Bts Allkook Ngon Tinh Hoa Dam My
- Dạo này lo cày truyện nên quên mất fic :>> ahihi giờ mới nhớ để viết lại nè ♡ đừng tưởng tui dropfic nha, đứa con tinh thần của tuii đấy 💓
-------
Sau khi trở về từ khu TTTM, Wonwoo và Jungkook cũng đã về tới Jeon gia. Chào hỏi cha mẹ xong, 2 bạn trẻ dắt tay nhau lên phòng :v- Này này Kookie, mày không còn bám dính như keo 502 với những tên ấy rồi hả, tao mong là thế đấy - Wonwoo với đôi mắt sáng rực đầy hy vọng, nhìn thẳng vào con ngươi đen của người đối diện.- Tao quyết định rồi, những tháng ngày qua cho là tao ngu muội đi, đi yêu họ đến chết đi sống lại mà họ còn khinh thường. Giờ tao chỉ cần trả thù xong ở với mày, cha mẹ và noona suốt đời thôi hà - Cậu nũng nịu sà vào lòng Wonwoo.- Yêu mày quá Kookie à - Wonwoo ôm lại Jungkook. Cậu lúc bấy giờ vui mừng khôn siết bởi người em kiêm bạn thân của mình cuối cùng đã tỉnh ngộ rồi nha, sau này không còn làm umma và appa buồn nữa ~ cậu vô cùng thương người em này dù không cùng huyết thống ấy ~- KOOKIE, WONIE À, XUỐNG ĂN CƠM TỐI NÈ - Tiếng Jeon phu nhân từ dưới bếp vọng lên tận phòng của hai con người đang ôm nhau đóng phim tình cảm huynh đệ ~ - DẠ UMMA, TỤI CON XUỐNG LIỀN - Wonwoo dùng giọng trầm lên cao của mình xuống dưới nhà. Gì chứ, cậu cũng rất thương umma đó nha ~ từ nhỏ cậu đã thiếu tình thương của mẹ, lên 5 thì cha cậu tiến thêm bước nữa, là mẹ của Kookie. Lúc ấy cậu rất chán ghét Jeon phu nhân lắm, cậu cho rằng Jeon phu nhân là người gián tiếp gây ra cái chết cho mẹ cậu. Nhưng sau 5 năm, cậu đã bị chinh phục bởi tình yêu thương của bà Jeon, tình anh em ruột thịt của Jungkook và Hyerin noona. ~ bây giờ cậu rất hài lòng với cuộc sống của mình. - Kookie, tao xuống trước, mày thay đồ rồi xuống sau nhé - Chưa kịp để Jungkook trả lời, Wonwoo đã phi thẳng xuống nhà. Hôm nay làm món sườn chua ngọt, ai xuống trước thì được ăn nhiều, thế thôi =))
Sau khi Đậu nhỏ ấy đi khỏi, cậu cũng vào thay đồ với tốc độ nhanh như chó chạy ngoài đồng ~ 30s sau cậu bước ra khỏi phòng với bộ pijama hình thỏ cực cute. Do lúc nãy Wonwoo đã tính trước mọi việc từ ăn sườn đến thay đồ nên đã thay đồ trước rồi. Chỉ trách là Kookie quá ngây thơ không biết được âm mưu của người kia thôi ~
Sau khi bước xuống nhà, cậu tiến thẳng lại phòng ăn và ngồi vào bàn ăn như .... :>> < tự biết >- Kookie, ăn từ từ, ai giành đồ ăn của nhóc đâu? - Hyerin đang định gắp cục sườn to ở trong dĩa, chưa đụng đũa đã bị Jungkook giành mất, chụy đây rất bức xúc đó nha ~~- Chị nhìn Wonu kìa - Jungkook ngẩn đầu lên, hai má phồng phồng chỉ chỉ Wonwoo đang ăn như ma đói ở bên cạnh, còn ghê hơn cả cậu nữa ý :v- Ba đứa, đồ ăn cả núi, làm gì mà giành với nhau thế kia hả - Umma liếc xéo 3 đứa con trời đánh kia. Chả hiểu tại sao Appa Umma nó đẹp ngời ngời, quý's tộc's đến như lày mà có 3 đứa con chẳng khác gì dân chết đói lâu năm cả :<- Ui, con có làm gì đâu >< chị Hyerin với Kookie giành nhau, tự dưng umma kéo con vào là sao? - Wonwoo cũng không nhịn được mà cãi lại. Wae? Cậu nãy giờ ăn không giành với ai cả, hai mống đó cãi lộn tự nhiên lôi cậu vào hà ^^- Thôi thôi cho tui xin mấy cậu, cô nương. À quên còn chuyện này chưa nói với tụi con. Jungkook khỏe rồi, mai 3 đứa con đi học lại đi. Nghỉ nhiều không tốt - Cuộc tranh cãi trong nhà lần nào cũng do Appa Jeon dập tắt cả, có thể coi ông là người quyền lực nhất trong nhà ấy ~- Vâng - 3 đứa đồng thanh.------------------ Sáng hôm sau --------------- DẬY ĐI HỌC KHI UMMA CÒN NÓI NGỌT. UMMA CHO TỤI CON 3 PHÚT.Cái giọng oanh vàng của Umma Jeon vang lên cùng với lời đe dọa đã thành công đánh thức 3 đứa trẻ kia.
