TruyenHHH.com

Caprhy Vun Vat

quang anh thích được sờ ti đặc biệt là trước khi ngủ. ừ thì, anh biết rõ nó kì vãi nhưng đéo bỏ được ý. xong đêm nào cũng phải chật vật tự sờ cho bản thân, mỏi tay thì nhiều còn sướng đâu chả thấy.

mãi tới khi rap việt mùa 3 xuất hiện trong cuộc đời anh, à cụ thể hơn là hoàng đức duy.

.

22:58

hoàng đức duy:
anh ơi bố bụt không
thả em 😭😭
anh ngủ trước nhé

nguyễn quang anh:
thu thì thu
vẫn phải ngủ đủ giấc ấy nha

hoàng đức duy:
em
biếc
òiiiiiiiiiiii
🫡
tại sắp chung kết nên
thế thui

nguyễn quang anh:
cố lên nhee
thế anh ngủ trước đây

hoàng đức duy:
ogeee
anh ngủ ngonn

.

"không biết lần thứ mấy trong tuần luôn ời" quang anh ngồi lên giường, thở dài. không phải buồn gì duy, lo thôi. cứ mãi viết nhạc rồi thu, thời gian đâu nghỉ ngơi.

"mà hình như... duy không về đúng không ta" xem xét kỹ dòng tin nhắn, như này là về hay không?

"...chắc là không, mấy hôm trước cũng thế, hehe" quang anh suy xét xong tự kết luận, thì mấy hôm trước cũng thế, còn lạ gì chuyện duy đi qua đêm đâu.

à ý anh không phải là ghét bỏ gì đức duy hết, ở một mình dù sao cũng thoải mái hơn hai mình. nói thẳng là khi ở cùng thằng duy anh không tự tiện xoa ti được, khéo lên báo vì hành vi biến thái ngay trong nhà chung thì mặt mũi đâu gặp anh bâus.

có được câu trả lời, quang anh cởi chiếc áo thun trắng ban nãy tắm ra, chừa lại trên bản thân cái quần boxer ngắn, đi ngủ thế mới thoải mái.

trượt dài xuống giường, giường đôi mà nằm một mình thì lại không rộng quá, lăn lộn mấy vòng xong lại thở dài.

"xoắn vãiiiiii, khó chịu thế nhỉ" quang anh bĩu môi, ngày đầu vào phòng có nó làm trò này trò kia quen rồi, dạo này cứ bận đi thu xong lại cắm mặt vào viết nhạc, chẳng như anh bâus suốt ngày rủ anh đi bar.

quang anh rũ mắt xuống, nằm xéo giường chiếm trọn vị trí bình thường cả hai nằm, tay bất giác đặt trên đầu ti mà xoa xoa.

"hừmm..." tiếng thở đều đặn phát ra từ căn phòng hòa cùng tiếng máy lạnh trên góc, bàn tay tròn xinh day day trên hoa nhũ hồng phớt, lâu lâu bất giác nỉ non vài tiếng trong cổ họng.

'cạch'

tiếng cửa phòng vang lên, cánh cửa gỗ dần mở ra, hoàng đức duy đứng đờ người nhìn anh.

"...d-duy v-về..." quang anh lắp bắp, không kịp rút tay, trở người lấy chiếc chăn che tạm bản thân.

.

"anh nói đi" duy ngồi cạnh anh trên giường, tay lồng vào tay anh, sau chuyện ban nãy, giờ anh như muốn né mặt cậu luôn.

"...duy tin anh không?" quang anh ngại đỏ mặt, không dám nhìn sang hướng duy, hình ảnh hồi nãy anh thề chưa bao giờ nghĩ có ai khác ngoài bản thân anh được thấy ra, thế mà đức duy lại chứng kiến tất cả.

"em tin mà, em lúc nào cũng tin anh, anh phải tin tưởng em chứ, nói đi" duy nghĩ một đống thứ trong đầu, nào là... à thôi. nói chung là duy chỉ muốn hiểu anh hơn thôi, vì anh có ra duy vẫn yêu anh vãi.

"t-thì kiểu, cái đấy" quang anh tặc lưỡi, soạn nhiều văn bản trong đầu rồi cũng tự tay xóa nó đi, cố gắng lựa lời nào hoa mỹ nhất để nói cho em mình.

"bình tĩnh, em tin anh, thề luôn" duy vuốt ve ngón cái mình lên mu bàn tay anh, thấy rõ sự khó khăn trong cảm xúc anh nên duy cũng hèn hẳn.

"...duy đừng bỏ anh nha" quang anh lắc đầu, tự cảm thấy bản thân tởm vãi, không đứa nào như anh. anh càng không muốn mất duy, rõ ràng.

"chắc chắn mà" tay khác duy xoay ngang người mình, vuốt tóc anh. trong ánh đèn mờ, người còn lại rõ ràng đang thở gấp, vì ngại mà cúi hẳn đầu xuống.

"...anh thích... kiểu" quang anh không muốn nói, lại càng không muốn bị phát hiện. góc tối trong tâm hồn anh được che kỹ càng ngần ấy thời gian, lại sắp phải mở toang ra vì thằng nhóc cùng phòng từng coi anh là hình mẫu hả, rồi nó thất vọng không, nó ghét bỏ anh không...

"thôi, anh thích được xoa ti, khi nào mệt mỏi thì anh như thế, không biết nữa từ rất lâu rồi, huhu" quang anh lựa từ cái này sang cái khác xong lại chọn câu trả lời sự thật nhất, nghĩ kỹ lại thì anh là như thế mà...

"anh mệt hả?" duy nhìn sang nét mặt anh, ừ đúng là trong có hơi mệt. chắc dạo này cũng có nhiều lời ra tiếng vào từ bên ngoài.

"duy không thấy anh đáng ghét à?" quang anh bĩu môi, chắc là duy cố lảng tránh sự thật, nó không nghĩ người anh nó nể đó giờ lại như thế chứ gì, èo... anh là nó anh cũng thất vọng.

"không, ai cũng có cách giảm stress riêng. anh làm thế tốt cho anh chứ ảnh hưởng gì em đâu mà em phải ghét" duy nói, môi hơi mím lại. sợ lựa lời không kỹ thì đức duy lại lỡ lời, anh lại ghét nó. dù sao sau chuyện này duy cũng thấy anh thú vị hơn, đúng là người nó thích thì luôn đặc biệt mà.

"cơ mà anh mệt à? trả lời đây" cầm cằm anh kéo lên, duy nhìn vào mắt anh, duy biết thừa nhưng lúc nào cũng thích được xác nhận hơn.

"ừm ừm" quang anh gật đầu nhẹ, đúng là có chút khó chịu, cụ thể là vì hoàng đức duy không về phòng ngủ cùng anh.

"hay để em giúp được không..."

.

"ưm..." quang anh nằm ngửa trên giường, tay giữ chặt chiếc chăn ở phần hông, ngại nên xoay mặt sang nơi đối diện duy, cổ họng nỉ non nhỏ giọng, cố gắng nuốt âm thanh vào trong.

"anh thoải mái không?" duy mặt cũng nghiêm túc hẳn, duy nó xem như nhiệm vụ luôn nên cố gắng hoàn thành thật tốt, ngón tay di chuyển đều trên ti anh, nằm nghiêng người nên duy còn cố gắng xem sắc mặt anh có thật sự ổn không...

"c-có... anh cảm ơ-ơn duy..." quang anh gật nhẹ đầu, thoải mái vãi, may mà có chăn che lại không thì duy nó lại biết anh cương thì toang nữa. à nãy gấp quá xong anh cũng chưa mặc được thêm cái quần đùi nào...

"thôi. anh thoải mái là được mà, cảm ơn nãy giờ khéo chục lần ông ạ" duy bĩu môi, nay còn bày đặt khách sáo cơ, duy thấy bình thường thật mà, đùa.

"quang anh ngủ đi, anh ngủ thì em ngủ" đức duy thấy hàng lông mi anh díu lại mấy lần, xong lại cố gắng mở to nhất có thể, sợ bản thân ngủ quên là duy ăn anh luôn à?

"thế anh ngủ nhé, đức duy ngủ ngon, anh cảm ơn duy nhiềuuuuuu" quang anh gật đầu nhanh hẳn, đúng là anh buồn ngủ thật mà còn rất buồn ngủ, nhưng anh không dám, tự nhiên nó thế.

"em thích còn không hết chứ mà cảm ơn"...

.

"tí về duy có xoa ti cho anh không?" một cuộc trò chuyện nhỏ trong góc của hậu trường rap việt 3 được diễn ra một cách âm thầm.

"em có" duy nhìn vào gương chỉnh lại vài cọng tóc, mắt vẫn đảo nhìn anh xong trả lời.

"hì hì, tí anh nấu bữa tối cho duy nhaa" quang anh cười, hai má hồng đỏ phất lên, ngại thì ngại chứ sướng thì sướng, quang anh không từ chối nỗi mà.

"em thích anh là bữa tối của em hơn, nhưng thôi ăn tạm đồ bữa tối nấu cũng được" duy chậm rãi gật đầu, chấp nhận tạm cũng không tồi.

"đừng chọc anhhhh" quang anh cau nhẹ mặt, tay níu lên cánh tay áo duy, bĩu nhẹ môi, chọc người ta mãi á.

.

đức duy thích quang anh, chuyện này cả đám ai cũng biết, riêng quang anh thì không biết, nó cay hơn ăn ớt.

không rõ là từ bao giờ nữa, nhưng được cái nó rất chắc chắn là nó thích anh mê mệt, thích anh phát điên. anh giờ có làm trò gì nó cũng đảm bảo nó thích anh. à nhưng từ khi anh bảo với nó anh thích được xoa ti, duy nghiện anh luôn.

thề với bản thân là đéo có câu từ nào suy nghĩ linh tinh về anh dù nửa chữ, nó chỉ thấy anh của nó thú vị. và thật may mắn khi người đầu tiên và có lẽ duy nhất phát hiện được bí mật này là nó, chứ đứa khác thì thôi để nó tự tử cho lẹ.

những lần đầu tiên thì nó còn căng thẳng sợ anh ngại, anh không thoải mái... sau vài ngày thì nó nghiện luôn, đêm không sờ ti anh thì không ngủ được.

nghiện vãi, bầu ngực tròn đầy múp múp được tóm gọn trong tay duy, dựa trên tay nó mà trở nên đẩy đà, đỏ ửng. không nứng thì thôi, mấy lần nó cương lên toàn phải cố gắng giấu, hoàn thành xong nhiệm vụ rồi lại lén nhảy xuống giường chạy đi làm này làm kia.

"anh tắm xong ùii" quang anh bước ra từ cửa phòng tắm, mắt nhắm nghiền lại. vừa hoàn thành bài thi cho cuối tuần xong, trở về từ phòng thu mà mỏi cả người, ăn xong quang anh chỉ muốn ngủ ngay thôi nhưng thằng em cứ đốc thúc anh đi tắm nên tắm vội rồi ra.

"èo giỏi giỏi, thế mới là quang anh chứ" duy nằm trên giường lướt điện thoại, nghe giọng anh mình liền xoay người ra nhìn.

"anh ngủ được chưa huhu" giọng anh mềm nhũn, giờ chỉ thiếu bước nhắm mắt là quang anh ngủ ngay được luôn, mệt vãi.

"rồi rồi, lên đây em xoa cho ngủ" duy cười nhẹ, anh đáng yêu quá mức, trong có khác gì học sinh vừa đi học về rồi bị phụ huynh ép đi học thêm đâu.

