[BounPrem/WinTeam] Thị Trấn Cổ Tích
Nàng tiên cá (1)
"Anh chắc chắn là cái tên tạo nghiệp!!! Lần nào xuyên vào truyện cũng hốt nhân vật vừa xui vừa thúi!!" #Thôi rồi!! Lại phải chế kịch bản cho anh bạch tuột và em hoàng tử!!!Vào một buổi sáng đẹp trời, ngay tại một bờ biển xinh đẹp. Mặt biển óng ánh một màu nắng lung linh, và...có đôi trai trai đứng chống nạnh chửi rủa nhau. "Anh chính là đồ nam phản diện!!!""Nè nè nè vậy ai đang đóng cái vai hoàng tử chết đuối vậy ta?!! Có tin anh đây sẽ thả mày xuống lòng đại dương này hay không?" "Hứ, ít nhất anh cũng phải vào chỗ của nàng tiên cá chứ. Em lại phải ngồi sáng tác kịch bản cho hai đứa à?""Chứ còn ai?!! Nè nha mày là người đã kéo anh đây vào vụ này đó!!!"Còn ai trồng khoai đất này, Boun với Prem lại có một du ngoạn tới một thế giới khác nữa. Kể ra cũng dài, hai người lần này chưa kịp làm gì đã chắc nịch đây là truyện nàng tiên cá. Cũng nhờ vào việc Boun có mấy cái tua bạch tuột lổm nhổm dưới thân, thề là cuộc đời hắn ghét nhất chính là những thứ nhơ nhớp nhầy nhầy. Hắn đã phải mất gần nửa ngày mới dần tiếp nhận sự thật tàn khốc này, Prem ở cạnh hắn luôn miệng khịa hắn. Ác độc chính là Prem xuyên vào làm tên hoàng tử chết đuối đéo biết bơi, thế là sung sướng rồi!!! "Khoan!!! Chẳng phải trong truyện bà bạch tuột này có phép thuật à? Anh đây niệm chú mất cái tua này là ok rồi. Haha." Nói là làm Boun búng tay một cái, đống tua bạch tuột màu tím lầy lội dần biến mất để lại cặp dò dài ngoằn. Prem đứng một bên trợn mắt khinh khỉnh, thật là ông trời chẳng có mặt chỉ có mặt. Boun như có lại sự sống đi vòng quanh cậu, đôi môi rù quyến kề sát vào vành tai trắng hồng:"Có câu nụ cười phía sau to hơn phía trước đó nha. Hố hố hố." Prem dậm chân quay lại đưa hai tay bóp cổ hắn lắc mạnh như lắc lật đật, ánh mắt đanh lại cực kì hung ác:"Anh nói lại xem, nói lại xem!!! Anh có tin em sẽ lấy cây đinh ba tiễn anh về vườn không hả!!!" Boun giơ hai tay đầu hàng,"Tha...tha ôi muốn thành hươu cao cổ luôn."Cậu nhăn mũi giơ ngón f**k với hắn, cái thứ đẹp trai mà không có duyên. Miệng lưỡi không xương, nhiều đường lắt léo!!! Vậy mà lúc ở truyện Bạch Tuyết nói chuyện thâm tình lắm cơ. Cậu nhất định rất thần kinh mới thích hắn, dẹp dẹp dẹp không tỏ tình đâu. "Mà em không biết cảnh nào bạch tuột với hoàng tử đứng chung hết anh ơi." Boun ngồi trên một mỏm đá chống cằm nghĩ ngợi,"Chỉ có cảnh cuối thôi, chẳng lẽ chúng ta tốt số tới mức vừa xuyên vào là ngay trận cuối?" "Bậy! Không thể nào đâu. Không lẽ bắt tụi mình dựng phim tiếp?"Boun nhìn cậu nhún vai, cho dù có xuyên vào đầu hay cuối thì cốt truyện trước sau cũng đảo lộn hết cả. Hắn nhảy xuống ôm vai Prem nhẹ nhàng trả lời:"Kệ đi, chỉ cần cho anh mày cái kết bình thường hơn chữ thường là được." "Mắc ói, anh là nguyên nhân khiến cho nàng tiên cá mất mẹ cái đuôi đó." Prem khoanh tay trước ngực sẵn tiện lấy chân đạp hắn, Boun nhanh nhẹn né ra nhếch miệng cười khẩy. Cả hai, kẻ đùa người giỡn trên bãi cát trắng, đến khi hoàng hôn hiện lên một màu đỏ rực như ánh lửa thì họ mới dừng lại. Boun nằm dài người ra trên cát yên lặng ngắm hoàng hôn trên biển, khung cảnh bình yên lắm nếu không có mấy âm thanh tạp nham xen lẫn vào. Ba bốn người đàn ông như vắt giò lên cổ mà chạy khắp nơi gọi lớn tên của Prem, hắn khẽ động chân khều cậu. Mà cậu lúc này cũng đang thả hồn trên mây, đôi tay che hết nửa mặt chả biết ngủ hay chưa. Tiếng gọi càng lúc càng gần, Boun ngại phiền phức bực mình quay sang đạp Prem một phát thật mạnh. Cậu khẽ la lên rồi xoay người điệu nghệ đè lên Boun:"Anh từ lúc nào mà nhiều chuyện thế? Hừ, tìm một hồi cũng tìm đến đây thôi mà." Boun làm gì còn để tâm những người kia, cái hắn để ý là Prem đang dùng cân nặng đè thân già hắn. Hai mắt trợn trắng như bất lực để cậu làm càn, nhưng hắn không phản đối còn chiều theo cậu:"Ờ vậy đi, thế anh đây quất một giấc. Haizz trời đẹp thế này không có rượu tiếc chết." "Tiếc thật, biết thế đem luôn mấy thùng rượu trong bộ Bạch Tuyết sang đây."Prem ngả người sang một bên, ai ngờ chưa kịp nhích một cái đã nghe mấy giọng la thất thanh như phụ nữ đang ghen. "HOÀNG TỬ NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ ĐẤY!!!" Prem ngước đầu lên hai tay vô thức che mặt Boun, cậu cười nhạt: "Lần đầu tiên thấy trai ôm nhau sao cưng?"--------------
Giữ lời vs mấy cô nào muốn PremBoun nha. Mà theo cô Hạ thấy thì đây giống dạng công chiều thụ, thụ muốn sao cx được. Muốn đè thì cho đè :)))
Giữ lời vs mấy cô nào muốn PremBoun nha. Mà theo cô Hạ thấy thì đây giống dạng công chiều thụ, thụ muốn sao cx được. Muốn đè thì cho đè :)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com