TruyenHHH.com

Boboiboy Fanfiction Vu Tru Song Song

Một ngày bình thường như bao ngày khác đối với Boboiboy và những người bạn của mình.Làm nhiệm vụ và luyện tập là những gì họ cần làm bây giờ vì sau tiếng vang đánh bại Thuyền trưởng Vargoba,Boboiboy không ít nhiều biến thành mục tiêu tấn công của bao kẻ xấu người ngoài hành tinh khác đang có ý định chiếm đoạt Quả cầu Năng lượng.Vì vậy,cậu phải chuẩn bị tinh thần cho mọi trường hợp xảy ra,đặc biệt,sau khi nơi cu trú của TAPOPS bị lộ và hiện tại cậu phải tạm thời cư trú dưới sự bảo vệ của TEMPUR-A...

"Không thể tin nổi được rằng Đô đốc Tarung lại cho chúng ta về thăm Trái Đất đấy."

"Ừ,nhưng cơ bản chúng ta đã đạt thành tích một cách xuất sắc và TAPOPS tạm thời an toàn dưới sự bảo vệ của TEMPUR-A nên tớ nghĩ cũng đúng.." Boboiboy vừa thu gọn đồ đạc của mình vào một chiếc balo,vừa nói chuyện với Gopal đang nằm trên giường.

"Tớ sẽ ôm hôn đất mẹ Thiên nhiên khi trở về Trái đất mất ! Tớ nhớ nhà quá ! Tớ nhớ cả cốc Cacoa của ông Tok Aba..." Gopal vùng vẫy trên giường như một con sâu

"Cậu chỉ thế là nhanh...Yên tâm,mai là chúng ta được gặp lại người thân của mình rồi.." Boboiboy mỉm cười thở dài trước sự ngốc nghếch của Gopal

Bọn họ có một khoảng im lặng khá lâu,rồi bỗng nhiên,Boboiboy cất tiếng:

"Nè,Gopal.."

"Hửm ?"

"Cậu nghĩ gì về...một thế giới khác ?"

"Ý cậu là sao hả,Boboiboy ?"

"Không,ý tớ là...Cậu sẽ nghĩ như thế nào...nếu một ngày nào đó...cậu bị lạc ở một dòng không gian khác...Một chiều không gian mà có tất cả mọi thứ,giống y như cậu,từ ngoại hình đến sức mạnh..nhưng nó khác ở một số điểm nào đó ?"

"Nè,Boboiboy.."

"Cậu nghĩ gì về c-Hể ?"

"Cậu nhìn mặt tớ giống như tớ quan tâm không ?" Gopal nhìn Boboiboy với bộ mặt thảnh thơi,ngái ngủ,khiến cho cậu nhóc kia có chút khó chịu nhưng cũng buồn cười phần nào.

"Thôi...Đi ngủ đi.Cũng muộn lắm rồi." Gopal ngáp to rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ

"Ừ...chúc ngủ ngon."

Boboiboy tắt điện và mọi thứ chìm vào màn đêm huyền diệu của bầu trời vũ trụ rộng lớn.Những ngôi sao sáng trên bầu trời như đan xen vào nhau giữa màu tím dương lung linh của không gian.Một ngôi sao băng ngọt ngào bay ngang bầu trời,và tỏa sáng rực rỡ nơi Boboiboy đang đánh giấc nồng bây giờ.Thật đẹp, như nữ thiên thần ghé xuống nơi đây,khẽ thì thầm vào tai cậu câu nói du dương ma mị,đi vào lòng người...

Nè...

Nếu bạn lạc vào một chiều không gian khác...

Bạn phải đối đầu với những thứ mình chưa bao giờ nghĩ đến..

Như bản thân bạn...

Thì bạn sẽ làm gì...?

Chiến đấu...

hay Khoan dung......?

Lựa chọn tùy thuộc vào bạn...

Và để lại một tia sáng hi vọng lên cọng tóc màu trắng của cậu nhóc 14 tuổi kia,bay đi...

Mọi thứ lặng lẽ như ngừng trôi,nhưng thật bí ẩn,cho một cuộc hành trình gian nan về sau của cậu...

.

.

.

.

.

...............................................................................................................................

Tại ở một dải ngân hà khác..song song với dải ngân hà của chúng ta.

"Bắt lấy hết Quả cầu năng lượng !!!! Bắt sạch chúng !!!!!"

"Đừng để Loài người lấy được quả cầu năng lượng ! Hãy chiến đấu đến tận cùng !!!!"

