Box Conan Fan Fiction
-oOo-
Thưa các bạn đang...đọc fic. Tôi là Kaito Kuroba. ( Ai đọc MK thì chắc chắn sẽ biết ) Hôm nay, tôi sẽ cho các bạn thấy một ngày của tôi là như thế nào...
Sáng sớm thức dậy
Thể dục thể thao
Da dẻ hồng hào
Phấn khởi tuôn trào
Đi vào nhà bếp
Vâng, giờ thì chắc các bạn đoán được tôi sẽ làm cái gì tiếp theo.Đó là....ăn sáng. Vâng, tôi phải ăn sáng nếu không thì sẽ không có sức né đường chổi của phù thủy Aoko.
Sau đó tôi đi đến trường. Dừng lại ở café Poirot để mua nước. Đến trường, tôi đi vào lớp. Chuẩn bị bom khói,... cho vài tiết mục . Tiết đầu tiên luôn là tiết Toán. Tranh thủ lúc cô giáo đang viết bài tôi hớp một ngụm nước. Sau tiết đầu tiên, tiết hai,tiết ba...vẫn cứ ý như vậy.Cho đến giờ ăn trưa..._ Kaito ! tớ có món này ngon lắm ! Cậu muốn ăn không ?- Aoko hỏi, giọng ngọt như mía lùi.
Tôi háo hức :
_ Đâu ? Đâu !!!Aoko gắp trong hộp cơm ra một miếng gì đó màu cam. Chấm vào nước tường và đút vào miệng tôi.Một mùi vị rất quen thuộc.Tôi lắp bắp:
_ Có phải nó là...
_ Đúng rồi ! Là CÁ! ! - Aoko đáp
Thế là tôi liền xin phép cô về sớm và chạy một mạch về nhà và ói ra hết. Chiều tói hôm đó, tôi chẳng ăn được gì ( trừ cháo lươn mà mẹ cho vị cúp học )
Chết ! Nãy giờ tôi lấn sân mẹ tôi. Bả tới kìa !
Tạm biệt ! VÈO!
Đay là oneshort đầu tay nên mong các bác chém nhẹ tay thôi.
Thưa các bạn đang...đọc fic. Tôi là Kaito Kuroba. ( Ai đọc MK thì chắc chắn sẽ biết ) Hôm nay, tôi sẽ cho các bạn thấy một ngày của tôi là như thế nào...
Sáng sớm thức dậy
Thể dục thể thao
Da dẻ hồng hào
Phấn khởi tuôn trào
Đi vào nhà bếp
Vâng, giờ thì chắc các bạn đoán được tôi sẽ làm cái gì tiếp theo.Đó là....ăn sáng. Vâng, tôi phải ăn sáng nếu không thì sẽ không có sức né đường chổi của phù thủy Aoko.
Sau đó tôi đi đến trường. Dừng lại ở café Poirot để mua nước. Đến trường, tôi đi vào lớp. Chuẩn bị bom khói,... cho vài tiết mục . Tiết đầu tiên luôn là tiết Toán. Tranh thủ lúc cô giáo đang viết bài tôi hớp một ngụm nước. Sau tiết đầu tiên, tiết hai,tiết ba...vẫn cứ ý như vậy.Cho đến giờ ăn trưa..._ Kaito ! tớ có món này ngon lắm ! Cậu muốn ăn không ?- Aoko hỏi, giọng ngọt như mía lùi.
Tôi háo hức :
_ Đâu ? Đâu !!!Aoko gắp trong hộp cơm ra một miếng gì đó màu cam. Chấm vào nước tường và đút vào miệng tôi.Một mùi vị rất quen thuộc.Tôi lắp bắp:
_ Có phải nó là...
_ Đúng rồi ! Là CÁ! ! - Aoko đáp
Thế là tôi liền xin phép cô về sớm và chạy một mạch về nhà và ói ra hết. Chiều tói hôm đó, tôi chẳng ăn được gì ( trừ cháo lươn mà mẹ cho vị cúp học )
Chết ! Nãy giờ tôi lấn sân mẹ tôi. Bả tới kìa !
Tạm biệt ! VÈO!
Đay là oneshort đầu tay nên mong các bác chém nhẹ tay thôi.
~END~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com