Caprhy Vun Vat
của duy mơn trớn trên ngực mình. ban đầu, chỉ là sự tò mò của duy, nhưng sau này cả anh cũng thấy thoải mái. nghĩ về câu nói ban nãy, tự dưng quang anh thấy khó chịu hẳn.'mình nói vậy... liệu sau này duy có đi tìm hiểu về cơ thể người khác thật không?' tim quang anh tự nhiên nhói nhẹ lên, khó chịu quá.anh buông thõng điện thoại, giữ lấy tay cậu trong áo, xoay người về lưng duy, mắt nhắm lại hưởng thụ nhiệt ấm duy tỏa ra, mùa đông này có người ôm thì đã là may mắn rồi..hơn nửa đêm, quang anh gấp lại màn hình laptop, cuối cùng cũng xong deadline của tuần này.đức duy thì mai vẫn đi học nên cậu sang ngủ cùng anh được một tí rồi lại về nhà soạn vở.anh cầm điện thoại lên ra khỏi phòng, định uống tí nước cho tỉnh táo hơn rồi đi ngủ.điện thoại vừa nhận tin nhắn..hoàng đức duy:
anh ngủ ngon nhaa
thứ 7 này chắc em không
sang học được ạ.
chương rủ em đi uống tí.
nguyễn quang anh:
duy ngủ đi nha.
duy ngủ ngonnn.
thứ 7 bận thì kh cần sang đâu nè
uống ít thui nhá chưa 18 đâu lè:"))
.
anh thở dài, chán nản nằm lên ga giường xanh mint, dần phải chấp nhận việc đức duy ngày nào của anh đã dần lớn hơn.
không biết nữa, nghĩ tới ngày nào đó đức duy sẽ khoác vai người khác không phải anh, quang anh thấy sóng mũi cay cay.
rõ ràng mối quan hệ của cả hai cũng không còn đơn thuần là anh em nữa, chẳng lẽ cậu không nhận ra?
ôm lấy chiếc gối ôm bên cạnh vào lòng, quang anh đáp mũi xuống ngửi, không có mùi nào của duy hết, không lẽ phải move on thật hả...
.
trời chập tối, quang anh chậm rãi gắp từng miếng cơm trong bát, anh vừa đi mua chút đồ từ siêu thị dưới chung cư.
bình thường giờ này thì duy đã sang ăn cùng anh, dọn bát cùng anh, gắp đồ ăn cho anh, chán quá.
anh dậm dậm đũa vào bát, thở dài. mắt đánh sang nhìn cửa, một hồi sau bỗng thấy cửa có tiếng lạch cạch.
"ai đấy ạ?" anh đứng dậy, tiến tới nhìn qua mắt mèo, người đằng sau cúi thấp người, đội hoodie xám che người, về cơ bản là anh không nhận diện được.
ngoài đức duy và bố mẹ anh ra, không có ai biết được mật khẩu nhà, quang anh bỗng cảm giác có gì đó không lành, trực giác anh nói thế.
tay anh luống cuống quay lại bàn tìm lấy điện thoại đặt úp phía trên, nhìn qua danh bạ ít ỏi rồi anh run rẩy bấm tên 'hoàng đức duy' gọi.
"d-duy ơi... cứu anh với, bắt máy đi mà" tiếng chuông vang lên từng hồi, mãi vẫn không ai nhấc máy. anh lẩm bẩm trong miệng cái gì đó, mắt vẫn dán chặt lên cửa. tiếng bấm mật khẩu sai vang lên lần nữa, từng nhịp tim anh như bị gõ mạnh.
nhưng duy thì lại không bắt máy, cậu tắt thẳng thừng.
quang anh nhắm tịt mắt, ngồi thụp xuống bàn ăn, dần chấp nhận những gì sắp xảy ra với anh.
'cạch'
"sao quang an- hức... không mở cửa cho bé" duy loạng choạng bước vào, hoodie xám trễ xuống, jogger xám từng bước vội vã tiến tới, để lộ khuôn mặt đỏ bừng vì bia. hơi thở lẫn chút mùi men trong không khí.
"d-duy?" anh nghe thấy tiếng nói quen thuộc, ngẩng mặt lên nhìn. duy loạng choạng từng bước tiến tới anh, anh chưa kịp đứng dậy xem xét tình hình thì cậu đã ngã khụy, lên người anh.
