TruyenHHH.com

Boylove Hoan Ngay Anh Va Em Con Noi Chuyen

Tịnh Khuê-Ờ ờ biết rồi hôm nay tôi bận rồi mai mốt gặp lại.

Tịnh Khuê gọi cho một người bạn cũ của mình và bên kia muốn gặp cậu ngày giáng sinh nhưng mà Tịnh Khuê từ chối.

Tam Trà thì đang chuẩn bị áo ấm để mặc đi chơi với Tịnh Khuê.Hắn ta khen cậu dễ thương.Khi đang chuẩn bị đi thì tiếng chuông điện thoại của Tịnh Khuê reo lên:

Tịnh Khuê-Alo!Ai vậy?

Bên kia vang giọng của Thúy Vân mẹ của Tịnh Khuê:

Thúy Vân-Alo!Nay giáng sinh nên mày về dẫn em mày đi chơi dùm mẹ cái!Ba mày đi làm quài ít có thời gian lắm còn mẹ thì mày biết rồi.

Tịnh Khuê-Nhưng mà... Vậy có tiền không?Có thì con làm!

Thúy Vân-Khôn như mày quê tao đầy!Làm đi cho 100 ngàn.

Tịnh Khuê đồng ý và nói với Tam Trà là nhà có việc nên về đấy.Đến tối mới có thời gian cho cậu.Tam Trà dù có hơi thất vọng nhưng cũng đành đồng ý vậy.

Sau khi bóng lưng của Tịnh Khuê quay đi thì Tam Trà bước vào lại phòng và nằm chờ đợi Tịnh Khuê về.
Nằm không làm gì thì cũng chán nên cậu ra ngoài và mua ít đồ ăn để ăn.

Sau đó lại ra quán cà phê đợi Tịnh Khuê về.

_____***______
Kim Linh thì đang bay về với Tiểu Ý.Nhà của Kim Linh giàu nên muốn bay đi bay về thì nó khá dễ dàng.Chị ấy cũng xin phép ba mẹ rồi.

Khi Tiểu Ý đang đi trên đường thì gặp Kim Linh.Cả 2 vui vẻ ôm chầm lấy nhau.Sau đó cả hai người nói chuyện thân thiết và dẫn nhau đi chơi.

Dù sao thì họ vẫn có tình cảm cho nhau.Nếu hôm nay là ngày tốt đẹp thì cả 2 có thể trở lại với nhau.

Đến tối thì chị Kim Linh dẫn Tiểu Ý đi ăn và đi chơi.Có một cây thông siêu to khổng lồ đang ở giữa.Tiểu Ý tranh thủ chụp hình cho người kia.

Đêm hôm đó cả 2 đã trở lại với nhau và mặc dù sắp tới phải yêu xa nhưng mà ai nấy cũng không buồn chút nào hết.Mong hai người có thể mãi mãi bên nhau.(Cho cặp bách hợp này đến đây thôi.Còn lại là đất diễn của các nhân vật khác,từ chap 9 mọi người sẽ không thấy 2 người này nữa nha)

____***_____
-Dạ quý khách ơi!Quý khách có định đi không ạ!?

Tam Trà thức dậy và trời đã tối.Cậu đã ngủ quên và nói với nhân viên:

Tam Trà-Xin lỗi ạ!Chắc là anh ấy chưa về!

Sau đó cậu đành đi chơi một mình đến 10 giờ.Bên Tịnh Khuê thì mẹ của cậu đã về.Tịnh Khuê tranh thủ chạy về để gặp Tam Trà.

Cậu vẫn đợi cậu ta mãi mà chẳng thấy đâu.Cơn buồn ngủ đã ập đến,cậu đi về kí túc xá và thấy Tịnh Khuê.Hắn ta thì vui vẻ nói:

Tịnh Khuê-Cậu đây rồi!Đi chơi!Ơ!

Tam Trà buồn ngủ quá nên ôm Tịnh Khuê và ngủ luôn.Bình thường thì Tịnh Khuê có hai trường hợp.Đầu tiên là kêu Tam Trà dậy để đi chơi với mình.Trường hợp còn lại là bế cậu vào giường và để cậu ngủ.

