TruyenHHH.com

Bsd Akuatsu Dung Bao Gio An Thu Gi Dazai Cho

"Đây, Kyouka!" Atsushi đưa cho Kyouka nột cái bánh crepe, ngồi xuống ghế đá cạnh cô bé. Cậu lựa lời nói: "Mọi việc đã được giải quyết xong rồi. Thống đốc với ngài thẩm phán là bạn bè mà. Nhiệm vụ đầu tiên em thực hiện một mình cũng đâu đến nỗi tệ nhỉ?"

"Nhưng... Atsushi-san, kĩ năng ám sát của em..." Kyouka nhận lấy cái bánh từ tay Atsushi, ngập ngừng nói. Nhiệm vụ của cô bé là đưa một xấp tài liệu cho ngài thẩm phán. Vậy mà Kyouka gần như biến nó thành một cuộc ám sát thẩm phán cực kì công phu. Kyouka lẩm bẩm: "Nó vẫn rất hoàn hảo cho đến đoạn cắt điện mà..."

Kyouka nói không lớn lắm, chỉ lầm bầm trong miệng. Nhưng nhờ vào năng lực của Hổ, Atsushi có thể nghe thấy con bé nói gì. Em thật sự phải làm tới mức đó sao Kyouka? Atsushi nghĩ.

"Em vẫn giữ lại chiếc điện thoại đó nhỉ?" Atsuhsi chuyển đề tài, nhìn sang chiếc điện thoại Kyouka mang trên cổ.

"Vâng."

"Một kĩ thuật viên đã sửa lại nó rồi, nên sẽ không còn nhận được cuộc gọi nào từ mafia nữa đâu." Atsushi vừa dứt lời, điện thoại ngay lập tức đổ chuông.

(Atsushi: Nghiệp quật?)

Kyouka giật mình làm rớt cái bánh xuống đất, ánh mắt khó tin nhìn cái điện thoại đổ chuông liên hồi.

"Này Bạch Tuyết Dạ Xoa, hãy trừng phạt kẻ đã tiếp cận và dụ dỗ Kyouka đến thế giới dối trá này đi." Giọng nói phát ra từ điện thoại không phải là giọng nam trầm như lần trước, mà là giọng của một phụ nữ.

Nhác nghe thấy tên Bạch Tuyết Dạ Xoa, Atsushi theo phản xạ quay lưng ra đằng sau. Thì hầu như lần nào nó cũng xuất hiện sau lưng và chém cho cậu một nhát. Quả nhiên, sau lưng cậu bắt đầu xuất hiện bóng dáng mờ ảo của dạ xoa. Với kinh nghiệm lần trước, Atsushi né được một nhát chém của Bạch Tuyết Dạ Xoa, lộn nhào vài vòng trên mặt đất.

"Ta cứ ngỡ sẽ được xem máu của một tên vô lại toé ra. Một cảnh tượng tuyệt vời." Người phụ nữ mặc kimono phối hai màu đỏ trắng, hoạ tiết cánh hoa xinh đẹp chầm chậm bước đến. Người phụ nữ trên tay cầm cây dù, ánh mắt trìu mến nhìn Kyouka: "Nhỉ? Kyouka của ta?"

"!!!" Kyouka run rẩy, tựa vào thành ghế để đứng vững.

"Em vẫn khoẻ chứ? Ta lo lắng cho em rất nhiều, trái tim ta đau nhức vì em. Vậy mà em lại..." Người phụ nữ tiến lại gần hơn, bàn chân mang giày cao gót thuận tiện đạp lên người Atsushi, đè mạnh xuống, giọng điệu pha chút thổn thức, tức giận: "...Em lại thân thiết với con quái vật nghèo khổ này."

Khinh! Ta khinh! Atsushi gào thét trong lòng. Sao mafia các người hễ mở miệng là chọt vào nỗi đau của tôi vậy? Còn nữa, người phụ nữ kia ơi, nhấc chân ra đi, giày cao gót đạp đau muốn chết đi được.

"Nhưng ta ở đây là để cứu em, em không cần phải lo lắng gì nữa đâu." Người phụ nữ nhẹ nhàng nói. Kẻ chậm hiểu cũng có thể nhận ra, chính người phụ nữ đó mới là nguyên nhân khiến cô bé một mặt trắng bệch như vậy. Người phụ nữ cười: "Sẽ không còn rắc rối gì nữa đâu. Ta sẽ bảo vệ em."

"Em ấy... sẽ không bao giờ trở về Mafia Cảng nữa đâu! Từ giờ, năng lực của em ấy là để giúp đỡ mọi người!" Atsushi ngóc đầu dậy nói lớn.

"Đáng ra ta nên đưa em về sớm hơn mà không cần có sự cho phép Ougai-dono. Em sẽ không phải ở lại cái sào huyệt dối trá đạo đức giả đó nữa đâu." Nước mắt lăn dài trên gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ. Cô ta choàng tay ôm Kyouka vào lòng, nhẹ giọng an ủi: "Ôi Kyouka tội nghiệp của ta. Em đã bị những lời đường mật đó dụ dỗ để tin vào thế giới tốt đẹp. Nhưng rồi một ngày, bọn chúng cũng sẽ bắt em sử dụng Bạch Tuyết Dạ Xoa vì mục đích riêng thôi. Nhưng đừng lo, mấy kẻ đó sẽ bị ta tiễn về địa ngục thôi, giống như tên này vậy."