Một trận chiến xảy ra ở một thế giới khác,khi Con người và Người ngoài hành tinh đã là kẻ thù của nhau bởi các Quả cầu năng lượng.Một vũ trụ khi Con người trở nên tàn bạo,vô tâm,với lòng tham vô đáy,con người giao chiến với Người ngoài hành tinh với mục đích thâu tóm vũ trụ.Họ sử dụng những Quả cầu Năng lượng để làm những mục đích hèn hạ,sử dụng hết năng lượng của họ với mục đích bản thân.

Trận chiến xảy ra,là do sự tàn bạo của Con người gây ra...

Hiện tại bây giờ,tất cả mọi chủng tộc trên Vũ trụ đều được huy động với chức danh là Người bảo vệ Quả cầu năng lượng

..............................................................................................................................

"Ngươi thua rồi,tên Hải tặc kia ! Hãy giao nộp quả cầu Năng lượng đây !!"

"Con người khốn nạn,ta sẽ không bao giờ giao nộp.Cái thể loại như các ngươi chỉ nên ch-"

"Nói nhiều quá !"

Con người kia đã bắn vào tim tên Hải tặc đáng thương một phát đạn Ánh sáng,khiến cho hắn chết ngay tại chỗ.Người đấy đạp vào người hắn,hắn quay người lại vô thức như trái bóng,làm lộ tấm lưng đằng sau.Quả cầu năng lượng đã được hắn giấu ở đằng sau lưng,cho dù bị như thế nào,tên đấy vẫn bảo vệ Quả cầu Năng lượng an toàn.Anh dũng đấy,đồ cặn bã !

"Nut ! Hãy kiểm tra quả cầu năng lượng này xem nó còn sử dụng được không ! Tôi muốn nó vẫn còn an toàn." Một người chỉ huy ra lệnh

Con người kia chậm rãi bước đến chỗ Quả cầu năng lượng được thu hồi.Hiện tại bây giờ,có rất nhiều quả cầu năng lượng bị bắt vào trong cùng một thùng đựng,sau trận đánh hôm nay,họ lại thu hồi thêm một quả cầu năng lượng nữa,chỉ còn chút nữa thôi,cứ đà thế này,Con người sẽ chiếm lấy vũ trụ..Nghĩ mà thấy sung sướng,con người kia nở nụ cười tự mãn,ngồi phịch xuống với dáng vẻ nhàn hạ

"Tóc dị hợp ! Ra đây mà đỡ hộ bọn tôi Đô đốc đi !"

"Sao các người không tự làm đi ? Tôi mệt quá rồi,tôi xứng đáng được nghỉ !" Và con người đó nằm xuống đánh một giấc

"Tên kiêu căng ! Chẳng lẽ tôi lại..."

"Kệ hắn đi,Fang.Thay vào đó ra giúp bọn tôi đi." Một cô gái nhỏ với hai cái bím tóc hai bên đi qua vỗ vai.

"Ít ra cũng phải kiểm tra các quả cầu năng lượng có đầy đủ không chứ !Sao quả cầu năng lượng nó lại to vậy?" Cô gái quấn xung quanh mình chiếc khăn hồng tím chỉ vào quả cầu năng lượng vừa thu hồi.

"Nó có phải vật bình thường đâu,than vãn làm gì Yaya ?"

"Còn hơn là một tên béo mập như anh lại một hit ngất luôn !"

"Nói nữa là tao biến mày thành đồ ăn đấy !!!"

"Haizzz...Tôi đang cố ngủ đấy !!!!!!!!"

"Báo cáo tình hình đi,Nut !"

"Quả cầu năng lượng vẫn an toàn ! Tính tận bây giờ chúng ta đã thu nhập thêm hơn 20 quả cầu năng lượng khác nhau"

"Tốt lắm,cứ thế mà phát huy nhé,cả đội !"

"Vâng,thưa chỉ huy !"

"Chỉ huy,chúng ta về được chưa ? Tôi đói rồi đấy !" Con người đánh giấc ngủ kia giờ đã tỉnh dậy

"Cũng phải đó,chỉ huy ! Đô đốc chắc hẳn đang chờ chúng ta !" Cuối cùng,mọi người quyết định trở về con thuyền của mình với quả cầu năng lượng vừa được thu hồi.Tuy nhiên,mọi thứ tưởng chừng như yên ổn cho đến khi...

"ĐỨNG LẠI,ADU DU ! TRẢ LẠI OCHOBOT ĐÂY !!!!" Con người kia chạy theo một hình bóng của tên Người ngoài hành tinh tên là Adu Du,và trên tay hắn là Quả cầu Năng lượng Ochobot.

"Ha..ha...Cố lên,Ochobot ! Cậu sắp được an toàn rồi ! Probe,tăng tốc đi !!"