"thơm quá" nó vừa té nhưng không đứng dậy ngay, dụi mặt vào cổ anh hít hà từng hơi, hai tay nó ôm choàng lấy anh khiến anh bất thăng bằng mà nằm lên sàn lạnh.
"nào duy... em mùi bia quá" anh khịt mũi, đẩy nhẹ người duy ra nhưng lại bị duy ôm chặt hơn.
"anh ghét duy à?" mắt nó tèm nhem nhìn anh, từng cụm lông mi dính vào nhau như vừa khóc xong, độ cồn trong người khiến nó đỏ hây, nóng hổi, nó cứ cạ người vào anh.
"nào... hông có, duy nóng quá. anh ghét mùi bia thôi" quang anh lắc đầu, cổ vẫn rụt đi liên tục né tránh từng cái gần gũi của duy.
"aaa, anh né bé là rõ, đùa chứ" nó la toáng lên rồi ụp mặt mình lên ngực quang anh, có chút dỗi.
"không có mà, duy say rồi, vào phòng đã nhé" quang anh xoa tóc cậu, lâu lắm rồi quang anh mới thấy duy say như này, bình thường uống duy chỉ say tới độ đòi ra ban công tập bay là cùng.
"vào phòng?" nó ngửa mặt nhìn anh, còn nghiêng cổ để lắng nghe.
"đúng rồi, vào phòng đi anh tìm khăn cho duy, duy say quá. giờ buông anh ra anh dìu duy vô nhé" quang anh gật đầu, hai tay đẩy vai duy ra để đứng dậy. anh vẫn nghĩ tình hình cậu say như này thì chỉ anh mới dìu được nó.
duy từ từ đứng dậy, lảo đảo một chút những vẫn giữ tay anh. nó cúi mặt, cười nghệch.
"anh... anh muốn dìu bé hả?"
"chứ sao n-" quang anh tính đứng dậy thì đã bị duy loạng choạng bế lấy lưng và chân xách lên, nhấc bổng một cách vụn về.
"bé vẫn khỏe nhaa, anh đừng loooo" giọng nó kéo dài, bước chân loạng choạng tiến thẳng tới phòng ngủ.
.
quang anh bị duy vật ngửa lên giường, may mà có nệm không thì lưng anh cũng biến thành 3-4 mảnh vụn. xong, nó không cho cơ hội chạy đi, nằm đè lên ngay khi anh kịp túm lấy cổ áo nó."quang anh túm cổ bé nè, quang anh cũng hông muốn bé đi phải hông?" nó giữ tay quang anh trên cổ, mặt vừa cười nghệch vừa nói mê."k-không mà" anh dụi đầu mình sang nơi khác né tránh mặt nóng hổi của cậu áp lên má anh, nóng quá, còn nồng mùi cồn, hong thích xíu nào."hmmm" tự nhiên duy im lặng, miệng phát ra âm thanh lạ, vẫn giữ khư khư anh dưới người mặc kệ anh cố gắng giãy nãy."lần trước anh bảo bé là tò mò thì tìm hiểu đi ấy..." giọng nó nhẹ nhàng, trầm ấm như đang cố gắng truyền đạt cho anh hiểu, nhưng tay phải thì đang cố gắng túm lấy tay anh kéo lên đỉnh đầu khống chế."s-sao" anh ngước lên để nhìn, tay cố gắng rụt lại nhưng không thành, càng cố gắng càng bị cậu kéo chặt hơn, tay anh đau quá."bé muốn... tìm hiểu cơ thể anh" nó nghiêng đầu nhìn anh như đang hỏi ý, nhưng tay trái đang không yên mà xoa nắn cơ thể nhỏ của anh qua lớp áo thun đen."duy, duy say rồi. buông anh ra" anh cựa quậy càng mạnh hơn khi cảm giác tay nó chu du trên cơ thể anh ngày càng không đúng đắn, nhưng mọi nỗ lực đều bằng không. tay bị nó siết chặt đưa cao lên đỉnh đầu, chân cũng bị cơ thể nó đè xuống."aiss, anh quậy quá, bé không muốn làm anh đau đâu nhé, ngoan thì bé nhẹ tay" nó thở dài rồi nhăn mặt, sao anh của nó lúc này lại không khôn ngoan chút nào vậy nè, nó thấy khó chịu!"buông anh ra, hoàng đức duy!" anh càng không đồng ý, cảm nhận rõ tay duy đang cố gắng kéo thun anh lên, từng hơi