Boylove Sau Tham Trong Mau Xanh Day La Full
Câu chuyện quay trở lại khi Saito và Ocean vẫn còn chung sống với nhau ngoài biển khơi.
_ Saito *đang thay đồ ngủ* : Này Ocean ! Thật chất anh là ai ?_ Ocean *lạnh lùng-mode* : Em hỏi tôi có việc gì không ?_ Saito *nghĩ thẩm*: Lạnh lùng quá, hay là Ocean không thích đề cập đến vấn đề này ?_ Ocean: Đừng tưởng tôi không biết những gì em nghĩ._ Saito *giật mình*: À không không !! Chỉ là nếu anh không thích thì tôi cũng không bắt ép anh trả lời đâu. Có thể... chắc đó là quá khứ khiến anh không muốn nhớ lại ?_ Ocean: Không phải vậy. Tôi chỉ... *lăn kềnh ra* Tôi buồn ngủ, tôi lười trả lời..._ Saito *nhõng nhẽo-mode thẳng tiến !!*: Đi mà !!! Ocean !!!! Đừng ngủ mà !!!! Papa kể chuyện cho con nghe thì con mới ngủ được T_T Cái hang này lâu lâu có gió nó hú lên làm con sợ !!!_ Ocean *quẫy đuôi đẩy Saito*: PHIỀN PHỨC !!! Phắn ra chỗ khác cho bố mày ngủ !!!!!
Thế nhưng, bản thân Ocean lại càng không ngủ được khi nghe thấy tiếng khóc của Saito ở một góc tối trong hang động. Cậu nằm cuộc tròn, cậu thật sự không muốn nhìn vào mặt Ocean nữa. Tên đáng ghét, đáng chết khi dám bỏ mặc người ta !! Thật sau khi đọc được suy nghĩ của Saito, Ocean chỉ muốn giơ ngón giữa ra *Nhưng là thủy quái làm gì có ngón tay ?* XD
_ Ocean *nghĩ thầm*: Cái tên này thật là... *dòng dạc nói* Saito, cho tôi xin lỗi, tôi đã nặng lời._ Saito *khóc*: Saito ghét Ocean rồi. Giờ phắn ra chỗ khác cho Saito yên !!
Biết lời bằng lời là không xong, đuôi của Ocean quấn lấy tấm thân của Saito. Thủy quái vẫn cứ để mặc cho cậu quẫy đạp dữ dội, cho cậu đánh, cho cậu cắn. Tất nhiên, mấy chiêu yếu ớt đó của Saito làm sao xi nhê với đống vảy khổng lồ của Ocean được ?
_ Ocean *thở dài*: Thôi được rồi tôi sẽ kể cho cậu. Dù gì không hiểu sao đêm nay tôi cũng không ngủ được._ Saito *cười*: Có thế chứ !!!!
Toàn bộ câu chuyện:Thật chất, Ocean cũng xuất thân là một con người bình thường. Anh sinh ra vào thế kỷ 20 với tên là Albert, khi ấy cả thế giới đang phải đối mặt trước Chiến tranh thế giới. Gia đình Ocean trước kia cũng là người Do Thái nên đã bị đày vào trại tập trung tại Ý khi anh mới chỉ là đứa trẻ 3 tuổi đầu. Chứng kiến biết bao những thứ tàn độc chết người của người phát xít, rồi đến khi cả cha mẹ anh cũng phải bị giết hại dưới bàn tay chúng, càng khiến Ocean dấy lên nỗi căm ghét con người. Đó là động lực đầu tiên đã làm nên con người của anh sau này.
Không lâu sau, biết trước số phận trước sau mình sẽ chết nếu ở lại đây mãi, anh đã cố đào lỗ ở chân tường để trốn thoát. Anh đã thành công ! Nhưng khi chạy được một quãng ngắn thì đã bị bọn phát xít phát hiện và đuổi theo. Đến bước đường cùng khi chạy lên vách núi, Ocean đã lựa chọn cho mình con đường nhảy xuống biển sâu. Anh thà mình sẽ chết đuối, thà thân xác vẫn được chôn vùi trong vòng tay của Mẹ thiên nhiên, còn hơn là bị làm trò tiêu khiển của chúng...