"thật hả, hehe" quang anh sáng mắt hẳn nhưng vẫn buồn ngủ, nhảy vội lên giường với duy.

"đây" đức duy quen thuộc vén áo anh lên, quang anh lại càng quen thuộc nhắm mắt hưởng thụ. hành động này cũng xuất hiện gần 2 tuần chứ ít gì.

tay duy mảnh khảnh, trắng trắng, trông thon dài nữa. nhẹ nhàng day day lên ti anh mấy cái rồi dùng đầu móng tay khẩy, chán chê xong lại dùng tay xoa nặn.

"mà anh ơi..." duy ngập ngừng nói, quang anh vẫn đang nằm nhắm chặt mắt hưởng thụ.

"hửm?" quang anh cất tiếng trong vòm họng, không nói thành lời, nhưng vẫn ra hiệu cho duy biết là mình còn thức.

"anh ơi tay em hơi mỏi" duy nói chầm chậm, cũng là vấn đề quan trọng, hơi khó nói.

"thế thui duy ngủ nh-" quang anh đặt tay trên tay duy, có ý định mang dời xuống nhưng...

"hay để em mút được không..." duy nói, lần này là nó cúi mặt xuống, duy biết ngại nhưng thật sự không chịu nổi cảm giác không được làm gì hơn...

"...hả?" quang anh đơ người, tay vẫn giữ trên tay duy, câu nói anh vừa nghe được có vẻ vượt qua tầm xử lý trong não bộ anh.

"thề là sướng hơn xoa nhiều..." tuy ngại nhưng phải có gì uy tín để quang anh tin tưởng mình, thế là duy chọn nói ra câu này.

"d-duy ơi c-cái gì ấy?" quang anh thật sự đờ người ra, anh tưởng cái chuyện mình muốn thằng em cùng phòng xoa ti đã rõ dị rồi tới khi thằng em đấy đòi mút luôn ti anh mình.

"t-thì ý em là kiểu... hmm anh cần thoải mái đấy, thì em nghĩ là mút thoải mái hơn rõ mà... nhỉ?" duy bắt đầu bào chữa cho tế bào biến thái sâu bên trong mình, chỉ thấy anh đỏ cả mặt lên, người cũng trở thành con tôm luộc, kì này toang mẹ rồi.

'hoàng đức duy đòi mút ti bạn cùng phòng' suy nghĩ chợt lóe ngang đầu duy, tự hoảng sợ mà rùng mình.

"...n-nếu duy không ngại anh t-th-" quang anh cắn môi dưới, nhắm mắt lại, lắp bắp nói vài chữ, anh thì chắc là không ý kiến gì vì nó rõ là sướng hơn tay rồi, nhưng liệu có cực kì kì lạ không khi mà hành động đó gán vào với hai người cùng phòng hoàn toàn là anh em.

à nó kì lạ từ đoạn sờ ti rồi.

"em không" duy không đợi quang anh nói hết câu, nó thích vãi cặc chứ ngại hay không. lại càng không đợi được câu trả lời nguyên vẹn, duy nhào ngay lên người anh, mặt đối mặt.

"à ừm..." nhào lên xong nó mới thấy kì, anh ngại đỏ mặt xoay sang chỗ khác né mặt nó, còn nó như đang trông muốn cưỡng hiếp anh, mặc dù đó là sự thật.

"em xin phép ạ..." leo lên được rồi chả lẽ leo xuống, hèn lắm nên duy quyết định bú luôn, duy không ngại thì người ngại là anh.

"hức... ưm" quang anh mím chặt môi, cố gắng kiềm nén mọi thanh âm muốn phát ra từ sâu trong cổ họng, nhưng ngực thì hưởng ứng, từ bao giờ anh đã ưỡn ngực mời gọi duy liếm láp nhũ hoa xinh.

căn phòng nhỏ phát ra âm thanh chùn chụt, còn gì khác ngoài lưỡi nó tấn công ti anh nữa. đảo lưỡi trên đầu ti nhạy cảm mấy cái, duy nghịch mấy cái rồi ngoan ngoãn lè lưỡi liếm láp lên ti anh như cách mấy con mèo hay làm.

"nào, không cắn môi, anh cứ rên đi chuyện này bình thường mà" duy thấy không thích cách anh cắn môi, duy nó không ngại thì thôi anh tự làm khó bản thân làm gì, rõ ràng là duy cố gắng làm mọi thứ cho anh thoải mái nhất mà.

"hưm... d-duy ư..." quang anh định mở miệng nói gì đó, xong lại vô tình nỉ non mấy câu đứt đoạn, không cố ý mà.

.

sao trên đời này lại có đứa nhóc đáng yêu như thế nhỉ... hoàng đức duy chứ ai.

ngày đầu anh gặp nó, anh còn nghĩ nó phải kiểu nghiêm túc, khó tính, thẳng thừng các thứ... xong giờ chính duy lại là người chủ động mở lời mút ti anh.

đầu bạch kim nằm trên ngực anh, mặt gần như úp hoàn toàn lên vòm ngực mềm, quang anh ngại điên đi được nhưng duy cứ làm, tất cả mọi thứ thằng em đấy quan tâm là anh thoải mái không thôi...

"ưm..." quang anh ưỡn ngực, vừa thích vừa ngại, cảm giác này khiến quang anh phát điên mất, thoải mái chết đi được, cái lưỡi duy phải hơn hàng vạn lần tay quang anh tự làm, cảm giác như duy cũng sắp phát điên như anh. bên ngực còn lại duy dùng ngón trỏ đảo qua đảo lại, bên ngực được duy chiếm thì ấm nóng, đã kinh khủng, tốc độ lưỡi di chuyển cũng càng ngày càng nhanh theo, lâu lâu anh còn cảm giác duy cạ răng lên đầu ti mình.

"nào nào bỏ cái môi ra" duy tạm ngưng việc đang làm để nhắc nhở anh, xong lại quay về chuyên môn bản thân, cái này đúng nghề nó rồi.

"...hức~" quang anh nấc lên mấy tiếng, nhanh quá... cái nhịp quái gì đây, duy không chỉ rap nhanh mà còn mút nhanh nữa. quang anh thở gấp hơn cái lưỡi của duy, một phần vì duy nằm trên nên có chút khó thở, phần còn lại vì cũng nứng.

...nhưng hình như không phải mỗi anh.

cảm giác được điều gì đó cấn cấn sau khi nhích nhẹ chân, cả duy và anh đều nhìn nhau, mặt duy đỏ ửng, bị phát hiện rồi...

"duy... c-cứng" quang anh nuốt nhẹ nước bọt, chậm rãi nói ra. rõ ràng có đúng 2 từ nhưng sát thương nặng vãi, chỉ thấy duy đơ người như anh ban nãy được gần 1 phút xong xoay sang bên nệm trống lấy chăn che mặt lại, à rõ ràng hơn là duy lấy chăn che cả người, có cái mặt là quang anh quan tâm nhất.

"...huhuhuhuhuhu" đức duy giãy trong chăn, nhục thì thôi nhé, rồi anh nghĩ đéo gì về nó đây oa oa, đéo chịu đéo chịu.

"...không sao mà duy ơi..." quang anh bật người dậy, xoa xoa thân duy qua lớp chăn để an ủi, phải nói làm sao cho duy đỡ ngại nhỉ, cũng là anh lỡ lời trước.

"...sinh lý bình thường mà, duy ơi ra với anh" quang anh lay lay cái chăn, người bên trong cũng nũng nịu mấy cái, biểu hiện không muốn ra.

quang anh lại phải bắt đầu công cuộc dỗ, nghe kì công thế thôi chứ nghề của anh, xoắn tay vào phát là duy chịu chui đầu khỏi chăn ngay, cơ mà...

"em thề ý em không có ý gì hếtttttt" đức duy giãy giãy, núp trong lòng quang anh mà bào chữa, chịu ra thì cũng chịu ra nhưng không dám đối diện anh.

"không sao mà không sao mà" quang anh vuốt ve lưng nó, bàn tay nhỏ cố gắng bao bọc duy trong tay mình.

"nhục vãi địt mẹ, thằng nhỏ đéo bao giờ chịu nghe thằng lớn ý" lại chả nhục ra, bị người mình thích phát hiện lại càng nhục, hết người chia sẻ sự biến thái một cách đột biến này nên duy chỉ còn cách xà vào lòng anh giãy.

"anh hiểu mà, thương thương" quang anh gật gật đầu, biết chắc là duy không thấy đâu nhưng quang anh đồng cảm vãi, vì chính anh cũng từng cương lên vì duy sờ ti thôi mà.

"thôi quên em đi, để em sờ tiếp cho an-" duy thấy không ổn, anh cứ xoa lưng nó như này thì hư mẹ cặc, cũng như là cứ để anh nhớ ngày hôm nay càng lâu thì ngày mai càng khó quên, duy phải dẹp ngay.

"hay là để anh g-giúp cho" tới lượt quang anh nói, tay giữ nguyên trên lưng, mắt đảo xung quanh vì bắt đầu thấy câu nói bản thân cấn cấn, anh chỉ định nói kiểu duy giúp anh thì anh giúp lại duy thôi mà ta...

"c-cái gì ạ?" đức duy ngửa mặt lên nhìn anh, duy có nghe nhầm vào cái lỗ tai của mình không? duy biết là trong nó cũng đẹp trai vãi ra nhưng mà... cứ cấn cấn ý. cái cấn nhất là cặc duy, ban nãy bớt tí rồi mà nghe anh nói xong nó lại lên.

"kiểu... duy giúp anh được, thì anh cũng giúp duy..."quang anh không dám nhìn thẳng vào mắt duy, lỡ mồm tự nói ra nhưng ngại vãi, cứu anh với.

căn phòng còn ánh đèn mờ, quang anh để cứu hoàn cảnh ngại ngùng này bằng cách đứng dậy tắt đèn đi, nhưng giờ thì ngại hơn.

"...anh quang anh" duy gọi tên anh trong căn phòng trở nên nhạt màu, cảm nhận được anh đã quay lại ngồi đối diện nó, đầu hơi cúi thấp.

"thôi, duy đừng nói nữa... cứ để anh làm, nhé" quang anh gãi đầu, cứ càng nói thì càng sai nên quang anh quyết định tự bản thân mình hành động luôn.

dìu nhẹ người duy vào thành giường, quang anh đối diện đức duy, chính anh cũng đang không biết bắt đầu từ đâu. trong bóng tối, bàn tay thon bắt lấy tay anh mân mê.

"này là do anh nói anh muốn giúp em đấy nhé" duy cười khẩy, không có ý định ép anh thế đâu. nhưng khi duy muốn từ bỏ thì anh lại cứ dí nó vào tình huống này, bên dưới thì chướng phát đau nhưng anh lại không cho nó bỏ chạy, còn mỗi cách này thôi.

tiếng ậm ừ còn trong cổ họng quang anh, không kịp hiểu tình huống, tay tròn đã bị mang đặt lên đũng quần, những ngón tay từ kẻ khác ép tay anh phải xoa lên vật nóng ngang ngửa mặt quang anh bây giờ.

"nghe em nhé, từ từ mở ra" sau khi định hình được vị trí nơi tay anh cần đặt, đức duy nhẹ buông ra. vuốt đi mấy cọng tóc lòa xòa dính trên trán anh, chắc do anh áp lực.

tay anh run nhẹ, môi vô thức mím chặt. vài ngón tay di chuyển lên lưng quần, đức duy đẩy hông nhẹ lên, trong gang tất quần đã được cởi xuống.

