TruyenHHH.com

[BSD] Sự tồn tại

Chương 39: Sự trở lại của Song Hắc

RadonaWiss

Song Hắc đã trở lại nhưng mà thái độ của cả hai vẫn không ưa gì nhau.

"Đây là ngày tệ nhất quả đất..." Dazai thở dài.

"Tại sao ta phải đi cùng với gã này cơ chứ?" Chuuya nhăn nhó.

Còn tôi...bị kẹp giữa hai người này tránh trường hợp họ quay ra đánh nhau. Không hiểu sao Mori ra lệnh cho tôi đi theo họ nữa, dù sao chỉ cần họ thôi cũng đủ hoàn thành chiến dịch. Chắc không phải là để kiềm chế họ đâu nhỉ?

Chúng tôi dọn dẹp đống hỗn độn ở ngoài kia xong mới đến chỗ giam giữ Q. Dazai và Chuuya đồng thời đưa cánh tay tới nắm cửa. Họ lại quay mặt nhìn nhau, đánh giá đối phương.

"Đừng có bám theo ta! Tốt nhất là ngươi cách xa ta hai mét!"

"Ngươi mới là kẻ bám theo ta đấy, Chuuya~"

Tôi thở dài không biết là lần thứ mấy, gạt họ sang một bên rồi mở cửa. Trong lòng thầm nghĩ phải làm nhanh cho xong.

Bên trong chẳng có đồ đạc gì cả, riêng dưới sàn nhà gỗ có một cánh cửa dẫn tới tầng hầm. Tôi mở cửa hầm ra, bên dưới có bậc thang nhỏ đi xuống.

Tôi ra hiệu cho họ di chuyển nhưng họ có vẻ không quan tâm nhiệm vụ cho lắm. Chuuya thao thao bất tuyệt về việc lúc Dazai rời đi đã mở một chai Petrus 1889 để ăn mừng. Dazai mỉa mai lúc ăn mừng đã cài bom vào xe Chuuya. Anh ấy nổi cáu, dùng cú đá vào mặt Dazai nhưng hắn nắm rõ thời điểm lẫn hơi thở trong đòn tấn công vừa nãy, nhẹ nhàng cúi xuống né tránh. Tôi không thèm quản nữa.

Một lúc sau, chúng tôi tìm thấy Q đang bị trói chặt bởi những cành cây do dị năng của John Steinbeck. Nó cúi gằm mặt xuống, trong trạng thái bất tỉnh. Con búp bê nguyền rủa được đặt gọn gàng trên ghế.

"Chuuya~ Đưa ta con dao găm của ngươi."

Anh lục lọi vạt áo, tìm không thấy. Dazai giơ lên con dao trong tay, nở nụ cười giễu cợt.

"Nói thế chứ ta lấy từ lâu để đề phòng rồi~"

"Thằng khốn..." Chuuya nghiến răng ken két, trán nổi lên gân xanh. Tôi kéo tay anh ấy lại, bảo nhiệm vụ quan trọng hơn.

Dazai mặc kệ anh ấy, đưa con dao kề sát vào cổ họng Q. Gương mặt Chuuya trở nên lạnh lùng. Trái tim tôi vẫn đập bình thường.

"Không định ngăn ta sao?"

Tôi lên tiếng: "Mặc dù thủ lĩnh ra lệnh phải đem Q còn sống trở về, nhưng mỗi khi nhìn thấy nó, ký ức không mấy tốt đẹp cứ hiện ra trước mắt tôi. Mà tôi chỉ cần báo cáo lại rằng Dazai-san đột ngột tấn công Q khiến chúng tôi không kịp trở tay là được."

"Xử đi." Chuuya lạnh nhạt nói.

"Vậy sao~ Hai anh em các ngươi thật  phũ phàng quá đấy. Thôi để ta tự xử vậy."

Dazai giơ con dao lên, cắm phập một cái. Rễ cây đứt ra làm đôi.

Chuuya thấy vậy thở hắt ra, làm bộ mặt khinh bỉ.

"Cái đồ ẻo lả. Mùi đạo đức giả đó làm ta buồn nôn."

Sau khi gỡ hết cành và rễ cây bám chặt vào Q, Chuuya cõng lấy nó và Dazai cầm con búp bê. Chúng tôi cùng nhau di chuyển lên cầu thang. Lúc đó, họ cũng không quên gây sự, cà khịa.

"Tên rác rưởi quấn băng!"

"Giá treo mũ lùn tịt!"

"Con cá thu xanh lè khốn kiếp!"

"Con sên trần nhầy nhụa nhớp nháp!"

Khi thấy Chuuya đang dần yếu thế, Dazai tỏ ra đắc ý.

Chuuya đành tung ra con bài tẩy:

"Ta sẽ gửi địa chỉ nhà ngươi cho tất cả phụ nữ ngươi làm họ khóc."