Thế nhưng, khi tỉnh lại, Ocean mới biết mình chưa chết. Nhưng một việc đáng sợ hơn là anh bị trói trong một phòng thí nghiệm. Xuất hiện trước mắt anh là nhân ảnh một người đàn ông gầy gò xấu xíu mặc bộ áo bloue cũ nát.
"Tỉnh lại rồi à ? Thấy thế nào hả cháu bé ?""Bác muốn gì ở cháu ?""Ta đã cứu cháu lúc cháu rơi xuống biển mà còn không cảm ơn. Trẻ con ngày nay thật là..." - Ông ta gõ gõ lên đầu Ocean khiến anh đau điếng rên lên - "Ta đã phát hiện ra được thân tâm của cháu có nỗi căm hờn con người.""Đúng vậy, họ đã giết bố mẹ cháu !! Cháu không ghét sao được ??" - Ông ta không tin rằng một đứa trẻ 3 tuổi lại có thể nói một lời chín chắn như thế - "Cháu sẽ làm tất cả, làm bất cứ việc gì chỉ để đẩy lùi chiến tranh !! Cháu không muốn thấy ai phải giống bố mẹ cháu !!!""Vậy thì...nếu cháu muốn làm được điều đó, cháu cần một sức mạnh." - Ông ta trầm ngâm nói. Ocean nhìn mặt ông ta với vẻ khó hiểu - "Ta có thể giúp cháu trở nên siêu phàm hơn với dự án do ta sáng chế. Cháu sẽ làm vật thí nghiệm cho dự án của ta chứ ?""Dự án gì ạ ?""Dự án... NGƯỜI CÁ."Xoẹt ! - Tiếng công tắc trên một cỗ máy của ông ta được bật lên. Cũng là lúc, sức mạnh của Ocean đã bắt đầu từ đây."Aaaa !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
_ Ocean: Khi ấy để có thể làm quen với cơ thể người cá này, tôi đã phải mất thời gian khá dài để tự kiểm soát bản thân, trong lúc biến hình giữa dạng con người-thủy quái là một ví dụ. Mãi cho đến giờ tôi mới chỉ kiểm soát được nó 50-50 thôi._ Saito: Vậy là anh đã biến hình cũng phải tùy lúc kiểm soát được hay không ?_ Ocean: Đúng rồi đấy *quẫy đuôi xoa đầu Saito* Con của bố thông minh đấy._ Saito *tức tối*: Đủ rồi đấy, nãy giờ tôi nói giỡn mà anh cứ nhai đi nhai lại không chán à ??_ Ocean *cười*: Tại thấy em lúc tức giận nhìn đáng yêu mà._ Saito *đạp Ocean* : Không cần khen kiểu đó !!!!
Không lâu sau đó thì Ocean cũng đã lớn lên trong sự dạy dỗ làm vật thí nghiệm cho lão bác học điên rồ ấy. Năm anh 20 tuổi, khi ấy anh đã luyện thành công kỹ năng đọc suy nghĩ của người khác, anh đã vô cùng sốc trước âm mưu của ông ta: Ông ta muốn sử dụng anh đã làm vũ khí chiến tranh sau này để bành trướng, cai trị các nước khác.Lập tức, để hậu quả trên không xảy ra, Ocean không còn cách nào khác ngoài thẳng tay giết chết người cha thứ 2 của mình. Mà cũng từ đấy, anh - Albert Ricardo đã đổi tên thành Ocean...
Ocean nhiệt tình giao tiếp và làm bạn với những sinh vật biển nhờ cơ thể người cá kỳ lạ của mình. Bước đầu có hơi khó khăn do rào cản ngôn ngữ, nhưng về sau anh đã có thể nói chuyện được với tất cả các sinh vật biển. Ocean chưa thấy mình phải tươi cười và lạc quan như thế này bao giờ. Với anh, biển cả giống như là ngôi nhà của mình. Và anh đã thề sẽ bảo vệ nó đến cùng khỏi bàn tay của con người.Ocean được đại gia đình White Shark (cá mập trắng) nhận nuôi. Họ vô cùng mến anh và xem anh như con ruột. Nhưng anh vẫn thích lối sống tự do, bơi lội từ đại dương này sang đại dương khác. Anh rất thích khi làm bạn với nhiều sinh vật biển, đến nỗi bây giờ anh đã nổi tiếng trong mắt mọi loài cá tôm. Tất cả đều biết Ocean...