"giờ thì chào hỏi nó hộ em" duy cẩn thận chỉ công việc cho anh, trong nó phởn bao nhiều hứng hở bao nhiêu thì anh hoàn toàn ngược lại, mọi hành động của anh giờ chỉ có bé tẹo nhưng anh đều run vãi, thì lần đầu chào hỏi thằng em của người khác mà.

"n-nóng" quang anh chạm qua lớp boxer, cảm nhận được đằng sau có vật đang run lên nhẹ, chắc vì cảm nhận rõ được người thằng anh nó thích nên thế.

"nó mê anh rồi" duy phát ngôn xong bị quang anh dùng tay khác vả lên đùi. quang anh nghĩ nó giỡn, nhưng duy thì lại nói thật, mê tít cả mắt.

quang anh thở ra một hơi dài, không muốn dây dưa với duy nữa, tay nhanh chóng kéo lấy boxer xuống. vật to đập thẳng lên tay anh, hơi nóng nhanh chóng bị quang anh cảm nhận, bất giác rùng mình, thế đéo nào gần gấp đôi anh đây...

"nào không cấu em em" duy rít răng, có chút xót đấy. chưa gì mà đòi ăn hiếp thằng em của duy rồi, anh xinh mà anh ra đòn hiểm lắm nhé.

"đâu... nó đập tay anh" quang anh bị bắt bài, bĩu môi ra. duy bênh em duy chứ duy chả bênh gì anh. cũng cay cay trong người nên tóm ngay luôn cặc duy tuốt.

duy ngả đầu ra sau, vội vàng thở hắt, mấy ngón tay quang anh ướm chặt lên hạ thân nóng, nhanh chậm dần dần tuốt đều, mắt nhìn chăm chăm vào vật, vừa cảm thán vừa sợ bản thân làm sai điều gì đó.

"ah... shhh em y-yêu anh ch-chết mất" duy xuýt xoa, tay cấu nhẹ vào đùi mình, quang anh chỉ dùng tay thôi đã sướng điên lên, đợi ngày duy thật sự có được anh thì bản thân may mắn cỡ nào nữa. đầu óc đức duy lâng lâng, rùng mình nhẹ vài lần, đặc biệt là mấy lúc quang anh dùng ngón cái chạm lên đầu khấc đang rỉ nước trong để bôi trơn lên thân cứng cho dễ lên xuống hơn.

"th-thôi mà" quang anh lại đỏ mặt lên, không biết duy đùa hay thật nữa chứ quang anh thì ngại vãi, mẹ thề ý đéo đùa đâu.

quen tay, tốc độ quang anh ngày càng nhanh dần hơn, nhịp điệu cũng trở nên đều đặn hơn, ngón cái xinh miết lên trên mấy đường gân xanh với ánh mắt hiếu kì rồi lại lướt qua lỗ nhỏ phía trên. tay anh nhanh chóng bị áo lên lớp nước bóng nhẩy của duy.

"shh- damn" đức duy gầm gừ trong cổ họng, tay anh làm quen nhanh chóng quá, nó bị đưa sang thế hèn hẳn, nứng vãi, trong đầu nó đang cố đảo suy nghĩ sang cái khác để không bắn ngay bây giờ, điên mất.

"n-nó giật d-duy ơi" quang anh cảm thấy vật trong tay mình đang nghịch giật giật mấy cái, dùng chất giọng run rẩy ngước lên nói với duy, chỉ kịp thấy nó chửi thề một câu rồi bắn ngay trên tay anh, dính một chút lên hạ thân và bụng.

"địt... shhhhh-" thật ra duy vẫn đang trên đà cố nhịn được, nhưng giọng anh ngay lúc này thì quá mức chịu đựng cơ bản của nó, làm nó không kịp phản ứng gì hết.

"em xin lỗi nhé" đức duy xoay sang đầu giường lấy bịch khăn ướt, rút ra một tờ rồi lại cầm tay anh lên cẩn thận lau lên mấy vệt tinh ban nãy, biết là không sạch hoàn toàn đâu nhưng ít ra đỡ nhục.

"đây để anh lau cho" quang anh có cười nhẹ, đức duy bắn xong nhìn ra gì hẳn. hai má đỏ hây hây, giọng trầm đục, nhưng có vẻ nhạy cảm hơn, khi anh vừa mới cầm tay cậu để giành lại chiếc khăn ướt thì duy đã thở hắt ra thêm.

"à ừm..." đức duy đơ người khi bị tước đi cái khăn, xong lại lấy tờ mới lau cho bản thân ngay lúc quang anh quay đi rửa tay.

"anh quang anh" đức duy gọi khẽ tên anh sau khi anh quay trở lại, anh lần này đã xích lên đầu giường, ngồi tựa vào thành giường y hệt duy.

"anh nghe" quang anh sau khi hoàn thành công việc bản thân tự đặt ra cũng có ngại chút, giọng nói the thé hơn hẳn, nhưng mấu chốt chắc là vẫn sốc với hàng của thằng duy, nhỏ hơn 2 tuổi nhưng gần gấp 2 mình.

"anh thấy sao?" mê cái cách đức duy đưa 2 người đang rất ngại vào tình thế ngại hơn.

"h-hả? t-thấy gì?" quang anh còn đang đừ người ra thì phải xoay cổ sang nhìn em mình, phòng thì tối thui bảo thấy là thấy gì.

"kiểu... anh thích không?" duy ậm ừ, xong phát ngôn một câu lại vô cùng chẳng ra gì, rapper kiểu này á hả.

"h-hả? thích cái gì?" quang anh lại chẳng hoảng quá, sao đức duy càng nói nó càng có cái gì đó ẩu ẩu nè.

"của em... ý" đức duy thả vội thêm 2 chữ, sợ anh không nhận ra mình nói cái gì có xoay đầu xuống nhìn vậy đang đề cập tới, xong bổ sung thêm 1 chữ mới.

"đ-điên à..., không" quang anh nhắm tịt cả mắt, xoay đầu sang chỗ khác, thích là thích kiểu gì, anh cũng có chứ bộ, không bằng thôi.

"không thích á... anh xem anh cương kìa" duy gãi đầu, rõ ràng thích thì mới thế này mà phải không. không biết bản thân bị gì nữa, trời càng tối phát ngôn càng không ra sao. nhưng đâm lao thì theo lao, chả lẽ tới cái mức này duy còn phải ngậm ngùi chấp nhận cả 2 chỉ là bạn bè, dù sao thì nó thích anh chết đi được.

"th-thì sinh lý mà duy!!!!!!!! duy cũng thế chứ cái gì!!!!!!!!" quang anh lập tức nhìn xuống, đúng là có cương thật, hư ghê. tay xinh hoảng loạn mò trên giường tìm kiếm vật gì đó để che đậy, tay vơ được cái gối nhỏ lập tức đặt lên đùi, miệng lắp bắp giải thích.

"... thôi trả công anh giúp em, em giúp lại nhé" duy không tìm được câu trả lời thích hợp, thì vốn dĩ nó nói thế để biến thái anh thôi chứ tốt lành gì, được đà nó cau xé luôn miếng thịt ngon này.

"th-thôi, nào b-buông anhhh-" quang anh đang lựa lời từ chối, thì duy trong bóng tối đã nhào sang đè anh xuống, cơ thể nó bỗng chốc nằm chèn trên người anh, vẫn giữ một khoảng đủ để quang anh thở.

"yên, để em" duy không vui lắm với thái độ của anh hiện tại, không chuyên nghiệp gì cả. đặt lên môi anh nụ hôn phớt của nó, dùng giọng rõ nghiêm túc trả lời anh, à là khẳng định anh không được từ chối.

quang anh chết lặng, tay giữ trên hai bên eo duy mà nằm yên, mắt nhắm chặt, anh biết thừa mình không thoát được nên kệ luôn, duy thích làm gì thì làm.

tay duy lả lướt từ vạc áo anh xuống lưng quần, một tay chống ở vai anh để tránh bản thân không mất đà mà té, tự nhiên chọn cái thế gì đâu khổ cả 2 không chứ.

nhanh chóng chèn tay vào trong lớp quần thun, duy không thả thêm cơ hội nào, ướm hẳn tay mình trực tiếp lên xinh yêu của anh.

ngon, hoàng đức duy chỉ nghĩ được thế thôi. vừa hôm qua còn nghĩ cách làm sao để anh ôm ngủ cùng, ngay hôm nay đã chạm luôn cặc anh thì phải gọi là quá ngon.

"hức... d-duy" quang anh né tránh ánh nhìn của duy ở đối diện, tay cũng cấu chặt hơn lên lưng duy, cảm giác này lạ vãi... không phải là anh chưa từng làm bao giờ, nhưng cảm giác bị người khác làm cho ý, nó kích thích kinh khủng!!

mấy ngón tay chai sạn của duy nắm chặt lấy hạ thân quang anh mà tuốt, hành động này nằm gọn trong lớp quần thun anh nên về cơ bản duy không thấy được gì. nhẹ nhàng buông ra để tách lớp vải xuống, lỡ mang mác biến thái rồi thì cho trọn.

"trong yêu thế" duy cười, đúng là của anh nên ngoan xinh yêu như anh, hồng hồng trắng trắng xong còn mịn vãi, vừa tay cả duy, vậy thì chắc chắn là dành cho duy rồi.

"ưm... hức d-duy ch-chậm" quang anh chịu thua với cái nhịp này ý, sao làm cái quái gì cũng nhanh hơn người bình thường hết là sao? xinh yêu bị tuốt lộng nhanh đến mức giật mạnh mấy lần cơ mà đức duy cũng không chịu nhả nhịp nào cho quang anh thở.

đức duy thích giọng này của anh nên quyết định tăng tốc hơn, ngón cái chăm chỉ xoay tròn trên đầu khấc còn mấy ngón tay thô khác thì ôm trọn lấy xinh mà tuốt.

với tốc độ này thì quang anh cố gắng gồng là quá thừa thãi, nỉ non mấy câu xin đức duy nhưng cũng không có tác dụng gì, chẳng mấy chốc bụng dưới quang anh đã bồn chồn hẳn.

"d-duy buông ra. a-anh sắp rồi" quang anh đập nhẹ vào lưng duy, nhưng thằng này lì, nhất quyết không buông là không buông, chịu.

"ra trên tay em" duy tăng tốc tay, mấy ngón tay cũng ướm chặt hơn hẳn, đúng là quang anh phải nỉ non thêm thật. miệng xinh chỉ kịp rên nốt mấy câu không rõ ràng rồi bắn hết lên tay quang anh.

đặc vãi, cái đầu tiên duy nghĩ được là thế. thì ra trong anh mình như thế chứ cũng kém khoảng này chứ bộ, vậy là duy là nhất rồi, duy sẽ chỉ anh tận tình luôn.

"g-gì? l-lâu không làm, buông tay raa" quang anh lắp bắp giải thích khi thấy ánh mắt duy săm soi vào vật của mình xong ngước lên nhìn anh cười, cảm giác tự ái hẳn.

duy từ từ ngồi dậy, xoa đầu anh bằng bàn tay còn lại, không cho anh quyết định, nó tự tiện lau cho anh luôn rồi mới lau cho mình.

thật ra tiếc lắm đấy, đợi anh xoay đầu đi là nó đảm bảo mút sạch tay mình luôn chứ ở đó mà lau, cơ mà anh không quay đi, anh nhìn chằm chằm nó.

không biết bao giờ mới có cơ hội lần thứ 2 nữa,... lần sau nó hứa sẽ không vụt mất cơ hội quý này đâu.