Sau 2p59 giây, 3 đứa trẻ đã có mặt ở phòng ăn với đồng phục trường BigHit tinh tươm, sạch sẽ ~ < nhanh vợi O.O >- Umma, tụi con chỉ ăn bánh mì thôi nhé. Trễ rồi tụi con đi đây.Chưa kịp cho bà Jeon trả lời, tụi nó đã kéo đi mất tiêu. Bà Jeon lắc đầu cười cười. Mấy đứa trẻ này đáng yêu quá mà ~ Một chiếc Lamborghini đỏ chói dừng trước cổng trường danh tiếng BigHit. Do là trường quốc tế dành cho các cậu ấm cô chiêu của các tập đoàn lớn nhỏ khắp Hàn Quốc nên việc này đối với họ như cơm bữa, cũng không quan tâm lắm. Cho đến khi xuất hiện 3 con người từ chiếc xe ấy bước ra, sự cuốn hút đến kì lạ làm ai cũng phải ngoái lại nhìn.- Oaaa, Wonwoo oppa cùng chị Hyerin hoa khôi khối 3 kìa. Hai anh chị đẹp vãi luyện mày ạ. - HS1- Còn người đi cùng hai người ấy là ai vậy tụi bây? Trông dễ thương quá chừng. - HS2- Ê, hình như là Jeon Jungkook hám trai tụi bây ạ - HS3 chen vào.- Hám trai vẫn hoàn hám trai thôi - HS4 cười khinh.Từ xa, 7 con người ấy cũng bị mấy lời đồn làm cho chú ý. Khi mắt đối mắt, tụi hắn không khỏi rùng mình bởi ánh mắt sắc lạnh kia. Vội gạt bỏ sự sợ hãi sang một bên, định quay bước đi thì bị ả ngăn lại.- Oppa, em muốn lại hỏi thăm Kookie.Các hắn dù không muốn cũng phải chiều, nếu không sẽ bị nghe cái giọng nhão nhoẹt này lãi nhãi bên tai hoài mất.Thấy bọn hắn từ xa đi đến, Jungkook nhếch môi. Gì chứ? Muốn kiếm chuyện nữa à? Ông đây chơi tới bến với tụi bây luôn :))- Kookie à, cậu khỏe rồi sao?Lại cái chất giọng nhão nhoẹt đến kinh người kia, đôi môi cậu nở nụ cười hình bán nguyệt, sau đó phun ra một câu làm ả đen mặt:- Chưa chết. Cô muốn tôi chết lắm à?- Hức.. mình.. hức - ả cố gắng gặn ra nước mắt tèm nhem cả tấn phấn chát trên mặt.- Này, cậu vừa phải thôi, em ấy hỏi thăm cậu là cậu có phước lắm rồi đấy, còn giả vờ giả vịt nữa. Định thay đổi để quyến rũ nam nhân à, đối với tôi chẳng khác nào trai bao, đ* điếm trong những quán bar cả.. - JiMin chen vào, chưa kịp nói hết câu thì" Rắc " Cánh tay của Jimin đã bị cậu bẻ ngược về sau. Sau đó còn khuyến mãi thêm cú thụt vào bụng cho hắn ~- Thằng nhóc miệng còn hôi sữa như cậu, dám lên mặt dạy đời anh à? Có phước? Anh chỉ biết cô ta đụng tới anh là nghiệp chướng ba đời nhà anh thì có. Này nhé, mặt trông cũng đẹp đẽ, sáng sủa mà sao ăn nói như súc