Chẳng mấy chốc, nhờ những công lao trừng phạt những con người gây nhiễm nước biển, Ocean được tất cả sinh vật biển bầu chọn làm "đại diện của đại dương". Chính anh sẽ là nhân vật chính xuất hiện trước mắt con người, thay đai dương để trừng phạt họ cho đến khi anh gặp và phải lòng Saito.
_ Ocean *thao thao bất tuyệt*: Phải nói rằng khi ấy tôi còn nhận được lời tỏ tình từ nhiều nàng nhân ngư xinh đẹp lắm. Đến khi tôi nói "Tôi là GAY" thì các chị ấy cúp đuôi cách xa tôi ít nhất 2 hải lý. Lần đó tôi còn bị gia đình cấp mập trắng chửi te tua nữa là...
Nhưng khi Ocean nhìn xuống, Saito đã nằm ngủ lịm mất từ khi nào.
_ Ocean *cười*: Ngủ mất rồi à... *hôn lên tóc Saito* Thôi thì... chúc em ngủ ngon.
Chiếc đuôi của Oncean quấn lấy tấm thân nhỏ nhắn của Saito để giữ ấm cho cậu. Trong cơn mê vô thức, Saito không ngần ngại, ôm ấy mặt Ocean khiến thủy quái của chúng ta không còn đường nào lui nữa.Nhưng thôi cũng kệ, nhìn thấy cái miệng đang cười nhếch lên của Saito khi ngủ, cũng đủ làm Ocean vui rồi...
********Author's note: Phải nói đây là couple kỳ quái nhất Vie từng viết !!!Mỹ nam THỤ và thủy quái CÔNG *đập bàn*Nhưng câu chuyện về couple này sẽ khiến Vie nhớ mãi trong suốt sự nghiệp viết truyện của mình =]]
_ Saito *đang thay đồ ngủ* : Này Ocean ! Thật chất anh là ai ?_ Ocean *lạnh lùng-mode* : Em hỏi tôi có việc gì không ?_ Saito *nghĩ thẩm*: Lạnh lùng quá, hay là Ocean không thích đề cập đến vấn đề này ?_ Ocean: Đừng tưởng tôi không biết những gì em nghĩ._ Saito *giật mình*: À không không !! Chỉ là nếu anh không thích thì tôi cũng không bắt ép anh trả lời đâu. Có thể... chắc đó là quá khứ khiến anh không muốn nhớ lại ?_ Ocean: Không phải vậy. Tôi chỉ... *lăn kềnh ra* Tôi buồn ngủ, tôi lười trả lời..._ Saito *nhõng nhẽo-mode thẳng tiến !!*: Đi mà !!! Ocean !!!! Đừng ngủ mà !!!! Papa kể chuyện cho con nghe thì con mới ngủ được T_T Cái hang này lâu lâu có gió nó hú lên làm con sợ !!!_ Ocean *quẫy đuôi đẩy Saito*: PHIỀN PHỨC !!! Phắn ra chỗ khác cho bố mày ngủ !!!!!
Thế nhưng, bản thân Ocean lại càng không ngủ được khi nghe thấy tiếng khóc của Saito ở một góc tối trong hang động. Cậu nằm cuộc tròn, cậu thật sự không muốn nhìn vào mặt Ocean nữa. Tên đáng ghét, đáng chết khi dám bỏ mặc người ta !! Thật sau khi đọc được suy nghĩ của Saito, Ocean chỉ muốn giơ ngón giữa ra *Nhưng là thủy quái làm gì có ngón tay ?* XD
_ Ocean *nghĩ thầm*: Cái tên này thật là... *dòng dạc nói* Saito, cho tôi xin lỗi, tôi đã nặng lời._ Saito *khóc*: Saito ghét Ocean rồi. Giờ phắn ra chỗ khác cho Saito yên !!
