TruyenHHH.com

Bừa Bộn Một Góc Cuộc Đời Của Con Bé Già Đầu Nhưng Mãi Không Chín Chắn

những đầu 2 chơi vơi

SimplyMou

Giờ này thì qua sinh nhật bạn rồi. 

Thực ra mình chúc mừng sinh nhật bạn ở một nick khác rồi, cơ mà mình vẫn muốn lên watt chúc bạn thêm 365 ngày hạnh phúc nữa. Biết vì sao không? Vì bạn là lí do khiến con Mou xuất hiện, vì nếu ngày đó bạn không về Hà Nội với ánh mắt buồn bã, chắc mình đã chả lập cái nick này rồi viết On the table đâu. 

Mình thương bạn nhiều đến thế đấy. Hì, nhưng mình vẫn chỉ là một cô fan-không-nhiệt-tình lắm thôi. 

Bạn à, mình sẽ thú thật - đã có lúc mình muốn rời xa bạn. Năm 2019 là một năm đầy chơi vơi và tủi hổ. Mình chả nhớ gì về năm 2019 cả, một mảng trắng xóa mà não mình tự động xóa đi, xóa cả bạn trong đấy. 

Bạn à, làm người lớn mệt phết nhỉ?
Đây là năm thứ hai mình làm người lớn rồi, mình vẫn không quen với việc đó lắm. Mình cảm giác như đang đung đưa chân trên lề thời gian vậy. Và lúc mình ngẩng đầu lên rồi nhớ đến bạn, mình giật mình khi thấy bạn khác quá. Mình xấu hổ - trong khi bạn gần như lột xác thành một con người mới thì mình đang làm gì thế này? Haechan cười với mình vào hôm mình tốt nghiệp đi đâu rồi thế này? Mình xấu hổ và mình sợ, sợ rằng có khi bạn thay đổi rồi, có khi chúng mình đi chệch hướng với nhau và thế thì buồn quá.

Bạn biết vì sao mình quay lại không?

Vì một cái fancam thời We Boom bạn à. 

Chắc cuộc đời này mình sẽ mãi bị cảm mến bởi tài năng của bạn thôi :) Không thoát được đâu bạn Lee ạ, mình cố thoát rồi đấy mà nhìn bạn nhảy, nghe bạn hát xong mình vẫn phải cun cút quay lại rồi đi gặp bạn hồi đầu năm đấy thôi. 

Bạn qua ống nhòm của mình bé tí ý, bé tí tẹo tèo teo luôn. Nhưng giọng bạn vang cả khán đài mà với mình, mình chỉ mong vậy thôi. 

Bạn ơi, mình muốn kể nhiều thứ lắm, về những năm đầu 2 đít chơi vơi giữa chúng mình, về những bộ phim và bài hát bạn chia sẻ mà mình xem ngấu nghiến, về chuyện trường lớp của mình, về chuyện luyện tập của bạn, về những ngày tủn mủn không đầu không đuôi khi mình là một bông hoa hướng dương còn bạn thì vẫn cứ tỏa sáng. 

 Mình mến bạn lắm. 

Bạn cứ đi trước 143 ngày đi, rồi mình sẽ đuổi kịp bạn thôi. 

Mình ngoắc tay hứa với bạn đấy. 


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com