Cao H Ngon Lua Chay Bong Noi Quan Ngu
Sau những tổn thương và những trải nghiệm đau đớn tưởng chừng như không thể nào phai nhạt, Ngô Việt dần nhận ra sự chân thành và tình yêu mãnh liệt mà Chính Dương đã luôn âm thầm dành cho mình. Dù những ký ức về đêm cưỡng bức kinh hoàng vẫn còn ám ảnh tâm trí, nhưng sự chăm sóc tận tình, dịu dàng và những lời yêu thương tha thiết của Chính Dương đã từng chút từng chút xoa dịu trái tim anh, chữa lành những vết thương sâu sắc. Ngô Việt bắt đầu nhìn Chính Dương bằng một ánh mắt khác, không còn sợ hãi và căm hận, mà thay vào đó là một sự rung động nhẹ nhàng, một chút tò mò e thẹn, và trên hết là một niềm tin mơ hồ vào tình cảm chân thật.Vào một đêm trăng sáng vằng vặc, ánh trăng dịu dàng len lỏi qua khung cửa sổ, nhuộm không gian tĩnh lặng bằng một màu bạc huyền ảo. Cả hai đang nằm cạnh nhau trên chiếc giường đơn sơ trong im lặng, hơi thở đều đều hòa vào nhau. Bất ngờ, Ngô Việt khẽ nắm lấy bàn tay ấm áp của Chính Dương, những ngón tay anh run nhẹ. Giọng anh khàn khàn, mang theo một chút ngại ngùng và quyết tâm: "Dương... em... em chấp nhận tình cảm của anh."Khuôn mặt Chính Dương bừng sáng như có ánh trăng rọi vào, một nụ cười hạnh phúc rạng rỡ nở trên môi anh. Anh ôm chặt Ngô Việt vào lòng, siết chặt như muốn hòa làm một, những giọt nước mắt ấm áp lăn dài trên má anh, thấm vào mái tóc mềm mại của Ngô Việt. "Thật sao Việt? Anh không dám tin vào tai mình nữa..." giọng Chính Dương nghẹn ngào, pha lẫn sự xúc động và niềm vui sướng tột độ.Ngô Việt khẽ gật đầu, dụi mặt vào lồng ngực ấm áp và săn chắc của Chính Dương, cảm nhận được nhịp tim anh đập mạnh mẽ, dồn dập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. "Em muốn... muốn được ở bên anh... được anh yêu thương..." giọng anh thì thầm, nhỏ nhẹ như tiếng gió thoảng, nhưng chứa đựng tất cả sự chân thành và khao khát bấy lâu nay.Nghe được những lời này, Chính Dương không thể kìm nén được niềm vui sướng đang trào dâng trong lòng. Anh vùi đầu vào cổ Ngô Việt, hôn lên làn da ấm áp và mịn màng của anh, thì thầm những lời yêu thương ngọt ngào: "Anh yêu em, Việt. Anh yêu em hơn cả sinh mạng này... Anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa." Bàn tay Chính Dương nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của Ngô Việt, những ngón tay anh khẽ lướt qua những vết sẹo mờ do những tổn thương trước đây, sự yêu thương và trân trọng hiện rõ trong từng cử chỉ.Sau những lời thổ lộ chân thành, không gian giữa hai người trở nên ấm áp và ngọt ngào hơn bao giờ hết. Chính Dương nhẹ nhàng nâng khuôn mặt Ngô Việt lên, trao cho anh một nụ hôn dịu dàng và đầy yêu thương. Nụ hôn ban đầu còn rụt rè, nhưng dần trở nên nồng nàn và nóng bỏng, một sự hòa quyện giữa hai trái tim đang khao khát nhau. Bàn tay Chính Dương không ngừng khám phá cơ thể Ngô Việt, những ngón tay anh khẽ vuốt ve bờ vai rộng, xuống tấm ngực săn chắc, rồi dừng lại ở hai nhũ hoa đã hơi cương cứng, khẽ xoa nắn đầy yêu chiều. Ngô Việt khẽ rên rỉ, cảm nhận được một dòng điện chạy dọc sống lưng khi những ngón tay Chính Dương chạm đến vùng bụng dưới nhạy cảm của anh.