.

hoàng đức duy tự cảm thấy bản thân xứng đáng là người hèn nhất việt nam, không hiểu thế đéo nào nó có thể vừa xui vừa hèn như thế được hết ý.

cái ngày hôm ấy, thật ra nó cũng biết ngại vãi lồn nhưng mà cứ nghĩ không lẽ làm tới bước này rồi lại dừng, xong thế đéo nào từ mối quan hệ rõ ràng không bình thường được nó đẩy thành mối quan hệ cực kì không bình thường.

anh lại còn không khách sáo nữa, sáng hôm sau khi thức giấc anh nói nhỏ vào tai nó, nội dung khiến nó sốc mẹ luôn. anh đòi trả công cho nó xoa ti bằng cách sục hộ nó, mẹ điên à.

nó có ý từ chối nhưng cặc nó thì không, mồm mép sáng sớm nửa tỉnh nửa mơ thế đéo nào nó đồng ý luôn, nhưng quên đòi anh sục cùng, tiếc vãi thề.

mấy ngày đầu nó còn hào hứng lắm, vì kiểu hmm được người mình thích cụ thể là quang anh làm hộ cho chả sướng à.

ừ thì sướng thật, nhưng khổ nhiều hơn. khổ ở đoạn chỉ được dùng tay xong không dám đi quá giới hạn, vì rõ ràng mối quan hệ nó là bạn bè chứ thua kém mẹ gì đâu.

chuyện này nó chỉ dám kể cho người anh cùng team siêu thân của nó, anh chương. mấy lần anh chửi nó ngu nhưng nó không dám chối, mấy lần anh bảo quang anh cũng thích nó nhưng nó lại không dám nhận.

như kiểu bây giờ, vừa quay xong một vòng nên đa phần mọi thí sinh đều không có bận nhiều, lịch quay chính kế tiếp phải gần 2 tuần nữa nên trông cũng gọi là rảnh, xong anh với nó suốt ngày ở cùng nhau trong phòng.

nhưng anh sao ý, học đâu ra cái kiểu mặc boxer đi ngủ, thêm cả mấy hôm đi tắm quên đóng cửa, hỏi thì anh bảo là cho mát, vì anh quên, khổ cặc nó không chứ, tuy là lần nào cương anh cũng giúp nó nhưng nó muốn hơn cơ!!

lần nào hỏi chương vấn đề này nó cũng trả lời anh chịu nó rồi, nhưng chịu kiểu đéo gì khi nó mở mồm đòi sục lại cho anh thì anh lại chạy ngay vào phòng tắm khóa cửa, mấy đoạn này thì chẳng quên đóng cửa bao giờ đâu.

19:41

hoàng đức duy:
dm anh ơi huhu
quang anh vừa về nhà

vũ ngọc chương:
nsao
lại không đóng cửa à

hoàng đức duy:
chứ sao!!!!!!
dmdmmdmdmdmdm

vũ ngọc chương:
nhào vào luôn đê
sợ gì

hoàng đức duy:
sợ chứ 😭😭
quang anh thích em đéo

vũ ngọc chương:
vừa hèn vừa ngu ☺️
mày đấy đéo nói ai đâu

hoàng đức duy:
ước gì ng hèn với ng ngu
(cụ thể là captain boy)
được quang anh để ý

vũ ngọc chương:
vãi cả ước
mẹ thằng não bò

hoàng đức duy:
vô cùng tự ái!!!!!

để đánh trống lảng với hình ảnh đập vào trước mắt mình, duy nhắn tin ngay cho ông anh phòng bên cạnh, thế nào toàn bị chửi thôi, chửi đã xong seen luôn không rep, cay vãi.

thôi cũng tạm, cuối cùng thì cặc duy cũng vượt qua đỡ một ải rồi, anh mặc đồ vào rồi.

nhưng vẫn là không thể thắng anh, quần đâu nhỉ?

"a-anh ơi ý là?" duy lên tiếng, định hỏi thêm anh về vấn đề này, nhưng từ đang xoay lưng về hướng duy để sấy tóc, giờ anh xoay ngược lại nhìn nó nên nó lại hèn hơn, xinh yêu giấu trong lớp quần mỏng bị thằng duy nhìn trực diện, thích chết mất.

"hửm? sao?" quang anh xoay người nhìn duy, may mắn là ngay lúc anh đang chăm sấy tóc nên không chú ý lắm mắt duy hướng về đâu, không thì ẩu.

"à... dạ thôi" duy cấu nhẹ lên mền, cụ thể là kéo mền lên che cặc lại, mặt xoay về hướng ngược lại, tránh tiếp xúc trực tiếp với anh.

"né anh à? duy?" quang anh thấy dạo này em mình cứ kì kì, tóc cũng gần khô hẳn, rút máy sấy ra rồi quang anh tiến lại giường, ngồi dựa lên thành giường rồi chúi sang nhìn duy bấm điện thoại.

"em không" tay duy lướt loạn xạ trên màn hình tiktok, mắt cố gắng liếc lên xem anh đang nhìn gì, bảo sao riết mắt đảo thành 2 hướng, nói thẳng là lé.

"không á? đùa ông ăn dưa tưởng bở tôi khờ hả, sao nói đi mà" quang anh gật gật đầu lên vai đức duy, môi mím lại, có chút lười biếng nên quang anh trượt hẳn xuống giường, choàng tay qua bụng duy để ôm, mái tóc bạch kim dúi vào lưng duy.

"k-không gì là không gì mà, quang anh bỏ em ra" duy có chút nhột sau lưng, vô thức co người lại, tay cũng dời xuống cố gắng lấy tay anh đang vòng qua bụng mình ra.

"duy... anh cũng biết buồn đấy? rốt cuộc là duy bị gì? duy thế mà không né anh hả?" quang anh đang dúi đầu vào lưng cậu một cách thoải mái nhất, xong lại bị thằng em mình vô cùng tin tưởng né tránh, không buồn mới lạ, đây còn là đức duy, vô cùng buồn luôn.

"e-em... chả sao" duy lắp bắp được quả chữ không trọn vẹn, ngồi hẳn dậy dựa lưng vào thành giường nói, nhanh chóng biến bầu không khí trở nên căng thẳng hơn bằng cách tắt đi âm thanh điện thoại đang phát.

"...hoàng đức duy?" quang anh cau mày trong vô thức, bản thân cũng nằm bật dậy, mắt vẫn ngước nhìn em. nhưng tất cả mọi thứ duy làm chỉ là rít lên một đoạn dài rồi né tránh ánh mắt anh.

"... duy đã như thế thì quang anh cũng chịu ý, duy không nói gì thì thôi xong còn né anh, không muốn ngủ chung chứ gì?" lật điện thoại bản thân xem giờ, cũng chưa quá muộn, giờ này bước ra ngoài chắc vẫn có phòng cho ngủ ké.

"em không có m-" duy lại thở dài, bản thân không thể nào nói hẳn lý do mình né tránh anh được, nhưng không nói thì anh đang căng vãi, giờ sao nhỉ?

"duy không cần nói nữa đâu, anh qua phòng hiếu phố ngủ tạm" quang anh mím môi, không phải là muốn chen lời duy đâu nhưng mà duy nói khiến anh ứa quá, ý là ứa nước mắt, buồn vãi.

"ơ nào không ngủ đây với em!! mà sao lại là thằng hiếu phố? nó có gì hơn em à? em đẹp trai hơn là rõ? cơ mà nó đang th-" ơ một đống phòng để ngủ ké, sao quang anh cứ chọn thằng hiếu phố là như nào, tự nhiên thấy cay cay trong mồm nhờ.

"hiếu không né anh như em" quang anh mặt buồn rõ, tóc còn không muốn vuốt lên, mấy cọng tóc hơi dài lòa xòa trước mắt, may mà che mất mắt anh chứ duy mà thấy bây giờ thì khéo cả hai người ôm nhau khóc.

"...ơ" đức duy lẳng lặng nhìn anh gom gối rồi dần rời xuống giường, cãi gì nữa... anh nói đéo sai chỗ nào.

"anh xin cái chăn luôn nh-" dù sao thì đau khổ cũng không nên giữ riêng cho bản thân, hôm trước anh và duy nghịch thế nào làm mất remote máy lạnh, giờ nó chỉ nằm được ở 19 độ, tắt là nóng mà mở là siêu lạnh, quang anh nghĩ ngay tới trò lấy chăn đi.

cơ mà vừa xoay người, quang anh kéo đi cái chăn được phủ hờ trên chân duy từ ban nãy lúc cậu nằm ở giường và dựa lên thành giường, xong phát hiện một bí mật...

"...đùaaaaaa anh ơiiii aaaa" đức duy đỏ mặt ngay, thì nó cương chứ còn gì, đụng chạm gần quá lại chẳng nhạy cảm, nhưng để tránh đi quá giới hạn với anh, nó không né anh thì hết cách. xoay người lại lấy cái gối được kê dưới sau lưng che lên đũng quần.

"...duy" quang anh cố nhịn cười, mặt vẫn tỏ ra giận dỗi, nhưng góc miệng thì nhếch nhếch mấy cái. tay cấu vào đùi để nhắc nhở bản thân phải căng lên.

"chuyến này em vào lầu xanh ở luôn nhé..." duy cúi gầm mặt xuống, nhục đéo chịu được, không còn mặt mũi nào để tiếp tục hip hop, rồi anh sẽ nghĩ gì khi anh biết chuyện này, 'captain hip hop né ảnh vì nứng' ????

"thôi... anh bảo duy rồi mà, sao cứ thế nhờ" quang anh đi chậm chậm tiến tới duy, nhẹ nhàng xoa tóc cậu an ủi, anh có ghét bỏ gì duy đâu mà duy phải giấu anh.

"...nhưng mà, mẹ nhục vãi" đức duy ngập ngừng rồi núp hẳn mặt mình xuống đầu gối, lỡ anh chỉ đang giả vờ thôi thì sao, bước ra khỏi căn phòng anh sẽ đăng báo với tiêu đề 'captain và con người thật' đại loại, huhuhu.

"đã bảo là không sao, lì quá" quang anh cau mày, suốt ngày được mỗi việc lì là chuyên nghiệp, mấy cái khác chẳng đâu vào đâu.

"oeoeoeooeoeoe" đức duy nằm ụp mặt xuống giường, chân giãy giãy, tay đập đập, ý là làm vậy mới hip hop, nó đoán thế.

"anh giúp duy nhá" quang anh buông thõng mền xuống một góc, chậm rãi ngồi lên giường cạnh duy.

"...thôi để e-" duy ngước lên nhìn anh, tay mềm của anh đã đặt gọn lên trên lưng đức duy xoa xoa, an ủi ý.

"không cãi anh" thì đọc kĩ lại đi, đó là câu khẳng định chứ nghi vấn đâu mà, đồng nghĩa là hoàng đức duy không được từ chối ấy.

quang anh mím môi, nhẹ nhàng dựng đức duy dậy, ngồi đàng hoàng thì mới làm được việc, đức duy nhìn anh, anh nhìn cặc nó.

