Caprhy That Nut
Chỉ một vài lời nói
Vô tình khiến em đau..Thanh An mở cửa ra thì nghe tiếng động trong phòng tắm - Về trễ vậy mày? Cậu nói vọng ra ngoài- Đi bộ mà muốn nhanh là nhanh sao? Tao mọc cánh bay cho mày coi nha- Thử Cậu thách y- Cút, anh Quang Anh đỡ hơn chưa?Y vẫn mặc bộ đồ học sinh mà nằm trên giường hỏi- Đỡ hơn rồi nhưng mà có vài chuyện ảnh làm tao thắc mắc lắm màyCậu bước ra từ phòng tắm, trên cổ có chiếc khăn - Thắc mắc thì hỏi chứ giấu trong lòng chi rồi nói taoChẳng nhìn cậu, y nằm lướt điện thoại rồi nói- Hỏi thì thấy kì quá nên không dámCậu ngồi lên ghế, gãi gãi đầu- Tao đi tắm đây mà nói cho mày biết nè quen nhau mà giấu giấu là chẳng có gì tốt đẹp đâuThanh An mệt mỏi ngồi dậy đi đến tủ quần áo- Ò để tao thửY dơ ngón cái lên giống như đồng ý về lời nói của cậu rồi bước vào nhà tắm Cậu ngồi thẫn thờ trên bàn, mới 1 chút thôi mà đã cảm thấy nhớ anh rồi này, chẳng biết thế lực nào mà cậu lại lấy điện thoại gọi anh luôn- Alo anh nghe nè Duy- Ò thì có phiền anh không đấy?- Là saoo? Em nhờ anh gì hả?- Không có mà chỉ là..nhớ anh thôi- Haha em lại muốn gì nữa đây Đức Duy??Quang Anh không ngậm được mồm khi nghe được từ "nhớ anh" được cậu nói ra- Ơ em nhớ anh thật màCậu cũng bất lực với chính mình- Rồi rồi, chúng ta mới không gặp nhau được ba mươi phút thôi đấy- Đối với em là quá nhiều rồi Quang Anh ơi- Thế lun cơ á- À mà em có chuyện muốn hỏi á không biết có được không?- Để anh đoán nhé, là chuyện lúc đi về phải không?- Gì ghê vậyyy?
Cậu không khỏi bất ngờ- Anh đọc được hết suy nghĩ của em cả đấy nhưng bây giờ anh buồn ngủ mất rồi lần sau nhé Đức Duy- Vâng vâng, anh ngủ ngon nhé- Ừm.. em ngủ ngon/Tút/Quang Anh không phải không muốn nói cho cậu biết mà là.. buồn ngủ thiệt hihiCậu bên này thì ngại vãi ra vì những điều mình vừa nói, thật lòng thì anh là tình đầu của cậu ấy chẳng đùa đâu nên cậu luôn muốn hiểu anh hơn và gìn giữ cái tình yêu màu hồng này thật lâu dài"Em nhớ Quang Anh nhắm nhơ, anh nhủ nhon nhée"Không biết y tắm xong từ lúc nào mà đã ngồi trước giường nghe hết cuộc gọi của cả hai luôn rồi còn nhái lại nữa chứ, gớm ờm- Nín đi ghê quá, nổi hết cả da gà- Nhao anh nhói nhem như nhế?? NhỗiY làm vẻ phụng phịu như hờn dỗi nhưng chỉ làm cậu muốn nhào vô đánh nhau thôi chứ chả dễ thương gì cả- Má hài thiệt chớ há háY nằm cười như được mùa khi thấy da cậu nổi da gà lên thật luôn này- Bạn thật cười, tôi đã hàiCậu bất lực vỗ tay cho sự xàm xí của y- Ê mà mày biết Nguyễn Trung Hiếu lớp 10a4 không?- Nghe quen quen hình như nghe ở đâu rồi mà sao dị? Nó làm gì mày hả?- Không phảii, lúc đi trên đường về thì ẻm kêu tao lại rồi trả vở cho tao vì tao làm rơi rồi biết tin cùng ở kí túc xá nên trở tao về luôn- Má dị mà kêu đi bộ về, té ra được trai chở cơCậu nói với giọng khinh bỉ y - Ủa đéo phải hả?? Nếu không có ẻm thì tao cũng đi bộ về mẹ rồi còn gì- Ê tao nhớ thằng đó rồi nha! Cậu đập bàn làm y hết hồn- Nhớ thì nói đi trời?? Định làm tò mò àThanh An cau mày hỏi- Nó đi xe cub, mặt cũng điển trai phải không?