máy lạnh phả thẳng lên da thịt mát rượi, anh càng cựa quậy."này! bé đã bảo không muốn làm anh đau, anh không nghe bé à?" nó tự nhiên cảm giác anh không tôn trọng gì nó. dời mắt lên nhìn cổ tay anh hằn vệt đỏ do nó, nó bất giác thấy mình tệ.rút từ lưng quần ra chiếc thắt lưng da, ừ không đọc nhầm đâu. nó mặc quần jogger xám với thắt lưng.nhanh tay kéo tay anh về rồi làm một số hành động, chớp nhoáng đã cột lại hai tay anh vào nhau bằng thắt lưng của nó, xong nó lại dời tay lên để giữ chặt.nó nghĩ làm như này sẽ đỡ lực tác động lên tay anh, còn có hay không thì chưa biết."ngoan, không cựa quậy thì tí bé thả ngay" nó hôn lên má anh như lời thông báo, tay phải đỡ dùng lực nên tay trái có cơ hội phóng túng hơn, áo thun anh bị kéo cao lên trên ngực, nó nhìn chằm chằm lên cơ thể trắng của anh."hức... duy, b-buông ra-" anh nức nở, mắt đỏ hoe, tay cậu đặt ở mạn sườn anh vuốt ve, anh khó khăn né tránh."ơ, bé không muốn thấy anh khóc đâu mà" nó giương mắt lên nhìn anh, gấp gáp lau đi vệt nước mắt đọng ở đuôi mắt, rồi lại chui đầu cổ anh hưởng thụ da thịt thơm mát, nóng với mát hợp nhau thật ấy."bé muốn anh" nó áp môi lên cổ anh để nói, phả từng hơi nóng xen lẫn mùi cồn, anh rụt cổ lại, nhắm tịt mắt."d-duy..." anh không rõ bản thân đang như nào nữa, anh muốn chống cự nhưng cậu thì đang từng bước lấn áp được anh, anh không nghĩ được cái gì khác."hửm? bé nghe" tay nó xoa xoa trên mạn sườn rồi dần nhích lên từng bước, tay dừng ở chỗ thịt đầy đặn, mềm mại, hương sữa nhàn nhạt.môi anh mấp máy, nó không nghe rõ, nhưng chỉ có tên nó thôi. thích chết mẹ, anh rên tên nó cơ mà.tay mảnh khảnh từng bước lần mò tới điểm hồng phía trên, dùng móng tay ngắn cũn gảy lên phía trên, rồi nó ấn xuống, vờn một vòng ngoài rồi lại tiếp tục lần nữa.anh ưỡn ngực, cong lưng, may mà nó nằm đè lên người anh nên cảm nhận được hết, cái này mà bỏ lỡ thì uổng quá.anh thút thít, miệng xinh há nhỏ hớp từng ngụm không khí khó khăn vào phổi, ngực cũng trở nên phập phồng vừa tay nó.nó cười, tự xem là anh chấp nhận hành động nó, nhanh chóng chuyển sang trang mới.tay ở ngực được nó luồn sâu xuống eo, chu du trên từng tất thịt mềm mịn của anh rồi dừng trên mép quần, ngón cái miết miết mấy đường trên xương chậu, đầu nó ngẩn lên tìm đến môi anh.nó hạ phiến môi khô khốc của mình lên thịt mềm trên môi anh, đúng là không uổng công nó tặng son dưỡng cho anh, môi thơm mùi đào, mềm mềm căng bóng hồng xinh.nó cắn nhẹ miếng đào, vị vừa mồm. nó nuốt vào luôn, húp trọn môi dưới của anh vào trong rồi dùng răng day day, lưỡi cũng không yên mà lướt trên môi.anh vẫn giãy, nó khó chịu, phả một hơi dài rồi dùng kỹ năng xem phim của bản thân giữ lấy gương mặt mịn của anh rồi luồn lưỡi vào trong.lưỡi nó sượt ngang qua răng anh rồi tìm lưỡi anh mà đè xuống, nó len lỏi vào từng ngóc ngách trong anh rồi cuỗm đi nguồn không khí ít ỏi.cảm giác tê dại trên đầu môi làm cả hai tỉnh táo phần nào, vị ngọt trong miệng anh lại vừa vặn với vị đắng trong họng nó. hai thân người quấn quýt nhau không kẻ hở.tiếng rên khẽ vang ra trong căn phòng nhỏ, sự