Cao H Nguc Tinh
"Cơ thể và da thịt của em chỉ nên lưu lại dấu vết của tôi, tôi ghét nhất là nhìn em dơ bẩn như thế này.""Cút ra!" Tiếng sói lập tức gầm gừ vang lên, nhưng đã bị Thương Diễm ra hiệu cho nó im lặng.Hắn thích thú nhìn đến thái độ ngang ngược của Chúc Tuyền Nghi, nhất là đôi mắt sáng rực ý chí muốn chống đối hắn thế kia.Thương Diễm lại càng muốn chà đạp cô, dày vò cô, chinh phục bản tính hoang dã của cô cho đến khi nào Chúc Tuyền Nghi cúi đầu chấp nhận trở thành sủng vật của hắn một lần nữa.Ngón tay cái vuốt ve dọc theo gò má của cô gái nhỏ trước mặt, chạm đến cánh môi đỏ mọng rồi miết nhẹ một đường.Đôi mắt màu rượu trầm như thể đang trở nên say mê, thấp thoáng lộ ra ý đồ đen tối mà còn chẳng muốn che giấu đi."Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, thằng nhỏ của tôi cứng hết lên rồi." Bạc môi quyến rũ khẽ cong, dục vọng ngụ sâu nơi đáy mắt đang dần bùng cháy: "Và cái miệng nhỏ này thay vì hỗn hào như vậy, thì ngậm thứ của tôi sẽ đẹp hơn rất nhiều, tôi vẫn thích nghe em rên rỉ hơn là cứng đầu cãi lại lời tôi."Anh! Tên khốn bỉ ổi này!""Em muốn kiểm chứng không? Ánh mắt của em đẹp lắm, đẹp đến mức tôi chỉ muốn dày vò để em phải khóc lóc van xin tôi như ngày hôm qua."Thương Diễm vừa nói, đôi con ngươi đỏ rượu đậm mùi nguy hiểm vừa trượt dài trên thân thể của Chúc Tuyền Nghi, bàn tay thô ráp cũng không yên phận, tùy ý luồn sâu vào áo của cô, bao lấy một bên thỏ trắng đầy đặn, những ngón tay thon dài cũng chủ động tìm đến viên trân châu phấn nộn nấp sau lớp áo ngực mà vân vê.Thương Diễm mặc kệ gương mặt của Chúc Tuyền Nghi đã trở nên biến sắc, thậm chí hắn còn nhìn ra đôi mắt đó không chỉ có chán ghét mà còn thêm kinh tởm.Nhưng chỉ cần nghĩ đến con ngươi to tròn ngấn nước của cô khi bị hắn cưỡng ép dưới thân, con chim nhỏ của hắn quả nhiên là kinh diễm lạ thường.Xinh đẹp đến mức chỉ cần nghĩ thôi cũng đã căng cứng đũng quần."Hơn nữa, em phục hồi cũng nhanh nhỉ? Hình Kiêu chỉ vừa đến khám hôm qua, sáng hôm nay em đã ngang nhiên bỏ chạy.""Buông... ra..."Mặc kệ lời của Chúc Tuyền Nghi, ngón tay của hắn còn cố ý kẹp lấy một bên nhũ hoa đã bị trêu đùa đến đứng lên, ánh mắt của gã đàn ông ở trước mặt cô càng thêm thích thú khi nhìn thấy Chúc Tuyền Nghi chật vật như vậy.Thương Diễm biết cô đang cảm nhận khoái cảm mà chính tay hắn mang đến, dù bản tính "mèo hoang" của Chúc Tuyền Nghi vẫn luôn ngang ngược từ chối, thậm chí là những móng tay sắc nhọn mà cắm sâu vào da thịt hắn, làm trầy xước một vệt dài.Nhưng cô càng như vậy, thì lại càng chọc cho con thú ở trong người hắn tỉnh dậy."12 tiếng vẫn chưa đủ để em liệt giường nhỉ? Bây giờ còn sức để căm ghét và phẫn nộ với tôi như vậy thì làm tình tiếp nhé?""Thả tay ra... Ở đây đang là ngoài sân! Anh mau buông tôi ra!" Thấy hắn lấn tới như vậy, Chúc Tuyền Nghi liều mạng cự tuyệt, cô đã đủ mất mặt rồi, hắn còn muốn làm nhục cô đến khi nào nữa?"Ồ, em sợ người làm sẽ nhìn thấy?" Thương Diễm dùng thái độ cợt nhả để trả lời cô, tuy vậy, hắn vẫn không ngưng hành động càn rỡ xâm phạm trên cơ thể của Chúc Tuyền Nghi."Hay là tôi gọi bọn chúng đến đây nhé? Để bọn chúng nhìn thấy cái miệng nhỏ của em phun ra nuốt vào cây gậy của tôi ngon lành như thế nào?""Thả ra! A... Thả tôi ra... Không muốn! Tên khốn đê tiện!"Bàn tay ấm nóng của Thương Diễm không chỉ dừng lại ở ngực cô, hắn còn cố tình dời xuống phía dưới, vén qua lớp quần tam giác mỏng, trực tiếp chạm đến nơi nữ tính mềm mại."Ừm, sưng lên rồi sao? Đáng yêu quá.Ở đây đang là ngoài trời kia mà? Hắn vậy mà dám ngang nhiên quấy rối cô ngay giữa thanh niên bạch nhật? Sau khi cảm nhận được ngón tay của Thương Diễm đang càn rỡ ở nơi hạ thể, Chúc Tuyền Nghi bị dọa cho sợ đến tái xanh mặt mày.Theo quán tính, liền hét lớn lên một tiếng."Không! Cút ra!"Cho đến khi kịp định thần lại, thì đã nhận ra mình vừa vung tay tát mạnh vào bên má của Thương Diễm.Chúc Tuyền Nghi dù miệng lưỡi có chua ngoa như thế nào, nhưng tình huống này cũng phải khiến cô sợ hãi đến mức phát run.Ắt hẳn Thương Diễm phải đang rất tức giận, vì cô chính là kẻ đầu tiên dám tát hắn như thế.Bất chợt cánh tay của cô bị Thương Diễm kéo mạnh, không để cho Chúc Tuyền Nghi kịp thời thích ứng, sải chân dài của hắn bước nhanh trên lối mòn, hướng thẳng đến phòng ngủ mà đi tới."Rầm" một tiếng, cánh cửa phòng bị dập mạnh, Thương Diễm mạnh tay ném cô lên giường. Ngay lúc Chúc Tuyền Nghi đang lồm cồm bò dậy thì dây thắt lưng đã bị hắn rút ra, gấp đôi lại rồi cầm trên tay như một chiếc roi da."Anh...""Tôi đã muốn cho qua việc em cả gan chạy trốn, em còn dám thách thức sự kiên nhẫn của tôi?" Thương Diễm vuốt mạnh dây thắt lưng một cái, từng bước một đi đến gần chỗ cô.Đôi con ngươi màu đỏ rượu ngay tại giờ phút này lại càng thêm nguy hiểm hơn."Nếu tôi không đánh gãy hai cái chân của em, thì em cũng sẽ không biết sợ là gì đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com