Boylove Hoan Ngay Anh Va Em Con Noi Chuyen
Khi nghe có người gọi Tịnh Khuê quay lại và thấy A Kim.Người yêu cũ của Tịnh Khuê.Cậu hỏi:Tịnh Khuê-Có chuyện gì?A Kim-Ngày mai đi chơi không?Dù sao bây giờ mối quan hệ chúng ta là bạn.Tịnh Khuê-Được thôi,dù sao cô cũng không nguy hiểm.Đến tối Tam Trà nấu xong bữa cơm và cả hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện.Tam Trà thắc mắc về cô gái hồi chiều nên hỏi:Tam Trà-Cô ấy là ai vậy?Tịnh Khuê-Người yêu cũ.Bà yên tâm đi mai tui đi chơi có thêm Thiên Hoàng nữa.Tam Trà-Tui chỉ thấy bất an thôi.Sợ mất chồng khi nào không hay.Tịnh Khuê-Hihi!Tự nhiên hôm nay trời đẹp quá ta.Tam Trà-Cái ông này.Sáng hôm sau,A Kim cùng Thiên Hoàng đến kí túc xá.Tịnh Khuê tính nắm tay Tam Trà cùng đi nhưng A Kim nói:A Kim-Có luôn người này sao?Tao chỉ mua 3 vé thôi.Thiên Hoàng-Vậy mày ở nhà đi,tao và hai người này đi chơi.A Kim-Ê!Tiền tao mà thằng kia.Tam Trà thấy vậy nên nói rằng mình không thích đi nên ở nhà.Tịnh Khuê rất muốn đi nên không kìm được.Trước khi đi cậu có dặn:Tam Trà-Nhớ cẩn thận A Kim đó.Tịnh Khuê-Nhỏ đó sao sánh bằng bà già của tui được.Nói xong thì ba người họ đã đi.Chỉ có mình Tam Trà ở nhà.Cậu lau nhà, giặt đồ xong rồi thì đi mua đồ ăn để nấu cho Tịnh Khuê.Cậu đợi mãi chẳng thấy bóng vía của tên ấy trở về.Cơm cũng đã nguội đi cậu đành ăn trước và đến tối muộn thì tiếng chuông cửa vang lên.Tam Trà mở cửa ra đã thấy Tịnh Khuê nằm trước nhà và A Kim đứng bên cạnh.Cô ấy thở dốc và nói:A Kim-Cái tên nói nhiều của cậu đây.Kéo hắn vào trong đi.Tam Trà-Ừm!A Kim-Làm gì mà lạnh lùng vậy.Tôi và hắn là bạn từ nhỏ nên sau khi chia tay thì thành bạn là dễ hiểu.Cậu đừng lo.Tam Trà-Vậy cô về đi,vất vả rồi.A Kim sau đó cũng về phòng kí túc xá của mình.Tam Trà bỗng thấy cơ thể Tịnh Khuê nóng bừng lên.Cậu ta đã bị sốt,thấy vậy cậu liền đưa hắn vào giường và Tịnh Khuê cố gắng nói:Tịnh Khuê-Ngủ đi bà.Mai tui hết bệnh à.Tam Trà-Mệt ghê!Đi chơi cho khuya rồi bị sốt.Cậu đi lấy khăn ướt và đắp lên trán của Tịnh Khuê.Cậu còn lấy gối êm cho hắn nằm và chăn mềm cho đỡ lạnh.Vì sốt có thể lây nên Tam Trà phải ngủ dưới đất và sáng sớm phải dậy nấu nước ấm rồi tắm cho Tịnh Khuê.Cậu ta đã bớt bệnh nên khi đang tắm thì có tạt nước lên người Tam Trà.Cậu cũng bất lực để cho hắn muốn làm gì thì làm.Cái tính trẻ con mãi không bỏ.Sau khi tắm xong quần áo cậu đều ướt như chuột lột.Đã vậy còn phải mặc quần áo cho Tịnh Khuê.Buổi sáng sớm thì cậu tính nấu cháo cho hắn nhưng tên ấy cứ muốn ăn KimBap.Cậu phải nói dữ lắm Tịnh Khuê mới chịu ăn cháo.Đã vậy A Kim lại rủ đi chơi thêm một ngày.Cậu nói:Tam Trà-Nè ông đang bệnh đó.Tịnh Khuê-Không sao đâu.Tui ổn mà.Dù nói vậy nhung trong lòng cậu cứ bất an lo sợ Tịnh Khuê bị bệnh nặng hơn.Buổi chiều hôm đó Tam Trà làm món KimBap và chờ Tịnh Khuê về ăn.Dù cậu không muốn làm món này nhưng thấy Tịnh Khuê thích nên làm cho hắn ăn.Lần này thì về sớm nhưng bệnh lại nặng hơn.Cậu rất bực mình nhưng la mắng thì cũng không có ích gì.Tịnh Khuê lần này còn bị ho nữa.Cậu phải lấy mật ong rồi cho hắn uống và ăn KimBap.Tịnh Khuê vui vẻ cảm ơn và ăn rất ngon lành.Một lúc sau Tam Trà lại phải chăm sóc cho em bé với thân xác người lớn này.Phải tắm và cho hắn ngủ.Trong lúc tắm Tịnh Khuê đỡ bệnh và nói:Tịnh Khuê-Được bà chăm sóc vậy tui thích lắm ước gì được bệnh vậy luôn.Tam Trà-Ước kì vậy,chỉ là bây giờ ông bệnh nên tui mới chăm sóc,chứ khoẻ thì tự làm đi.Vùng kín của mình mà để người khác vệ sinh là dở rồi.Tịnh Khuê-Con trai với nhau mà,vậy đỡ ngại hơn.Mai tui muốn ăn kem.Tam Trà-Đang bệnh không ăn kem và không đi chơi luôn.Nghe vậy Tịnh Khuê dùng nước mắt cá sấu để Tam Trà thương nhưng sống với nhau quen rồi nên khỏi.Dẫu vậy sau khi Tịnh Khuê ngủ đi cậu lại dùng trái cây và nước ép để làm ra một ly kem nhưng không quá lạnh.Sau đó cậu thức nguyên đêm để làm món bánh gạo mà bạn trai của cậu rất thích.Món bánh được ăn kèm thêm rau để bổ sung chất sơ.A Kim tính rủ thêm một lần nữa nhưng lần này Tam Trà nói thẳng luôn suy nghĩ của mình:Tam Trà-Tịnh Khuê đang bệnh do đi chơi với cô nên từ nay về sau đừng gặp mặt cậu ấy nữa!Tạm biệt.Tịnh Khuê thức dậy và thấy đồ ăn ngon trước mặt mình.Cậu liền vui vẻ cười tươi và nói:Tịnh Khuê-Bà chăm sóc tui cả đời luôn đi.Thích quá à!Tam Trà-Lo ăn đi,hết hôm nay thôi đấy!Cho dù cậu không nói lời chúc sức khoẻ nào nhưng Tịnh Khuê cứ nói là cậu cứ làm.Miễn nó tốt cho hắn thì cậu mới vui vẻ,yên tâm.Ở một diễn biến khác:A Kim-Sắp vào năm học rồi.Phải dùng cách này để con mồi sập bẫy nhưng nó cũng khá rủi ro.Được ăn cả,ngã về không.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com