TruyenHHH.com

[BSD] Ranpo-san đi lạc [Mafia Ranpo] - Ấu Nhi Nguyên Thị

63

KazukiRika

Trên toàn Nhật Bản có ai không biết Akutagawa Ryunosuke không?

Không!

Akutagawa Ryunosuke, Mori Ougai và Natsume Souseki được xưng tụng là tam đại văn hào cự phách trên văn đàn Nhật Bản nửa đầu thế kỉ hai mươi.

Tác phẩm của văn hào Akutagawa Ryunosuke có vô số bản dịch ở trong và ngoài nước Nhật.

Đến bây giờ giải thưởng văn học lấy tên Akutagawa Ryunosuke vẫn được tổ chức hàng năm. Không ít tác giả lao tâm khổ tứ cốt sao đạt được giải thưởng này, thậm chí còn có tác giả không đạt giải dùng lời văn của mình bóng gió chỉ trích giám khảo bình phẩm không phù hợp. Trong đó đại diện nổi tiếng nhất chính là Dazai Osamu, ông còn nói thẳng muốn "giết chết" giám khảo Kawabata Yasunari nữa.

(nhắc đến đây mới nhớ... tại sao Kawabata Yasunari còn chưa được xuất hiện trong BSD nhỉ @@ người đạt giải Nobel Văn học đâu phải để trưng?)

Vậy nên...

"Yatsugare, Akutagawa Ryunosuke."

Thanh niên áo đen tự giới thiệu bản thân như thế.

Bình thường có thể lấp liếm chỉ là "trùng hợp ngẫu nhiên" hoặc cố tình khai trùng tên họ, nhưng thời điểm cái tên này xuất hiện thật sự không phù hợp, ở Cuộc chiến chén thánh mà đường đường chính chính khai ra danh tính của mình, thì không ai khác chính là bản thân người đó!

Người dùng băng vải tấn công, có thể cắt đứt không gian này chắc chắn là anh linh Nhật Bản Akutagawa Ryunosuke!

"Rashomon!"

Nghe kĩ xem, ngay cả Rashomon cũng hô lên rồi, cậu ta chính xác là Akutagawa Ryunosuke!

Vừa tới đình viện đám Emiya Kiritsugu đã nghe thấy cậu thanh niên áo đen đi theo Ruler quát một tiếng. Sau đó, mấy vệt vải đen ánh hồng xoèn xoẹt ập tới đánh thẳng Rider, mang theo khí thế khủng bố dữ dội.

Rider thoáng giật mình, vung lên Thanh kiếm của Kupriotes định cắt đứt lưỡi dao bằng vải đó. Rashomon làm bằng vải thô vừa vô cùng sắc bén nhưng cũng linh hoạt mềm mại cực kì, tách ra vài nhánh cuốn lấy mũi kiếm.

"Thật là khó đối phó..." Rider không còn kiên dịnh với suy nghĩ vừa nãy của mình nữa, hỏi không chắc chắn, "Đây thật sự là anh linh? Không lẽ còn có anh linh thứ tám? Triệu hồi ngoài luồng sao?"

Ông ta vừa nói vậy, mấy người còn nghi ngờ thân phận của Akutagawa lập tức có suy đoán khác.

Xem ra Akutagawa Ryunosuke này thật sự là anh linh, chẳng qua dùng cách thức đặc thù để che giấu thân phận, Bảo cụ của cậu ta đã chứng minh tất cả, đương nhiên ai nấy lại chưa từng nghe qua "Rashomon" sao?

Irisviel bổ sung: "Vừa rồi tôi nghe thấy bọn họ gọi Ruler là "Ranpo-san", vậy ra Ruler chính là Edogawa Ranpo sao?"

Câu nói của Irisviel càng khiến suy đoán này được tăng thêm tính chân thật, vì Akutagawa Ryunosuke và Edogawa Ranpo là hai nhà văn lớn cùng thời với nhau.

Archer đã tránh khỏi phạm vi công kích của Rashomon từ lâu.

Nguyên bản bị kẻ khác tấn công quấy nhiễu, vương yến đang trên đà hăng say lại bị cắt ngang nhã hứng, lẽ ra anh ta phải cảm thấy bị mạo phạm vô cùng mới đúng, nhưng lần này kỳ lạ thay, Archer không tỏ ra phẫn nộ gì.