Biết lời bằng lời là không xong, đuôi của Ocean quấn lấy tấm thân của Saito. Thủy quái vẫn cứ để mặc cho cậu quẫy đạp dữ dội, cho cậu đánh, cho cậu cắn. Tất nhiên, mấy chiêu yếu ớt đó của Saito làm sao xi nhê với đống vảy khổng lồ của Ocean được ?
_ Ocean *thở dài*: Thôi được rồi tôi sẽ kể cho cậu. Dù gì không hiểu sao đêm nay tôi cũng không ngủ được._ Saito *cười*: Có thế chứ !!!!
Toàn bộ câu chuyện:Thật chất, Ocean cũng xuất thân là một con người bình thường. Anh sinh ra vào thế kỷ 20 với tên là Albert, khi ấy cả thế giới đang phải đối mặt trước Chiến tranh thế giới. Gia đình Ocean trước kia cũng là người Do Thái nên đã bị đày vào trại tập trung tại Ý khi anh mới chỉ là đứa trẻ 3 tuổi đầu. Chứng kiến biết bao những thứ tàn độc chết người của người phát xít, rồi đến khi cả cha mẹ anh cũng phải bị giết hại dưới bàn tay chúng, càng khiến Ocean dấy lên nỗi căm ghét con người. Đó là động lực đầu tiên đã làm nên con người của anh sau này.
Không lâu sau, biết trước số phận trước sau mình sẽ chết nếu ở lại đây mãi, anh đã cố đào lỗ ở chân tường để trốn thoát. Anh đã thành công ! Nhưng khi chạy được một quãng ngắn thì đã bị bọn phát xít phát hiện và đuổi theo. Đến bước đường cùng khi chạy lên vách núi, Ocean đã lựa chọn cho mình con đường nhảy xuống biển sâu. Anh thà mình sẽ chết đuối, thà thân xác vẫn được chôn vùi trong vòng tay của Mẹ thiên nhiên, còn hơn là bị làm trò tiêu khiển của chúng...
Thế nhưng, khi tỉnh lại, Ocean mới biết mình chưa chết. Nhưng một việc đáng sợ hơn là anh bị trói trong một phòng thí nghiệm. Xuất hiện trước mắt anh là nhân ảnh một người đàn ông gầy gò xấu xíu mặc bộ áo bloue cũ nát.
"Tỉnh lại rồi à ? Thấy thế nào hả cháu bé ?""Bác muốn gì ở cháu ?""Ta đã cứu cháu lúc cháu rơi xuống biển mà còn không cảm ơn. Trẻ con ngày nay thật là..." - Ông ta gõ gõ lên đầu Ocean khiến anh đau điếng rên lên - "Ta đã phát hiện ra được thân tâm của cháu có nỗi căm hờn con người.""Đúng vậy, họ đã giết bố mẹ cháu !! Cháu không ghét sao được ??" - Ông ta không tin rằng một đứa trẻ 3 tuổi lại có thể nói một lời chín chắn như thế - "Cháu sẽ làm tất cả, làm bất cứ việc gì chỉ để đẩy lùi chiến tranh !! Cháu không muốn thấy ai phải giống bố mẹ cháu !!!""Vậy thì...nếu cháu muốn làm được điều đó, cháu cần một sức mạnh." - Ông ta trầm ngâm nói. Ocean nhìn mặt ông ta với vẻ khó hiểu - "Ta có thể giúp cháu trở nên siêu phàm hơn với dự án do ta sáng chế. Cháu sẽ làm vật thí nghiệm cho dự án của ta chứ ?""Dự án gì ạ ?""Dự án... NGƯỜI CÁ."Xoẹt ! - Tiếng công tắc trên một cỗ máy của ông ta được bật lên. Cũng là lúc, sức mạnh của Ocean đã bắt đầu từ đây."Aaaa !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
_ Ocean: Khi ấy để có thể làm quen với cơ thể người cá này, tôi đã phải mất thời gian khá dài để tự kiểm soát bản thân, trong lúc biến hình giữa dạng con người-thủy quái là một ví dụ. Mãi cho đến giờ tôi mới chỉ kiểm soát được nó 50-50 thôi._ Saito: Vậy là anh đã biến hình cũng phải tùy lúc kiểm soát được hay không ?_ Ocean: Đúng rồi đấy *quẫy đuôi xoa đầu Saito* Con của bố thông minh đấy._ Saito *tức tối*: Đủ rồi đấy, nãy giờ tôi nói giỡn mà anh cứ nhai đi nhai lại không chán à ??_ Ocean *cười*: Tại thấy em lúc tức giận nhìn đáng yêu mà._ Saito *đạp Ocean* : Không cần khen kiểu đó !!!!