nóng rẫy chiếm lấy lý trí cả hai, tiếng thở gấp rồi âm thanh ướt át liên tục dội lên tâm trí nó. nhìn ngắm bờ môi run rẩy của anh cùng ánh mắt khép hờ, mái tóc rối nhẹ khiến nó càng tin chắc nó sẽ không hối hận về hành động hôm nay.nó dứt ra, ánh mắt lia lên từng ngũ quan trên khuôn mặt nhỏ. môi sưng tấy, tay cào cấu lên lưng nó, mắt khép hờ, miệng há nhỏ để thở gấp."anh thích không?" nó nhìn anh, ánh mắt không chút thay đổi, tay giữ trên vai anh làm điểm tựa, anh bảo không thích phát thì nó đè anh ngay."t-thích..." anh khó khăn gật đầu, anh cúi gầm mặt, không muốn đối diện với duy, càng không dám thừa nhận bản thân sắp nghiện cách em trai anh hôn anh.nó cười nhếch, tay luồn xuống phía dưới. nó cũng không đủ tỉnh táo để nhận thức, nhanh chóng nằm đè lên cổ anh mà tựa. tay mảnh khảnh từng bước chạm lên đũng quần anh, dùng sức xoa xoa rồi cảm nhận vật nó thích giật giật dưới tay."đau..." anh cố gắng né tránh tay cậu, tay anh cũng mang xuống dưới cố gắng đẩy tay cậu ra."anh đau à? quang anh?" nó hỏi anh, giọng khàn đục xoay sang cổ từng hơi phả vào cổ. nghĩ anh không ổn nên tay nó cũng dừng lại, nhưng tiếc nuối nên vẫn không rời đũng quần anh ra."anh... anh sợ đau lắm, ...duy" cảm giác ấm nóng chảy trên má rồi rơi xuống gối, anh giương ánh mắt rưng rưng nhìn cậu. tay múp vô thức nắm lấy vạc áo cậu."ngoan, bé không làm anh đau đâu, chỉ chạm thôi nhé" nó cười nhẹ, lấy tóc bản thân dụi lên đầu anh an ủi, nó không tin nó có khả năng làm anh đau.quang anh nhìn cậu, thằng này cứng đầu, anh cũng không còn đường thoát nữa...đức duy bỗng nhấc người, kiểu nửa ngồi nửa nằm xong lấy điểm dựa là anh. tay nó đưa xuống, ánh mắt nhìn anh thay cho sự thông báo. hai tay gấp gáp đặt trên mép quần anh kéo xuống, rồi một tay tham lam đặt ra sau xoa nắn nộm thịt qua lớp vải boxer.chiếc quần thun ngắn bị nó quăng ra một góc phòng, tay mảnh khảnh nhanh chóng trộm lấy phần thịt phổng phao đánh vào mắt nó mấy ngày nay.đúng là như nó nghĩ, rất mềm và vô cùng tràn tay. nó luồn phía dưới chiếc boxer đưa tay vào trong, chạm vào da anh trực tiếp, núng nính như mấy cái bánh flan anh làm cho nó ăn. mềm, mát, ngon... đéo có từ nào đủ trình để diễn tả đống thịt này.từ bên trong, tay nó kéo chiếc quần boxer nhăn nhúm ra. nó cầm lấy, nhìn vào ánh mắt anh. không vội vàng trước mặt anh bỏ chiếc boxer vào túi áo."d-duy!!" anh cố gắng ngồi dậy, nhưng bị cậu đẩy xuống, bỏ vào đấy làm gì hả trời!?"yên cho bé làm việc" giọng nó nhè nhè nghe nhờn phết. mắt nó nhìn anh cố gắng giữ sự tỉnh táo cho bản thân. tay mang xuống chạm vào xinh yêu hồng hồng.nói thật, nó cũng mê tít cái này, mấy hôm anh dạy cho nó mà mặc quần ngắn, xác định buổi học đấy coi như không học luôn, bận check map chứ gì nữa.quang anh nhỏ giật mấy cái khi có người lạ chạm vào. anh cũng đã từng làm hành động như này, nhưng đây là lần đầu của anh."xinh thế, yêu vãi" nó quỳ người, nhìn chằm chằm vào bên dưới anh. đầu khấc hồng ửng, lỗ nhỏ bên trên tiết nước, phần thân trắng hồng,hai viên bi bên dưới cũng vừa vặn đáng yêu.nó nghiện vãi, tay sục cho