh vào vai tôi.

Tôi có thể tránh được điều đó, nhưng tôi đã không làm vậy.

Nhờ đó mà tôi đã bị trúng đòn nặng nề và đau đớn.

"Aaa, tuổi trẻ." (Catherine)

"Đừng thực sự ngưỡng mộ việc thằng bé có nhiều như vậy..." (Jubei)

"Ôi trời, ngài cứng nhắc quá đấy, Jubei-sama. Anh Hùng thích sự đa dạng." (Catherine)

"Muu..." (Jubei)

Cuộc trò chuyện của cha và Tể Tướng khiến tôi nhức tai.

Tôi vẫy tay với người bạn thuở nhỏ đang lườm tôi và lên Phi Thuyền hướng tới Thành phố Hầm Ngục.


◇◇


"Waaaa, cao quá ~ ! Cảm giác thật dễ chịu ~ !" (Sumire)

"Phi Thuyền của Đế Quốc là một chuyến đi khá thoải mái." (Sara)

Sumire trên đường về cũng vui vẻ như trên đường về đó.

Sara bình tĩnh hơn thế nhưng cô vẫn rất hào hứng.

"Hai em muốn đến phòng ăn không?" (Eugene)

Tôi nghĩ chúng tôi sẽ lại bị mắng nếu ở đây quá ồn ào nên đã mời họ dùng bữa.

"Được rồi, đi thôi ~ !" (Sumire)

"Phải. Hãy đi trước khi nó đông đúc." (Sara)

Tôi đã khiến họ đồng ý. Chúng tôi đi đến phòng ăn của Phi Thuyền.


◇◇


Chúng tôi đi vào thời điểm khá kỳ lạ nên phòng ăn vắng tanh.

Tôi chộp lấy bánh mì và một miếng bít tết dày.

Sumire ăn thịt xông khói và mì cà chua.

Sara gọi món cá chiên và salad.

Gia vị khác với Đế Quốc và gần giống với Thành phố Hầm Ngục hơn.

Cả ba chúng tôi trò chuyện một lúc trong khi thưởng thức bữa ăn của mình.

"Nè, Eugene-kun, chương trình phát sóng đó là từ Tháp Zenith phải không?" (Sumire)

Có một màn hình lớn -Hệ Thống Vệ tinh- ở hướng mà Sumire chỉ vào.

Màn hình chiếu cảnh các học viên của Học Viện Ma Thuật Lykeion đang chiến đấu với Boss Tầng ở đâu đó.

"Dường như là vậy. Dựa trên loại vũ khí họ đang sử dụng, rất có thể họ đến từ Câu Lạc Bộ Giáo Thuật." (Eugene)

Các thành viên của tổ đội mạo hiểm giả đều cầm giáo.

Khi vũ khí đồng nhất như thế này, thường thì họ là thành viên câu lạc bộ.

"Rất có thể họ đang thách thức Boss Tầng 50. Rốt cuộc, yêu cầu để tham gia giải đấu võ thuật là phải trở thành một mạo hiểm giả đã vượt qua Tầng 50." (Sara)

"Cậu biết nhiều ha, Sara-chan." (Sumire)

"Tớ là Hội trưởng Hội học sinh. Chuyện tớ biết là điều đương nhiên." (Sara)

"Giải đấu võ thuật của Học Viện Hội à..." (Eugene)

Năm ngoái tôi không đủ điều kiện để tham gia.

Tôi đã không có cách nào để tấn công ngay từ đầu.

Nhưng nếu là bây giờ... Những cảm xúc đó có thể đã hiện rõ trên khuôn mặt tôi.

"Eugene, anh muốn tham gia chứ?" (Sara)

Sara lén nhìn mặt tôi.

