TruyenHHH.com

C 19 K S

- Một số bộ phận thi thể đã được tìm thấy, theo kết luận ban đầu dường như nạn nhân là Bác sĩ đầu quân ở đây, Park Jihyo.

Một số viên cảnh sát bao vây hiện trường, vì mức độ nghiêm trọng của vụ án và sự đáng sợ từ cái xác cho nên Cảnh sát trưởng đã ra mệnh lệnh không cho bất cứ ai đến gần, chỉ Cảnh sát trưởng Hwang Yejj, 1 viên cảnh sát trẻ Shin Ryujin, 1 Pháp y Kim Jisoo, và Y tá Chou đến để nhận diện nạn nhân, ngoài ra tất cả những viên Cảnh sát còn lại cũng không được vào.

- Theo như quan sát, thi thể tìm kiếm được trong bao nilong màu đen gồm có 1 cánh tay trái, 2 chân, và 1 cái đầu bị đâm chi chít những mảnh vỡ thủy tinh....

Nghe viên cảnh sát trẻ Ryujin nói, tất cả mọi người đứng xung quanh hiện trường bị phong tỏa hết sức sợ hãi, cô gái tại hiện trường vụ cái đầu Boo rơi từ đèn chùm nhớ lại mùi vị kinh tởm ấy, cô ta chạy ngay ra ban công nôn thốc nôn tháo.

Tzuyu đứng kế bên xác Bác sĩ Park, em thất thần và không còn đứng vững.

- Thủ đoạn của tên sát nhân quá thâm độc, đây đã là vụ thứ 3 rồi, các người còn định đứng nhìn bao nhiêu người chết nữa mới hả dạ hả?

- Y tá Chou! Xin hãy bình tĩnh!

- Bình tĩnh? Các người bảo tôi có thể bình tĩnh được không khi bạn thân của mình bị sát hại?

- Rất có thể tên hung thủ là cùng một người, chúng ta sẽ lập tức truy vết tìm hung khí và các bộ phận khác của thi thể, rất có thể chúng vẫn chưa được phi tang xa.

- Theo lệnh tôi! Tất cả mọi người, kể cả những viên Cảnh sát đang đứng ngoài kia hãy ở yên tại chổ, chúng tôi xin lỗi nhưng sẽ lục soát một lần nữa, vì để đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người, mong mọi người hãy hợp tác.

Momo khó hiểu, tại sao cả những Cảnh sát cũng trở thành nghi phạm, cô bắt đầu lo lắng, khi mà cách thức giết người giấu bộ phận thi thể rất giống vụ án mà cô đã ra tay, trong khoảng thời gian xảy ra án mạng, cô đã cố tình theo dõi Son Chaeyoung và Kim Dahyun và hình như 2 người họ không hề bước ra khỏi phòng.

"Ai đã sử dụng cách thức ấy để giết người? Hay có kẻ nào đó đang muốn đổ hết tội danh cho Son Chaeyoung? Hoặc thực chất hắn ta chỉ muốn thoát tội nên đã tạo hiện trường giống hệt 2 vụ án đầu tiên...."

Momo mông lung trong suy nghĩ, cô không tin rằng trong khu cách ly tập trung này lại có quá nhiều kẻ sát nhân đến như vậy mặc dù chính bản thân cô cũng là 1 trong số đó.

- Cậu nghĩ vụ án này có gì đó kỳ lạ không Jeongie?

- Cảnh sát đã điều tra ra được cả 3 nạn nhân trong vụ chặt xác liên hoàn đều là bạn học của nhau thời cấp 3 và đều dính tới vụ án mạng của Son Seyoung, rất có thể họ sẽ điều tra ra được cậu đấy, Momo!

Mắt Momo đỏ ngầu lên vì căm giận, cô đã cố tình giấu đi chi tiết Park Jisu và Hirai Boo có liên quan đến nhau với cảnh sát trưởng khi được bổ nhiệm điều tra về vấn đề đó, nhưng chính cái chết của tên Bác sĩ Park kia đã khiến Cảnh sát trưởng lật lại toàn bộ hồ sơ và điều tra chi tiết lại từ đầu.

"Hay có kẻ nào đó đã biết sự thật và muốn phía Cảnh sát điều tra ra mình!"

Bỗng có linh cảm không hay, liệu nếu như tên hung thủ lần này muốn nhắm vào cô, thì có lẽ hắn ta sẽ giấu thi thể nạn nhân và cả hung khí ở ngay trong phòng của Momo.

Momo lo lắng, cô nhờ Jeongyeon đánh lạc hướng một vài cảnh sát ở đó để mình chạy thật nhanh về phòng.

Lục soát khắp mọi ngóc ngách bên trong căn phòng, cô thở phào khi hình như bản thân đã suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng việc Cảnh sát trưởng Hwang đã điều tra được cả 3 người họ có mối quan hệ bạn bè nhưng trước đó Momo đã báo cáo rằng 2 nạn nhân Park Jisu và Hirai Boo không quen biết nhau, đó chính là trở ngại đầu tiên, vì có lẽ chính điều đó sẽ làm cho Cảnh sát trưởng nghi ngờ.

Momo vò đầu mình, cô tức giận đạp thật mạnh vào chân giường của Jeongyeon khiến cho chiếc giường lệch sáng một bên, để lộ ra một chiếc hộp bí mật.