anh nhưng bên dưới cũng cứng cả lên. nó thề, của anh đáng yêu như anh. mềm mịn xong còn vừa cả tay nó, càng chắc chắn anh sinh ra là để dành cho nó luôn.quang anh hai tay bị cột lại, tay đặt trên bụng anh, khó chịu cáu vào áo. miệng xinh từng tiếng nỉ non xin cậu buông ra."cho cả bé nữa, nhá..." nó mải nghịch của anh rồi cũng quên bén đi của nó cũng phát điên cả lên. tới khi cùi trỏ nó mãi chọc xong đụng vào thứ cứng ngắt mới nhớ ra.anh không trả lời, chỉ im lặng nhìn cậu. đảo mắt xuống bên dưới, anh khẽ rùng mình. anh thấy khó chịu hộ duy. chiếc jogger xám ôm vừa đủ vào đùi cậu làm phần đũng quần bất giác thành một phần nhô rõ lớn, trong kiểu... anh đoán là to vãi.hoàng đức duy nhìn anh, hoàn toàn tin tưởng im lặng là đồng ý. nó gấp gáp đặt tay trên mép quần rồi kéo ra. không đủ kiên nhẫn để cởi đàng hoàng như anh. nó đem cự vật bên trong ra, hoàn toàn căng cứng vỗ lên đùi trong anh, tạo mấy tiếng 'bép bép' chói tai như khiêu khích."quang anh thấy sao ạ? của bé được không?" giọng nó lè nhè như chọc anh, lông mày nhếch nhếch mấy cái, tay lại liên tục di chuyển phần thân cứng để đầu khấc thô vỗ lên đùi non anh mấy (chục) cái liền."duy... nín ngay" anh lưỡng lự, rồi quyết định kêu cậu nín. được cái mỏ xinh nhưng phát ngôn toàn vi phạm cộng đồng, khóa lại là tốt nhất.nhưng thật ra anh cũng âm thầm đánh giá, trông của cậu đáng nể thật.cự vật cậu làm anh vừa học lại được toán, cụ thể là biết 18cm dài bao nhiêu.đầu khấc cậu căng bóng, ánh cùng sắc đỏ bao bọc. lỗ nhỏ phía trên hơi hé mở, chút dịch trong tràn ra. bao quy đầu lại gọn gàng, ôm trọn đầu khấc vừa vặn. phần thân thẳng tắp, nổi bật với nhữngđường gân tím đỏ chạy dọc, hai viên bi lại còn nặng trịch rồi còn căng tròn.từng chi tiết được anh tỉ mỉ bỏ vào mắt. nói thật nhé, đây là con cặc đẹp nhất anh từng được thấy, kể cả gay porn còn không có cái đẹp hơn.nó bĩu môi, bị anh cấm chat xong lủi thủi dừng tay. đặt vật nóng lên trên vật của anh như cố gắng ăn hiếp anh nhỏ."chào xinh yêu nhé, tớ là em của bé" nó lắc lắc cự vật, đầu khấc thô cạ lên đầu khấc anh, người ngoài nhìn vào còn tưởng nó đàng hoàng biết chào hỏi."chả chào lại em của bé gì cả" trong nó rõ dỗi, nó buông tay làm cự vật nó chọn nơi đáp là xinh yêu của anh, trong không khác gì đè nhau. mắt đảo lên nhìn anh, mắt nó như sắp khóc, ức quá."duy điên à?" anh nứng quá phát cáu. rõ ràng xinh trai cặc dài nhưng mở mồm câu nào thì vi phạm câu đó."chứ saooo, quang anh tự nhìn đi, đùi thì múp non nỏn ra, xong ngực lại trắng còn vừa tay, ti hồng hồng đập cả vào mắt, ngay cả cặc cũng xinh vãi. mặt thì khỏi nói, đéo còn từ gì để tả đủ ý. nói chung là nứng đéo tả được, bé không điên mới không bình thường ấy" nó nói một tràng dài như thể bị cấm chat lâu lắm rồi, mặc dù sự thật vẫn là vậy. bao nhiêu uất ức từ lúc đặt (ném) anh lên giường được nó nói ra hết.sự thẳng thắn của nó đổi lại được một quang - cà chua - anh. người anh đỏ như tôm chín, hai má đỏ hồng lên nhanh chóng, vành tai cũng đỏ theo. người anh cũng ửng hồng lên, nhìn như xinh yêu bên dưới cũng giật theo. anh phản ứng với lời nói của nó mạnh mẽ thế...nó thích."th-thôi..." anh xoay mặt đi, dụi mặt vào hư không vì hai tay vẫn bị trói với nhau. đáng ra là che mặt rồi ấy."