Đêm đó, hai người đàn ông đã trao nhau những nụ hôn nồng cháy, không còn là những vụng trộm lén lút mà là sự khao khát chiếm hữu trọn vẹn. Ngô Việt không còn rụt rè né tránh những đụng chạm da thịt, anh cảm nhận rõ ràng sự an toàn và ấm áp trong vòng tay của Chính Dương, một sự ấm áp thiêu đốt mọi e ngại cuối cùng trong anh. Những lời yêu thương ngọt ngào thì thầm bên tai đã nhường chỗ cho những tiếng rên rỉ đầy nhục dục khi bàn tay Chính Dương không ngừng khám phá cơ thể Ngô Việt. Anh mân mê bờ vai rộng, vuốt ve tấm lưng trần săn chắc, rồi dần dần di chuyển xuống phía dưới, nơi bờ mông căng tròn và nóng bỏng của Ngô Việt đang run rẩy chờ đợi.Chính Dương nhẹ nhàng tách hai cánh mông Ngô Việt ra, để lộ ra hậu môn đã từng e ấp nay đã sẵn sàng đón nhận. Anh cúi xuống, đầu lưỡi nóng rực liếm dọc theo khe mông, rồi nhẹ nhàng mút mát vành hậu môn mềm mại, nơi đã từng khiến anh khao khát đến nghẹn thở. "Ư... Chính Dương..." Ngô Việt khẽ rên lên, giọng anh khàn đặc, cơ thể anh ưỡn cong lên đón nhận sự vuốt ve đầy xúc cảm. Chính Dương cảm nhận được sự co rút nhẹ nhàng nhưng đầy mời gọi của những cơ vòng, anh không chút do dự đẩy nhẹ đầu lưỡi vào bên trong, thăm dò sự ấm áp và ẩm ướt nơi sâu thẳm.Kể từ đêm đó, Ngô Việt và Chính Dương đã trở thành một đôi tình nhân thực thụ, không còn những bí mật giấu kín, chỉ còn những đam mê cháy bỏng và sự chiếm hữu trọn vẹn. Họ không còn lén lút vụng trộm nữa mà thoải mái trao nhau những nụ hôn nồng nàn và những cử chỉ yêu thương đầy nhục dục. Ngô Việt dần mở lòng hơn với những khoái cảm thể xác, anh không còn né tránh những ham muốn trỗi dậy trong mình nữa. Anh khao khát được làm tình thật nhiều với Chính Dương, muốn được cảm nhận trọn vẹn tình yêu và sự chiếm hữu của anh, muốn được khám phá mọi ngóc ngách trên cơ thể nhau, hòa quyện vào nhau trong những cơn khoái lạc bất tận.Chính Dương như được tiếp thêm một nguồn năng lượng cuồng nhiệt khi Ngô Việt đáp lại tình cảm sâu sắc của anh. Anh yêu Ngô Việt đến mức phát điên, trái tim anh luôn thổn thức mỗi khi nghĩ đến người lính ngây ngô nhưng đầy quyến rũ ấy. Anh khao khát được mang đến cho Ngô Việt tất cả những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này, bao gồm cả những khoái cảm nhục dục thăng hoa, những trải nghiệm tình ái mà trước đây Ngô Việt chưa từng dám mơ tới.Biết được hậu môn của Ngô Việt đã trở nên lỏng lẻo và dễ dàng bị fisting sau những lần cưỡng bức đau đớn trước đó, Chính Dương không khỏi xót xa. Nhưng đồng thời, anh cũng cảm thấy một sự thôi thúc chiếm đoạt mãnh liệt trỗi dậy trong lòng. Anh bí mật mua rất nhiều loại đồ chơi tình dục khác nhau, từ những chiếc dương vật giả đủ kích cỡ và hình dáng đến những chiếc vibrator rung động mạnh mẽ, anh muốn thử nghiệm tất cả trên cơ thể Ngô Việt, muốn khám phá mọi ngóc ngách bí mật và khơi dậy những khoái cảm tiềm ẩn trong anh.Trong những đêm riêng tư, Chính Dương nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể Ngô Việt, đôi bàn tay anh run rẩy chạm vào làn da ấm nóng và săn chắc của người yêu. Anh nhận thấy hậu môn của Ngô Việt giờ đây đã mềm mại và giãn nở một cách đáng ngạc nhiên, nó không còn khép chặt và e dè như lần đầu anh chạm vào nữa. Chính Dương cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt này, nó