TruyenHHH.com

Bsd Kesinohana Hoa Anh Tuc

- Osamu, cậu nghĩ điều gì quan trọng nhất để kiểm soát những con chuột?

- Tôi nghĩ là sự hỗn loạn chăng? Chị rất giỏi làm điều đó mà.

- Nghe cũng hợp lý, sau tất cả những chuyện này tôi sẽ đưa cậu đi cùng mọi thế giới.

- ...?

_______________

- Việc hôm nay đơn giản thôi, ngồi đây là được rồi.

Hắn ta- Dazai thực sự sẽ tin nếu như chị ta không đem theo một cái túi lớn mà hắn dám cá 100% là súng trường.

Chỗ bọn Nyoko đang đứng là một tòa nhà khá cao, khuất góc và có tầm nhìn rất rộng.

- Dazai có mắt nhìn tốt phải không? Xung quanh đây có ai trông dễ thương không ta?

Tầm này là tháng 8, trời hay mưa nên lúc nào nhìn cũng tối tối, không chói khi quan sát bằng mắt thường.

Có 3 đối tượng khả nghi:

1, Một gã đàn ông mặc quần áo mùa hè nằm dưới một tán ô ở tầng thượng của tòa nhà khác.

2, Một người phụ nữ đang tắm có thể nhìn bóng mờ mờ qua tấm rèm cửa sổ, cửa sổ làm bằng kính trong.

3, Một người thợ sửa kính đang đứng ở ban công tầng 15 sửa lại kính phía bên ngoài 1 hộ dân cư.

- Số 2.

- Trả lời người lớn cộc lốc vậy à? Chịu ơn thì cư xử cho đàng hoàng.

Nyoko rút súng từ túi ra, lắp đặt trong vòng 2 phút rồi nhắm bắn.

- Nhóc, bắn hoặc bị bắn, đừng bao giờ chùn bước.

Chíu!

Tiếng đạn nhẹ nhàng mà rõ đến vô cùng trong không gian yên tĩnh xuyên qua cửa kính cũng như sọ của người phụ nữ đúng hơn là một đàn ông.

Chẳng ai điên đi tắm mở cửa đâu nhỉ?

________________

Lĩnh xong tiền thường, riêng Dazai được ứng lương cũng như được thêm một khoản nhỏ nữa vì tuổi vị thành niên.

- Này, tí muốn tự đi sắm đồ cho nhà cửa hay để thân già này dẫn đi?

Ngập ngừng một hồi, Dazai đưa ra một đề nghị.

- Tôi ở nhà chị nhé? Hằng tháng tôi sẽ trả tiền và làm công cho chị.

Hắn cảm thấy thoải mái, lần đầu tiên trong đời mở mắt ra hắn cảm thấy hơi ấm của một ngôi nhà, cũng là lần đầu hắn có thể ngủ được ở một nơi xa lạ.

- Chị đây không hay ở nhà.

- Tôi hơn gì chị.

- Không biết dọn nhà?

- Tôi thuê người.

- Ai nấu ăn?

- Thiếu gì đồ ăn sẵn đâu?

Thôi được rồi, cô thừa nhận là hắn hợp tính cô....

- Vậy coi như thành giao đi đừng quên điều cậu nói. Quên nhắc, từ ngày mai cậu sẽ tiếp nhận huấn luyện và không đi cùng tôi làm nhiệm vụ nữa nhưng tôi vẫn là người bảo hộ cho cậu về mặt pháp lý.

Màu đen của bùn lầy, Dazai Osamu.



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com