TruyenHHH.com

Boss Lao Ba Ngai Dang Chay

Lục Diệp thật sự làm bộ ở trên mông Bánh bao nhỏ vỗ vài cái, nhưng cô thật sự không dám dùng sức, dù sao chính cô cũng có chút luyến tiếc.

Bánh bao nhỏ cũng rất hạnh phúc, lập tức lại tới gần Lục Diệp, phải dựa gần kề khuôn mặt Lục Diệp.

Vừa mới hôn lên đi, cái loại cảm giác này, giống như rất tốt...... Hắc hắc.

Nhưng mà khi miệng cậu đang muốn tới sát mặt Lục Diệp, cậu lại bỗng nhiên bị Chiến Vân Kì 'xách' lên.

Chiến Vân Kì nói: "Hữu Hữu, cha con muốn tới."

Nói ngoại ý, không cần tiếp tục ở tại chỗ này làm bóng đèn!

Nhưng Bánh bao nhỏ vừa mới hôn Lục Diệp, hiện tại làm sao nguyện ý rời đi? Cậu mặc kệ! Cậu chính là muốn ở tại chỗ này, chẳng sợ gây trở ngại đến ba ba mình kia cũng không quan trọng lắm.

Bánh bao nhỏ dùng hết quyền lợi giãy dụa, nhưng thủy chung không thể thoát khỏi ma chưởng Chiến Vân Kì.

May mắn Lục Diệp đem Bánh bao nhỏ đoạt trở về, làm cho cậu ngồi ở trên đùi của mình.

"Thím hai, Hữu Hữu còn không có ăn cơm đâu!"

Chiến Vân Kì làm bộ vừa muốn đem Bánh bao nhỏ ôm lấy đến.

Lục Diệp đè xuống anh, nói: "Anh đi lấy cơm, tôi đến đút Bánh bao nhỏ ăn được." Tuy rằng cô thực ghét bỏ nước miếng Bánh bao nhỏ, nhưng ngay lúc Bánh bao nhỏ vừa mới chạm đến hai má mình. Cái cảm giác đau lòng, cái cảm giác thương tiếc này...... Từ trên người một cái đứa nhỏ cảm giác được này đó, đối với Lục Diệp mà nói, thật sự là một cảm giác thực đặc biệt.

Ngay tại một khoảng khắc đó, cô có thể cảm giác được Bánh bao nhỏ không khác gì con của mình.

Cái loại cảm giác thân tình cùng tình thương của mẹ ở trong đáy lòng Lục Diệp nảy sinh, làm cho cô vô cùng ấm áp.

Cô bỗng nhiên còn có điểm luyến tiếc Bánh bao nhỏ rời đi.

Rất nhanh, Chiến Đình Kiêu đến đây. Sau khi anh đến đây, cũng không có ý muốn đuổi Bánh bao nhỏ, ngược lại đi đến trước mặt Chiến Vân Kì, giống như Chiến Vân Kì mới là dư thừa.

"Chú hai, cháu......"

"Không có việc gì để nói, cháu có thể đi trước."

"Chú hai, cháu ở tại chỗ này còn có thể hỗ trợ."

"Không có gì cần cháu hỗ trợ cả."

Chiến Vân Kì có chút hóa đá.

Dựa vào, hiện tại anh biến thành cái bóng đèn à, thành cái người dư thừa rồi sao!

Chiến Vân Kì đi vài bước rồi quay đầu lại, quả nhiên, anh đi rồi, ba người kia giống như là người một nhà hoà thuận vui vẻ. Nhìn đến khung cảnh ấm áp như vậy, Chiến Vân Kì không khỏi càng tổn thương.

Ô ô ô, anh cư nhiên là một người dư thừa.

Nhưng mà lúc này, Chiến Đình Kiêu cầm một ít đồ ăn lại đây, tự mình đặt ở trước mặt Lục Diệp.

Lục Diệp tự nhiên cũng không khách khí, cúi đầu đang chuẩn bị ăn, bỗng nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy ánh mắt Chiến Đình Kiêu vẫn dừng ở trên gương mặt cô.

Bị ngài ấy nhìn như vậy, Lục Diệp nhất thời có chút ngượng ngùng.

