TruyenHHH.com

Cam Nhan Ve Nhung Truyen Dam My Sung Da Doc

Tên truyện: Cả giới giải trí đều mong tôi im miệng

Tác giả: Giao Dã Quân

Thể loại: Hiện đại, Ngọt ngào, Giới giải trí, Huyền học, 1v1

Editor: Shion (wp shionnie)

Tình trạng: Hoàn (102 chương)

Couple: Dư Giang Hòa-Mạnh Thiểu Du

Dư Giang Hòa là ảnh đế có tiếng theo chủ nghĩa duy vật, tuyệt đối không tin vào chuyện ma quỷ mà ngặt nỗi là anh đi đến đoàn phim nào là ở đó có những sự kiện kì quái xảy ra.

Mạnh Thiểu Du bị lạc mất gia đình từ nhỏ, được sư phụ nuôi lớn, học xong đại học định quay về tiếp nhận đạo quán của sư phụ thì lại bị bắt ở lại Nam Thành thêm 3 năm nữa mới được về nên đành kiếm việc làm để nuôi sống bản thân thôi, trùng hợp sao lại thành trợ lý cho ảnh đế Dư luôn.

Đầu truyện lúc mới gặp nhau thì anh công cứ không tin vào chuyện tâm linh nên toàn nghĩ em thụ lừa đảo thôi. Mặc dù người ta là vì thấy anh âm khí nặng quá nên mới tốt bụng muốn giúp thôi.

Mới đầu truyện thôi mà đã cười xỉu rồi. Hắc Bạch Vô Thường thì vẫn phải chạy thành tích,  không được nhận hối lộ nhang của đạo sĩ. Thành hoàng thì làm hẳn cái mã QR để quét thùng công đức. Nói chung là nguyên âm phủ như rạp xiếc trung ương vậy.

Theo mình thấy thì truyện đi theo hướng giải trí nhiều hơn nên tình tiết không có ghê rợn gì lắm, chỉ yếu tấu hài với làm nổi bật lên bàn tay vàng của thụ thôi. Có nhiều bạn bảo không thích truyện vì tình tiết nhanh, các vụ giải quyết quá gọn lẹ chỉ cần gọi quỷ sai đến là xong. Nhưng với mình thì mình thích kiểu như vậy hơn, giải quyết các tình tiết cho nhanh chóng để sang cái mới.

Mình không rõ bắt đầu từ lúc nào thì công thích thụ, với lại công cũng không có nhiều đất diễn bằng thụ. Nhưng cứ mỗi lần miêu tả cảnh thụ bắt quỷ xong lại nói đến công bình tĩnh tiếp nhận chuyện ma quỷ này, rồi còn chăm chỉ tìm sách liên quan đến huyền học để đọc nữa trong khi bản thân trước đây là người theo chủ nghĩa duy vật có tiếng trong giới giải trí luôn. Mình cứ cảm thấy dù miêu tả ít nhưng vẫn thấy được sự nuông chiều của công đối với thụ ấy, như kiểu em thích làm sao thì làm chỉ cần em vui là được.
("Thật ra tôi cũng không rõ tình cảm đã nảy sinh từ lúc nào...!Nhưng có lẽ là, khi em ấy cười, tôi nhận ra mình cũng mỉm cười theo.")

Giải quyết mỗi vụ trong truyện hơi nhanh thiệt nhưng mà nhìn thấy mấy người sống lỗi bị nghiệp quật nhanh chóng thì mình cảm thấy vui ghê vậy á, nên nói chung là thích cách hành văn thế này.

Mình thấy truyện kết hơi bị cụt, tác giả kết vội quá. Cho Dư Giang Hòa có năng lực của rồng ngầu lòi quá vậy mà tới cuối cùng lại không có đất dụng võ. Còn boss phản diện cuối cùng thì lúc đầu được tác giả tạo ra có phần bí ẩn và làm cho mình nghĩ là chắc boss phản diện sẽ có một hồi kí ức yêu hận tình thù gì đó với Mảnh Thiểu Du nhưng cuối cùng thì lại không có gì cả, giết phản diện cũng đơn giản.

Lúc đầu mình có nói là mình thích tình tiết nhanh nên có thể xem như là hợp ý mình.

Dư Giang Hòa nhìn vậy thôi chứ cũng lãng mạn lắm, lúc đầu mình cứ tưởng là thể loại khô khan thôi.
(Từ trong biển hoa, Dư Giang Hòa lấy ra một chiếc hộp mình chuẩn bị từ lâu, bên trong lớp vải nhung là một đôi nhẫn nam đơn giản mà trang nhã.

"Thiểu Du, anh muốn có một gia đình với em, có được không em?"

Trái tim Mạnh Thiểu Du run lên, cậu cúi đầu nhìn vào đôi mắt chân thành của Dư Giang Hòa, sau đó bình tĩnh nhưng kiên định nói.

"Được ạ."

Một cơn gió nhẹ nhàng thổi vào sân sau, cánh hoa màu hồng trắng khẽ tung bay rồi lướt qua vạt áo của đôi tình nhân đang âu yếm.

Dưới ánh mặt trời, cặp nhẫn màu bạc giữa đôi tay quấn quít lóe lên tia sáng lấp lánh.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com