TruyenHHH.com

Cam Xuc Lan Man

Có giai đoạn
Anh vẫn thường nép mình vào một góc quán lúc tan tầm
Ghì tay thật mạnh
Để tiếng đàn vang có đọng dư âm
Đưa ánh nhìn về phía xa xăm
Nơi mặt trời rơi còn loang đỏ
Tự tình với cây đàn
Về những thứ chỉ còn tàn tro.

Có giai đoạn
Anh ép bản thân không được ngơi nghỉ
Tan làm lúc nửa khuya
Ước gì ngày chóng qua đi
Đóng cửa phòng và khép chặt mi
Khắp người từng cơn nhức mỏi
"Thèm khát một ly bia lạnh
Vì cả ngày rồi toàn nếm mồ hôi."

Có giai đoạn
Anh chỉ tắt đèn phòng khi mặt trời ló dạng
Cả đêm dài
Viết ra vài dòng "cảm xúc lan man"
Chẳng để thở than
Hay mong ước có người khen ngợi
Chỉ là cảm xúc không viết ra
Khác gì muốn nói mà bị chẹn lời.

Ừ rồi cũng có giai đoạn
Anh nổi loạn và tổn thương cơ thể mình
Đeo thêm khuyên
Và nhiều thứ linh tinh
Nhìn đời với tâm thế đinh ninh
Sống bất cần và mặc kệ tất cả
Anh cứ ngỡ mình điên rồi đấy ạ
Được thời gian, rồi giai đoạn đấy cũng qua.

Có giai đoạn
Rồi lại thêm giai đoạn
Viết vài câu
Kể sao hết các mốc thời gian
Cảm xúc thì còn bạt ngàn
Nhưng thơ phải có kết thúc
Tới đây chắc dừng bút
Hôm nào lại viết thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com