Cau Ay La Chi Ly Dai Nhan Phan 2 Angelina
Chương 7. Không nên sống vì tình yêu
***
Loa phát thanh phát ra âm nhạc cảm động, phiêu đãng khắp nơi trong vườn trường, hoa cỏ cũng đung đưa theo. Giảng viên mặc trang phục chỉnh tề cầm cây trỏ bảng, vặn nhỏ âm lượng của loa phát thanh trong phòng học, sau đó đập cây trỏ bảng trên bàn, phát ra âm thanh kinh người: "Ngày mai là đại hội thể thao, các anh chị còn mang bộ dáng này?""Bởi vì chúng em mới vừa được nghe nói thôi ạ.""Coi như là kiểm tra đột xuất thân thể của các anh chị như thế nào thôi.""Cuộc kiểm tra quái quỷ gì đây! Chúng em là sinh viên đại học, còn cái gì mà đại hội thể thao, hồi năm nhất cũng không có cái này." Bọn học sinh oán trách, Kha Bố cũng đứng trong hàng ngũ oán trách. Từ nhỏ đến lớn, trong những hoạt động mà trường tổ chức, cậu rất ghét đại hội thể thao. Cậu không muốn vận động, cũng không muốn cổ vũ người khác cố lên."Học viện Thánh Kiệt mỗi hai năm sẽ tổ chức đại hội thể thao một lần." Giảng viên đè hai tay lại trên bàn, trịnh trọng nói chuyện lạ: "Lớp chúng ta phải vô địch, nghe rõ lời của tôi chưa, phải vô địch, nếu không tôi sẽ để cho các anh chị trải qua những ngày tháng địa ngục của cuộc sống học tập năm lớp 12 một lần nữa!" Kha Bố cảm thấy nhức đầu, còn 3 chương nữa, cái thể loại vận động mình cực ghét này, không phải là cố ý đối nghich với mình sao?!"Thầy ơi, không giống thầy thường ngày chút nào, lại quan tâm thứ hạng sao?""Biết vô địch sẽ được thưởng gì không?" Thầy xoa xoa ngón cái và ngón trỏ, ngay sau đó đề cao âm lượng: "Lũ ngốc, không chỉ tôi được tiền thưởng mà các anh chị cũng được lợi." Hứng thú của bọn học sinh trong nháy mắt được nhắc tới, vểnh tai lên nghe."Các anh chị có thể lấy được tiền thưởng, đồng thời cũng hưởng được đãi ngộ đặc biệt đó là có thể vô cớ cúp học 7 ngày." Hai lợi ích như vậy đối với bọn học sinh cũng tràn đầy cám dỗ. Thiếu tiền thì cần tiền thưởng, không thiếu tiền thì cần ngày nghỉ, cơ hồ đại đa số học sinh đối với việc nghỉ học cũng ôm mong đợi nhiệt tình. Cho dù không có kế hoạch hay sắp xếp, cho dù áp lực học tập rất nặng, cho dù biết rõ nghỉ học là một hành động ảnh hưởng tới học tập, nhưng vẫn là muốn nghỉ. Thật là hết cách, còn chưa phải đối mặt với xã hội và cuộc sống, cũng chỉ có tiền đồ như vậy thôi."Hạng 3 cũng sẽ được thưởng sao?" Kha Bố giơ tay đặt câu hỏi."Trường chỉ thưởng cho hạng nhất thôi. Vì công bằng, không thông báo trước tránh cho sự chuẩn bị và rèn luyện trước, thời gian tổ chức đều rất là đột ngột.""Vậy có mấy bộ môn thi đấu ạ? Chọn hạng nhất thế nào?""Chỉ có một bộ môn, cuộc thi tiếp sức. Thi trong ngày là xong rồi, trường học không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy. Các anh chị chỉ còn dư lại hôm nay để chuẩn bị." "Ở phương diện này trường học có phải là quá gian trá hay không, hôm nay là