Bonbin My Memory
[ Hyuk ]
Hôm nay sinh nhật anh, em đã mặc đồ thật đẹp, mua một cái bánh.... Hihi chắc là anh cũng thích lắm phải không ?
Sáng nay em tự mình nấu ăn đấy, em bỏ nước mắm vào để nấu, như anh vậy... vị mặn làm em nhớ tới anh. Hồi trước em chê mãi, giờ ăn hoài thấy ngon lắm.
Em có uống một chút rượu, một chút thôi chắc không sao, người ta nói như vậy thì sẽ có can đảm để đối diện với sự thật rằng anh đã mất, nhưng em uống để đối diện với chính em, để có thể mạnh mẽ hơn trên con đường này... con đường không còn thấy nụ cười của anh nữa....
Hôm nay ngày đại Hàn, cũng là ngày tuyết rơi nhiều nhất, thấy chiếc ô của anh vẫn đang để đấy. Lòng em đau lắm. Em nhớ những ngày anh mắng em hay quên mang ô ra ngoài, em nhớ anh....
Anh này ! Jaewon bảo rằng ước muốn cuối cùng của anh là được nhìn thấy nhóm mình được nhiều người biết đến, cho dù không có anh thì mọi người phải thật mạnh mẽ. Nhóm của mình làm tốt lắm, cũng đạt được nhiều giải thưởng. Nực cười là sau sự ra đi của anh, nhóm lại được chú ý nhiều hơn , mọi người thương chúng em mất anh, mọi người thương anh mất đi tương lai đẹp đẽ.
Anh ơi ! Em không khóc vì em nghĩ anh sẽ luôn bên cạnh em, vì em nghĩ một ngày nào đó chúng ta lại sẽ gặp nhau... anh nói anh yêu em... em cũng vậy... em cũng yêu anh nhiều lắm
Hanbinie của em ! Hôm nay đọc tin tức thì thấy một thực tập sinh công ty khác cũng bị tai nạn ... em ấy khá giống anh... lại làm em nhớ tới ngày hôm đó...
Hanbinie của em ! Em thực sự... thực sự rất nhớ anh
Hôm nay sinh nhật anh, em đã mặc đồ thật đẹp, mua một cái bánh.... Hihi chắc là anh cũng thích lắm phải không ?
Sáng nay em tự mình nấu ăn đấy, em bỏ nước mắm vào để nấu, như anh vậy... vị mặn làm em nhớ tới anh. Hồi trước em chê mãi, giờ ăn hoài thấy ngon lắm.
Em có uống một chút rượu, một chút thôi chắc không sao, người ta nói như vậy thì sẽ có can đảm để đối diện với sự thật rằng anh đã mất, nhưng em uống để đối diện với chính em, để có thể mạnh mẽ hơn trên con đường này... con đường không còn thấy nụ cười của anh nữa....
Hôm nay ngày đại Hàn, cũng là ngày tuyết rơi nhiều nhất, thấy chiếc ô của anh vẫn đang để đấy. Lòng em đau lắm. Em nhớ những ngày anh mắng em hay quên mang ô ra ngoài, em nhớ anh....
Anh này ! Jaewon bảo rằng ước muốn cuối cùng của anh là được nhìn thấy nhóm mình được nhiều người biết đến, cho dù không có anh thì mọi người phải thật mạnh mẽ. Nhóm của mình làm tốt lắm, cũng đạt được nhiều giải thưởng. Nực cười là sau sự ra đi của anh, nhóm lại được chú ý nhiều hơn , mọi người thương chúng em mất anh, mọi người thương anh mất đi tương lai đẹp đẽ.
Anh ơi ! Em không khóc vì em nghĩ anh sẽ luôn bên cạnh em, vì em nghĩ một ngày nào đó chúng ta lại sẽ gặp nhau... anh nói anh yêu em... em cũng vậy... em cũng yêu anh nhiều lắm
Hanbinie của em ! Hôm nay đọc tin tức thì thấy một thực tập sinh công ty khác cũng bị tai nạn ... em ấy khá giống anh... lại làm em nhớ tới ngày hôm đó...
Hanbinie của em ! Em thực sự... thực sự rất nhớ anh
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com