TruyenHHH.com

[BSD] Dazai Osamu's Entrance Exam (LightNovel1)

Chapter I (Part 2)

EVK_RL-6704

Tôi không biết cậu ta có biết được sự băn khoăn trong đầu tôi hay không nhưng tên nhân viên mới để lộ hàm răng trắng trong khi cười toe toét.

Nhưng, không hề nà rằng hắn có là nhân vật siêu cấp quan trọng được tiến cử bởi người đứng đầu Ban Nội Bộ Lực Lượng Đặc Biệt hay không, việc ăn nấm và bay vào một thế giới ảo giác trong chính tâm trí cậu ta là điều đầu tiên vào ngay buổi sáng thực sự gây phiền nhiễu.

Đó là ngày thứ ba kể từ khi tôi trở thành cộng sự với Dazai.

Tim và linh hồn của tôi không thể nghỉ ngơi tí nào, công việc không tiến triển dù là một chút, và những cuộc gọi về lời phàn nàn vẫn tiếp tục tới.

Nếu tôi không để mắt tới Dazai dù chỉ là một giây, hắn ta sẽ nhảy xuống sông ngay. Khi hắn ta nói muốn đi nghỉ một lát, hắn ta sẽ uống rượu ở một quán bar và trở lại với bộ dạng say xỉn. Nếu cậu ta nói đã nhận ra một phát hiện siêu phàm, cậu ta ngẫu nhiên chọn một người phụ nữ xinh đẹp nào đó. Gọi là một-đứa-trẻ-20-tuổi rất phù hợp với hắn hơn, cư xử như thể chẳng quan tâm ai, cậu ta xé kế hoạch của tôi ra thành ngàn mảnh.

Dù nói vậy, công việc vẫn là công việc, cấp dưới vẫn chỉ là cấp dưới. Nếu tôi phản đối chỉ thị và lên giọng sau với 3 ngày, bắt đầu với lòng tin của Thống Đốc, tôi sẽ đi ngược lại với lòng tự trọng của Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang.

"Cậu ta thế nào? Người mới ấy?"

Tại chỗ chơi cờ vây gần trụ sở, Thống Đốc hỏi tôi khi đang chơi cờ ở trong một căn phòng tatami nhỏ.

"Một thảm họa. Hắn ta như người lai của ác quỷ, yêu tinh, và thần nghèo đói."

Tôi đặt quân cờ đen lên bàn cờ vây được làm bằng thân cây bách. Âm thanh của quân cờ đá đập xuống bàn vang lên.

"Hừm, được rồi, ta sẽ làm vài điều về chuyện này."

Sau giờ làm việc, tôi thường xuyên đến chơi cờ vây với Thống Đốc tại địa điểm này. Không hề có ai khác xung quanh khu vực sở hữu căn phòng đậm phong cách Nhật Bản này, hai người ngồi đối diện nhau bên cạnh bàn cờ vây.

"Đây không phải là chấm dứt."

Thống đốc đặt quân cờ trắng lên bàn và cao tay chiếm ưu thế, để tôi lại với tình thế tiến thoái lưỡng nan phía dưới bên phải.

"Không, đó là việc của Taneda-sensei. Nhưng, tại sao ông ấy lại đề đạt một người như vậy ở đây?"

Khi nói chuyện, tôi tìm một động thái để đi nước tiếp theo. Có lẽ tôi nên nhắm vào kou ở góc bên phải bàn cờ - Không, nó sẽ trở thành thế ngăn chặn yosekou. Thậm chí nếu kiên nhẫn phòng thủ bên trái, tôi không thể mở rộng quân ra vị trí trung tâm và ván cờ sẽ kết thúc. Tôi không còn nước đi nào nữa. Nhìn qua có vẻ Thống Đốc sắp chiến thắng.

"Taneda-sensei có một tính cách khá vu vơ nhưng ông ấy rất sáng suốt trong việc đánh giá mọi người. Có thể ông ấy đã nhận thấy khả năng phi thường trong chàng trai trẻ ấy."