Nhưng hôm nay vì nửa muốn đi chơi nửa không nên một tính cách khác xuất hiện.Dáng vẻ trưởng thành của Tịnh Khuê hiện rõ trên khuôn mặt.Cậu để Tam Trà trên lưng mình và cõng cậu về phòng.

Cuối cùng thì chẳng thể đi chơi được.Nữa đêm thì Tam Trà bỗng tỉnh dậy và thấy Tịnh Khuê đang ngồi coi phim.Tam Trà thấy vậy liền hỏi:

Tam Trà-Sao giờ này còn chưa ngủ?

Tịnh Khuê lại làm bộ mặt trẻ con và nói:

Tịnh Khuê-Cái đồ thất hứa!Nói đi chơi với tui mà ngủ luôn.

Tam Trà-Thì thôi!Năm sau đền cho.

Tịnh Khuê-Hong chịu!Giờ đền cũng được mà.

Không nói nhiều Tịnh Khuê nắm tay Tam Trà dẫn cậu ra ngoài chơi.Dù hôm nay đã qua ngày mới nhưng không khí giáng sinh vẫn còn.

Nữa đêm mà các hàng quán vẫn mở cửa,còn nhiều cặp đôi còn thức đến giờ này.Ở trên bầu trời các ngôi sao ngày càng sáng rực lên.Giáng sinh năm nay có tổ chức trang trí xung quanh cây thông.Ai cũng có thể mang những món đồ mà mình yêu thích để trang trí.

Cậu không có gì để trang trí hết nên có hơi buồn.Tịnh Khuê an ủi cậu và hắn ta lấy ra một bông hoa Mười Giờ vừa thấy nó ở giữa đường.Một bông hoa thật đẹp,nó toả sáng giữa đêm giáng sinh luôn.

Sau khi trang trí xong Tịnh Khuê dẫn cậu đi ăn chút gì đó.Ở Hàn Quốc thì giờ này ăn bánh gạo cay là hợp lí.Tịnh Khuê thấy Tam Trà ăn ít nên lấy bánh gạo cho vào miệng cậu.Tam Trà nhẹ nhàng cảm ơn một tiếng.

Tam Trà thích Tịnh Khuê đút cho ăn nên giả bộ lười ăn.Tịnh Khuê hiểu ý nên cho cậu ăn hết phần của mình luôn.Sau khi ăn xong thì Tịnh Khuê nắm tay cậu tiếp tục đi chơi.

Mới đó đã 2 giờ sáng,giờ này thì trời càng lạnh và các cửa hàng cũng đóng cửa.Tam Trà nắm tay Tịnh Khuê và lắc qua lắc lại và nói:

Tam Trà-Hay là đi về đi.Tui buồn ngủ rồi.

Tịnh Khuê-Ai cho,phải đền bù cho tui chứ!

Tam Trà dựa vào người hắn và giả vờ ngủ.Tịnh Khuê thấy vậy thì liền hôn vào tóc cậu.Tam Trà tỉnh giấc luôn.Cậu liền nói:

Tam Trà-Ông dám hôn tui hả!?Lần này là cố tình nè!Nhớ vụ vô tình lần trước mắc cỡ ghê.

Tịnh Khuê-Nói mà sao giống chê tui vậy.

Tam Trà-Chứ còn gì nữa!

Tịnh Khuê-Á à!Có tin tui hôn vào môi ông không?À quên mất.Cho ông nè!

Tịnh Khuê lấy ra một hộp quà.Tam Trà mở ra đó là chiếc khăn choàng cổ cùng màu với Tịnh Khuê.Tịnh Khuê nói trên đường về tranh thủ mua cho cậu.Cậu vui vẻ cảm ơn,Tịnh Khuê vẫn thấy không đủ nên là hôn vào má cậu một cái rồi chạy về ngủ.Tam Trà đuổi theo sau đó và định dạy cho tên kia một bài học.

Hai bông hoa đẹp nhất đêm nay đã tạo thành một cặp và họ cũng vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com