Btsxjisoo Bao Boi Cua 7 Tong Tai
V hỏi:
-Choo ở nhà có ngoan không? Có ăn uống đầy đủ không?
Đây có lẽ câu hỏi mà những người còn lại cũng muốn biết. Bởi lẽ trong suốt ngày bận rộn nhưng không có giây phút nào là các anh không nhung nhớ đến cô bé. Mặc dù Jisoo rất đáng yêu, mềm mại nhưng cô quá nhỏ bé so với tuổi 18. Có lẽ do lúc sống cùng với mẹ cùng dượng không được chăm sóc tốt và điều đó làm các anh thêm phần tức giận những người đó mà quan trọng hơn là các anh lo ngại cho sức khỏe của bảo bối nhà mình.
Jisoo trả lời:
-Dạ em rất ngoan. Với em ăn cũng rất ngon. Em thích nhất là gà ấy ạ.
RM nhẹ nhàng khen ngợi:
-Anh biết Jisoo rất ngoan mà. Em thích ăn gà sao! Vậy thì cứ nói với đầu bếp họ sẽ làm cho em ăn.
Nhà mấy anh giàu lắm nhe nên có đầu bếp riêng.
Nói đến đây mọi người đều gật gù tán thành với ý của RM.
-Dạ em biết rồi ạ. Nhưng mà....( lúc này Jisoo hơi tỏ vẻ khó nói.)
Các anh lo lắng ra mặt, không biết bảo bối nhà mình đang gặp chuyện gì mà khó nói như vậy. Suga ngày thường luôn trong bộ mặt lạnh và mắc bệnh sạch sẽ nặng nhất trong bảy người mà nay lại dịu dàng, ôn nhu sờ gương mặt nhỏ nhắn, mềm mềm, trắng mịn của Jisoo rồi nói:
-Chichoo! Có chuyện gì vậy? Cứ nói đi bọn anh sẽ giải quyết cho.
-Đúng vậy đó em nói đi (J-hope)
-Có phải ai ức hiếp em không? Nói đi bọn anh sẽ lấy lại công bằng cho em. ( Jungkook suy đoán rồi tỏ vẻ lo ngại ai lại dám làm hại Jisoo của mình chứ)
Dưới lời nói ấy của Jungkook, Jisoo quơ tay phủ định:
-Dạ không phải ạ. Không có ai làm gì em cả.
-Vậy có chuyện gì hả Choo? Em cứ nói đi. ( Jimin gấp gáp hỏi)
-Dạ thật ra cả ngày nay em ở nhà một mình quá là buồn chán. Em... em muốn đi học ạ!
Mình vừa mới gặp một chuyện không tốt gần đây khiến tâm trạng mình vô cùng tệ hại nên đến giờ mới ra chap mong các bạn thông cảm.
Trân trọng !!!
Mình đọc trên Hall of Dreamers thấy hay nên share với mọi người nè!!!
"Dòng sông thời gian chảy xiết, đa phần những con người và sự việc đã qua đều bị đẩy trôi một cách vô tình, nhưng, tất cả những gì liên quan đến tuổi thanh xuân, đều sẽ chìm sâu xuống dưới đáy sông, trở thành một mảnh kí ức không thể mai một.
Điều khiến chúng ta lưu luyến không nỡ rời kia, có lẽ không phải là những người và sự việc đó, mà là ước mơ và tình cảm mãnh liệt đã qua của chúng ta."
(Thời niên thiếu không thể quay lại ấy - Đồng Hoa)
Ảnh của bạn PhAn NgỌc NhUận được gửi từ group Những kẻ lữ hành
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com