miệng bằng nước mắm vậy? Chả bằng con chó ý. Đường đường thiếu gia nhà họ Park mà mở miệng ra trai bao?? Đ* điếm?? Cậu nghĩ cậu là ai hả nhóc?? Có tiền là có quyền sao?? Xin lỗi nhé tiền đây anh không thiếu, có cần tát vào mặt nhóc vài cọc để đi chỉnh não, mua lại nhân cách, nhận thức cho nhóc không? Được cái mã đẹp thì tưởng ai cũng muốn quyến rũ loại như các cậu à? Anh đây trai thẳng nhé, bớt bớt xàm. Thôi, anh đây đéo chấp loại cậu ấm cô chiêu sinh ra đã ngậm thìa vàng ỷ lại hống hách như cậu. Còn non lắm, nhóc. - Gì chứ, cậu đây cũng 23 tuổi đầu rồi đấy, hơn thằng nhóc này tận 5 tuổi chứ ít, mà phải xưng hô bằng tuổi với nó. Đã vậy còn bị nó dạy đời nữa, thế là cậu lấy triết lí 23 năm cuộc sống ra dạy đời nhóc. Nhóc còn non lắm. Hà hà (ngàn lần xin lỗi anh Park :< dìm anh quá)Cả trường như chết đứng trước những lời cậu vừa nói. Cậu con trai yếu đuối xấu xí thường ngày, bị bắt nạt cũng không hề phản kháng đâu rồi? Sau khi tiêu hóa hết, cậu cùng Wonwoo và Hyerin cũng đã vào lớp học rồi ~ còn nam chính nữ chính thì sao? Cứ đứng trời trồng như chết lâm sàng vậy đó :vPs: 1k5 từ. Oimeoi
-------
Sau khi trở về từ khu TTTM, Wonwoo và Jungkook cũng đã về tới Jeon gia. Chào hỏi cha mẹ xong, 2 bạn trẻ dắt tay nhau lên phòng :v- Này này Kookie, mày không còn bám dính như keo 502 với những tên ấy rồi hả, tao mong là thế đấy - Wonwoo với đôi mắt sáng rực đầy hy vọng, nhìn thẳng vào con ngươi đen của người đối diện.- Tao quyết định rồi, những tháng ngày qua cho là tao ngu muội đi, đi yêu họ đến chết đi sống lại mà họ còn khinh thường. Giờ tao chỉ cần trả thù xong ở với mày, cha mẹ và noona suốt đời thôi hà - Cậu nũng nịu sà vào lòng Wonwoo.- Yêu mày quá Kookie à - Wonwoo ôm lại Jungkook. Cậu lúc bấy giờ vui mừng khôn siết bởi người em kiêm bạn thân của mình cuối cùng đã tỉnh ngộ rồi nha, sau này không còn làm umma và appa buồn nữa ~ cậu vô cùng thương người em này dù không cùng huyết thống ấy ~- KOOKIE, WONIE À, XUỐNG ĂN CƠM TỐI NÈ - Tiếng Jeon phu nhân từ dưới bếp vọng lên tận phòng của hai con người đang ôm nhau đóng phim tình cảm huynh đệ ~ - DẠ UMMA, TỤI CON XUỐNG LIỀN - Wonwoo dùng giọng trầm lên cao của mình xuống dưới nhà. Gì chứ, cậu cũng rất thương umma đó nha ~ từ nhỏ cậu đã thiếu tình thương của