thứ bảy, hai ngày này vốn là ngày nghỉ, các người lại tổ chức hội thao như vậy!"Giảng viên bày ra vẻ mặt chính đáng: "Chúng tôi là trường học, làm sao có thể đem hoạt động giải trí tổ chức vào thời gian học tập được. Cứ như vậy đi, tôi còn có hẹn, chuyện còn lại để chính các anh chị thương lượng, chọn ra mười người, năm nam năm nữ." Sau khi thầy đi, mọi người gặp khó khăn, lớp trưởng đứng ra: "Có ai có lòng tin với chính mình, nguyện ý tự động ghi danh không?"Công Chu đúng lúc vừa đọc xong bộ BL mới mua, hắn chủ động đứng lên, lớp trưởng phất tay với hắn một cái: "Vì lợi ích của lớp học, mời ngồi xuống." Cái gọi là lòng tin cũng bị dày xéo, Công Chu không được chọn, lại chọn Sở Hạo Vũ. Tuy hắn không có sức bền, nhưng sức lực cũng tương đối khá, rất thích hợp với cuộc thi tiếp sức. Kha Bố đồng ý với lớp trưởng: "Công Chu, cậu không thích hợp, ngồi xuống đi. Lớp trưởng, cá nhân tớ mãnh liệt đề cử Chi Lý." Kha Bố đề cử Chi Lý tuyệt đối là có tâm tư. Lâu như vậy cậu chưa được xem hình tượng thanh xuân Chi Lý mặc quần áo thể thao chạy như bay trong thao trường."Chi Lý, thế nào, vì lớp mà bỏ ra một phần sức lực đi."Nghe có người kêu tên mình, Chi Lý đang xem sách hướng dẫn máy vi tính ngẩng đầu lên, không hiểu tại sao tất cả mọi người nhìn mình. Kha Bố đoạt lấy sách hướng dẫn: "Cậu lại một câu cũng không có nghe chứ gì!""Các cậu có nói cái gì?""Thảo luận chuyện giảng viên nói.""Thầy có tới đây?""Nếu cậu không nghe thì cứ để tớ giúp cậu quyết định. Trưởng lớp, Chi Lý ghi danh tham gia."Chi Lý tựa như đang nghe chuyện của người khác, cầm sách hướng dẫn trong tay Kha Bố về, không có bất kì phản ứng nào. Trưởng lớp xoay người ghi tên Chi Lý lên bảng đen, lại bắt đầu tìm những người dự thi khác. Một hồi sau, Chi Lý đọc xong sách hướng dẫn ngẩng đầu lên: "Viết tên tớ trên bảng đen làm gì?""Phản ứng của cậu quá lâu, tớ đề cử cậu tham gia đại hội thể thao."Gương mặt Chi Lý lạnh lùng: "Không có trưng cầu sự đồng ý của tớ?""Cậu, cậu không muốn?" Kha Bố cho là Chi Lý tức giận, có chút chột dạ, đối với chuyện mình cưỡng bách Chi Lý cảm thấy hơi có lỗi."Tớ cũng có thể." Chi Lý vẫn là mặt lạnh."Không cần miễn cưỡng mình. Nếu như bây giờ cậu nói không muốn, tớ sẽ nói cho lớp trưởng.""Tớ cũng có thể.""Vậy tại sao cậu lại bày ra bộ mặt này?"Chi Lý lại khôi phục vẻ mặt vô biểu cảm: "Bày để vui đùa một chút." Kha Bố phát điên nắm lấy cổ áo của Chi Lý không ngừng lay động hắn: "Cậu đừng đùa với tớ!"Thật vất vả mới chọn được mười người. Loại người quanh năm không vận động giống như Kha Bố, đi lên bậc thang cũng sẽ bị suyễn đương nhiên là không được chọn. Không được chọn là kết quả cậu cần nhất. Chuyện trước mắt mình sẽ bị trừng phạt là quan trọng nhất, nhưng cậu cũng thật muốn lớp của mình chiến thắng trong cuộc thi. Lúc đang suy tư phải làm sao, cậu thấy được Ứng