"Ngài nhìn tôi...... làm gì?"

Tầm mắt của anh liền như giống cảm giác khi Bánh bao nhỏ đụng vào cô, thế nhưng làm cho trong lòng cô ở trong nháy mắt hóa thành mềm mại.

Chiến Đình Kiêu là Đại Boss như thế, cũng sẽ quan tâm trên mặt mình vết thưởng cực kỳ nhỏ bé sao?

Lúc này, Chiến Đình Kiêu thanh âm đều cực kỳ mềm mại, anh nhìn vết thương trên gương mặt Lục Diệp, không nhịn hỏi: "Đau sao?"

Lục Diệp lắc đầu: "Đã muốn không đau, hơn nữa...... người kia nhất định sẽ so với tôi còn muốn đau!"

Hừ, cô mới không có dễ dàng buông tha Lục Lăng Tuyết như vậy!

Đồng thời, cô cũng không hi vọng chuyện này Chiến Đình Kiêu sẽ tham gia.

Lục Diệp cơ hồ đều nhanh quên "mục đích tiếp cận mình" của Chiến Đình Kiêu, sau khi rượu đủ cơm ăn no, cô liền tiếp tục khởi công đi.

Vừa mới trở lại đoàn phim, Lục Diệp liền phát hiện có điểm gì là lạ.

Một ít trang phục cùng đạo cụ mà cô mặc trước đó chẳng biết tại sao bị người cắt nát, hơn nữa lúc này, cũng không có chuyên viên trang điểm nguyện ý cho cô bổ trang.

Tiếp theo tràng diễn trong phòng, Lục Diệp như vậy liền có vẻ càng thêm đơn bạc.

"Diệp Tử a, em không phải không quần áo mặc chứ?" Lục Lăng Tuyết thong thả ung dung theo trước mặt cô đi qua, đắc ý nói: "Không sao cả, muốn hay không tôi cho em mượn? Bất quá nga, tôi đây chỉ có quần áo nữ phụ, em phải mặc cũng là quần áo nữ chính, em hẳn là sẽ chướng mắt của tôi đi?"

Lục Diệp cười lạnh, nói: "Chị yên tâm đi, tôi căn bản là không cần hỏi mượn ngươi tá!"

Trong đoàn phim, trang phục ngay từ đầu cơ bản đều là an bài tốt, quần áo Lục Diệp bị cắt hư, tự nhiên cũng không thể có đồ thay thế. Hơn nữa cảnh này, phải mặc cái quần áo này.

Lục Diệp kiên trì mặc vào quần áo, vừa mới đứng ở phía trước ống kính, Trần đạo diễn sẽ không tự giác hỏi han: "Sao lại thế này?"

Lúc này mới một cái buổi sáng, quần áo hảo hảo mà như thế nào liền rách nát thế kia?

Trần đạo diễn thật sự không nghĩ ra.

"Đạo diễn, y phục của tôi hỏng rồi...... Không biết là ai làm cho đâu." Lục Diệp như có điều suy nghĩ nhìn Lục Lăng Tuyết, rồi sau đó cúi đầu nói: "Đạo diễn, nơi này trong phòng, chắc phải có máy giám sát, không bằng chúng ta đi kiểm tra máy giám sát nhìn xem. Cũng đừng đến lúc đó trong đoàn phim có con chuột, lại cắn hư quần áo người khác cũng không dễ làm......"

Trần đạo diễn đang muốn đáp ứng, Lục Lăng Tuyết lập tức đứng dậy.

"Không được Trần đạo diễn, rõ ràng chính là Lục Diệp chính mình không cẩn thận, cũng không tôn trọng đồ trong đoàn phim, hiện tại sao có thể lao sư động chúng* trách người khác đâu?"

(*điều động nhiều người)

Lục Lăng Tuyết hành động, Trần đạo diễn cũng đã muốn nhìn thấu một chút manh mối. Hơn nữa phía trước nhiều chuyện tình như vậy, ông hiện tại đại khái cũng đã hiểu.

Trần đạo diễn tại đây gặp qua không ít nữ ngôi sao, tự nhiên cũng biết Lục Lăng Tuyết rốt cuộc vì cái gì phải làm như vậy.