mẹ, lên 5 thì cha cậu tiến thêm bước nữa, là mẹ của Kookie. Lúc ấy cậu rất chán ghét Jeon phu nhân lắm, cậu cho rằng Jeon phu nhân là người gián tiếp gây ra cái chết cho mẹ cậu. Nhưng sau 5 năm, cậu đã bị chinh phục bởi tình yêu thương của bà Jeon, tình anh em ruột thịt của Jungkook và Hyerin noona. ~ bây giờ cậu rất hài lòng với cuộc sống của mình. - Kookie, tao xuống trước, mày thay đồ rồi xuống sau nhé - Chưa kịp để Jungkook trả lời, Wonwoo đã phi thẳng xuống nhà. Hôm nay làm món sườn chua ngọt, ai xuống trước thì được ăn nhiều, thế thôi =))
Sau khi Đậu nhỏ ấy đi khỏi, cậu cũng vào thay đồ với tốc độ nhanh như chó chạy ngoài đồng ~ 30s sau cậu bước ra khỏi phòng với bộ pijama hình thỏ cực cute. Do lúc nãy Wonwoo đã tính trước mọi việc từ ăn sườn đến thay đồ nên đã thay đồ trước rồi. Chỉ trách là Kookie quá ngây thơ không biết được âm mưu của người kia thôi ~
Sau khi bước xuống nhà, cậu tiến thẳng lại phòng ăn và ngồi vào bàn ăn như .... :>> < tự biết >- Kookie, ăn từ từ, ai giành đồ ăn của nhóc đâu? - Hyerin đang định gắp cục sườn to ở trong dĩa, chưa đụng đũa đã bị Jungkook giành mất, chụy đây rất bức xúc đó nha ~~- Chị nhìn Wonu kìa - Jungkook ngẩn đầu lên, hai má phồng phồng chỉ chỉ Wonwoo đang ăn như ma đói ở bên cạnh, còn ghê hơn cả cậu nữa ý :v- Ba đứa, đồ ăn cả núi, làm gì mà giành với nhau thế kia hả - Umma liếc xéo 3 đứa con trời đánh kia. Chả hiểu tại sao Appa Umma nó đẹp ngời ngời, quý's tộc's đến như lày mà có 3 đứa con chẳng khác gì dân chết đói lâu năm cả :<- Ui, con có làm gì đâu >< chị Hyerin với Kookie giành nhau, tự dưng umma kéo con vào là sao? - Wonwoo cũng không nhịn được mà cãi lại. Wae? Cậu nãy giờ ăn không giành với ai cả, hai mống đó cãi lộn tự nhiên lôi cậu vào hà ^^- Thôi thôi cho tui xin mấy cậu, cô nương. À quên còn chuyện này chưa nói với tụi con. Jungkook khỏe rồi, mai 3 đứa con đi học lại đi. Nghỉ nhiều không tốt - Cuộc tranh cãi trong nhà lần nào cũng do Appa Jeon dập tắt cả, có thể coi ông là người quyền lực nhất trong nhà ấy ~- Vâng - 3 đứa đồng thanh.------------------ Sáng hôm sau --------------- DẬY ĐI HỌC KHI UMMA CÒN NÓI NGỌT. UMMA CHO TỤI CON 3 PHÚT.Cái giọng oanh vàng của Umma Jeon vang lên cùng với lời đe dọa đã thành công đánh thức 3 đứa trẻ kia.