- Ừ đúng rồi-- Em của ông Tuấn Duy nó mẹ, toàn đụng vô ba cái thứ gì đâu không vậy?- Có lộn người không dị cha? Nghĩ sao em ổng?? Tao không thấy Hiếu đến gần nói chuyện với Duy bao giờ hết ý- Mày không thấy không có nghĩa là họ không quen biết , mày nhớ lúc tao với mày với ổng ở nhà giữ xe không? Lúc tụi mình đi thì tao thấy thằng đó đi xe cub tới nói chuyện với ổng. Vả lại chuyện hai người đó là hai anh em thì nhiều người biết lắm, mày đi hỏi anh Hoàng Long thử đi, ổng ngồi kể chuyện dài tập cho mày nghe luônY ngẫm những gì cậu vừa mới nói, không biết Tuấn Duy còn muốn làm cái trò gì nữa đây, nghĩ y là đồ chơi chắc?/cốc cốc/Tiếng gõ cửa phòng làm cả hai giật mình- Ai đó?Đức Duy nói to ra ngoài- Dạ em là bạn anh An Cậu nhìn y- Có người tìm mày kìa AnThanh An nghe vậy thì lật đật đứng dậy mở cửa- Em chào anh nha, em có phiền anh không ạ??Hiếu gãi gãi đầu - À không mà có gì không em?- Em không hiểu chỗ này, anh giảng cho em với được không?- À tưởng gì vô đây anh giảng choY kéo Hiếu vào trong" Em chào anh ạ" Hiếu thấy Đức Duy thì liền cúi chào theo lẽ tự nhiênCậu thì chẳng nói gì chỉ liếc một cái rồi đưa ánh mắt vào điện thoại đang cầm trên tay mà lướt lướt- Em kệ nó đi, nó khùng khùng vậy đó chứ không có ý xấu đâu Y xua xua tay rồi ngồi xuống bàn - À dạ..Hiếu cũng chẳng hiểu gì chỉ nghe theo lời y nóiÍt lâu sau- Em làm theo kiểu này sẽ dễ hơn nè, anh thấy có nhiều cách nhưng cách này anh nghĩ nó rất an toàn khi em làm b-- Ê tao ra ngoài, tối vềCậu lên tiếng cắt ngang lời nói của An- Ờ đi cần thận, rồi em hiểu chỗ này chưa anh giảng tiếp?
Y nói cho qua loa rồi chăm chú giảng cho Hiếu- Anh giảng lại khúc này cho em với, anh nói nhanh quá em nghe không kịp- ĐượcCậu thấy cả hai đang chăm chú thì cũng vừa yên tâm vừa lo cho y, thấy Hiếu cũng tập trung nghe thật nhưng làm sao cậu biết được khi ra khỏi phòng thì Hiếu sẽ làm gì y chứ? Suy nghĩ một hồi thì cậu quyết định nhắn cho y để Hiếu khỏi biết, nhắn xong rồi thì cậu xách cặp qua phòng Quang Anh rủ anh học chung/Ting/Tiếng tin nhắn làm y giật mình, mở ra coi thì thấy cậu nhắn Hoàng Đức Duy
Có gì thì gọi chứ im im đi taoY thấy vậy thì không thèm rep mà để đó luôn- Ơ sao anh không rep tin nhắn đi? Em không có nhìn đâu anh đừng có looSợ anh không tin nên Hiếu che mặt lại quay sang chỗ khác- Không phải như em nghĩ đâu, tại anh lười thôi- Àa làm em còn tưởng..- Haha suy nghĩ nhiều rồi đó nhócY cười đùa đáp lại- Ủa mà anh chỉ chung phòng với anh đó thôi hở?- Ò đúng rồi, có gì không?Y nghe hỏi vậy thì cũng có chút sợ sợ nên cách xa Hiếu 1 chút mà đề phòng- Ủa vậy mà anh không đề phòng em gì hả? Y-ý em là lỡ có người không phải em có ý xấu muốn làm hại anh thì saoo? Anh dễ dãi quá đóHiếu cau mày rồi nói 1 tràn làm y ngồi đối diện cũng phải ngỡ ngàng- Sao nghe như em lo lắng cho anh thế, nổi hết da gà rồi nàyY gãi gãi tay mình- À th-thì.. Bắt đầu cả hai trở nên gượng gạo hơn rồi đó- Thôi anh giảng tiếp chỗ này cho em điHiếu chỉ vô vở đang còn viết dang dở- Ò được thôiThanh An nghe thể cũng đồng ý, muốn xem xem anh em nhà này còn muốn làm gì
.
.