Nói trắng ra, còn không chính là bởi vì ghen tị?

Ông thở dài một hơi, đem Lục Lăng Tuyết kêu đi, thở dài một hơi thấm thía nói: "Lăng Tuyết, cô nên biết, tôi đây nếu không thiếu Giang tiên sinh một cái nhân tình, tôi sẽ không theo giải trí Thịnh Diệp hợp tác, cô đây biết chưa? Tuy rằng tôi thiếu nhân tình, nhưng không có nghĩa là cô có thể vô pháp vô thiên, cô nếu tiếp tục lại ở trong này nháo đi xuống nữa, cô liền đi khỏi đây đi, về phần Giang tiên sinh, tôi đến lúc đó đổi khác phương thức trả lại cho hắn tốt lắm."

"Đừng a đạo diễn, ngài tại sao có thể như vậy đâu?"

Trần đạo diễn sắc mặt nhất thời khó coi cực kỳ.

Rốt cuộc là ai như vậy a?

Ông có thể dung túng Lục Lăng Tuyết đến bây giờ, đã muốn cơ hồ sắp là cực hạn! Nếu sớm biết rằng Lục Lăng Tuyết là một phụ nữ phiền toái như vậy, ông căn bản là sẽ không để cho cô ta đợi ở trong đoàn phim!

Hiện tại cô ta cư nhiên còn dám có ý quay đầu hỏi mình 'tại sao có thể như vậy'?

Trần đạo diễn đều nhanh tức chết rồi.

Nhưng Lục Lăng Tuyết giống như căn bản là xem không hiểu bộ dáng Trần đạo diễn, lập tức nói: "Trần đạo diễn, ngài nên sẽ không thật ngủ với Lục Diệp đi? Nói cách khác, ngài sao có thể tin tưởng lời của cô ta như vậy, bảo vệ cô ta như vậy đâu? Ngài đừng nói tôi nhằm vào cô ta, cô ta cũng có nhằm vào tôi có được không."

"Đây còn không phải là do cô trước!" Trần đạo diễn sắc mặt đỏ bừng cực kỳ: "Chính cô hảo hảo nhìn xem, Lục Diệp rốt cuộc là người của ai, tôi một phen tuổi còn ngủ với cái cô gái nhỏ! Lục Lăng Tuyết tôi cho cô biết, tôi chịu không được cô, bây giờ nữ số 2 cũng không nghĩ muốn cho cô diễn."

Trần đạo diễn nổi giận đến như vậy, Lục Lăng Tuyết lập tức liền ý thức được không thích hợp, cô lúc này kéo lại Trần đạo diễn, liều mạng nhận lỗi.

Mà hai người trong lúc đó nói chuyện đều bị Lục Diệp nghe được nhất thanh nhị sở*.

(*rõ ràng)

Cô không thể không cảm thấy được, Lục Lăng Tuyết thật là ngu ngốc!

Chính là......

Phía trước cô nghe được Trần đạo diễn nói, tổng cảm thấy được giống như đối với nhân vật mình diễn có chút không tình nguyện thì phải.

Chẳng lẽ cô không phải dựa vào biểu hiện của mình, mới nhận được đến nhân vật này sao?

Lục Diệp không khỏi có chút lo âu.

Có lẽ bởi vì giáo huấn qua Lục Lăng Tuyết, vì thế lúc sau quay chụp cực kỳ thuận lợi. Trần đạo diễn không có tính truy cứu chuyện quần áo Lục Diệp, dù sao chuyện này chỉ cần ông hướng báo cáo Chiến Đình Kiêu, Chiến Đình Kiêu sẽ lập tức đưa tới một xe trang phục tài trợ.

Tuy rằng vài lần quay chụp Lục Diệp đều là một cái liền qua, nhưng là càng về sau, cô lại càng có chút bất an.

Hơn nữa, nam chính của《 Lạc Tuyết khuynh thành 》cũng sắp đến rồi!

====ĐỌC CHƯƠNG MỚI NHẤT TRÊN APP MÊ ĐỌC TRUYỆN===

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com