đùa thế chứ, nhìn thật.

quang anh ngước mắt lên nhìn cậu, không đợi nó phản ứng thêm, liếc mắt cho chắc thôi. nhích nhẹ người lên gần đức duy, cụ thể rõ ràng là vì anh đau lưng nên dựa vào vai duy làm điểm tựa.

đức duy cũng nhận thấy, mở tay mình ra cho anh dựa vào thoải mái hơn, khủy tay gập lại ôm vào cổ anh, thoải mái ghê hehe.

"hì hì, anh làm nháaaa" tay anh đặt trên quần duy, mắt cười híp lại nhìn mặt cậu, đâu đó trong suy nghĩ thoáng qua hình ảnh bản thân đang dụ dỗ con nít, quỷ.

quang anh ngã cổ lên vai duy, phần đỉnh đầu tiếp xúc với góc mặt duy, cảm nhận được hơi thở từng nhịp của cậu. quang anh vươn tay, đầu ngón tay trắng hồng kéo nhẹ lớp quần thun xuống, chạm lên lớp vải mỏng của boxer, tạo thành một đũng to.

đức duy rít răng, quang anh nghe được, vô thức cười khẩy, đáng yêu quá. móng tay cũn chạm đến chữ calvin klein, quang anh thích cái này.

vạch từ mép quần, quang anh dùng móng tay đẩy dần phần thun ra, mấy ngón tay xinh khác nhanh tay chạm đến vật to to vừa được lộ ra một tí, bao trọn xong nhanh chóng mang ra.

tay choàng qua cổ anh, duy dùng mấy ngón tay thon của mình luồn vào cổ áo, ý là để không tuột tay thôi chứ không gì đâu. nhưng để chắc chắn tay không bị tuột ra, đức duy nắm vào vật nhô ra để có chỗ tựa, cụ thể là ti anh.

"hưm... duy" quang anh khẽ rục cổ về hướng ngực duy, môi mím lại phát ra mấy âm thanh nhỏ trong cổ họng, tay cũng vô thức bóp chặt hơn, tại nhột mà.

"aaaa đau duy" duy bị nắm chặt 'điểm yếu' không kiểm soát được mà nói quả giọng tone thấp hơn bình thường mấy lần, mắt nhíu lại, mặt dụi vào tóc anh.

"ui anh xin lỗi, duy ơi quang anh lỡ tayy" quang anh lại chẳng xoắn ra, quay ngoắt sang nhìn mặt duy nhăn nhó, tự thấy bản thân tội đồ vãi vuốt mấy cái lên cặc duy để an ủi, tay khác đưa lại duy xoa má.

"đùa anh ghét em nên hại em đúng khônggg?" duy nhăn mặt nói, đau thì đau thật nhưng nó chọc thôi, nó đéo thể nào nghĩ xấu cho anh được ấy. ầy nhưng giờ thì có, nhìn anh lo nó thế, nó nứng.

"hông mà hông màaaaa, duy ơi duy hông được la anhhh!!" quang anh lắc đầu, mặt mũi cũng nhăn nhó theo duy, sao nói to thế, sao nói trầm thế, quát bạn hả!?!?!

"ơ nàoooo, đã la câu nào? quang anh làm em thế xong giờ quang anh bảo em la à? buồn đấy" tay nó vẫn giữ trong áo anh, có chút dỗi nên buông ti anh, nhưng nhất quyết không chui tay khỏi áo, trong đây sướng chết mẹ ngu gì rút.

"thuiiii chin nhũiiiii, iu iu iu" quang anh hết lắc đầu rồi lại sang lắc đầu, tay xoa má duy cũng năng suất hơn, ánh mắt tròn xoe nhìn cậu mong muốn được tha lỗi, thì lỡ chứ có cố tình đâu oa oa oa.

"anh... xin lỗi nó đi" duy híp mắt, tỏ vẻ nguy hiểm, tay rảnh rỗi bên kia chỉ vào vật cần được xin lỗi, đảo mắt sang thì thấy hình như nó cũng cần xin lỗi thật, giật giật dựng đứng căng.

"...anh phải làm sao?" quang anh nhìn cậu, xong đảo mắt nhìn nó, xong lại xoay ra nhìn cậu, miệng lắp bắp nói, rốt cuộc là duy như nào.

"...anh xin lỗi kiểu, bằng miệng ấy" duy mím môi, biết lời mình vừa nói ra cấn vãi lồn nhưng đéo rút lại được nữa. mà thật ra cấn từ đoạn anh làm đau cặc nó vì nó sờ ti anh rồi, ơ mà cả một hành trình của nó với anh có cái nào bình thường như bạn bè đâu, ừ nhỉ.

"duy ơi anh... ngại ý-" quang anh mặt đỏ ngay lập tức, tay hình như cũng rún theo, nhưng mà mọi sự chú ý của duy bị dồn vào việc anh không có ý định từ chối rồi.

không đợi anh nói hết câu, duy bay đi ngay lập tức đến tắt đèn phòng rồi lại bay vào chỗ cũ, giờ khác gì 2 đứa chơi nhau xong sợ bị bắt gặp không, nói ngu thì tự ái, duy á.

"...năn nỉ quang anh luôn, đáng yêu của em ơi" giọng trầm, giọng rất trầm, tuy phòng thì tối thui nhưng quang anh cảm nhận được ánh mắt của đức duy một cách rõ ràng long lanh như thế nào, từ chối thế nào đây...

"anh hông có kinh nghiệm..., làm duy đau ý..." thật ra thì quang anh muốn giúp mà, nhưng làm linh tinh thì duy không sướng mà trầm cảm luôn rồi sao.

"nghe em nhé..."

dưới sự dẫn dắt của đức duy, quang anh vào thế chuẩn vãi. anh quỳ rạp trên giường, mặt đang đối diện cự vật duy, hai tay làm điểm tựa đặt trên đùi, mắt ngước lên nhìn duy nói.

"damn bro, fuck" đức duy thật sự thấy nóng ngay khi cả anh còn chưa làm gì nó, sao quang anh lúc này nhìn dâm điên lên thế.

"sao nữa, duy ơi" quang anh ngước nhìn cậu, anh vẫn bối rối vãi, thì lần đầu của anh mà, đã ngại rồi mà thằng duy cứ ở đó damn damn, damn cái gì tầm này nữa!!

"anh bặm môi ạ, anh dùng môi bọc lại răng để không cạ vào em em nhé, đúng òiiiii" đức duy xoa xoa đầu anh, đang cố gắng giả vờ bình tĩnh nhất có thể, nhưng quang anh thì chỉ để con cặc sưng tím nổi gân chằn chịt vào mắt.

"ồi ao ữa~" quang anh chớp mắt liên tục, trông anh cũng gọi là gấp gáp, thì vốn dĩ anh luôn tò mò với cái gì mới lạ mà.

"anh từ từ đưa em em vào miệng, sau đó mút... như kem hay kẹo bình thường anh ăn ạ" duy đảo mắt, tự gợi ra một hình tượng mà gần như lúc nào duy cũng gợi ra để thẩm cho nó lúc nó nhớ anh, như thế là dễ hình dung nhất cho anh rồi.

"ưm... hức~" quang anh từ từ hạ đầu mình, đưa lưỡi ra chạm vào đầu khấc trước, vị mặn mặn được quang anh nhấm nháp, xong lại dùng lưỡi mạnh dạn liếm xung quanh phần thân, thấy cũng không có gì nguy hiểm, quang anh dùng môi bao lại răng như cậu chỉ, đưa phần đầu thô vào, có chút sặc nhẹ, ngộp nữa, to quá.

"từ từ ạ không vội, damn, đ-đúng rồi" đức duy khẽ suýt xoa trong cổ họng, vòm họng anh ấm vãi cặc, nứng còn hơn dùng tay ngàn lần, nó điên thật rồi.

nghe duy khen, quang anh cười tít mắt, em bé nào cũng thích được khen mà. thế mà hành động lại vô tình làm răng anh cạ vào nhẹ đầu khấc, duy nó xém bắn.

"địt... arg quang anhhhh" tay nó cấu vào đùi, môi mím chặt, thở vào một hơi rõ sâu để kiềm chế. thằng nào ngu lắm mới bắn, môi anh rõ ấm thì ngu mới dứt, còn nó là thằng khôn.

"ao ạ" quang anh ngước mắt lên nhìn, mắt chớp chớp, không hiểu bản thân vừa tạo nên chuyện gì, nốt câu quang anh còn tập trung vào việc chính chứ không đánh trống lảng luôn mà, lưỡi đánh nhanh lên vành đầu khấc, hàm giãn ra cực độ để cố gắng mang cặc duy vào thật sâu bên trong vòm họng.

"damnnnn, chết em mất" đức duy xoay đầu sang, cố gắng né tránh ánh mắt anh, trong có điên tình không hả?

mắt anh long lanh, rưng rưng nước, hàng lông mi đen láy che đi một phần đôi mắt xinh của quang anh trong tầm mắt duy, rũ xuống làm ánh nhìn quang anh trở nên bí mật hơn hẳn, tuyệt nhiên tất cả là nó phán đoán trong ánh đèn mờ của căn phòng, nhưng nó tin anh đẹp vãi cặc.

lại được khen, quang anh chun mũi tiếp tục việc đang làm, đầu khấc thô có chút cạ vào vòm họng quang anh làm anh hơi khó chịu, nhưng không sao, cũng cũng sướng. lưỡi bị đè nén xuống chỉ còn có thể miết theo đường gân trên thân cây thịt, tay xinh đặt trên phần thân còn lại mà nhẹ nhàng tuốt, tay còn lại cũng nghịch nghịch nơi quả bi nặng trĩu xuống.

'thích vãi' đéo hiểu sao từ nãy tới giờ đầu quang anh chỉ quanh quẩn cụm từ này, phải nói sao ta. của nó nồng mùi nam tính, cái mùi gọi là chỉ vô tình hửi được cũng sướng rơn người ý, giờ thì mùi này tràn trước mũi anh, chôn sâu vào cổ họng anh.

mấy cọng tóc lòa xòa trên trán xụ xuống theo di chuyển của anh, che đi tầm mắt vốn dùng để nhìn sắc mặt duy đi.

duy rướm người, giữ lại mấy cọng tóc cho anh, ngoài duy ra thì nó khó chịu hết với tất cả mọi thứ đâm anh, xoay người tìm một vòng, lấy trên kệ tủ đầu giường bên cạnh cho anh một chiếc kẹp nhỏ hình nơ kẹp qua 2 bên.

toang, duy tự kẹp và tự đứng hình với hình tượng duy tạo ra cho anh. đáng yêu kinh khủng!! cảm giác như kiểu ngay lúc này duy đang nắm giữ trong tay cả thế giới và đéo cần thêm gì nữa, địt mẹ cái đéo gì diễn ra trước mắt nó đây, nứng vãi huhu.

quang anh cười khẩy, nhanh chóng tăng tốc độ mút lên, tiếng chùn chụt vang vọng ra khắp phòng, vô thức hóp má thật chặt tạo thành một ổ kín kẽ bên trong, quang anh nuốt được gần hơn một nửa, giỏi nhỉ.

cảm thấy miệng có chút tê, quang anh chậm rãi nhả ra rồi lại ngậm thật sâu vào, muốn từ bỏ nhưng không nỡ ý. lưỡi đảo nhanh lên lỗ nhỏ phía trên, nó cứ rỉ ra chất gì đục đục ấy.