"Kỳ lạ thật, tại sao khi nãy mình lục soát khắp phòng như không hề thấy nó!"

Momo bắt đầu nghi ngờ, cô kéo chiếc hộp to bằng một chiếc vali đựng tiền ra, dường như nó không dính hạt bụi nào, tức là nó luôn được ai đó sử dụng hoặc nó mới được đặt vào đây không lâu.

Không chần chừ suy nghĩ, Momo mở chiếc hộp ra, cô hoảng hốt khi thấy vật đựng bên trong.

- Cái...cái này là....

















- Chị vừa nghe Cảnh sát Ryujin nói vừa phát hiện thi thể Bác sĩ Park, có đúng như thế không, Tzuyu?

Tzuyu vẫn im lặng, em ngồi xuống mở nắp chai nước của Sana ra và uống cạn như thể em đã rất khát.

- Không thể như thế được, em vừa gặp Bác sĩ Park hôm qua cơ mà...

- Tại sao lại có thể như thế được, tên sát nhân ấy thật sự quá thâm độc, hắn ta đã qua mặt Cảnh sát như thế nào.

Sana lại cảm thấy sợ cái nơi ghê rợn này, nó có quá nhiều nguy hiểm, liệu rằng mọi người ở đây có thật sự được an toàn hay không.

- Bạn thân em vừa chết mà em lại tỏ ra bình thản như vậy sao Chou Tzuyu.

Và rồi lại tức giận khi thấy dường như Tzuyu hoàn toàn không suy sụp như nàng nghĩ.

- Chị ta....đáng chết mà.

- Gì...gì vậy Chou Tzuyu, em có biết mình đang nói gì không?

Sana, Mina và Nayeon nhìn Tzuyu bằng một ánh mắt nghi hoặc và sợ hãi khi Chou Tzuyu lúc này khác xa so với người mà họ quen biết.

- Dù cho có thân thiết cỡ nào, nhưng một khi đã làm sai, thì phải trả giá, chị biết điều đó chứ, Minatozaki Sana?

Sana đứng bất động nhìn Tzuyu, con tim nàng như siết chặt, thất vọng, đau đớn, sợ hãi, tất cả những thứ cảm xúc tồi tệ kéo đến 1 lượt khiến cho nàng không thể thích ứng nổi.

Cứ thể Sana ngã khuỵu xuống sàn nhà, Mina và Nayeon chạy ngay đến đỡ Sana, mọi người không thể tin rằng Tzuyu vừa nói những lời như thế.

- Park Jihyo, đừng nhìn nhận một con người khi chị tiếp xúc chưa bao lâu, Sana, chị ta đáng lẽ ra phải chết đi từ rất lâu rồi.

Nước mắt Sana rơi ra vì sợ hãi, nhưng thực chất, nàng là vì thất vọng và tổn thương nhiều hơn.

Vì có lẽ nàng đã có cảm tình đặc biệt với em ấy.

Nhưng tại sao.....

Một bóng đen vụt qua căn phòng, cô ta không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy, có khi nào Chou Tzuyu chính là hung thủ giết chết Park Jihyo không?
















Dahyun đóng khóa cửa phòng lại, cô nhìn Chaeyoung đang lau đi những vết máu còn dính trên cổ tay mình.

- Chaeyoung! Chúng ta làm như thế liệu....

- Dù sao em cũng đã giết 1 người rồi, giết thêm 1 người nữa cũng vậy thôi, Dahyun.

- Nhưng em có nghĩ...chúng ta có phải đã rơi vào cái bẫy của Chou Tzuyu không?

















- Cậu có bị điên không, Yoo Jeongyeon! Tại sao cậu lại cất giấu hung khí ở trong chính phòng mình.

Jeongyeon nhìn chiếc hộp đã được mở ra, bên trong là con dao mà Momo đã dùng để chặt chân giò, nó dính đầy máu, những vết máu của Hirai Boo.

Hôm ấy khi Momo bỏ đi, Jeongyeon đã thu dọn hiện trường giúp cô, và đương nhiên hung khí Momo đã vứt lại đó cho Jeongyeon xử lý, nhưng cô thật không ngờ Jeongyeon lại giấu nó ngay trong phòng mình.

- Chúng ta là Cảnh sát, sẽ không có ai vào đây lục soát đâu, cậu yên tâm.

- Cậu là đang quá thờ ơ hay cậu nghĩ mình đủ bản lĩnh qua mặt ngần ấy Cảnh sát vậy Jeongyeon? Cậu đừng quên Cảnh sát trưởng vừa có lệnh tất cả viên Cảnh sát ở đây bây giờ cũng đã trở thành nghi phạm.

- Chúng ta sẽ đánh lạc hướng Cảnh sát bằng cách chỉ ra tên hung thủ cho họ, Momo.

Momo nhìn Jeongyeon bất ngờ, và bỗng nhiên cái thái độ thờ ơ trước những vụ án ghê rợn gần đây của cậu ta nữa, thực ra cậu ta là con người như thế nào.

- Ý cậu....cậu biết hung thủ giết Park Jihyo là ai sao?

- Có lẽ!

- Hắn ta là ai vậy? Có phải là Son Chaeyoung không?

- Không hẳn! Nhưng tớ nói ra chắc chắn cậu sẽ bất ngờ!

- Đừng nói hung thủ chính là.....

- Phải! Chính là cô ta, Chou Tzuyu!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com