TruyenHHH.com

(Boboiboy )Kế Hoạch Chuồn Êm Nhưng Kết Cục Chẳng Êm

Chương 6: Hồi Ức Của Solar

Kanedy616


Trong căn phòng vắng lặng, chỉ có tiếng tích tắc của đồng hồ vang vọng. Bên ngoài cửa sổ, bầu trời đêm vẫn đen kịt, lạnh lẽo như chính tâm trạng của Solar. Anh ngồi lặng thinh trên chiếc ghế sofa , đôi mắt trống rỗng dán vào khoảng không vô định. Hơn hai giờ sáng, nhưng anh cũng chả ngủ được , chỉ còn lại những suy nghĩ miên man. Đôi chân anh kéo lên, cuộn tròn lại như muốn tự bao bọc mình khỏi cái lạnh lẽo trong lòng.

Cả căn nhà chìm trong bóng tối, ngoại trừ ánh sáng yếu ớt từ đèn đường bên ngoài hắt vào. Không có tiếng động, không có hơi ấm - chỉ có nỗi cô đơn và trống rỗng quẩn quanh. Solar thở dài, đôi mắt từ từ nhắm lại. Hình ảnh của Thorn , gương mặt ngây thơ và ánh mắt trong trẻo, bất giác hiện lên trong tâm trí anh.

Lần đầu tiên Solar gặp Thorn , mọi thứ tưởng chừng đơn giản. Một buổi xem mắt mà cả hai đều bị ép buộc tham gia. Solar lúc ấy không hề muốn đến. Anh cảm thấy bản thân không cần phải lao vào những cuộc gặp mặt gượng gạo này. Thế nhưng, khi ánh mắt anh chạm vào Thorn , một điều gì đó đã thay đổi. Có lẽ là cái cách mà Thorn cười, nụ cười ấy sáng ngời nhưng lại mang theo một chút buồn bã không dễ nhận ra.

Thorn bước vào quán cà phê, đôi mắt cậu lướt qua căn phòng trước khi chạm đến Solar. "Thật kỳ lạ, tại sao chỉ một cái nhìn thoáng qua lại có thể khiến trái tim con người rung động đến vậy?".

Solar không nói gì nhiều. Đôi mắt của anh lặng lẽ quan sát, lắng nghe Thorn thẳng thắn: "Tôi đã có người yêu rồi. Xin lỗi vì đã đến, nhưng tôi không muốn lừa dối ai cả."

Những lời nói ấy khiến tim anh khẽ thắt lại. Nhưng nhìn nụ cười ngây thơ của cậu, Solar không thể giận, cũng không thể trách. Tình yêu của anh, vừa chớm nở, đã bị dập tắt trước khi có cơ hội bùng cháy. Thay vì giành giật, Solar chọn cách im lặng. Anh biết, nếu người kia mang lại hạnh phúc cho Thorn thì chẳng có lý do gì để anh phải xen vào.

"Có những tình yêu không phải để sở hữu, mà là để hy sinh và chúc phúc."

Ngày qua ngày, Solar vẫn âm thầm đứng bên lề cuộc sống của Thorn quan sát từ xa, chúc phúc cho cậu. Anh chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cậu là đủ. Chỉ cần biết rằng Thorn đang hạnh phúc, anh cũng thấy an lòng.

Nhưng rồi một ngày nọ, tất cả thay đổi. Khi Thorn chạy đến trước cửa nhà anh, khuôn mặt đẫm nước mắt, trái tim Solar như bị ai đó siết chặt. Cậu khóc, nghẹn ngào kể lại rằng người kia đã bỏ cậu mà đi. Solar không biết nên vui hay nên buồn. Anh lặng lẽ ôm Thorn vào lòng, bàn tay anh run rẩy vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu. Lần đầu tiên, anh cảm nhận rõ ràng nỗi đau đớn trong tình yêu, không phải cho bản thân mình, mà cho người anh yêu.

"Yêu là chấp nhận đau khổ. Nhưng liệu có ai đủ dũng cảm để từ bỏ khi đã chìm đắm quá sâu?"

Những ngày sau đó, Solar luôn ở bên cạnh Thorn Cậu trở nên yếu đuối và mất niềm tin vào mọi thứ, còn Solar thì âm thầm che chở, an ủi, cố gắng mang lại cho cậu sự bình yên. Nhưng càng ở gần cậu, trái tim Solar càng trở nên đau đớn. Anh biết rằng mình không nên tiếp tục, nhưng tình yêu đã buộc anh ở lại.

"Làm sao có thể rời xa khi người mình yêu cần mình nhất? Làm sao có thể dứt bỏ khi tình yêu vẫn còn cháy âm ỉ?"

Solar cảm nhận rõ từng giây phút bên cạnh Thorn từng cái chạm nhẹ lên làn da, từng ánh mắt đau buồn của cậu. Anh muốn từ bỏ, muốn chấm dứt cảm giác này, nhưng mỗi lần nhìn thấy nụ cười, nhìn thấy ánh mắt ấy, anh lại không thể. Dù biết rằng anh sẽ chẳng bao giờ có được tình yêu của Thorn nhưng chỉ cần cậu cần anh, Solar sẵn sàng hy sinh tất cả.

Solar mở mắt, thoát khỏi dòng ký ức đau thương. Căn nhà vẫn tối tăm và lạnh lẽo. Anh khẽ nhắm mắt lại, một tiếng thở dài thoát ra từ đôi môi khô khốc. Những ký ức ấy, dù anh có cố gắng quên đi bao nhiêu lần, chúng vẫn cứ quay lại, dày vò anh mỗi khi đêm về.

"Có những người sinh ra để yêu, nhưng lại không sinh ra để có được người mình yêu."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com