Catch me if u can (NP) Hoa Minh Tuyết END
Ep 17: Dụ hoặc (1)
Ep 17: Dụ hoặc (1)-"Mith sao cô lại ở đây?" Max có chút ngạc nhiên hỏi.Bóng đêm cùng Mith hòa làm một, cô đứng tại ban công nhìn về phía xa xa không biết đang nghĩ gì, có chút thê lương cùng tuyệt vọng.Buổi trưa hôm nay đáng lẽ Mith phải đến làm việc nhưng rốt cục Yul và Max chỉ nhận được một cuộc gọi thông báo cô off.Max nghe tin này đột nhiên có chút lo lắng, không biết Mith có phải vì chuyện tối qua mà suy nghĩ không tốt hay không? Hiện tại nhìn thấy cô an toàn, Max cũng bớt lo một chút.Tại sao hắn lại lo cho Mith? Max cũng không rõ, có lẽ đó là sự đồng cảm đi, những người làm trong ngành này đều thân bất vô kỷ, hắn cũng có, người khác cũng có, nhưng hắn thường chỉ để trong lòng. Hắn thấy tất cả chứ, nhưng hắn sẽ không động đến, bởi vì... hắn có tư cách gì?Con người chính là máu lạnh như thế!Chỉ tiếc cũng sẽ có lúc chuyện bất ngờ xảy ra không theo dự tính, sự xuất hiện của Mith có thể coi là một trong những chuyện bất ngờ đó. Hiện tại vẫn chưa có chuyện gì, nhưng sau này, ai biết được đâu.-"Anh có thể cho tôi ở nhờ đêm nay không?" Mith không quay đầu, một bên ngắm cảnh đêm mà vọng lại hỏi Max. Kỳ thật cô cũng không còn nơi nào để đi cả, thế giới này có quá ít chỗ để cô đặt chân. Từ trước đến nay không để ý thì thôi, giờ nhìn lại xung quanh cô... chẳng có một người nào cả.À mà không, có người nào đó, nhưng chỉ là quá khứ mà thôi. Mith hơi nắm chặt tay, hồi tưởng lại mờ ảo ký ức.-"Max, chỉ đêm nay thôi" Mith có lẽ nhận ra Max do dự vì thế cô cố tình nhấn mạnh một lần nữa rằng cô chỉ làm phiền anh một đêm, chỉ một đêm mà thôi.Max thấy được Mith cố chấp, nhìn Mith bơ vơ lạc lõng anh nhìn thấy bản thân lúc nào đó.Max hiểu được cảm giác khốn khó, bởi lẽ anh không phải một kẻ ngậm thìa vàng mà bắt đầu sự nghiệp, mọi thứ hiện có của anh là do anh nỗ lực mà có được. Nếu ngày đó không ai cho anh cơ hội, hiện tại anh có thể sao?Cơ hội là do chính mình đạt được, nhưng có người bên cạnh lúc ta tuyệt vọng thực sự là niềm an ủi lớn lao.Mặc dù hắn rất muốn nhìn cánh chim lớn lên từng ngày... nhưng mà...Có lẽ chỉ một đêm cưu mang, cũng không sao.Nếu một ngày nào đó Max biết được, nhờ quyết định tối đêm nay mà hắn lại được khá nhiều lợi ích và đặc cách, hắn sẽ không do dự nhiều mà chọn lưu lại Mith ngay lập tức. Tuy nhiên, sự thật không bao giờ có nếu.-"Được rồi, tôi cho cô ở lại đêm nay" Sau một thời gian nghĩ nghĩ, Max cuối cùng cũng chấp nhận.Max trở lại giường ngủ, trước khi ra ban công hắn đã tắm rửa xong, một ngày làm việc mệt mỏi đã khiến hắn không còn quá nhiều năng lượng, phải tranh thủ bổ sung năng lượng cho ngày mai.Mười lăm phút sau...Ba mươi phút sau...Một giờ sau...Max lăn qua lộn lại, hắn không ngủ được.Max nhìn phòng tắm dội ra ánh đèn sáng cùng tiếng động, trong lòng hậm hực vô cùng.Vì sao hắn lại không ngủ được đâu?Có lẽ vì đèn quá sáng, có lẽ vì tiếng động quá lớn mà hắn lại quen ngủ trong bóng đêm vì thế hắn mất ngủ.Nhưng ánh mắt của hắn đã tố giác hắn.Một giờ đồng hồ hắn chỉ nhìn về phía cửa nhà tắm, hắn không có ý định đi vào trong, cũng không có chút suy nghĩ đen tối gì, hắn chỉ là sợ bị Mith vạ lây. Đúng vậy, hắn sợ vạ lây.Từ lúc hắn trở về giường ngủ, Mith đã mượn phòng tắm của hắn, đến nay đã hơn một giờ đồng hồ, Mith vẫn chưa có ra ngoài.Nghe bên trong truyền đến tiếng nước, hắn ban đầu cứ tưởng Mith đang tắm nhưng nghe kỹ hơn một chút, tiếng nước bên trong phòng từ đầu đến cuối không có thay đổi.Nghĩa là Mith căn bản không đứng dưới vòi nước...Một giờ đồng hồ trôi qua Mith đã làm cái gì?Câu hỏi này cứ lẩn quẩn trong đầu Max, hắn lo lắng cô làm gì dại dột trong phòng tắm, mà nếu sự việc đó xảy ra hắn sẽ là người chịu trách nhiệm.Hắn là lo lắng bị vạ lây, không hơn... Max cố trấn tĩnh hắn bằng cái suy nghĩ như thế.Không biết từ lúc nào Max đã đứng trước cửa phòng tắm. Hắn vừa định ghé tai vừa cánh cửa thăm dò động tĩnh lại không ngờ kịch một tiếng, cánh cửa không khóa đã bị mở ra.Bên trong hoàn toàn bị sương mù bao phủ, hơi nước bao trùm, gương soi không thể nhìn thấy bất luận thứ gì ngoại trừ cái bóng của chính Max, vòi nước xả tự do chảy xuống, mà trong bồn tắm với rất nhiều bong bóng xà phòng Mith đang nằm chìm xuống bồn tắm, chỉ còn lại màu tóc đen tán loạn trong dòng nước.Điều Max không muốn nhất rốt cục lại xảy ra.Max đem nỗi lo lắng chèn ép đi xuống, đem Mith từ bồn tắm bế lên. Không cố kỵ Mith trần như nhộng cùng ướt nhẹ thân thể đặt cô trên giường của hắn.Max kiểm tra nhiệt độ cơ thể của Mith...May mắn còn độ ấm.Max luống cuống đứng bên cạnh giường muốn làm động tác cấp cứu cho Mith nhưng quá khó khăn, rốt cục hắn đành phải bước lên giường, ngồi hờ trên người Mith, một bên niệm chú hắn không cố ý hay muốn ăn đậu hủ cô, thừa nước đục thả câu, một bên dùng tay ấn ngực Mith, cấp cứu cho cô.Làm liên tục mấy chục cái lại thấy không có tiến triển, Max đành phải cắn răng quyết định, giúp Mith hô hấp nhân tạo.Max lấy một hơi dài cúi xuống, chạm đến cánh môi anh đào của Mith, một dòng điện khác thường liền đánh vào đại não của hắn.Rất tê dại... loại này xa lạ cảm giác lại làm cho hắn rùng mình, từ trước đến nay không phải không có chạm môi với người khác giới nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn một nữ nhân trần như nhộng a...Chẳng lẽ hắn thích gian thi?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com