"Anh...không biết phải làm gì. Năm ngoái em đã tham gia phải không Sara?" (Eugene)

"Đúng rồi. Em đã thua ở bán kết." (Sara)

"Quaoo, có người mạnh hơn Sara-chan sao?! Cậu không thể sử dụng Thánh Kiếm của mình à?" (Sumire)

"Tớ không thể thắng ngay cả khi sử dụng Ái Nhân Kiếm, Curtana. Những thành viên cấp cao của Câu Lạc Bộ Kiếm Thuật là tập hợp những con quái vật." (Sara)

"Aaa, Leona-chan có nói Câu Lạc Bộ Kiếm Thuật rất mạnh." (Sumire)

Nghe thấy điều đó khiến tôi muốn tham gia.

Theo Sara, bạn có thể đăng ký tham gia giải đấu võ thuật ngay trong ngày diễn ra.

Tôi nên thử tham gia nếu tôi cảm thấy thích.

Chúng tôi ăn xong và quyết định dành thời gian rảnh rỗi.

Dù vậy, Sumire và Sara đã xâm chiếm phòng tôi nên tôi không có thời gian ở một mình.

Cuộc hành trình trên bầu trời vẫn tiếp tục trong khi vẫn duy trì sự ồn ào của nó.


Ngày Tiếp Theo


Phi Thuyền mà chúng tôi đang đi đã đến Thành phố Hầm Ngục Caliph.

"Cuối cùng chúng ta cũng đã trở lại ~ !" (Sumire)

"Mặt đất thực sự là nơi dễ chịu nhất." (Sara)

Sumire duỗi thẳng toàn bộ cơ thể và Sara duỗi thẳng cánh tay.

Tôi không thể luyện kiếm nhiều vì chúng tôi đang ở trên Phi Thuyền.

Tôi ngước lên, nóng lòng muốn đi đến sân tập.

Hầm Ngục Cuối Cùng xuyên qua bầu trời, Tháp Zenith.

Đó là một cảnh tượng tôi đã quen nhìn thấy nhưng lại có cảm giác hoài niệm.

"Vậy thì hãy chia ra ở đây..." (Eugene)

Ngay khi tôi vừa định nói điều đó...

"Hội trưởng Hội học sinh Sara ~ !"

Ai đó đã chạy theo hướng của chúng tôi.

Cô gái có mái tóc dài và cặp kính thanh lịch là...

"Ôi trời, Teresia-san? Có chuyện gì mà bối rối vậy?" (Sara)

Đó là Teresia từ công việc chung của Hội học sinh.

"Cậu đang nghiêm túc hỏi tôi điều đó à?! Có cả núi công việc vì cậu ở lại lâu hơn dự định!" (Teresia)

"Aaa, vâng..." (Sara)

"Nào, đi thôi! Tôi cũng sẽ giúp đỡ!" (Teresia)

"Eugene ~ ! Sumire-chan ~ !" (Sara)

Sara vẻ mặt buồn bã khi bị Teresia kéo đi.

Sumire và tôi chỉ có thể nhìn cô ấy ra đi.

"Ooi, Sumire-chan, Eugene-san, chào mừng trở lại ~ !"

"Leona-chan! Tớ đã trở lại ~ ! (Sumire)

Người tiếp theo xuất hiện là Leona từ Câu Lạc Bộ Võ Thuật.

Tôi nghĩ chắc chắn cô ấy có việc với Sumire nhưng cô ấy lại đến gặp tôi.

"Eugene-san, quân sư hầm ngục tên là Amarilis-san đã để lại cho tôi một tin nhắn gửi cậu. Họ nói họ muốn cậu xuất hiện ở Liên Minh Hầm Ngục." (Leona)

"Amarilis-san?" (Eugene)

Cô ấy là cô gái đã trở thành quân sư hầm ngục độc quyền cho tổ đội mạo hiểm giả của chúng tôi.

"Nó là gì?" (Eugene)

"Hừmm, tôi không nghe thấy điều gì cụ thể cả, nhưng có vẻ như có chuyện gì đó rất nghiêm trọng." (Leona)

"Hiểu rồi. Tôi sẽ đi kiểm tra nó. Cảm ơn nhé." (Eugene)

Tôi cảm ơn cô ấy.