Không còn nghi ngờ gì nữa. Theo lời đồn về Taneda-sensei, ông ấy không hề thua kém ai ở khoản phán xét. Nếu không, ông ấy đã chẳng có thể làm chỉ huy của Ban Nội Bộ Lực Lượng Đặc Biệt.

Nãy Thống Đốc vừa mới nói ─ "Khả năng phi thường?" Cái tên mà đầu hắn trông chẳng khác gì nhồi bùn?

"Ta đồng ý với Taneda-sensei. Khi Dazai làm bài kiểm tra sơ tuyển, cậu ấy đạt bài kiểm tra tròn điểm ngay tại chỗ. Cậu ta sinh ra để làm người chiến thắng. Mà bao quát tất cả mọi chuyện thì khá là đáng ngờ."

"Ý ngài là sao... đáng ngờ?"

"Ta đã thử tìm quá khứ của Dazai trong văn phòng. Tuy nhiên, lại không có gì cả. Hoàn toàn là mảnh trống không. Ta nhờ đến sự trợ giúp từ một người bạn cảnh sát trong đội điều tra, kì lạ là không tìm được gì. Nó giống như có ai đó cố tình xoá sạch lai lịch của cậu ấy vậy."

Nghĩ sâu hơn thì kể cả cảnh sát trong đội điều tra cũng không thể mò ra bất cứ thứ gì, hiển nhiên là rất lạ.

"Không lẽ, đơn giản là không có một tí chuyện gì và cậu ta ăn không ngồi rồi, vẩn vơ lung tung khắp nơi suốt thời gian đó?"

"Có thể. Mặt khác ─"

Một khoảnh khắc trôi qua và Thống Đốc nhíu mày lại, sau đó tiếp tục.

"Cậu đã hỏi qua năng lực mà Dazai có chưa?"

"Chưa, tôi chưa hỏi."

Về chuyện đấy, tôi đã từng nghe qua rằng cậu ta là một siêu năng lực gia, nhưng tôi chưa có cơ hội để hỏi xem đó là năng lực gì.

"Khả năng đặc biệt của Dazai... Là vô hiệu hoá tất cả các năng lực khác với một cái chạm."

Tôi thực sự nghi ngờ tai của mình.

Vô hiệu hoá. Nghe thoáng qua, nó khá là một năng lực đơn giản mà không hề chứa đựng sự rực rỡ như các năng lực khác, nhưng giữa các siêu năng lực gia, tùy vào cách sử dụng nó, đó là một năng lực phi thường mà có khả năng vô hiệu hóa mọi năng lực khác.

Năng lực của tôi được gọi là "Độc Bộ Ngâm Khúc", nó là một năng lực mà nếu tôi viết những từ ngữ lên trang giấy, xé nó và âm thầm cầu nguyện, thứ được viết sẽ xuất hiện bất chấp mọi quy luật tự nhiên. Nhưng, nếu tôi viết một thứ lên trang giấy có kích thước lớn hơn cuốn sổ, nó sẽ không hiện thực hoá. Nó là một khả năng chung chung, vượt trội nhưng cũng thường bị chỉ trích. Nhưng dù vậy, nó cũng không được quá "thuận tiện".Nếu có thứ gì tôi cần, tôi phải mang theo cuốn sổ mọi nơi, chính xác phiền toái là vậy.

Nhưng năng lực của Dazai thì khác.

Về mặt lý thuyết, có thể cho là đối thủ không thể sử dụng năng lực của mình vì Dazai. Kể cả siêu năng lực gia mạnh nhất thế giới cũng sẽ phải kết thúc trước kẻ tầm trung như Dazai.

Cũng sẽ chẳng có gì lạ nếu các tổ chức siêu năng lực từ quốc gia khác cùng tập trung truy lùng cậu ta.

Tôi bắt đầu dần dần thừa nhận những điều Thống Đốc vừa nói.