(Gil-kun lên sàn <3, daisuki!!! )

Dù sao cũng chẳng phải anh bị đánh, ngồi xem kẻ khác bị hành có khi còn hưng trí chán, hơn nữa so với mấy chuyện tầm phào đó, quan trọng hơn là...

"Rider, cái tên thô lỗ nhà ngươi mắt mũi kèm nhèm cũng có mức độ thôi chứ?" Archer mở miệng mỉa mai, "Cái đứa tạp chủng tên Akutagawa này là anh linh chỗ nào, Ma thuật sư nó còn chưa làm nổi, cùng lắm là một tên dân đen lạc nhầm vào Cuộc chiến chén thánh thôi. Nhưng cái người phía sau nó thì đáng nói đấy..."

Anh nhìn ra được Akutagawa Ryunosuke không phải người đứng đầu ở đây, người được tên này hộ vệ, phảng phất khí tức của anh linh mới đúng là...

Đôi mắt như hai viên hồng ngọc của Archer nhìn về phía Ranpo, anh bỏ qua Akutagawa, trực tiếp lên tiếng hỏi Ranpo: "Ngươi là anh linh phương nào?"

(hai tình yêu của tui chạm mặt kìa!!!)

Không ngoài dự đoán, thanh niên tóc đen được hỏi tới đứng dậy giao lưu với anh ta: "Ta á, chỉ là được người ta nhờ vả, tới chỗ này phụ mấy người phá án thôi. Ôi trời, làm trọng tài thật đúng là chuyện phiền phức khiến người ta mệt chết, nếu các ngươi chịu phối hợp một chút thì tốt rồi!"

"Ồ? Được người khác nhờ vả sao?" nhìn Archer như đang suy tư điều gì.

"Đúng đó, tưởng là có vụ án hay ho, kết quả chưa kịp làm gì đã giải quyết xong mất tiêu ùi, mang cái danh Cuộc chiến chén thánh cùng lắm cũng chỉ có vậy..." Ranpo thở dài một hơn.

Archer cười nhạt một tiếng không tỏ ý phản đối, cũng không biết có phải là anh đang phụ họa theo lời Ranpo không.

Chính xác, Cuộc chiến chén thánh cùng lắm cũng chỉ đến vậy thôi.

Thân là "Vua của các anh hùng", chiến lực của Archer vốn chạm trần trong các anh linh, nếu anh ta mà chịu nghiêm túc thì hết đêm là có thể kết thúc trận chiến này. Ngươi khác coi Cuộc chiến chén thánh là vô cùng tàn khốc, ở trong mắt anh ngược lại chỉ như một bàn cờ đơn giản, động tay vào chơi chỉ để giết thời gian mà thôi.

Cách nói chuyện ngạo mạn chỉ biết có mình mình của Ranpo lại hợp khẩu vị của anh ta mới kỳ.

Từ lúc hai người họ bắt đầu trao đổi qua lại thì Akutagawa và Rider đã dừng tay.

Trong tình trạng vắng đi Dazai, hành động của Akutagawa đều lấy mệnh lệnh của Ranpo làm tôn chỉ, hiện tại cậu chỉ canh chừng Rider như hổ rình mồi, Rashomon đen xì vây quanh ông.

"Giờ có thể giải thích rồi chứ?" Master của Lancer - Kenneth đứng dậy, "Trước hết hãy bắt đầu từ thân phận của Ruler!"

"Uhm? Mấy người muốn hỏi tên ta sao?" vẻ mặt Ranpo kinh ngạc, "Hóa ra các người còn chưa đoán ra nổi à, nãy Atsushi-kun mới gọi đấy thôi? Ta là Edogawa Ranpo, nhớ kỹ tên của Ranpo-sama này đi nha!"

"Quả nhiên là Edogawa Ranpo sao...?" Emiya Kiritsugu cau mày, nghĩ tới người này vừa xuất hiện đã bóc trần hết mọi vấn đề của nhóm Saber, nếu là sử dụng năng lực suy luận của anh linh thì hoàn toàn có thể giải thích được.

"Không chỉ đơn giản vậy thôi chứ?" Archer cố tình ám chỉ.

