Caprhy Chung Ta Yeu Nhau Nha
cre ảnh bìa: mình xin của cậu cutie facebook Thng Phan.đức duy thở phù, an toàn phơi được boxer của anh lên ban công, vội chạy lại vào phòng ngủbước vào phòng, đức duy bần thần ngồi ở giường, tự cảm thấy bản thân mất nhân tính vãidây dây hai thái dương, đức duy lại hướng nhìn về phòng vệ sinh "cạch" trùng hợp thay, lại là tiếng cửa vang lên, sau đó là một cái đầu trắng ló ra"đức duy ơi?" quang anh khẽ gọi"dạ?" đức duy cũng vừa vội nuốt nước bọt, gương mặt ửng hồng do tắm nước nóng, kèm với bờ vai trắng nõn đi kèm xương quai xanh, shitt. đức duy có tí rục rịch rồi"lấy giúp anh cái boxer với, chả biết nữa tối để đây mà mất tiêu ời" quang anh chỉ tay về hướng tủ, ra hiệu cho đức duy lấy hộ "vâng vâng ạ" đức duy vội đứng dậy, điều chỉnh lại sắc mặt cho tự nhiên nhất có thể, vơ đại một cái boxer rồi đưa anh"bíe cảm ợnn é" quang anh nhận lấy, chui rúc cái đầu vào."chinh honggg" được tầm 3 phút sau, một quang anh tóc còn hơi ướt, vắt trên cổ chiếc khăn, đang khoe outfit với đức duy vài giọt nước đọng lại trên tóc rơi xuống chiếc áo trắng tinh của quang anh"xinhh, anh mặc áo trắng thì trong xinh vãi" đức duy mê nhất là quang anh áo trắng, trong nuột vãi. nghĩ xong, đức duy toang đứng dậy, thói quen cũ ấy màquang anh cũng hiểu chuyện, ngồi lại bàn, chuẩn bị được sấy tóc nữa òi nè"mà em định đưa anh đi đâu chơi" ngắm nghía bản thân trong gương, quang anh vuốt nhẹ vài cọng tóc lòa xòa trên mặt "em cũng chưa biết, em chưa quen hồ chí minh" đức duy nâng vai, mở hộc tủ lấy ra máy sấy"thế mà đòi dẫn anh đi chơi, đồ gian dối này" quang anh quay ra đằng sau, thuận tai nhéo vào hông của đức duy"aa đau em, thì lát đi đại ấy, chỗ nào vui thì ghé vào" đức duy nhảy cẫn lên né khỏi bàn tay nhỏ nghịch của anh, bĩu môi nói"xí" quang anh chu môi, đồ gian dốii.một lớn một nhỏ, lần nữa lại thấy xuất hiện quậy nát phố đi bộ của ngưới ta."mệt hết cả ngườiiiiii" quang anh vừa về, đã quăng đại cái túi của mình lên bàn rồi nằm sõng soài trên ghế sofa"nào anh đi tắm cái điii" đức duy đi theo sau, nhặt lấy túi anh dựng lên "thôi mà mệt xĩuuu, một tí tắm" quang anh chun mũi, vơ tại ôm đại cái gối gần đó úp mặt vào, hơi thở đều đều"gì đấy? ngủ luôn rồi à, vãiiii" đức duy ngơ cả người ra, chưa đầy 5 phút nữa mà, truyền nhân nobita à"lêu lêu anh chưa eheheheh" quang anh mắt nhắm mắt mở, tay đưa lên miệng lè lưỡi chọc đức duy"may đấy, anh thay đồ đi. rồi em cho ngủ" đức duy thở dài, như chăm em bé, chính xác là 1 em bé tròn ủm thích đi chơi nhưng hay lười"nói chứ, mỏi cổ quá, hỏng ngủ được" quang anh bĩu môi, đầu cũng không mà lắc vài cái cho bớt mỏi"à, quên bén, thôi anh thay đồ đi, ra em dán urgo rồi xoa cổ cho ngủ" đức duy đứng dậy, vỗ vào hông yêu của quang anh vài cái, ra hiệu là đi thay đồ thôi "hứaaaa" quang anh chun mũi, không có tí sức sống nào như muốn thay đồ cả"nếu anh không đi thay ngay thì ngày mai em về hà nội đ-" đức duy thở dài, đành chọc anh tí, chưa nói hết câu xoay đầu lại đã thấy anh mất hút? ơ?."rồi nèee" quang anh cau mày, ngồi trên giường"ngoan, không cau mày, mau già" đức duy cười, lấy tay kéo giãn 2 mày anh ra"xoa cổ xoa cổ xoa cổ" quang anh nói theo nhịp "vâng, ai thất hứa đâu, dán ugro đã" đức duy xoay người, rời giường để lấy hộp ugro"giờ dán n-" đức duy chết trân tại chỗ, trước mặt cậu là một quang anh xinh yêu không mặc áo, từng đường dáng được đập thẳng vào mắt đức duy rõ mồn mộtkhông phải là chưa từng thấy, chỉ là lần đầu thấy rõ với sự chắc chắn là cả 2 đều tỉnh"đợi gì? không cởi áo sao dán urgo, nhanh đi làm như con gái mới lớn e thẹn đồ, đỏ mặt ớn ăn" quang anh đang nhắm mắt ngủ, đợi mãi chẳng có gì, mở mắt ra nhìn tạm thì thấy ai kia đang nhìn anh chằm chằm mà chẳng có ý định gì cả, trong chán gớm"v-vâng ạ" đức duy nhào lên giường•JusT•
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com