"Nói cách khác... Có vài chuyện không đúng như nó phải là. Ở chỗ mà một người vĩ đại như Taneda-sensei tới uống rượu, bỗng nhiên xuất hiện siêu năng lực gia thiên tài ngồi xuống cạnh ông ấy, cùng nhau lập thoả thuận. Người luôn có những hành động và lời nói lạ lùng, khả nghi làm bài kiểm tra và vượt qua tròn điểm. Có khả năng như vậy mà người đó lại thất nghiệp. Rồi qua quan hệ quen biết của người khác với Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang, trụ sở mà không phải nhân viên nào cũng vào được, cậu ta lập tức được tuyển thẳng mà không gặp bất cứ cản trở gì. Chẳng phải tuyệt đến mức không thể tin được sao?"

"Có thể ngài suy nghĩ quá nhiều rồi. Tuy nhiên, trụ sở có khá nhiều mối quan hệ với người quyền thế và cảnh sát. Theo như con đường làm việc, đôi lúc chúng ta sẽ biết bí mật quốc gia."

Tất nhiên, trong những vụ việc liên quan đến tổ chức tội phạm, trụ sở thám tử thường cùng làm việc với cảnh sát, điều đó quá thuận lợi nếu có ai đó lén trà trộn vào.

Tuy nhiên ─ điều đó là bất khả thi, tên Dazai là gián điệp lẻn vào Cơ Quan sao?

Trong phạm vi như thế, cậu ta có thể mưu mẹo đánh lừa một người như Taneda-sensei?

Tên Dazai đó sao?

"Kunikida. Ta giao bài kiểm tra đầu vào của người này cho cậu."

Tôi gật đầu với sự bằng lòng. 'Bài kiểm tra đầu vào' mà Thống Đốc nói là hành động đánh giá mà Cơ Quan giao cho từng điều tra viên qua các thế hệ. Nó giống như  'bài kiểm tra bí mật'. Nếu bạn không thể vượt qua, bạn sẽ không được thừa nhận là một nhân viên chính thức.

"Trong công việc, hãy ở gần Dazai, để chắc chắn về sự thành thật trong tâm tính cậu ta. Nếu có một khoảng thời gian mà cậu ngờ vực Dazai là một mật vụ, phái viên, điệp viên hay những người khác kiểu vậy, thì hãy bắn hắn không do dự. Ngoài ra, hơn tất cả những thứ khác,nếu như linh hồn của hắn ta là quỷ dữ. Nếu có thời gian, hắn ta bộc lộ sự gian tà─"

Từ đằng sau Thống Đốc, ngài rút ra một khẩu súng lục tự động màu đen từ chiếc cặp đã được chuẩn bị trước đó và đưa nó cho tôi.

"..."

Tôi nhận khẩu súng và không nói một từ.
Khẩu súng thật nặng.

"Cậu bắn ngay."

"Vâng."

Nếu như Dazai bị dính líu vào bất cứ tổ chức tội ác nào, nó đáng là vai diễn của Cơ Quan Thám Tử để dừng điều đó ngay từ đầu.

Thành viên mà giữ giấy phép thám tử đến từ Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang được cấp quyền hành ngang với cảnh sát. Theo từng điều kiện và hoàn cảnh, chúng tôi được cho phép mang theo súng hoặc dao. Chúng tôi cũng có thể lấy thông tin từ cảnh sát. Trên hết tất cả, do thẩm quyền pháp lí của điều tra, làm phiền và quấy rầy sự điều tra, làm giả tài liệu thông tin cảnh sát, gây lỗi hệ thống mạng điện của các toà nhà, mọi hành động sai trái đều được cho phép. Trong những vụ việc tệ nhất, diễn xuất như một kẻ khủng bố và phá hủy những toà nhà quan trọng, lấy đi sinh mạng hàng trăm nghìn người, không có gì là bất khả thi.

Khẩu súng lục đen thật lạnh và yên lặng trong tay tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com