Nếu Edogawa Ranpo là anh linh, thì phải giải thích về hai người đi theo anh ta thế nào? Akutagawa Ryunosuke, còn một Thiếu niên tóc bạch kim, cả hai người đều không có khí tức của anh linh.

"Ô? Ta là con người, Akutagawa với Atsushi-kun cũng thế." Ranpo phấn khởi nói ra đáp án, "Có điều giờ ta đang làm vật chủ cho anh linh, nên mới có mấy cái năng lực thần bí linh tinh. Linh cơ thì... A! Hắn tên là Sherlock Holmes thì phải, tên đó chắc đã đoán ra diễn biến tiếp theo thế nào rồi nên mới kéo cả ta vào, mình hắn lười biếng trốn đi chỗ khác rồi!"

Miệng Ranpo oán trách vậy, nhưng thực ra anh cũng không cáu lắm. Dù sao cũng là thám tử thông minh giống mình, có thể bình đẳng kết giao nên anh cũng rộng rãi với người nọ hơn rất nhiều.

"Sherlock Holmes?"

Nghe đại danh Holmes, những người khác đều đồng loạt nín thở.

Cha đẻ của Tiểu thuyết trinh thám Nhật Bản - nhà văn Edogawa Ranpo không mấy nổi tiếng ở nước ngoài, nhưng một thám tử tầm cỡ thế giới nhà nhà đều biết như Sherlock Holmes, thì không thể không khiến cho những người khác coi trọng.

Ranpo nhìn thấu tâm tình bọn họ, dỗi dằn quơ quơ cánh tay, tức giận kháng nghị: "Ý các người là sao chứ? Chẳng lẽ Ranpo-sama không nổi tiếng sao? Kể cả không có Holmes, Ranpo-sama cũng có thể liếc mắt một cái là nhìn thấu chân tướng!"

Ngoài tra xét tìm kiếm vị trí anh linh, sử dụng bảo cụ thay bộ quần áo mới ra thì anh chưa dùng bất kỳ kỹ năng nào khác của Ruler. Hơn nữa bản thân Holmes cũng không có kỹ năng gì cho anh dùng được, năng lực suy luận trác tuyệt vốn được khắc vào trong óc.

Nhưng những người khác lại không nghĩ như thế.

Như Kenneth, tưởng con người tên Edogawa Ranpo này chẳng qua là người may mắn được anh linh Holmes lựa chọn, làm vật chủ cho anh linh hạ phàm, nên mới có tài năng suy luận. Nhưng tên này không những không cảm tạ người ban cho mình tài năng, không tôn trọng Holmes chút nào còn tỏ ra rằng mình vốn rất lợi hại, vênh mặt hất cằm sai khiến bọn họ!

Ông ta nghĩ vậy, ngữ điệu cũng không khách khí nữa: "Chuyện Chén thánh xuất hiện dị thường cũng do ngươi suy luận ra?"

"Các ngươi đang nghĩ cái gì vậy?" Ranpo bất mãn cực kỳ, "Chuyện cỏn con đó mà phải "suy luận" ấy hả?"

Lúc đầu chỉ là thiếu căn cứ thôi, xem xong tư liệu nhà Einzbern, bí ẩn của Cuộc chiến chén thánh lần này với anh không khác gì một cộng một bằng mấy nữa.

Không thể nào đưa ra những vấn đề đơn giản thế này để cân do xem Holmes với Ranpo ai thông minh hơn, năng lực suy luận của ai mạnh hơn. Dù sao đặt hai bộ nào kiệt suất cạnh nhau cũng chẳng thể cho ra lời giải khác nổi, cũng không nghĩ ra đáp án hơn nhau một giây, thua kém nhau một giây, vì bọn họ mới xem đề đã nhìn ra đáp án luôn rồi.

Ranpo chỉ thẳng vào Kenneth, mắng không khách khí: "Đây là kiến thức tiểu học mà, đồ ngu!"

Không sai...

Đối với Ranpo, tìm kiếm dị thường của Cuộc chiến chén thánh vốn không phải trò cân não gì, đây chỉ là trau dồi thêm kiến thức phổ thông mà thôi.

"Ngươi nói cái gì? Chỉ là cái đồ..."