không còn là một cánh hoa e ấp mà đã trở nên lẳng lơ và mời gọi như đóa quỳnh nở rộ về đêm, vừa rộng vừa dài, sâu hút như muốn nuốt trọn mọi thứ. Hình ảnh dâm đãng này càng khơi gợi sự thích thú và ham muốn chiếm đoạt mạnh mẽ trong lòng Chính Dương. Anh biết, Ngô Việt dù ngây ngô nhưng cơ thể anh lại vô cùng thành thật, nó luôn phản ứng một cách mãnh liệt với những kích thích nhục dục, và Chính Dương muốn là người khám phá, khai phá và tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp dâm đãng tiềm ẩn đó.Trong những đêm ân ái cuồng nhiệt, Chính Dương không chỉ dùng dương vật nóng bỏng và gân guốc của mình để lấp đầy hậu môn đã quen thuộc của Ngô Việt, mà anh còn thích thú khám phá những giới hạn mới, nhét thêm vào bên trong những món đồ chơi tình dục đầy kích thích để tăng thêm cảm giác chật chội đến nghẹt thở và khoái lạc đến tột cùng. Anh có cả một bộ sưu tập đủ loại kích cỡ và hình dáng, từ những chiếc rung nhỏ nhắn ve vuốt đến những chiếc dương vật giả to lớn với đủ loại gai và đường vân kích thích.Mỗi khi Chính Dương lựa chọn một món đồ chơi mới và từ từ đưa nó vào hậu môn đã giãn rộng và ẩm ướt của Ngô Việt, một tiếng rên rỉ khe khẽ lại thoát ra từ đôi môi đang sưng mọng của cậu. Cảm giác căng đầy đến nghẹt thở khiến Ngô Việt không khỏi rướn người lên, hai tay bám chặt lấy vai Chính Dương. Anh cảm nhận được những rung động mạnh mẽ lan tỏa khắp cơ thể, những cơn khoái cảm dồn dập ập đến, cuốn lấy mọi giác quan của cậu, khiến cậu không thể kiềm chế được những tiếng thở dốc dâm đãng và những tiếng kêu la đầy sung sướng."Ư... Chính Dương... ah... cái này... cái này to quá..." Ngô Việt nức nở, giọng cậu nghẹn lại trong sự pha trộn giữa đau đớn và khoái cảm. "Em... em chịu không nổi...""Chịu được mà, bé cưng," Chính Dương thì thầm, giọng anh trầm khàn và đầy vẻ chiếm đoạt. Anh nhẹ nhàng xoa bóp bờ mông căng tròn của Ngô Việt, tay kia vẫn không ngừng đưa đẩy món đồ chơi bên trong cậu. "Thả lỏng đi... anh biết em thích mà..."Những tiếng "chụt chụt" nhớp nháp vang lên trong không gian tĩnh mịch, hòa lẫn với tiếng thở dốc nặng nề và những tiếng rên rỉ ngày càng lớn của Ngô Việt. Cậu vặn vẹo cơ thể, cố gắng thích nghi với sự xâm nhập ngày càng sâu hơn của món đồ chơi. Đôi mắt cậu nhắm nghiền, khuôn mặt đỏ bừng vì những cơn sóng khoái lạc đang liên tục ập đến."Ah... sâu nữa... sâu nữa đi anh..." Ngô Việt cầu xin, giọng cậu khàn đặc vì dục vọng. "Đừng có ngừng... làm ơn..."Chính Dương mỉm cười, anh biết Ngô Việt đang tận hưởng từng khoảnh khắc này. Anh tăng tốc độ, những nhịp đưa đẩy trở nên mạnh mẽ và dồn dập hơn. Ngô Việt hét lên một tiếng đầy khoái cảm, cơ thể cậu co giật dữ dội, và một dòng tinh dịch nóng hổi bắn ra, ướt đẫm tấm ga giường bên dưới. Nhưng cuộc chơi vẫn chưa kết thúc, Chính Dương biết Ngô Việt vẫn còn muốn nhiều hơn nữa. Anh tiếp tục giày vò hậu môn cậu bằng món đồ chơi quái ác kia, cho đến khi cả hai đều kiệt sức và chìm vào giấc ngủ say."Ah... ư... Dương... cái này... nó rung mạnh quá... em... em sắp chịu không nổi rồi..." Ngô Việt rên rỉ, anh nắm chặt lấy ga giường nhàu nát, cơ thể vặn vẹo theo từng nhịp rung điên cuồng của món đồ chơi tình dục đang ghim sâu trong