"shhhh- em sắp" đức duy ngã cổ về sau, hơi thở trở nên dồn dập hơn, quang anh nghiêng đầu cố gắng hiểu rồi lại thật nhanh chóng đảo lưỡi.

cự vật giật mấy cái ngay trong cổ họng quang anh, ngay lúc em đơ người ra vì không hiểu gì thì thứ chất lỏng đục trắng ồ ạt chảy ra, loang từ mép miệng em xuống cổ trắng, len lỏi vào áo thun trắng, phần còn lại thì thân cự vật chảy xuống, làm ướt một mảng ga giường.

đức duy thở thêm vài lần, tận mắt chứng kiến tinh trùng nó dính trên miệng anh. nhanh chóng bật dậy, mím môi tìm bịch giấy ở đầu giường, xoay ra định lau cho anh.

"...đâu hết rồi? quang anh?" đức duy tay vẫn cầm giấy, đơ người khi thấy lưỡi anh còn đang lè ra liếm chút tinh trùng đang chảy xuống cằm.

"anh... trong miệng anh nè" quang anh ngơ người chút ít, xong lè lưỡi ra cho duy xem, duy sẽ khen anh giỏi đúng hôngggg, hehehhe.

"...địt mẹ, quang anh ơi làm thế là chết rồi" đức duy thở dài, tay đập đập vào chỗ nệm trống bên cạnh cậu biểu thị quang anh lên ngồi với cậu. anh cứ như thế này thì nó né kiểu gì.

"sao dạ?" ơ tưởng được khen, lời khen của quang anh đâu, không phải trong phim ai cũng bảo th- à không, không không không.

"...có qua có lại, em giúp anh nha, nguyễn quang anh" không giống câu hỏi lắm, tay đức duy choàng qua cổ anh như tư thế ban nãy, chỉ là chưa có bước luồn tay vào áo, mắt chăm chăm nhìn vào nơi nó muốn, nói thẳng là nhìn vào quần anh.

"không, duy ơi không cần" quang anh nhìn theo mắt nó, nhanh chóng giơ tay lên ngăn cản, đưa tay ra dìu đầu duy về đúng mặt anh, nhìn linh tinh.

"...cứng rồi mà, anh không tin tưởng em hả?" nó thở dài, nghĩ thật kĩ, khả năng cao mai nó hối hận với câu nói này, nhưng đó là chuyện tương lai, hôm nay thì chưa. tay nó âm thầm đặt lên đũng quần anh, nó đoán bậy thôi mà anh cương thật nè, chứng tỏ là nó giỏi.

"thôi anh tự l-" quang anh vẫn can nó, tay muốn kéo tay nó ra khỏi đũng quần anh khó quá, tay nó cứng thua con cặc của nó ban nãy thôi, vẫn nhớ ghê.

"không, em làm" nó nhìn anh, ánh mắt trong rõ nghiêm túc với thứ không hẳn nghiêm túc, như nó nói, nó có hỏi đâu, nó đang thông báo.

"mà duy ơ-" quang anh không dám lắm, nói thẳng là quang anh còn sợ duy, ai biết được thằng nhõi này sẽ làm gì anh tiếp theo.

"hoặc anh im lặng, hoặc là em sẽ không biết khi nào em dừng lại?" duy nó chắc chắn đây là câu hỏi, hỏi ý nó chứ anh thì không có lựa chọn khác bây giờ.

quang anh im lặng thật, môi tự động mím chặt, thằng duy trong căng quá, anh sợ thật. không sợ gì ngoài việc thằng trẩu này căng lên, nó có máu điên thật, anh không dám đùa.

"giỏi, bình tĩnh tới lượt em nhé" nó cười ngay, anh ngoan thì nó nên thưởng. tay luồn vào trong mép quần boxer, như nó nói, anh không mặc quần. tất cả mọi thứ che mắt nó là cái tà áo có như không mà thôi.

nhanh chóng tìm được vật cần thiết, duy miết nhẹ lên thân rồi đưa ra ngoài, nhanh chóng xinh yêu nó thích mê cuối cùng cũng được nó chào hỏi, ra là lần kế tiếp cũng không phải đợi quá lâu như nó nghĩ.

"địt mẹ, phòng tối thui nhưng em vẫn thấy nó xinh vãi ấy, trong yêu thế quang anh ơi" duy nó rít lên, xinh thật mà, như anh luôn, hồng hồng mịn màng. tay nó vừa khít với của anh luôn, sinh ra là dành cho nhau.

"hưm... ức- d-duy thôi mà" quang anh dụi đầu vào vai duy, may mà phòng tắt đèn không thì duy biết mặt anh đỏ lè, ngại chết mất.

tay thô của duy ma xát với phần thân nhạy cảm của anh, nhẹ nhàng tuốt lên xuống rồi dần nhanh hơn, ngón tay cái miết kín kẽ trên lỗ nhỏ đáng yêu phía trên.

"t-thích... duy ơi" hai tay quang anh bám chặt vào cánh tay của duy làm điểm tựa, vẫn không dám ngẩng đầu lên, mũi cọ cọ vào vai duy. cảm nhận được có gì đó trên đỉnh đầu.

"hoàng đức duy mà" nó sĩ vãi cặc, xoay sang hôn lên đỉnh đầu anh mấy chục cái, thấy may mắn vì anh nhận ra nó giỏi việc này, sau này chắc được nhờ dài dài.

"ưm..." quang anh cảm nhận luồn hơi nóng bên trong áo, chính xác là đức duy chính thức bỏ tay mình vào áo anh, sờ nhẹ lên bầu ngực trắng đôi chút rồi duy sang kẹp lấy ti anh, vò vò rồi day day.

"rên em nghe nào, không giấu kiểu đấy" giọng duy trầm, bây giờ thì trầm hơn, khản đặc. như kiểu ra lệnh cho anh, thì nó thấy khó chịu, nó thích nghe anh rên, hay hơn hẳn mấy bài rap của bố bụt.

quang anh vẫn tựa đầu trên vai duy, xoay mặt ra ngoài để dễ dàng phát ra âm thanh không rõ ràng từ cổ họng ra, hai tay cũng vô thức bấu chặt lấy cánh tay rắn rỏi của duy hơn.

mấy thanh âm mập mờ được thằng duy hưởng trọn, nó lấy làm động lực. tay nó nhanh chóng vội vàng hơn, có lẽ là nó nghĩ được điều gì đó mới, nó đoán là anh cũng thích.

"h-hức n-nhanh... chậm duy... d-duy" anh cấu vào tay nó, miệng nấc lên mấy tiếng liên hồi, thằng duy bị điên hay sao ý nó sóc mà run lây cả người quang anh, tốc độ này thì nhanh vãi.

thằng duy giả điếc, tay còn nhanh hơn, ngón cái miết chặt lên đầu khấc quang anh, tay lại liên túc ma sát, cảm nhận được xinh yêu anh cứng hơn hẳn, giật nhẹ mấy cái.

"ức..." quang anh giấu mặt vào trong vai duy một lần nữa, người anh mềm oặt. xinh yêu bắn ra chất đục trắng đặc quánh, dính nhiều lên tay đức duy, sền sệt, nó thích.

"anh tin em không... quang anh?" đức duy kéo nhẹ quần anh lên để tạm thời che đi thứ thu hút nó, chậm chầm tiến tới bước tiếp theo.

"t-tin mà... hức... sao thế duy?" quang anh gật nhẹ đầu, cơ thể vẫn đang cần thời gian ổn định lại sau hành động vừa xuất hiện.

"anh... cho em thử nhé" duy đặt tay mình lên má anh, nhẹ nhàng gợi ý, âm thầm niệm phật trong lòng để bản thân không bị nhục.

"...m-mình có đi q-quá k-" quang anh ngước mắt nhìn duy, có chút chần chừ, nhưng duy nó không cho anh có cơ hội chạy thoát tiếp theo.

"em thích anh" sau một đống cơ hội phù hợp, nó lặng lẽ chọn tỏ tình ngay sau khi sục cho anh, có hoàng đức duy làm được điều này thôi chứ ai đâu mà dám.

"hả? d-duy ơi e-" quang anh lưỡng lự, lông may chau nhẹ, là sao?

duy cúi người xuống, ánh mắt lướt qua gương mặt ửng đỏ của quang anh trước khi dừng lại nơi đôi môi hơi hé mở. cậu chẳng vội vàng, chỉ khẽ đặt một nụ hôn lên khóe miệng người dưới mình, như trấn an người lớn hơn. không mang chút ý nghĩa tình dục nào, nó thật sự đến để chứng minh duy yêu quang anh.

"em nói thật ý, em siêu siêu thích anh, từ lâu rồi, quang anh ơi..." mắt nó long lanh, cơ thể như mềm nhũn rồi khỏi môi mềm của anh, nó vừa thốt ra được câu nói mà nó mong chờ mấy tháng liền, cuối cùng thì cũng có gan làm điều này.

"...duy" quang anh có chút chần chừ, không phải anh không thích duy, chỉ là anh sợ đây là cảm xúc nhất thời... anh không muốn ngày nào đó 2 đứa đến nhìn mặt nhau cũng không thể, tay khẽ chạm lên môi lưỡng lự, ừ thì cũng thích.

"...vậy là anh từ ch-" duy nó cụp mắt xuống, tay cũng co lại trong bất giác trên má anh, có chút thất vọng.

"không" đúng trọng tâm, quang anh giữ tay cậu lại trên má mình khi nó có ý định rời đi, đúng là bản thân có chút lưu luyến, chỉ mong ngày mai không ai thấy hối hận vì quyết định này.

"vậy ý là a-" nó ngước lên nhìn anh, không là không cái gì, nói thì nói rõ ra chứ nói thế ai mà biết được, nhờ?

"duy... mai nói tiếp, anh..." anh cắn nhẹ môi, tay cũng ôm chặt lấy tay duy hơn, có chút cảm giác anh cũng đang gần với cơ thể duy hơn, giọng có chút run.

"dạ?" nó đờ ra, anh trốn tránh? anh không thoải mái? hay anh bắt đầu hối hận khi cả 2 tới bước này? một đống thứ đổ dồn lên suy nghĩ cậu, có chút cảm giác lo lắng.

"...anh muốn duy, g-giúp anh" một lần nữa, anh nép mặt mình vào ngực duy, tay nắm tay duy được anh di chuyển lên bụng cậu, vừa vặn ôm vào lòng.

"quang anh?" anh nó bị ai nhập vào mà đáng yêu ngang thế, sao lại đáng yêu lúc này, nó mềm lòng rồi, cái khác cứng hộ.

"t-thương anh với" quang anh gật nhẹ đầu, môi bĩu ra, hôn nhẹ lên ngực duy qua lớp áo, tay cũng di chuyển dần từ bụng xuống gần vật kia.

duy nhìn anh, có chút thắc mắc, nhưng không cho duy nhiều thời gian như thế, tay anh nhanh chóng chạm vào thân cứng của cặc duy, tay xinh nhanh chóng bao trọn lấy phần thân.

"nào anh ơ-" duy ngước sang về phía anh, định nói gì đó và lần nữa quang anh can vào.

anh ngẩng mặt lên, trong phút chốc tìm lấy môi nó mà nhấm nháp, cũng là vì nhớ nụ hôn ban nãy thôi. hai phiến môi chạm nhau, quang anh cắn nhẹ môi dưới của nó. nó không phụ lòng, đặt tay mình xuống lưng để đỡ người anh cao lên, nhanh chóng lách lưỡi qua đôi môi hồng kia, tìm lấy lưỡi quang anh mà cùng đua.

nó nghiêng đầu nhẹ, tay nâng cằm anh lên, môi lưỡi anh bị nó múa vào, tiếng chùn chụt phả vào không trung. tay anh vẫn tựa lên cặc nó cho không ngã.

lưỡi anh nép nhẹ xuống vòm họng, bị đức duy kéo lên để vờn, lướt ngang mấy chiếc răng xinh xinh, mũi cạ nhẹ lên gò má anh, hình như nó cười khẩy anh nữa.