"Đây quả là một ý tưởng tồi tệ,Thưa chủ nhân !"Probe vừa đi vừa càu nhàu

"Vô ích thôi....Adu Du....Ông sẽ bị cậu ta tóm lấy" Ochobot phờ phạc nói trong vòng tay của Adu Du

"Lightning Speed ! Trả lại Ochobot đây !"

"Không phải hôm nay ! Computer ! Bây giờ !"

"Vâng,thưa chủ nhân !" Một con tàu vũ trụ xuất hiện ngay ở tên đầu Adu Du,nhanh chóng đưa hắn ta lên và phóng đi mất trong vũ trụ,để lại vẻ tức giận một con người kia nhìn đang nhìn không gian bất tận.

"Adu Du...Hắn ta..."

"LŨ CÁC NGƯƠI CÒN ĐỨNG ĐẤY LÀM GÌ NỮA !?! MAU LÊN TÀU MÀ ĐUỔI THEO HẮN ĐI !!!"

Và rồi,con tàu của Con người kia chạy theo con tàu vũ trụ của Adu Du để dành lại Quả cầu năng lượng quý giá của chúng-Ochobot

"Ngươi chết với ta,Adu Du.." Con người kia làu bàu trong sự tức giận

.

.

.

.

.

.

.

.

"Ta không còn nhiều thời gian....Computer ! Từ vị trí này đến hành tinh gần nhất có đủ thực hiện Bước nhảy Không gian không ?" Adu Du lái con tàu đồng thời phải tính toán các con số.Con tàu của Adu Du đang bị hư hỏng nặng từ những lần tấn công từ con tàu vũ trụ của Con người kia.

"Thưa chủ nhân,chúng ta đủ khả năng thực hiện Bước nhảy không gian.Tuy nhiên,với tình trạng con tàu bây giờ,tôi e rằng Bước nhảy không gian sẽ tạo ra lỗi Dòng thời gian."

"Cứ thực hiện đi ! Còn hơn là rơi vào tay chúng ! Probe ! Giữ chặt Ochobot vào,chúng ta sẽ thực hiện Bước nhảy không gian !" Adu Du hét lớn

"Tôi thực sự nghĩ chúng ta nên đầu hàng.."

"Không được ! Nhiệm vụ của ta là bảo vệ các quả cầu năng lượng ! Ta phải bảo vệ Ochobot bằng mọi giá !!"

"Chủ nhân thật vĩ đại...Bắt đầu thôi,chủ nhân.Sẵn sàng chưa,Ochobot ?"

"Bắt đầu đi,Adu Du.Họ đang đến gần rồi đấy.' Ochobot nói to

"Bắt đầu rồi đây ! Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa................................"

Bùm !!!

Con tàu Không gian của Adu Du đã biến mất khỏi không gian,.Tàu vũ trụ của Con người kia ngừng lại,họ nghe thấy tiếng nổ ở đâu đó từ con tàu kia.

"Bọn ngốc ! Thực hiện Bước nhảy không gian với tình trạng đó chả khác gì tự sát..."

"Con tàu chúng khá hư hỏng rồi,nếu chúng có thực hiện,chắc chỉ ở trong phạm vi gần đ-"

"Thưa chỉ huy ! Dòng thời gian đang có vấn đề !"

"Đâu ? Cái gì ? Cánh cổng Thời gian ??" Đùa với ta à,Adu Du ?"

"Vậy tức là con tàu của Adu Du đã không còn ở dòng thời gian này..."

"Phải ! Nó đã ở dòng thời gian khác ! Và việc của chúng ta là phải tìm hắn bằng bất cứ giá nào !"

"Sẽ hơi bất lợi đấy,vì Ochobot đã bị đánh cắp..."

"Tôi không quan tâm ! Bằng mọi giá,tôi phải lấy lại được Ochobot !"

"Được rồi,tất cả mọi người,chuẩn bị tinh thần đi vì nhiệm vụ lần này sẽ vô cùng gian nan đấy ! Ta sẽ báo cáo cho Đô đốc Tarung về vụ việc này để có thêm thời gian.Giờ thì,tất cả mọi người giải tán.."

Con tàu của Loài người bắt đầu thực hiện Bước nhảy không gian để truy tìm tên trộm Quả cầu Năng lượng kia.Còn tàu của Adu Du,không ai biết rằng con tàu đó đã nhảy vào dòng thời gian nào nhưng đâu ai ngờ rằng,tàu vũ trụ của Adu Du đã trôi sang một dòng thời gian rất gần gũi với chúng ta..

Cụ thể,dòng thời gian của chúng ta...

-----------------------------------------------------o0o-------------------------------------------------------

Kết thúc Chương 1:Bước nhảy không gian







Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com