TruyenHHH.com

Catch Me If U Can Np Hoa Minh Tuyet End


Ep 14: Johnson (3)

-"Không..."

Thanh âm chống chọi của Mith đánh dấu sự xâm chiếm của gậy khổng lồ xông vào cơ thể cô...

Đau đớn, xé rách... vết thương tối qua chưa lành và chưa được chuẩn bị sẵn sàng một lần nữa bị tách ra, khô khốc đau đớn làm Mith không thể chịu nổi rơi xuống nước mắt.

Nước mắt Mith chảy không biết vì đau hay vì lòng tự trọng bị tổn thương nhưng có một sự thật là... cả hai lần... cô đều không tự nguyện.

Có điều cô biết sự tồn tại của bản thân đến hiện tại đều do sự vươn lên của bản thân, nếu không cô sẽ không thể đối mặt được với cảnh tù ngục, giam cầm, lừa lọc, bẩn thỉu, dơ dáy mà từ còn nhỏ xíu cô đã chứng kiến... cho dù cố gắng đến mấy cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái mác đó.

Cái mác của những kẻ bẩn thỉu, của tầng lớp tột cùng trong xã hội.

Cô đã đi một vòng lớn, rốt cục lại rơi vào vòng xoáy ban đầu.

Nhưng cô sẽ không để mọi nỗ lực của mẹ cô trở nên vô nghĩa, đó là điều cô chắc chắn.

-"Mith, cô không chuyên tâm" Johnson kéo Mith lại thực tại bằng một lời lạnh nhạt trách cứ.

Hắn mạnh mẽ đâm vào cô, dương vật như muốn đánh vào tử cung của cô làm cô toàn thân bủn rủn, nhưng một dòng nước cuốn lấy hắn, để mặc hắn thổi gió tạo sóng đánh vào bờ đê.

Gậy sắt của hắn được nướng dưới ngọn lửa hơn trăm độ C, nó không ngừng cắm vào người cô, đem hoa tâm của cô nướng chín, lực đạo mạnh mẽ làm cô không kịp thở lại phải đón nhận sự dồn dập tra tấn, đau đớn lẫn khoái cảm lan tràn toàn bộ nơ ron thần kinh.

-"Mith, hoa huyệt của cô thật chặt, thật biết hút người, tối đêm qua cô đã như vậy...phục vụ hắn?" Johnson lời lẽ sâu xa lên tiếng, hắn vén tóc mai của Mith để có thể nhìn rõ mặt cô.

Mith tránh đi hắn, hắn lại bắt cô nhìn hắn, hai người ở trong thân thể của nhau lại tranh đấu với nhau, không ai chịu thua ai.

-"Mith, nhìn tôi".

-"Mith... kiên nhẫn của tôi có giới hạn" Johnson lạnh nhạt nhắc nhở Mith nhưng có vẻ Mith không sợ hắn cho lắm, cô vẫn giữ thái độ xa cách, cứng đối cứng.

Trước áp lực của Johnson tạo ra, Mith cuối cùng cũng nhìn hắn, cười lạnh "Hắn và anh có khác nhau sao?"

Cô nhìn xuống chỗ hai người giao hợp, ót ét tiếng động vẫn không ngừng vang lên, thân thể va chạm cùng dâm mĩ tiếng động không mấy ảnh hưởng đến chiến sự phía trên... hoa huyệt toàn thân đều tràn đầy dịch ngọt, xối rửa gậy gộc đến ướt đẫm... gậy gộc không ngừng đánh sâu vào, hai quả trứng đã sớm chứa đầy bọt nước phản ánh tình hình chiến đấu ác liệt.

-"Hư...~" Mith than nhẹ một tiếng sung sướng, bất chấp bản thân đang nói lời đanh thép.

-"Dù gì cũng chỉ mất đi thân thể, cho ai đó có khác nhau sao?" Mith cười đến tan nát cõi lòng, nước mắt sớm đã khô cạn trên khóe mi, hiện tại chỉ còn lại sự lạnh lùng làm tình.