Thân là quý tộc, Kenneth sẽ không xuất ngôn bậy bạ, nhưng quý tộc lại có cách chửi "chanh xả" riêng của quý tộc. Kenneth vừa định nói cho Ranpo mấy câu thì thiếu niên tóc bạch kim cạnh anh nãy giờ vẫn luôn im lặng không nói tiếng nào đã đứng dậy.

"Vị tiên sinh này, xin ông biết một vừa hai phải." Thiếu niên tóc bạch nhìn sơ qua thì có vẻ hiền lành hơn cậu Akutagawa đằng kia - ăn nói ngu học là bị xiên cho mấy phát ngay - rất nhiều.

Kenneth hơi dịu đi: "Ngươi lại là ai? Ngay cả Ma thuật sư cũng không phải, còn muốn nhúng tay vào Cuộc chiến chén thánh lần này sao?"

Cuộc chiến chén thánh lần này không có cách nào có thể tiếp tục tiến hành nữa, giờ Kenneth cũng chẳng làm sao mà ôm chiến thắng về được, nên bất chấp mọi thứ mà xả cơn tức lên nhóm Ruler.

"Tôi là Nakajima Atsushi, đúng là tôi không liên quan gì tới Cuộc chiến chén thánh." có vẻ thiếu niên tóc bạch kim cũng không nổi cáu, ánh mắt trong suốt ôn tồn tiếp chuyện với Kenneth như ban đầu, "Tuy nhiên mời ông chú ý hành vi của mình một chút, nếu lại dám vô lễ với Ranpo-san, đừng trách tôi không cảnh cáo."

"Nakajima Atsushi?"

Lại là tên một văn hào nữa.

Master "sân nhà" người Nhật duy nhất hiện đang có mặt ở đây - Emiya Kiritsugu càng kinh ngạc nhìn xem trò hài hước này.

Không phải anh linh, không phải Ma thuật sư, có năng lực kỳ quái, lại còn trùng tên với văn hào, phong cách ăn mặc cũng thế... Chẳng lẽ bọn họ là một tổ chức đặc thù gì sao? Vì sao mình chưa nghe nhắc tới?

"Này mấy người, rút cuộc tình hình là như thế nào vậy?" Nãy giờ Rider nghe chẳng hiểu gì mấy, ông tùy tiện lên tiếng, thanh âm vang dội áp đảo như tiếng cồng chiêng, trùm lên mấy câu to nhỏ không hợp ý của những người khác, khiến mọi người đều phải tập trung về chỗ ông.

"Cái cậu Edogawa Ranpo kia, cậu là Ruler phải không?" Rider nhìn về phía Ranpo, "Cậu vừa nói là Chén thánh có dị thường, cho nên cần phải tạm ngưng chiến?"

"Chén thánh bị vấy bẩn rồi, các ngươi muốn dùng thứ đó để ước, ta thấy không ổn lắm đâu." Ranpo chú ý nhìn sang Rider một chút, đôi mắt đường chỉ lại cong cong cười tít, "Giống như ông muốn chinh phạt thế giới lần nữa ấy, nếu ước với Chén thánh bị nhuộm đen rồi, không chừng nó bỏ qua luôn quá trình chinh phục, trực tiếp cho ra kết quả..."

Rider coi trọng nhất là quá trình cầm binh chinh phạt chứ không phải kết quả cuối cùng nên nghe vậy thì cực kỳ không vui, bị lời nói của Ranpo gãi đúng chỗ ngứa.

Ranpo vẫn cười nói, làm như không hề nhận ra: "Tuy rằng cùng mang tiếng là thống trị thế giới, nhưng toàn thế giới chỉ mỗi một mình ông, cũng xem như đã chinh phục cả thế giới rồi ha?"

Phép so sánh Ranpo đưa ra làm Rider trực tiếp hiểu ra Chén thánh bị nhuộm đen rồi sẽ gây ra hậu quả thế nào, ông rút ra trường kiếm, triệu hồi cỗ chiến xa của mình, khí thế hào hùng vung tay hô to dưới nền trời sấm sét đùng đùng.

"Các ngươi còn chờ gì nữa? Cùng nhau hủy diệt Chén thánh ngay đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com