"Không có chi đâu ~ . Sumire-chan, cậu có kế hoạch gì chưa? Có rất nhiều lớp học bị hủy để chuẩn bị cho Học Viện Hội." (Leona)

"Thật sao?! Mình nên làm gì đây ~ ?" (Sumire)

"Câu Lạc Bộ Võ Thuật sẽ biểu diễn. Cậu muốn đến giúp đỡ không? Nó được gọi là công viên giải trí sức mạnh con người." (Leona)

"Đó là cái gì vậy?! Nghe có vẻ thú vị!" (Sumire)

"Vậy thì hãy đến kiểm tra xem. Bọn tớ muốn một người có thể sử dụng Hoả Ma Pháp." (Leona)

"Hoả Ma Pháp... Aaa, mình á?" (Sumire)

Sumire và Leona rời đi trong khi trò chuyện vui vẻ.

Họ dường như đang vui vẻ.

Nhắc mới nhớ, điều đó làm tôi nhớ rằng Câu Lạc Bộ Sinh Vật luôn tổ chức 'xiếc' trong tất cả các lễ hội của trường.

(Chà, các Senpai sẽ làm việc riêng của họ ở đó, vì vậy mình không có gì để làm.) (Eugene)

Âm Ngục Phong Ấn thứ 7 mà tôi phụ trách chứa đầy những cá thể thần thoại không thể đưa ra ngoài.

Hiện tại, tôi đang hướng tới Liên Minh Hầm Ngục một mình.


◇◇


Đã lâu rồi tôi mới đến Liên Minh Hầm Ngục.

Nó luôn tràn ngập những mạo hiểm giả.

Tôi đoán có điều hơi khác so với thường lệ là không có nhiều học viên Học Viện Ma Thuật như vậy.

Học viên chắc hẳn đang bận rộn với việc chuẩn bị cho Học Viện Hội.

Tôi đã tìm kiếm Amarilis-san, nhưng không cần thiết phải làm vậy.

Amarilis-san tìm thấy tôi và lao về phía tôi ngay lập tức.

"Eugene-san, tôi đang đợi cậu! Hãy đến đây nhanh lên!" (Amarilis)

Tay tôi bị kéo và tôi được đưa vào một căn phòng.

Có vấn đề gì không?

"Có chuyện gì thế?" (Eugene)

"Eugene-san, xin hãy nhìn này! Đó là một lá thư từ quản trị viên của Tầng 100!" (Amarilis)

"Quản trị viên...?" (Eugene)

Tôi suy nghĩ một lúc rồi khuôn mặt của Thiên Thần tràn đầy năng lượng hiện lên.

Quản trị viên của Tầng 100, Thiên Thần Rita-san.

Tôi lấy lá thư từ Amarilis-san và kiểm tra xem nó viết gì.

Đây là những gì được viết bằng chữ lớn:


[—Tại sao cậu không đến để lấy Thần Khí Ân Sủng từ Tầng 100 mà tui đã phải mất bao công sức mới chế tạo được chứ hả?!!!

Từ quản trị viên Tầng 100, Tổng Lãnh Thiên Thần Rita.]


"...Aaa." (Eugene)

"Ở đó viết gì thế?" (Amarilis)

Amarilis lén nhìn với vẻ tò mò.

Tôi không thể trả lời cô ngay lập tức.

(Không phải là mình đã quên nó đâu...) (Eugene)

Nó chỉ đơn giản là bị hoãn lại.

Thứ trong tay tôi là lá thư phàn nàn từ một Thiên Thần.


Phản Hồi Bình Luận:

>Camilla-chan là một nhân vật khá thú vị! Sẽ không sao nếu đối xử thô bạo với một nhân vật như vậy, vì vậy cô ấy có thể hữu ích ở nhiều nơi.

→Thật ra tôi không có ý định để cô ấy xuất hiện lần nữa, nhưng có rất nhiều bình luận về việc mọi người muốn gặp bạn của Airi nên tôi đã viết nó.


Tác Note:

Nếu bạn nhìn thấy Light Novel ở hiệu sách của mình, hãy mua nó (tất nhiên, tiểu thuyết điện tử cũng được).


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com