.Ad: chỉnh 1 tí cho mấy ní dễ đọc, đi học ròi nên tui ít ra lắm thông cảm cho tui nhaa
Vô tình khiến em đau..Thanh An mở cửa ra thì nghe tiếng động trong phòng tắm - Về trễ vậy mày? Cậu nói vọng ra ngoài- Đi bộ mà muốn nhanh là nhanh sao? Tao mọc cánh bay cho mày coi nha- Thử Cậu thách y- Cút, anh Quang Anh đỡ hơn chưa?Y vẫn mặc bộ đồ học sinh mà nằm trên giường hỏi- Đỡ hơn rồi nhưng mà có vài chuyện ảnh làm tao thắc mắc lắm màyCậu bước ra từ phòng tắm, trên cổ có chiếc khăn - Thắc mắc thì hỏi chứ giấu trong lòng chi rồi nói taoChẳng nhìn cậu, y nằm lướt điện thoại rồi nói- Hỏi thì thấy kì quá nên không dámCậu ngồi lên ghế, gãi gãi đầu- Tao đi tắm đây mà nói cho mày biết nè quen nhau mà giấu giấu là chẳng có gì tốt đẹp đâuThanh An mệt mỏi ngồi dậy đi đến tủ quần áo- Ò để tao thửY dơ ngón cái lên giống như đồng ý về lời nói của cậu rồi bước vào nhà tắm Cậu ngồi thẫn thờ trên bàn, mới 1 chút thôi mà đã cảm thấy nhớ anh rồi này, chẳng biết thế lực nào mà cậu lại lấy điện thoại gọi anh luôn- Alo anh nghe nè Duy- Ò thì có phiền anh không đấy?- Là saoo? Em nhờ anh gì hả?- Không có mà chỉ là..nhớ anh thôi- Haha em lại muốn gì nữa đây Đức Duy??Quang Anh không ngậm được mồm khi nghe được từ "nhớ anh" được cậu nói ra- Ơ em nhớ anh thật màCậu cũng bất lực với chính mình- Rồi rồi, chúng ta mới không gặp nhau được ba mươi phút thôi đấy- Đối với em là quá nhiều rồi Quang Anh ơi- Thế lun cơ á- À mà em có chuyện muốn hỏi á không biết có được không?- Để anh đoán nhé, là chuyện lúc đi về phải không?- Gì ghê vậyyy?
Cậu không khỏi bất ngờ- Anh đọc được hết suy nghĩ của em cả đấy nhưng bây giờ anh buồn ngủ mất rồi lần sau nhé Đức Duy- Vâng vâng, anh ngủ ngon nhé- Ừm.. em ngủ ngon/Tút/Quang Anh không phải không muốn nói cho cậu biết mà là.. buồn ngủ thiệt hihiCậu bên này thì ngại vãi ra vì những điều mình vừa nói, thật lòng thì anh là tình đầu của cậu ấy chẳng đùa đâu nên cậu luôn muốn hiểu anh hơn và gìn giữ cái tình yêu màu hồng này thật lâu dài"Em nhớ Quang Anh nhắm nhơ, anh nhủ nhon nhée"Không biết y tắm xong từ lúc nào mà đã ngồi trước giường nghe hết cuộc gọi của cả hai luôn rồi còn nhái lại nữa chứ, gớm ờm- Nín đi ghê quá, nổi hết cả da gà- Nhao anh nhói nhem như nhế?? NhỗiY làm vẻ phụng phịu như hờn dỗi nhưng chỉ làm cậu muốn nhào vô đánh nhau thôi chứ chả dễ thương gì cả- Má hài thiệt chớ há háY nằm cười như được mùa khi thấy da cậu nổi da gà lên thật luôn này- Bạn thật cười, tôi đã hàiCậu bất lực vỗ tay cho sự xàm xí của y- Ê mà mày biết Nguyễn Trung Hiếu lớp 10a4 không?- Nghe quen quen hình như nghe ở đâu rồi mà sao dị? Nó làm gì mày hả?- Không phảii, lúc đi trên đường về thì ẻm kêu tao lại rồi trả vở cho tao vì tao làm rơi rồi biết tin cùng ở kí túc xá nên trở tao về luôn- Má dị mà kêu đi bộ về, té ra được trai chở cơCậu nói với giọng khinh bỉ y - Ủa đéo phải hả?? Nếu không có ẻm thì tao cũng đi bộ về mẹ rồi còn gì- Ê tao nhớ thằng đó rồi nha! Cậu đập bàn làm y hết hồn- Nhớ thì nói đi trời?? Định làm tò mò àThanh An cau mày hỏi- Nó đi xe cub, mặt cũng điển trai phải không?- Ừ đúng rồi-- Em của ông Tuấn Duy nó mẹ, toàn đụng vô ba cái thứ gì đâu không vậy?