Không lâu sau đó thì Ocean cũng đã lớn lên trong sự dạy dỗ làm vật thí nghiệm cho lão bác học điên rồ ấy. Năm anh 20 tuổi, khi ấy anh đã luyện thành công kỹ năng đọc suy nghĩ của người khác, anh đã vô cùng sốc trước âm mưu của ông ta: Ông ta muốn sử dụng anh đã làm vũ khí chiến tranh sau này để bành trướng, cai trị các nước khác.Lập tức, để hậu quả trên không xảy ra, Ocean không còn cách nào khác ngoài thẳng tay giết chết người cha thứ 2 của mình. Mà cũng từ đấy, anh - Albert Ricardo đã đổi tên thành Ocean...
Ocean nhiệt tình giao tiếp và làm bạn với những sinh vật biển nhờ cơ thể người cá kỳ lạ của mình. Bước đầu có hơi khó khăn do rào cản ngôn ngữ, nhưng về sau anh đã có thể nói chuyện được với tất cả các sinh vật biển. Ocean chưa thấy mình phải tươi cười và lạc quan như thế này bao giờ. Với anh, biển cả giống như là ngôi nhà của mình. Và anh đã thề sẽ bảo vệ nó đến cùng khỏi bàn tay của con người.Ocean được đại gia đình White Shark (cá mập trắng) nhận nuôi. Họ vô cùng mến anh và xem anh như con ruột. Nhưng anh vẫn thích lối sống tự do, bơi lội từ đại dương này sang đại dương khác. Anh rất thích khi làm bạn với nhiều sinh vật biển, đến nỗi bây giờ anh đã nổi tiếng trong mắt mọi loài cá tôm. Tất cả đều biết Ocean...
Chẳng mấy chốc, nhờ những công lao trừng phạt những con người gây nhiễm nước biển, Ocean được tất cả sinh vật biển bầu chọn làm "đại diện của đại dương". Chính anh sẽ là nhân vật chính xuất hiện trước mắt con người, thay đai dương để trừng phạt họ cho đến khi anh gặp và phải lòng Saito.
_ Ocean *thao thao bất tuyệt*: Phải nói rằng khi ấy tôi còn nhận được lời tỏ tình từ nhiều nàng nhân ngư xinh đẹp lắm. Đến khi tôi nói "Tôi là GAY" thì các chị ấy cúp đuôi cách xa tôi ít nhất 2 hải lý. Lần đó tôi còn bị gia đình cấp mập trắng chửi te tua nữa là...
Nhưng khi Ocean nhìn xuống, Saito đã nằm ngủ lịm mất từ khi nào.
_ Ocean *cười*: Ngủ mất rồi à... *hôn lên tóc Saito* Thôi thì... chúc em ngủ ngon.
Chiếc đuôi của Oncean quấn lấy tấm thân nhỏ nhắn của Saito để giữ ấm cho cậu. Trong cơn mê vô thức, Saito không ngần ngại, ôm ấy mặt Ocean khiến thủy quái của chúng ta không còn đường nào lui nữa.Nhưng thôi cũng kệ, nhìn thấy cái miệng đang cười nhếch lên của Saito khi ngủ, cũng đủ làm Ocean vui rồi...
********Author's note: Phải nói đây là couple kỳ quái nhất Vie từng viết !!!Mỹ nam THỤ và thủy quái CÔNG *đập bàn*Nhưng câu chuyện về couple này sẽ khiến Vie nhớ mãi trong suốt sự nghiệp viết truyện của mình =]]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com