Tu Kiệt, xong rồi, lại một sự phiền toái, chuyện vận động như vậy, nhất định lại đốt lên nhiệt huyết của Ứng Tu Kiệt. Kha Bố nhìn Ứng Tu Kiệt ngoài cửa sổ, nhìn hắn đi qua một lại một cái cửa sổ. Khi hắn đi vào trong phòng, Kha Bố vịn trán. Thông qua khung cửa sổ chỉ có thể thấy được nửa người trên của Ứng Tu Kiệt rất bình thường, khi hắn đi vào phòng học lại thấy được nửa người dưới của hắn rất không bình thường. Hắn mặc quần lót thể thao hình tam giác bó sát, cái gì cũng bị siết chặt đến lộ rõ hình dáng."Tớ tới để nói cho các cậu biết, trước khi đại hội thể thao kết thúc, chúng ta sẽ là kẻ thù. Gặp lại sau." Hắn nói gặp lại sau xong, cũng không có vội vã đi, không cố kị chút nào ở trên bục giảng thể hiện năng lực, một hồi áp chân, một hồi nhấc chân. Các nữ sinh cũng xấu hổ quay mặt đi, hạ thân của hắn quá dễ dàng hấp dẫn được sự chú ý của người khác. Người đã chọn xong, bạn học trong lớp không nhìn Ứng Tu Kiệt mà liên tục rời đi.Sở Hạo Vũ giống như bị rút sạch tinh lực xụi lơ trên bàn dựa vào lưng ghế. Hắn không lấy tiền, cũng không cần ngày nghỉ, chỉ muốn mười chương qua nhanh một chút. Ứng Tu Kiệt đi tới trước người Sở Hạo Vũ: "Cậu cũng nên lên dây cót tinh thần đi, xuất ra toàn bộ sức lực cùng tớ so cao thấp." Lúc này, Ứng Tu Kiệt mới nhìn thấy tên Chi Lý trên bảng đen, hắn trợn to mắt: "Chi Lý cũng muốn tham gia?"Kha Bố khoanh tay lắc đùi phải: "Hai lớp chúng ta đều rất muốn thắng.""Chi Lý chạy lượt thứ mấy?""Lượt cuối cùng.""Vậy tớ cũng muốn chạy ở lượt cuối cùng!"Chi Lý mặt lạnh: "Cậu muốn so tài với tớ?""Không, không được sao, không chứ phải tức giận chứ." Ứng Tu Kiệt cũng băn khoăn sắc mặt lạnh lùng của Chi Lý."Cậu đừng nghiện đùa giỡn như thế! Suy nghĩ chuyện ngày mai một chút! Cậu hãy nghĩ tới tiền và thời gian, con người sống không phải là vì hai thứ này sao?""Cậu sống có phải là vì tớ?""Cậu muốn tớ sống chỉ vì tình yêu? Tình yêu cũng cần tiền và thời gian làm trụ cột." Kha Bố vẫn là một người thực tế, sẽ không ngu ngốc đến độ cho rằng chỉ cần lương thực tinh thần là tình yêu thì con người vẫn sẽ sống sót. Từ rất lâu, tình yêu đều thua nhà cửa, không ngừng thua tiền vàng và thời gian, nhưng Kha Bố không muốn tình yêu của mình bị đánh bại bởi hai thứ này.Chi Lý đứng lên, tay đặt ở trên đầu Kha Bố, hơi dùng sức. Mặt của Kha Bố bị áp xuống dán lên mặt bàn: "Tiền và thời gian tớ cũng đã cho cậu, không nên sống vì tình yêu, nên vì tớ mà sống." Nhìn Chi Lý rời đi, Kha Bố ngẩng đầu lên, thật hoài nghi cấu tạo đầu của Chi Lý có hiểu được ý nghĩa thật sự của 'tình yêu' là gì hay không.Tình yêu cũng không phải là tình địch của cậu, cậu chính là tình yêu của tớ đó, cái đồ chậm tiêu à.________________________Tác giả: AngelinaEdit: Liêu PhongFanpage: http://facebook.com/tacgialieuphong
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com