hậu môn đã bị nong rộng đến đáng thương của anh. Chiếc butt plug silicon mềm mại nhưng mạnh mẽ không ngừng kích thích vào tuyến tiền liệt nhạy cảm, tạo ra những cơn sóng khoái lạc lẫn đau đớn lan tỏa khắp cơ thể trần trụi của Ngô Việt. Anh nghiến răng kìm nén tiếng thét, mồ hôi túa ra ướt đẫm mái tóc đen.Chính Dương thích thú ngắm nhìn Ngô Việt quằn quại trong cơn khoái lạc tột độ. Anh vừa điên cuồng thúc dương vật to lớn, gân guốc của mình vào sâu bên trong lỗ đít dâm đãng của Ngô Việt, vừa tăng tốc độ rung của chiếc butt plug đang nằm bên trong, tạo ra một sự kết hợp kích thích mãnh liệt đến mức tàn bạo. "Thích không, bé yêu? Cái này vẫn chưa là gì đâu," Chính Dương thì thầm vào tai Ngô Việt, giọng anh khàn đặc vì dục vọng, đôi mắt đen láy ánh lên vẻ chiếm hữu. Rồi anh lấy ra một chiếc dương vật giả to lớn bằng silicon, với những chiếc gai mềm mại nhưng nhọn hoắt, từ từ đưa nó vào bên cạnh dương vật đang cương cứng đến tím tái của mình, cùng nhau lấp đầy hậu môn đã giãn rộng của Ngô Việt."Á... á á... Dương... em... trướng... nhưng mà... sướng quá..." Ngô Việt hét lên, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt đỏ bừng. Anh cảm thấy hậu môn mình như muốn nứt toác ra dưới áp lực của hai vật thể to lớn, nhưng đồng thời, một cơn khoái cảm chưa từng có, vượt xa mọi tưởng tượng đang lan tỏa khắp cơ thể anh. "Đừng... đừng mà... em xin anh... ư... ư..." Anh nức nở cầu xin, nhưng giọng anh lại mang theo một sự thèm khát không thể che giấu. Cơ thể Ngô Việt run rẩy dữ dội, những ngón tay anh bấu chặt vào tấm ga giường nhăn nhúm, cố gắng tìm kiếm một chút điểm tựa trong cơn mê man khoái lạc. Chính Dương không ngừng thúc mạnh, mồ hôi nhỏ giọt trên lưng trần của Ngô Việt, tiếng "bộp bốp" ướt át vang vọng khắp căn phòng. "Em yêu của anh... thật dâm đãng..." Chính Dương gầm gừ, rồi anh lại tăng tốc, những nhịp thúc càng lúc càng nhanh hơn, mạnh hơn, như muốn nghiền nát mọi thứ bên trong Ngô Việt.Chính Dương không chút nương tay, mỗi ngày đều dành thời gian "chăm sóc" lỗ nhỏ dâm đãng của Ngô Việt. Anh như một nghệ sĩ tài ba đang miệt mài trên tác phẩm yêu thích, thử nghiệm đủ mọi loại đồ chơi tình dục mà anh sưu tầm được, từ những chiếc dương vật giả đủ kích cỡ và hình dáng đến những chiếc rung trứng tinh quái. Anh cũng không ngừng sáng tạo ra những tư thế mới lạ, quái dị, đôi khi khiến Ngô Việt phải la hét vì đau đớn nhưng cũng không giấu được những tiếng rên rỉ đầy khoái cảm. Chính Dương nhận thấy rõ ràng hậu môn của Ngô Việt ngày càng trở nên giãn rộng và mềm mại hơn, đúng như những gì anh hằng mong ước. Nó rộng rãi và ướt át như âm đạo của người phụ nữ trải đời, nhưng lại mang một cảm giác ôm chặt đặc biệt, một sự mơn trớn đầy quyến luyến mà anh chưa từng cảm nhận được ở bất kỳ ai khác. Điều này càng khiến ngọn lửa chiếm hữu trong lòng Chính Dương bùng cháy dữ dội hơn, anh muốn Ngô Việt thuộc về mình hoàn toàn, từ thể xác đến tâm hồn, và cái lỗ nhỏ dâm đãng kia chính là minh chứng rõ ràng nhất cho sự thuộc về đó."