Một cú đánh tâm lý trực diện làm hắn giơ hai tay đầu hàng.

Trận chiến võ mồm lần này, Chuuya thắng.

"Chúng ta về thôi." Tôi nói.

Nhưng ngay vừa lúc Chuuya bước chân ra ngoài một cái xúc tu không biết từ đâu ra quấn vào cổ và hất văng anh ấy đập mạnh vào nhà gỗ.

"Lovecraft?"

Hắn xuất hiện với dáng vẻ vặn vẹo, cánh tay kêu răng rắc, cả cái đầu ngửa một góc 90° ra sau trông chẳng khác gì phim kinh dị.

"Hừm~Đúng là dị năng giả của The Guild. Sức mạnh thật khó tin~"

"Bỏ chân ra ngay!"

Dazai đưa tay lên cằm ra vẻ suy tư trong khi cái chân đang dẫm bẹp cái đầu của Chuuya.

Rắc rắc. Lovecraft bẻ lại cái cổ, chuẩn bị tấn công.

Dazai tự mãn nói rằng hắn có thể vô hiệu hóa đòn tấn công này chỉ bằng đầu ngón út. Tuy nhiên, một cái xúc tu khác hiện ra đánh bật hắn ra xa. Những xúc tu khác cũng lao đến chỗ tôi và Chuuya. Tôi né tránh và chạy tới chỗ Dazai. Hắn ho ra máu, có vẻ bị thương khá nặng.

"Tại sao dị năng của Dazai-san không có tác dụng?"

Hắn đứng dậy, lau máu ở miệng.

"Vậy thì chỉ còn một khả năng duy nhất: đó không phải là dị năng."

"Hả?" Chuuya ngạc nhiên.

Rắc rắc.

Cơ thể của Lovecraft tiếp tục biến dạng một cách méo mó. Những xúc tu lớn lên bao phủ hắn, chẳng mấy chốc biến thành con quái vật kì dị với đôi cánh nham nhở cao khoảng 10 mét. Bỗng dưng tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé...

Dazai nói: "Tình hình như thế thì chỉ còn cách này mà thôi."

"Ngươi muốn dùng 'Ô uế' ư?"

"Nếu ta ngăn quá muộn, ngươi sẽ chết. Tùy ngươi thôi~"

Chuuya: "Làm như ta có lựa chọn nào khác ấy!"

"Ý lộn, tùy chọn là dành cho Radona-chan mới đúng~ Radona-chan có thể kiểm soát Arahabaki mà~"

Tôi lên tiếng: "Hai chúng ta sẽ cùng nhau hành động. Được không, Chuuya-niisan?"

Anh ấy gật đầu với vẻ mặt phấn khích.

"Đây là lần đầu tiên chúng ta chiến đấu cùng nhau nhỉ?"

Cộp cộp. Chúng tôi tiến về phía trước con quái vật Lovecraft, đồng thanh:

[Hỡi lòng khoan dung cho nỗi ô uế thẳm sầu, đừng đánh thức ta thêm một lần nào nữa.]

Những vết hoa văn màu đen lan ra khắp cơ thể, từ cánh tay đến khuôn mặt kèm theo với cơn đau thấu tận xương tủy.

Ngay lập tức, bầu không khí bỗng chốc ngưng đọng đến nghẹt thở. Xung quanh tỏa ra luồng hắc khí đen đặc như đang nuốt chửng mọi thứ. 

Mặt đất nứt ra thành từng mảng. Dưới tác dụng của trọng lực, những khối đất đá bay lên không trung, khói bụi mù mịt.

Chuuya xông lên trước với tốc độ chóng mặt. Lợi dụng khả năng trọng lực gia tăng tỉ trọng cơ thể, một cú đấm trực tiếp khiến một phần lớn xúc tu xé nát.

Tôi phối hợp ăn ý tạo ra quả cầu graviton dày đặc có thể hút mọi loại vật chất làm cho phần lớn cơ thể quái vật nổ tung.

Tuy nhiên, con quái vật ấy có năng lực tự phục hồi cực mạnh. Những cái xúc tu bị Chuuya xé toạc lại tái sinh trong vài giây.

Điều này dễ thôi.

Như thể biết suy nghĩ của tôi, Chuuya tạo ra quả cầu lớn màu đen. Tôi cũng làm giống vậy.

Khiến cho nó nổ tan xác là được, dù có phục hồi thì cũng vô ích!

Nhưng...tôi không bao giờ có thể ngờ được.

Bởi vì khoảng cách quá gần, hai quả cầu graviton tiếp xúc với nhau tạo thành mức độ khổng lồ.

Hai dị năng mang đặc điểm sức phá hoại khủng bố trực tiếp dung hợp tạo nên một vụ nổ kinh hoàng. Khu vực xung quanh Lovecraft san thành bình địa.

Trung tâm vụ nổ chỉ còn lại bóng dáng của Chuuya đang mất kiểm soát.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com