"hức... u-uy" quang anh khẽ động người, có chút nâng vai, mắt cũng nhíu vào. tay đập nhẹ lên hông duy.

duy rút lưỡi về, cắn lên môi anh, trước khi rời đi còn để vết hôn rơi nhẹ lên góc miệng anh, muốn thêm cơ.

"đùa, anh hôn cuốn thế" nó dời tay lên lau mép miệng cho anh, tuy không có gì nhiều nhưng địt mẹ nó thích thật đấy.

"thế anh được thưởng không?" quang anh lè lười ra lau vết nước còn dính một chút, ngoài ra còn có tác dụng khác.

"có, thưởng gấp" nó dụi tóc nó lên tóc anh, trán chạm trán, tay ở sau lưng anh khẽ nhếch nhẹ, kéo anh nằm sạp xuống nệm, nó cũng nhích người ra để vừa vặn anh nằm dưới nó.

tay nó đặt trên gối anh làm điểm tựa cho cơ thể, nó đọc boylove thấy nằm vậy hip hop á. tay khác kéo áo anh lên, đầu nó dúi vào ngay khi thấy ngực xinh anh hiện ra, yêu yêu của nó đây rồi.

ti xinh anh có chút sưng, dù sao bị dày vò từ nãy tới giờ cũng gọi là quá sức. nhưng duy biết anh thích, à nó cũng thích. nên nó vẫn làm thế, thôi nói mẹ là nó nghiện ti anh.

tay rảnh rỗi, nó luồn xuống mép quần anh, vạch ra một khoảng nhỏ, tìm vật ban nãy được chính tay nó che lấp, quang anh nức nở, trên đỉnh mũi có chút đỏ.

cặc nó cũng đập thẳng lên cặc anh, nó có chút ngần ngại nhưng không lâu, dùng tay mình giữ yên vật của bản thân, nó mím môi, ngước mắt nhìn anh, chậm rãi để đầu khấc bản thân cạ vào đầu khấc đỏ hỏn của anh.

"d-duy th-thôi hức..." quang anh xoay đầu mình dụi vào cánh tay duy bên cạnh để chống, tay khác giữ lấy xinh yêu của bản thân che chắn, làm gì đâu không ngại ghê.

"buông ra hoặc là đức duy trói tay quang anh ngay" nó hạ thấp người, đối diện với vành tai anh mà nói, giọng nó trầm khàn, có chút mê hoặc anh. dứt câu, nó còn khẽ cắn nhẹ lên vành tai, như một nhắc nhở.

"th-thôi ứmm... duy" tay anh vẫn giữ chặt lấy xinh yêu, che đi đầu khấc nhạy cảm trước vật to gần gấp đôi của bản thân, cảm giác này lạ lạ...

"em không đùa" tay nó vẫn cầm lấy cặc của bản thân, có nhiều sự khó chịu xuất hiện ở đây, anh của nó lì quá, khéo phải phạt.

"hức..." quang anh ngậm ngùi rút tay ra, nhưng trông vẫn là không chấp nhận, anh ngước mắt nhìn duy, môi bĩu ra một loạt.

"đấy cứ ngoan đi thì sao đâu mà" nó hạ người, hôn lên tóc anh thay cho lời khen, trực tiếp cạ dương vật hung của mình lên hồng xinh của anh.

tay nó bao trọn vào cả hai, từ từ điều chỉnh cho dễ dàng, xong từng bước tuốt cho cả đôi. hai thân nóng ướm vào nhau, được tay thằng duy làm rướm chặt hơn, đầu khấc duy còn cạ ngay gốc thân của quang anh cơ mà.

quang anh có giãy nhưng không đáng kể, bị kiềm dưới thân người đô hơn mình khiến anh có không ít khó chịu. cảm giác này nói thật là lạ với anh vãi, anh còn đéo ngờ được trên đời có điều này, thậm chí bây giờ anh còn đang trải nghiệm nó, với đứa em mà anh coi nó là thân nhất đời.

"anh ngoan thì mới sướng được, yêu ơi" nó khẽ rít lên rồi nói, giãy thì cũng có thoát được đâu sao phải làm khổ bản thân thế nhỉ, nằm yên để anh duy làm không nhanh sướng hơn à.

quang anh giữ mấy lời rên vụn vặt trong cổ họng, tay cáu lên hông duy tìm nơi thỏa mãn ức chế bản thân. xinh yêu bị của duy ức hiếp nép mình hẳn vào, trông tội.

xinh yêu của anh nhanh chóng giật nhẹ mấy cái, chất lỏng nhớp nháp áo lên thân cây gậy gân guốc của duy, sự ấm nóng truyền đến thân nó, nó nghiến răng phát rồi bắn ngay luôn trên người anh, địt mẹ anh ăn gì mà làm cái đéo gì cũng khiến nó chết mê đấy.

"bắt đầu nhá yêu ơiiiiiii~" nó cười với anh, nhưng giọng trầm đục, cái nhếch mày trông không uy tín tí nào, nhưng tất cả chỉ dừng lại ở suy nghĩ quang anh thôi, mọi thứ khiến quang anh nói lên bắt đầu bằng việc nó cúi người, lấy từ ngăn cuối cùng hộc tủ đầu giường ra chai gel gốc nước.

"cái đéo mẹ? duy ơi em mang bôi trơn vào nhà chung???" quang anh thấy cổ họng mình gắt gắt, nó cầm chai gel trên tay xong còn xoay xoay chai như xoay bút, miệng thì cười nhoẻn ra như đợi ngày này lâu lắm rồi ý.

"hông cóoooooooo, cái này anh chương tặng em hồi sinh nhật ý, chưa có dịp dùng nên em cất tủ" nó dụi dụi đầu mình vào vai anh giải thích, ban đầu còn nghĩ bản thân điên lắm mới không vứt đi thế mà giờ đang soạn văn cảm ơn vũ ngọc chương rồi này.

"à ý là còn đợi dịp? không là anh thì là ai hả duy?" quang anh cau mày, không biết sao có chút không vui trong lòng, nhận lại chỉ là cái xoay qua, hôn vào má mình từ duy.

"hông phải mà anh quang anh ơi, quà này cũng là của anh chương mà nên em không dám vứt, định để đây thôi, quang anh phải tin đức duyyy" nó hạ mình xuống núp trên ngực anh, mặt xinh dụi hay lắc đầu liên tục gì đó, tay giữ khư khư chai gel xong nhõng nhẽo.

"èooooooooo" quang anh bĩu môi, ai mà tin được đức duy đây? à quang anh á, yếu lòng nhưng mà hay hù.

"nè nè anh nhìn iiii, chưa mở luôn nè" nó giơ tay lên bóc seal trước mặt anh, vừa chứng tỏ chưa từng dùng, vừa chứng tỏ hôm nay sẽ dùng.

quang anh xụ mặt như thỏ xù lông, híp mắt lại chuyển sang vẻ thăm dò, tạm tin được tí. đảo mắt sang chỗ khác như khẳng định kệ duy luôn.

"hehe, duy làm nhé iuuuu" nó cười xòa, nhìn anh là biết tin nó rồi, nó uy tín vãi l. bẹo má anh phát rồi quay lại cuộc chơi, nó lùi người chút, chỉnh cho vừa tầm với phần dưới anh.

duy nó tròn xoe mắt, từ từ cởi đi lớp boxer nó ứa từ nãy giờ, để tạm chiếc áo trắng cho trông mập mờ nhở. nhưng nó chẳng vội tí nào, chỉ tuột dần được hơn nửa, nó để chiếc boxer của anh dừng ngay cổ chân, trông thế này cuốn hơn hẳn.

"c-có gì n-nhẹ với a-anh nha d-duy" tự nhiên quang anh hèn ngang, anh sợ đau, anh sợ đau nhất trên đời này, không hiểu sao hôm nay đột nhiên dễ tính như vậy, duy nói gì anh cũng gật đầu.

"hì, luôn luôn mà, em đã làm đau anh bao giờ đâu" khoảng này thì nó cân, anh nó cưng như trứng chứ mang ra đùa bao giờ đâu mà đau, đảm bảo dưới tay duy thì anh chỉ có rên thôi chứ chẳng than được tí nào.

quang anh cắn môi, bầu không khí này lạnh điên lên. như anh nói, 2 đứa nghịch hư cái remote rồi, anh còn được cái áo trắng vỏn vẹn trên người, một chân vắt vẻo lên cổ thằng duy, chân khác được đặt trên đùi nó cho dễ ra tay, gió lùa vào lạnh vãi.

tay xinh kéo chiếc áo bị lật hơn nửa trên bụng xuống, ấm miếng nào hay miếng đó, khéo trước khi duy làm ra trò thì anh đóng băng mất tiêu.

"ngoan đợi em nốt rồi em ôm anhh" duy thu gọn cảnh tượng đó vào mắt, trong đáng yêu thế nhỉ, đúng là chỉ có quang anh thì mới lúc nào cũng đáng yêu như này được.

"hức... d-duy làm đi mà" quang anh có chút lúng túng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, anh ghét cái cách duy nó đọc anh như quyển sách như này, nhưng nói gì giờ? cái gì nó cũng biết tất.

cái nhếch môi đầy tự mãn của duy, từng hơi thở rối bời của anh nằm gọn trong toan tính của nó. dời mắt vào điểm chính, tay nó sượt ngang từ xinh yêu xuống lỗ nhỏ, vờ như chẳng biết gì nhẹ nhàng ấn ngón trỏ vào giữa, xong lại gẩy lên lớp thịt mỏng xung quanh.

"arg... nàoooo" quang anh giãy, mắt rưng rưng, hết trò để nghịch à mà nghịch lúc này!!! duy chẳng nghiêm túc tí nào, chân anh trên đùi duy có ý định rút về để tác động đến duy, chưa rút được bao nhiêu thì bị thằng duy nắm kéo về sau.

"ơ bình tĩnh, em không có kinh nghiệm mà, bình tĩnh bình tĩnh yêu ơi" nó định nghịch tí mà anh đã cáu nó mất tiêu, tay vuốt ve đùi mịn lần lượt xong nghiêm túc thêm được tí, vận dụng bao lần dùng 4g xem sách của nó để áp dụng cho hôm nay.

đổ thử ra tay một chút gel, trông cũng tạm, không lỏng hay đặc quá, bĩu môi cái xong dung nạp kiến thức mới vào não bộ. chuyển tay sang lỗ nhỏ hồng nhạt của anh, trực tiếp đổ một lượng không ít lên.

duy thấy quang anh có run một chút, đẩy nhanh tiến độ, duy đưa thử ngón giữa dần vào thăm dò mép thịt, đặt phía trước xong dùng lực nhẹ ấn vào, có chút chật, duy sợ đau anh nên cứ chậm rãi, mãi mới lút hơn một lóng tay vào trong.

bên trong co rút, duy cảm giác như bên trong anh đang cố nuốt chửng tay nó, nóng vãi, biết trước bên trong thích như này thì duy nó không chần chừ tới tận hôm nay mới xin anh đâu.