Sau 2p59 giây, 3 đứa trẻ đã có mặt ở phòng ăn với đồng phục trường BigHit tinh tươm, sạch sẽ ~ < nhanh vợi O.O >- Umma, tụi con chỉ ăn bánh mì thôi nhé. Trễ rồi tụi con đi đây.Chưa kịp cho bà Jeon trả lời, tụi nó đã kéo đi mất tiêu. Bà Jeon lắc đầu cười cười. Mấy đứa trẻ này đáng yêu quá mà ~ Một chiếc Lamborghini đỏ chói dừng trước cổng trường danh tiếng BigHit. Do là trường quốc tế dành cho các cậu ấm cô chiêu của các tập đoàn lớn nhỏ khắp Hàn Quốc nên việc này đối với họ như cơm bữa, cũng không quan tâm lắm. Cho đến khi xuất hiện 3 con người từ chiếc xe ấy bước ra, sự cuốn hút đến kì lạ làm ai cũng phải ngoái lại nhìn.- Oaaa, Wonwoo oppa cùng chị Hyerin hoa khôi khối 3 kìa. Hai anh chị đẹp vãi luyện mày ạ. - HS1- Còn người đi cùng hai người ấy là ai vậy tụi bây? Trông dễ thương quá chừng. - HS2- Ê, hình như là Jeon Jungkook hám trai tụi bây ạ - HS3 chen vào.- Hám trai vẫn hoàn hám trai thôi - HS4 cười khinh.Từ xa, 7 con người ấy cũng bị mấy lời đồn làm cho chú ý. Khi mắt đối mắt, tụi hắn không khỏi rùng mình bởi ánh mắt sắc lạnh kia. Vội gạt bỏ sự sợ hãi sang một bên, định quay bước đi thì bị ả ngăn lại.- Oppa, em muốn lại hỏi thăm Kookie.Các hắn dù không muốn cũng phải chiều, nếu không sẽ bị nghe cái giọng nhão nhoẹt này lãi nhãi bên tai hoài mất.Thấy bọn hắn từ xa đi đến, Jungkook nhếch môi. Gì chứ? Muốn kiếm chuyện nữa à? Ông đây chơi tới bến với tụi bây luôn :))- Kookie à, cậu khỏe rồi sao?Lại cái chất giọng nhão nhoẹt đến kinh người kia, đôi môi cậu nở nụ cười hình bán nguyệt, sau đó phun ra một câu làm ả đen mặt:- Chưa chết. Cô muốn tôi chết lắm à?- Hức.. mình.. hức - ả cố gắng gặn ra nước mắt tèm nhem cả tấn phấn chát trên mặt.- Này, cậu vừa phải thôi, em ấy hỏi thăm cậu là cậu có phước lắm rồi đấy, còn giả vờ giả vịt nữa. Định thay đổi để quyến rũ nam nhân à, đối với tôi chẳng khác nào trai bao, đ* điếm trong những quán bar cả.. - JiMin chen vào, chưa kịp nói hết câu thì" Rắc " Cánh tay của Jimin đã bị cậu bẻ ngược về sau. Sau đó còn khuyến mãi thêm cú thụt vào bụng cho hắn ~- Thằng nhóc miệng còn hôi sữa như cậu, dám lên mặt dạy đời anh à? Có phước? Anh chỉ biết cô ta đụng tới anh là nghiệp chướng ba đời nhà anh thì có. Này nhé, mặt trông cũng đẹp đẽ, sáng sủa mà sao ăn nói như súc miệng bằng nước mắm vậy? Chả bằng con chó ý. Đường đường thiếu gia nhà họ Park mà mở miệng ra trai bao?? Đ* điếm?? Cậu nghĩ cậu là ai hả nhóc?? Có tiền là có quyền sao?? Xin lỗi nhé tiền đây anh không thiếu, có cần tát vào mặt nhóc vài cọc để đi chỉnh não, mua lại nhân cách, nhận thức cho nhóc không? Được cái mã đẹp thì tưởng ai cũng muốn quyến rũ loại như các cậu à? Anh đây trai thẳng nhé, bớt bớt xàm. Thôi, anh đây đéo chấp loại cậu ấm cô chiêu sinh ra đã ngậm thìa vàng ỷ lại hống hách như cậu. Còn non lắm, nhóc. - Gì chứ, cậu đây cũng 23 tuổi đầu rồi đấy, hơn thằng nhóc này tận 5 tuổi chứ ít, mà phải xưng hô bằng tuổi với nó. Đã vậy còn bị nó dạy đời nữa, thế là cậu lấy triết lí 23 năm cuộc sống ra dạy đời nhóc. Nhóc còn non lắm. Hà hà (ngàn lần xin lỗi anh Park :< dìm anh quá)Cả trường như chết đứng trước những lời cậu vừa nói. Cậu con trai yếu đuối xấu xí thường ngày, bị bắt nạt cũng không hề phản kháng đâu rồi? Sau khi tiêu hóa hết, cậu cùng Wonwoo và Hyerin cũng đã vào lớp học rồi ~ còn nam chính nữ chính thì sao? Cứ đứng trời trồng như chết lâm sàng vậy đó :vPs: 1k5 từ. Oimeoi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com