Một con dạ xoa nữa xuất hiện, với sát khí nồng đậm hơn tiến về phía Atsushi, chém nhiều nhát. Cho đến khi cậu đập người vào cây cột gần đó, ngã xuống, người phụ nữ thu lại Kim Sắc Dạ Xoa của mình, rút ra thanh kiếm từ trong cây dù, kề mũi kiếm vào cổ Atsushi: "Tao e rằng mọi việc đến đây là kết thúc rồi." Gương mặt khi nói chuyện với Atsushi và khi nói với Kyouka khác nhau một trời một vực.

"D, dừng lại!" Kyouka hốt hoảng nhìn Atsushi khuỵ xuống, hét lên.

"Ôi trời, quả là một gương mặt dễ thương đó Kyouka!" Người phụ nữ che miệng cười: "Ta cũng muốn làm theo lời em nói lắm. Nhưng mà lệnh của Ougai-dono là tiêu diệt thằng nhãi này. Mà không phải chỉ là thằng nhãi này thôi, mà tất cả các thành viên của Trụ sở đều sẽ bị tiêu diệt. Đây là một cuộc chiến, em hiểu mà Kyouka. Ta đã xin Ougai-dono rồi, nên là em sẽ không sao đâu!"

Mũi kiếm kéo một đường rạch nhẹ trên cổ Atsushi, người phụ nữ hướng Kyouka cất lời ngọt ngào: "Quay lại đi Kyouka. Em là một bông hoa trong tối, em chỉ có thể tồn tại trong tối thôi."

"Sai rồi!" Kyouka lập tức phủ nhận, cô bé ngước đôi mắt mang màu sắc ánh sáng, hi vọng nhìn người phụ nữ: "Tôi không phải một bông hoa trong tối!"

"!" Người phụ nữ thoáng ngạc nhiên. Sau đó quay sang Atsushi với cái nhìn đầy thù hận: "Ta căm thù ngươi, tên quái vật nghèo khổ. Một đứa trẻ bị mù quáng bởi ánh sáng, thì thứ ánh sáng đó sẽ cứu rỗi nó. Nhưng may mắn thay, ánh sáng của em, sắp mất rồi Kyouka."

"Ngươi muốn làm gì?!!"

"Giết thằng nhãi đó. Em ở lại Trụ sở chỉ vì nó, phải không? Chỉ cần ta giết nó, em sẽ lại trở về, nhỉ?" Sát khí liên tục lan ra, trong khi người phụ nữ vẫn cười tươi như hoa.

"...Hiểu rồi." Kyouka nói: "Thả anh ấy ra đi, ta sẽ theo ngươi về."

"Ôi, vậy mới ngoan chứ Kyouka của ta." Người phụ nữ vui vẻ thu lại thanh kiếm vào vỏ, rồi tiến tới nắm tay Kyouka cùng đi.

Ngay lúc Atsushi tưởng chừng như mọi việc đã xong, Kyouka sẽ bị bắt về Mafia Cảng, một việc không ngờ nhất đã xảy ra.

Kyouka rút con dao nhỏ trong tay áo, đâm vào người người phụ nữ. Tiếc là bị bàn tay của người kia giữ lại.

"Tốt lắm Kyouka, ta không hề nhận ra chút ác ý nào. Em đã tiến bộ hơn rồi đó!"

"Ta sẽ không trở về Mafia Cảng." Kyouka gằn giọng, nắm chặt chuôi dao đâm sâu hơn. Người phụ nữ chỉ cười, như thể đứa con bé bỏng của mình nay đã lớn khôn vậy. Giằng co một hồi, Kyouka rút lại con dao, ánh mắt sắc lẹm nhì người phụ nữ: "Còn nữa, ta sẽ không tha thứ cho kẻ nào động đến Atsushi-nee!"

"!!!" Atsushi chuẩn bị bất tỉnh, nghe xong câu này bật dậy trong sửng sốt. Sao em đem bí mật của anh ra nói vậy Kyouka?

"Heh?" Người phụ nữ hơi đình chỉ cử động, ánh mắt lại nhìn sang Atsushi đánh giá: "Đúng là có chút... giống nữ nhân...?" Sau lại nghĩ nghĩ gì đó trong đầu, là nữ nhân sao? Nếu Kyouka thích cô ta như thế cho bằng đem cô ta cùng về Mafia Cảng mua vui cho con bé? Người phụ nữ xoa cằm suy nghĩ việc hệ trọng.

"...." Những người mặc áo vest đen của Mafia Cảng vừa đến theo lệnh người phụ nữ, thấy ảnh tượng có chút kì lạ, không hiểu mô tê gì, duy trì im lặng là vàng.

Tác giả: Người thứ hai biết được bí mật của Atsushi là Kouyou. Không biết ai là người thứ ba đây?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com