được một xong duy lại tham lam hơn, từ từ đưa thêm ngón áp út lên trước rồi nhẹ xoa tí, lại đưa dần vào trong. lần này nhanh hơn, quang anh dần thích ứng nên nuốt chửng nhanh chóng ngón thứ hai của duy vào, thế là hai ngón của duy lại nằm vỏn vẹn trong anh.

nó đưa đẩy nhẹ, xong dần nhanh hơn, đống gel ban nãy dần khô, còn lại đống nước sền sệt tiết ra từ bên trong đẩy dần ra ngoài, từ đằng sau ướt một mảng trên nệm. nó thích, tay đưa đẩy nhanh hơn, cảm nhận rõ mấy tầng thịt bên trong bám tay duy mút chặt.

giọng quang anh khàn lại, tóm gọn lời rên của anh trong tên đức duy, mờ mịt và không rõ ràng, chút nghẹn ngào và run rẩy.

"l-lạnh ưm~" quang anh khó chịu, thích thì cũng thích nhưng quang anh vẫn thấy lạnh run người lên, tay xinh của em cấu vào nhau để giữ ấm hết rồi nè.

duy đứng yên một chút, tay với tới xong lại dừng lại, môi mím chặt như suy tính gì đó, cũng muốn anh thoải mái nhất nên giờ làm khó bản thân ghê, duy thấy chưa đủ để tới bước tiếp theo, nhưng vẫn muốn anh ấm.

à, có cách rồi.

nó nhíu mắt, nhớ lại cảm giác hôn anh ban nãy, đúng là lưỡi anh rất ấm áp. nó áp dụng tính chất bắc cầu, thực hành ngay sau khi có lý thuyết.

nó hạ mình xuống, giữ trong ánh mắt khoảng khắc anh đang xoa tay nhau vì lạnh, nó lè lưỡi thử vị, cảm giác không gì nguy hiểm, mạnh dạn đặt tay lên đùi anh làm điểm tựa, rút hai ngón tay ra làm anh có chút hụt hẫn, ngay giây phút anh ngửa cổ xem nó định trêu anh thêm cái gì, nó lè lưỡi tiến sâu vào bên trong.

"h-hức đ-đi raa" anh thở gấp gáp, tay xinh với xuống can duy lại, bị duy khó chịu tuốt mạnh lên cặc xinh từ đầu khấc xuống tận gốc đang cương rỉ chút tinh ở đầu thay lời uy hiếp.

"argg~" môi xinh mím chặt, lông mày chau nhẹ, hai tay buông thõng xuống nệm chấp nhận, tư thế này ngại vãi, tai anh đỏ lè rồi nè.

lưỡi nó chôn sâu trong vách thịt nóng, đầu lưỡi đánh động lên thành thịt thay cho tay gẩy, bên trong giữ chặt lưỡi nó lại, cảm nhận rõ từng tầng thịt cố kéo lưỡi nó sâu hơn.

tay duy ma mãnh, lần mò từ đùi anh từng chút một đến gần nơi tư mật, mơn trớn từng chút lên xinh yêu. lưỡi chôn vào trong cố gắng gẩy lên thịt non, tay không ngừng giây nào đánh động lên cặc xinh.

quang anh tê dại, chìm vào hoang ái duy rãi lên cơ thể anh, mọi tiếng rên nức nở phả lên căn phòng, truyền đi một đoạn xong được duy hưởng trọn, số hưởng mà.

"hưm... a~ d-duy anh r-ra~" anh ưỡn lưng, cảm giác như dòng điện vừa sượt ngang cơ thể hồng, tay duy không hề ngưng nhịp nào, nó còn nhanh hơn, lưỡi cũng đánh động vào trong không theo thứ tự nào.

anh ngân một tiếng, bên trong bỗng thắt chặt, duy không kịp rút lưỡi. chất dịch nhầy có chút lỏng ra trên tay duy, một chút bắn lên không trung rồi rơi xuống ngẫu nhiên. quang anh ngẩng cổ lên xem, hình như quang anh vừa làm điều gì đó không đáng yêu lắm.

"hức... d-duy ơi" quang anh ngập ngừng cắn môi, mắt long lanh nước, giọng run rẩy cất lên... định nói gì đó nhưng cổ họng nghẹn lại, từng hơi thở đứt quãng đầy khó nhọc.

"sao ạ" nó ngẩng đầu dậy, khóe môi không nhịn được mà nhếch lên, chắc hẳn là cũng biết chuyện gì rồi. một chút dịch của anh chọn nơi đáp là tóc đức duy. ánh mắt tia đến gương mặt anh bỗng chốc đỏ ửng như cà chua chín.

"a-anh hong cố ý, duy ơi a-anh xin lỗi" giọng anh lí nhí, tiếng tim đập hòa vào tiếng lùa gió của máy lạnh, ý là quang anh ngượng tới mức đó. tay anh xoay sang với lấy bịch khăn trên bàn, bị tay duy ngăn cản.

"sao đâu, em nhuộm tóc trắng cho đỡ phải lau mà" cú hích từ tay anh đáp lên vai duy, nó né kịp, tay cầm chặt lấy tay anh đẩy lên đỉnh đầu, mặt đối mặt.

"đ-đừng nhìn anh kiểu đấy" quang anh nức nở khe khẽ, có ý định xoay đầu đi nơi khác nhưng bị duy giữ chặt cằm, buộc phải nhìn cậu. chân anh khẽ vùng vẫy, bị duy dùng đầu gối chặn lại.

"sao? muốn em nhìn kiểu nào nè?" nó nhếch mày, tay giữ nguyên trên cằm anh, ăn hiếp nhau đến thế là cùng.

"th-thôi" tay anh đặt trên cổ tay duy, mắt cụp xuống né tránh ánh mắt khao khát từ nó, hai chân co rúm với nhau.

duy cười, đưa tay lên xoa má anh, chậm rãi hạ bản thân rút vào hõm cổ quang anh, dùng giọng rõ trầm nói nhỏ.

"em vào nhé" câu nói được thả đều đều, không chú trọng vào trọng tâm nào nhưng ý nghĩa thì rõ lớn, duy cảm nhận được cằm anh khẽ động, chắc là gật đầu. dời tay đưa xuống cự vật mình khẽ tuốt cho quen.

vẫn phả hơi đều hõm cổ, ngay lúc anh không để ý, thật ra là do nó cắn anh nên anh phải chú ý cái khác, nhích người nhanh chóng đưa vào.

"hức... d-duy" môi xinh nức nở, kiềm lấy môi bằng khẽ cắn lên, hai tay xinh bấu chặt lên vai duy để vịnh.

"arg... ngon" nó lân lân, rõ ràng biết từng tấc thịt mút chặt lên thân dương vật, đầu khấc chôn sâu vào ụ thịt ấm mút mát lấy, từng nếp thịt bên trong giãn ra dần để chấp nhận vật lạ.

hai cơ thể nhẹ nhàng mân mê nhau không chừa tí nào khe hở, ánh nhìn sắc lạnh của nó nhẹ nhàng thiêu đốt tâm trí anh, cổ họng như khép lại, chật vật nỉ non dưới cơ thể duy.

"t-thích hức... d-duy ưm~" mấy tiếng gọi tên cậu được thốt ra bởi môi xinh từng chút một khiến đức duy ngày càng khao khát dáng hình xinh của anh hơn, tay thít chặt lướt trên vai rồi dần dà xuống eo, miết chặt từng ngón tay làm anh ưỡn lưng lên né tránh, cơ thể lại càng gần người kia hơn.

sức nhiệt nóng rực cả hai trao cho nhau tiếp thêm năng lượng cho đêm dài, có những giọng dài nỉ non nấc lên xong lại dừng, có tiếng va chạm thịt giữa căn phòng rồi lại là thở dốc.

tay duy luồn sau lưng anh vuốt ve, bên dưới cũng dần chậm hơn, áp cơ thể xuống, nó cắn nhẹ lên tai anh, rồi dùng lưỡi mân mê vành tai.

"hưm... xoay người lại thôi yêu" mắt nó khép hờ, nâng lưng anh lên, anh nhận được tín hiệu nên cũng thả lỏng cơ thể ra mặc cho duy muốn làm gì thì làm, nhanh chóng lật người anh lại, nó lại ướm chặt cây gậy thịt vào trong.

tư thế này thì đỉnh, ai cũng biết. cơ thể anh cong lên hoàn mĩ, mông xinh to tròn đập thẳng lên mặt duy, ửng đỏ nhẹ vì ban nãy cũng chính tay nó hành hạ, nhanh tay thử độ nảy, nó lại hạ tay mình lên đào xinh mấy cái liền.

"aa... đ-đau..." quang anh nép đầu vào gối bên dưới, hai tay luồn ra đằng sau vì bị duy ép, tay nó giữ khư hai tay anh, anh không nhúc nhích được tí nào, bị đánh mấy cái liền nên anh động người, bên dưới thít chặt lên dương vật duy.

"hư... không cắn em" nó áp lồng ngực mình lên lưng anh, giọng trầm nhỏ giọng nhắc nhở, hơi ấm phả thẳng lên gáy, mũi hưởng thụ hương của tóc đỏ mềm.

"...đau" anh nhích người né tránh, cuối cùng vẫn phải pha vào vòng tay nó, miệng nức nở nhõng nhẽo nhưng vẫn bị nó thúc giục bước tiếp vào cuộc chơi.

không đợi quá lâu, chính nó cũng chẳng đợi được, nhanh chóng thúc từng cái nhỏ để chắc chắn ổn rồi nó lại quay về với tốc độ vốn có. bên dưới đập vào nhau liên tục, thịt đùi nó và nộm thịt mông anh đỏ lên vội vàng, hai thân người cũng dần dà nhạy cảm hơn.

quang anh dúi mặt mình lên gối của đức duy ngủ mỗi ngày, há miệng to để hô hấp cho bản thân, nhờ vậy mà cũng không nhịn được câu từ nào, môi xinh liên tục kêu tên người còn lại.

giọng ngọt nhỏ nhẹ, nâng mấy câu từ cuối, ân ái từng chữ một được thốt lên, chắc chắn nghe hay hơn bố bụt hát.

"a-anh ưm... s-sắp duy..." quang anh lắc đầu, môi xinh mím chặt, tư thế này sâu với anh quá, đầu khấc thô cứ lướt ngang rồi dí mạnh lên điểm gồ bên trong, tạo thành vết hằn trên bụng xinh, bụng dưới anh chẳng đợi được chút nào mà lại nhộn nhịp.

"đợi em" nó thả lỏng tay anh ra một chút, lấy sức dập mạnh hơn, tiếng thúc khéo phòng bên cạnh cũng nghe rõ, chắc nó cố tình cho thằng hiếu phố nghe cùng, bỏ thói ôm quang anh của nó ngay đi nhé.

quang anh rục rịch bên dưới, một dòng chất lỏng nóng được bắn ra tràn trên nệm, nệm áo lên lớp nước ban nãy giờ lại dính thêm nước. bên dưới thít chặt, duy cũng khó khăn nhịn được mà thở dốc từ từ rút ra, buông nhẹ tay anh xuống, nó dùng tay đó để tuốt lên thân dương vật mấy cái, chất nước sền sệt đặc quánh men theo đường cong lưng anh chảy xuống gáy.

continue...

.

•JusT•

chippi chippi wadaaaaaa 🙇🏻‍♀🙇🏻‍♀

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com