-"Chỉ cần bản thân thấy sung sướng là được? Đúng không?" Mith lạnh nhạt nhìn Johnson tràn đầy khiêu khích.

-"Mith, có vẻ tôi đã sủng cô quá nhiều" Johnson tức giận lên tiếng "Chỉ tiếc tôi dưỡng mèo thì tôi sẽ có cách cắt được móng vuốt của nó".

Mith từ chối cho ý kiến.

-"A...~ ha...~"

Johnson vẫn không ngừng tra tấn, Mith than nhẹ thành tiếng, hai chân hơi mở ra đón nhận hắn, cô biết cho dù chống cự cô chỉ làm bản thân đau đớn hơn mà thôi, đến cuối cùng người thiệt cũng là mình.

Cứ cho bọn hắn là kẻ phục vụ nàng là được.

Mith nghĩ vậy, Johnson làm sao không biết, hắn cố tình tra tấn nàng, hắn đã đâm sâu vào trong đâm nàng thật nhiều nhát lại vẫn giữ tốc độ chậm chạp, không rút không cắm làm cho Mith muốn mà không được, cơ thể cực kỳ muốn lên tiếng đã đảo nhưng lại không thể mở miệng nói bất cứ điều gì.

Cô hơi nhích người và nhúc nhích hạ thân hòng tìm kiếm sự lấp đầy nhưng Johnson biết rõ cô muốn gì, vì thế hắn cố tình tránh ra cô, cô tiến tới... hắn lùi bước, lại đẩm bảo khoảng cách cắm vào làm cho cô muốn phát điên.

-"Anh..." Mith có chút tức giận.

-"Tôi làm sao?" Johnson trêu tức hỏi lại.

-"Không có gì..." Mith đáp, nếu hắn không cho cô cũng sẽ không cần, cô muốn ngồi dậy không tiếp tục cùng hắn.

-"Định trốn? Nằm mơ đi" Johnson đương nhiên không cho cô cơ hội bỏ trốn, bắt cô vẫn phải ăn lấy gậy gộc của mình.

-"Anh muốn làm gì?" Mith tức giận hỏi "Nếu đã không muốn thì đừng làm, anh muốn hai ta như thế này đến bao giờ?"

-"Tôi thích, tôi muốn cô cầu xin chủ nhân ban cho cô".

-"Nằm mơ, có chết tôi cũng không cầu" Mith lớn tiếng đáp lại.

Thừa dịp Johnson không chú ý, Mith dồn hết sức dùng hoa huyệt cắn chặt dương vật một cái, sau đó rút ra chạy trốn khỏi hiện trường.

Johnson không ngờ Mith dùng chiêu này, hắn chạy theo Mith xuống tầng dưới lại phát hiện không thấy bóng người.

-"Mith, cô muốn chơi trốn tìm với chủ nhân đúng không?" Johnson đứng ở cầu thang nhìn xuống phòng khách rộng thênh thang không một bóng người, khóe môi hơi kéo lên.

-"Được thôi, nếu cô muốn chủ nhân sẽ tìm cô..."

-"Nhưng mà nếu chủ nhân bắt được cô, cô sẽ phải trả giá rất đắt, cô biết không, Mith?"

Johnson hé môi cười, điệu cười của hắn gian xảo như độc xà, hắn đi đến kệ sách rút ra một cái laptop, sau đó trần như nhộng ngồi trên sô pha, gõ phím.

Trong phòng chỉ còn lại tiếng bàn phím lách cách...

Màn hình laptop xuất hiện hàng loạt hình ảnh, có cả hình ảnh cả hai người bọn họ ân ái lúc nãy, sau đó là hình ảnh Mith bỏ trốn...

-"Thì ra là đây... bắt được rồi nhé".

-"Mith... chủ nhân đến đây".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com