- Có lộn người không dị cha? Nghĩ sao em ổng?? Tao không thấy Hiếu đến gần nói chuyện với Duy bao giờ hết ý- Mày không thấy không có nghĩa là họ không quen biết , mày nhớ lúc tao với mày với ổng ở nhà giữ xe không? Lúc tụi mình đi thì tao thấy thằng đó đi xe cub tới nói chuyện với ổng. Vả lại chuyện hai người đó là hai anh em thì nhiều người biết lắm, mày đi hỏi anh Hoàng Long thử đi, ổng ngồi kể chuyện dài tập cho mày nghe luônY ngẫm những gì cậu vừa mới nói, không biết Tuấn Duy còn muốn làm cái trò gì nữa đây, nghĩ y là đồ chơi chắc?/cốc cốc/Tiếng gõ cửa phòng làm cả hai giật mình- Ai đó?Đức Duy nói to ra ngoài- Dạ em là bạn anh An Cậu nhìn y- Có người tìm mày kìa AnThanh An nghe vậy thì lật đật đứng dậy mở cửa- Em chào anh nha, em có phiền anh không ạ??Hiếu gãi gãi đầu - À không mà có gì không em?- Em không hiểu chỗ này, anh giảng cho em với được không?- À tưởng gì vô đây anh giảng choY kéo Hiếu vào trong" Em chào anh ạ" Hiếu thấy Đức Duy thì liền cúi chào theo lẽ tự nhiênCậu thì chẳng nói gì chỉ liếc một cái rồi đưa ánh mắt vào điện thoại đang cầm trên tay mà lướt lướt- Em kệ nó đi, nó khùng khùng vậy đó chứ không có ý xấu đâu Y xua xua tay rồi ngồi xuống bàn - À dạ..Hiếu cũng chẳng hiểu gì chỉ nghe theo lời y nóiÍt lâu sau- Em làm theo kiểu này sẽ dễ hơn nè, anh thấy có nhiều cách nhưng cách này anh nghĩ nó rất an toàn khi em làm b-- Ê tao ra ngoài, tối vềCậu lên tiếng cắt ngang lời nói của An- Ờ đi cần thận, rồi em hiểu chỗ này chưa anh giảng tiếp?
Y nói cho qua loa rồi chăm chú giảng cho Hiếu- Anh giảng lại khúc này cho em với, anh nói nhanh quá em nghe không kịp- ĐượcCậu thấy cả hai đang chăm chú thì cũng vừa yên tâm vừa lo cho y, thấy Hiếu cũng tập trung nghe thật nhưng làm sao cậu biết được khi ra khỏi phòng thì Hiếu sẽ làm gì y chứ? Suy nghĩ một hồi thì cậu quyết định nhắn cho y để Hiếu khỏi biết, nhắn xong rồi thì cậu xách cặp qua phòng Quang Anh rủ anh học chung/Ting/Tiếng tin nhắn làm y giật mình, mở ra coi thì thấy cậu nhắn Hoàng Đức Duy
Có gì thì gọi chứ im im đi taoY thấy vậy thì không thèm rep mà để đó luôn- Ơ sao anh không rep tin nhắn đi? Em không có nhìn đâu anh đừng có looSợ anh không tin nên Hiếu che mặt lại quay sang chỗ khác- Không phải như em nghĩ đâu, tại anh lười thôi- Àa làm em còn tưởng..- Haha suy nghĩ nhiều rồi đó nhócY cười đùa đáp lại- Ủa mà anh chỉ chung phòng với anh đó thôi hở?- Ò đúng rồi, có gì không?Y nghe hỏi vậy thì cũng có chút sợ sợ nên cách xa Hiếu 1 chút mà đề phòng- Ủa vậy mà anh không đề phòng em gì hả? Y-ý em là lỡ có người không phải em có ý xấu muốn làm hại anh thì saoo? Anh dễ dãi quá đóHiếu cau mày rồi nói 1 tràn làm y ngồi đối diện cũng phải ngỡ ngàng- Sao nghe như em lo lắng cho anh thế, nổi hết da gà rồi nàyY gãi gãi tay mình- À th-thì.. Bắt đầu cả hai trở nên gượng gạo hơn rồi đó- Thôi anh giảng tiếp chỗ này cho em điHiếu chỉ vô vở đang còn viết dang dở- Ò được thôiThanh An nghe thể cũng đồng ý, muốn xem xem anh em nhà này còn muốn làm gì
.
.
.Ad: chỉnh 1 tí cho mấy ní dễ đọc, đi học ròi nên tui ít ra lắm thông cảm cho tui nhaa
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com