Ư... ah... Chính Dương... em... em không chịu nổi nữa rồi..." Ngô Việt nức nở, hai tay bấu chặt vào tấm ga giường nhăn nhúm, cố gắng kìm nén những tiếng kêu đau đớn."Ngoan nào, bé cưng," Chính Dương thì thầm, giọng anh khàn đặc vì dục vọng. Anh nhẹ nhàng xoa bóp bờ mông căng tròn của Ngô Việt, nơi đang ửng đỏ vì những cú thúc mạnh mẽ vừa rồi. "Anh biết em thích mà... cái lỗ này... nó chỉ dành cho anh thôi...""Nhưng... đau quá... anh..." Ngô Việt cố gắng van xin, nhưng giọng anh đã lạc đi vì những cơn khoái cảm đang trào dâng."Một chút nữa thôi, bé yêu," Chính Dương dỗ dành, rồi anh lại tiếp tục cuộc hành trình khám phá địa huyệt dâm đãng của Ngô Việt, những ngón tay anh điêu luyện di chuyển bên trong, tìm kiếm những điểm nhạy cảm nhất. Anh biết rõ từng ngóc ngách nơi đó, anh đã dành hàng giờ để nghiên cứu và chinh phục nó. Anh yêu cái cách hậu môn của Ngô Việt siết chặt lấy ngón tay anh, cái cách nó co giật đầy dâm loạn mỗi khi anh chạm đến tuyến tiền liệt. Anh muốn làm cho nó trở nên lỏng lẻo hơn nữa, để anh có thể dễ dàng lấp đầy nó bằng dương vật của mình, để Ngô Việt sẽ mãi mãi thuộc về anh.Sau mỗi lần ân ái mệt nhoài, Chính Dương thường không rời mắt khỏi bờ mông trắng nõn và hậu môn ửng đỏ của Ngô Việt. Anh thích thú ngắm nhìn nơi ấy, cái lỗ nhỏ nhắn giờ đây đã giãn rộng và ướt át, rỉ ra những dòng tinh dịch đặc quánh, lấp lánh dưới ánh đèn phòng. Anh nhẹ nhàng dùng tay vuốt ve nơi ấy, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp kỳ lạ, đôi khi anh còn cúi xuống hôn nhẹ lên vành hậu môn vẫn còn đang co rút nhịp nhàng. "Ư... anh Dương..." Ngô Việt khẽ rên rỉ trong cơn mơ màng, bờ mông cậu khẽ ưỡn lên đón nhận sự vuốt ve đầy yêu thương. Chính Dương khẽ cười, ngón tay anh nghịch ngợm trượt sâu vào bên trong lỗ huyệt vẫn còn đang ấm nóng, khuấy động những dư âm khoái lạc. "Cái lỗ dâm này... chỉ thuộc về mình anh thôi, bé cưng à..." Chính Dương thì thầm, giọng anh khàn đặc vì dục vọng.Anh cũng rất thích thú quay lại những cảnh Ngô Việt đang lên đỉnh, khuôn mặt anh nhăn nhó trong khoái lạc, đôi mắt đờ đẫn và miệng khẽ hé mở, rên rỉ những âm thanh dâm đãng mà chỉ riêng Chính Dương mới có cơ hội được nghe. "Aaa... ư... anh Dương... sướng quá..." Ngô Việt nức nở, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Chính Dương không thể rời mắt khỏi cảnh tượng đó, anh vội vã dùng điện thoại ghi lại những khoảnh khắc dâm đãng này, như một kỷ niệm riêng tư, một thứ bảo vật vô giá của hai người. "Nhìn em kìa, bé cưng... dâm đãng đến mức này... anh yêu em chết mất..." Chính Dương thì thầm, rồi cúi xuống hôn lên bờ môi sưng mọng của Ngô Việt.Đối với Chính Dương, Ngô Việt không chỉ là người yêu mà còn là một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo, một nguồn cảm hứng bất tận cho những ham muốn và sự chiếm hữu của anh. Anh yêu từng đường nét trên cơ thể Ngô Việt, từ làn da trắng mịn đến bờ mông căng tròn, từ chiếc eo thon gọn đến bờ vai rộng rãi. Và đặc biệt, anh yêu cái lỗ đít dâm đãng kia, nơi đã trở thành của riêng anh, nơi mà mỗi khi nghĩ đến, anh lại cảm thấy một sự chiếm hữu và thỏa mãn trào dâng trong lòng. Anh muốn giữ mãi hình ảnh Ngô Việt trong vòng tay mình, muốn khắc ghi dấu ấn của anh lên từng tấc da thịt của cậu, để cả thế giới này biết rằng, Ngô Việt là của riêng Chính Dương, mãi mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com