TruyenHHH.com

[Brother Conflict + KHR] - Nữ Chính Muốn Làm Nữ Phụ

6

Dencutephomaique

Là vầy, ngày mới xuyên qua, lúc mà Ema Dazai này vẫn đang thẫn thờ đéo tin vào mắt mình thì một sinh vật ồn ào, liên tục léo nhéo cái miệng khiến Ema vô thức đem nó đi chỗ khác, cho tới giờ mới nhớ ra.

Hình như là đem nó bỏ vào tủ lạnh thì phải. Tại cô tưởng con sóc này là đồ ăn chạy loạn.

Sao nó còn sống hay vậy?

Trong lúc bản thân đang nghi ngờ nhân sinh vạn vật bất tử, làn khói đen lờ mờ bao phủ khắp nơi, Juli trên tay Ema ngất đi. Lúc này, một ông lão với cái trán hói, mái tóc trắng và bộ râu dài như để cả ngàn thế kỷ. Dù vậy, ông ta vẫn rất mi-nhon mà đưa lên 2 ngón tay ký hiệu V.

" Darling~~~"

Ema : Dcm, bỗng dưng muốn tự tử.

Tin cô đi, khi bạn thấy cảnh mà Ema đang thấy, bạn sẽ không ngần ngại mà đâm đầu vào trạm xe để tự vận hay tự móc mắt bản thân rồi đem rửa đâu.

Ema vuốt vuốt khóe miệng hết mình co giật :)) của bản thân.

" Chết dẫm thần linh, tới đây làm gì?"

" Ai, Darling ta là rất nhớ ngươi a."

Ema âm trầm cười, tay giơ lên cái rìu sáng láng.

" Trả lời và chết, chọn đi."

" Được rồi, ta nói trọng điểm. Lắng tai nghe cho kỹ đây :
Bây giờ, ngươi đang ở thế giới khác và ngươi không thể trở về thế giới cũ."

*Kịch!* cái rìu cắm xuống sàn.

" Ấy từ từ, nhưng ta có thể gộp lại các thế giới để ngươi có thể gặp nhau. Hơn nữa, siêu may mắn ta cho ngươi mất tác dụng rồi, nếu giết ta thì ngươi sẽ gặp xui xẻo liên miên a!!!"

Thần toát mồ hôi nhìn cái rìu ghim kế bên mình, lau nhẹ.

Sau khi một tràng dài nói chuyện, cuối cùng, chốt lại điều khiến Ema té ngửa.

Có 3 thế giới tồn tại tại một vùng không gian : khr, bsd, b.c.

Thôi kệ, vậy tốt hơn, Ema nghĩ, rồi quơ quơ con sóc Juli.

" Nó là do ngươi làm?"

" Còn không phải tại ngươi đem nó vào ngăn đá à? Ta mà không tới chắc đêm nay có món sóc đông lạnh rồi. Thôi, ta đi đây, sống ổn nhé."

Nói rồi combo bộ mặt đểu, để lại Ema tức nghiến răng.

Juli mơ màng tỉnh lại, mọi ký ức đều bị xóa sạch, thấy Ema tức giận nhìn mình liền rụt đầu.

Anh anh anh, lần đầu tiên Ema tức giận. Trông thật đáng sợ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com