ơ bé quên mất, để bé cởi cho anh" nó luống cuống ngay khi thấy tay anh hằn vệt đỏ, vừa đặt tay trên chiếc thắt lưng da liền khiến nó ngẫm."ơ cơ mà... lỡ bé tháo rồi anh chạy... bé còn chưa làm được cái gì hết" trong nó ủy uất, não bộ thì bận suy nghĩ, làm cách nào cho anh vừa thoải mái vừa ở được bên nó nhỉ.à, nó nhanh tay đặt tay nó lên xinh yêu của anh nhưng không quên mang theo cự vật nó bên cạnh, tay nó tóm gọn cả 2 vào rồi ép lấy nhau."quang anh mà có ý định rời đi là bé di chuyển tay đó nha" nó chu môi nói, khó khăn tháo thắt lưng cho anh bằng một tay.chiếc thắt lưng vừa rơi tự do từ tay anh xuống nệm giường anh liền nhổm người dậy, nó thấy. nó vừa cau mày vừa giữ vai anh lại, tay kia cũng nhanh chóng tuốt lấy tuốt để cả 2."sh-...hức d-duy... chậm" anh ngửa cổ rồi thở dốc, hơi nóng từ của cậu áp sát lên của anh, xong tay cậu cũng ôm chặt lấy của anh mà di lên xuống triệt để."bé bảo rồi... ah- ngoan thì bé nhẹ tay" nó cũng rên, giữ từng lời rên nhỏ trong cổ họng. gầm gừ thành âm thanh rồi nhắc nhở lại anh, có phải nó chưa từng nói qua đâu?"n-ngoan mà...- d-duy" anh khó khăn trả lời, hai tay bấu víu lên vai cậu làm điểm tựa, chân cũng cong lên áp sát vào hông nó dựa dẫm.nó cười thành tiếng, anh ngoan thật, ngoan thế này thì phải thưởng.nó càng tăng tốc độ tay hơn, ướm thật chặt của nó vào với của anh như kiểu muốn biến cả 2 thành 1 dù có sự chênh lệch lớn về hình thức và nội dung.nó ngửa cổ ra sau, mấy tiếng gầm gừ cũng to tiếng hơn, từng ngón tay vội vàng mơn trớn cho cả 2. đầu khấc anh chìm nghỉm dưới đầu khấc nó rồi nằm sâu trong lòng bàn tay."aa... a-anh s-sắp b-" anh loạng choạng giữ lấy tay duy để cậu giảm tốc độ nhưng cũng không có tác dụng gì mấy. dòng nước đặc quánh sền sệt được bắn ra từ xinh yêu. lớp dịch áo lên cự vật nó một lớp trơn và nóng, nó cũng ra ngay sau đó.dịch của cả 2 hòa lẫn vào nhau, dính nhớp nháp lên cơ thể của 2 thân người trong căn phòng nhỏ..nó check điện thoại, phát hiện tin nhắn có mấy chục cái thông báo hơn, là từ cả bọn hồi sáng nó đi uống cùng, nhưng nó chỉ quan tâm tới tin nhắn ngọc chương để xem.thằng này máu điên, có thằng này mới làm ra trò thôi còn mấy thằng nhãi khác nó không để ý lắm, bao tí là hết giận ngay.
19:23
vũ ngọc chương:
mày nhờn à duy?
bình thường uống 4,5
lon với nhảy lên bàn
đòi uống tiếp.
nay được 2 lon xong
xin đi vệ sinh cả tiếng
không về.
cả bọn chạy đi tìm
mệt gãy cặc xong chủ
quán bảo mày nãy
trốn cửa sau về rồi?
??????????????
không giải thích đàng
hoàng bố mày nghỉ
chơi nhé 🙂🙂🙂
nó khẽ nhếch mép, đầu suy nghĩ được vài giây rồi trả lời tin nhắn.
hoàng đức duy:
nhà có người bệnh
đang nằm đợi tao 🥰
cả bọn hết bnhieu
tao chuyển cho.
mày thiếu thốn gì
không tao mua?
•JusT•
đoạn tin nhắn sẽ xuất hiện lại ở chap sau nhe mấy nàng iu:")))) tui để đây để leak nội dung cho mí nàng thui ạaa (๑→‿←๑)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com