Bnha Chatfic Drop Quan The Be De 1 A
17:38
Robot 4 mắt: Thầy Aizawa đã đưa kinh phí cho chúng ta để phòng trường hợp cần mua thêm đồ nhưng tớ sợ nhiêu đây tiền không đủ để trả hết đống đồ này đâu.Với lại tớ cần thêm người đi cùng để phụ xách đồ.Takoyaki: Vậy để tớ đi chung với cậu.Quá khỉ: Tớ cũng muốn đi nữa.Robot 4 mắt: Ôi đa tạ!!!——o0o——
Thế là ba chàng trai của chúng ta nhanh chóng xách dép ra khỏi căn nhà mới và đi thẳng đến siêu thị để mua đồ cho bầy con háu đói. Nói thẳng ra thì việc đi mua đồ ăn chỉ là một phần của kế hoạch thôi, chứ đa phần là họ vào siêu thị là để tránh nóng."Được rồi, ở đây có tổng cộng 44 món đồ, chia ba ra là Shouji lấy 15 món đầu tiên, tớ lấy 15 món tiếp theo và Ojirou lấy số còn lại-", Iida dõng dạc nói.
"Shouji! Cậu có đang nghe tớ không vậy??"
Cậu bạn cao lớn không ngước mắt ra khỏi màn hình điện thoại mà biến một trong những cái xúc tu của cậu thành một cái miệng và nói:
"Tất nhiên rồi, lấy 15 cái đầu tiên chứ gì."
"Nhắn tin với bồ à?", Ojirou đứng bên cạnh ngước lên hỏi.
"Ừ. Cậu ấy nói ở lại trong ký túc xá chán quá nên muốn đến đây.", Shouji trả lời. "Còn có cả Jirou, Yaoyorozu, Hagakure với Aoyama đi cùng nữa."
"Kh- Khoan đã! Tớ không nghĩ-", chàng trai đeo kính lên tiếng nhưng nhanh chóng bị cắt ngang bởi người bạn với chiếc đuôi kia.
"Thêm người đi cũng không tệ. Càng đông càng vui!", nhìn chiếc đuôi đang vẫy qua vẫy lại cũng đủ để biết cậu vui như thế nào.
"Sao vậy Iida? Có gì không ổn à?", người con trai đeo mặt nạ cất tiếng hỏi.
"Không, chỉ là tớ có một chút linh cảm không lành nhưng không biết cụ thể nó là gì.", Iida lầm bầm, mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
Sau đó, cả ba liền chia nhau ra.
Về nhóm 5 người đi sau, khi họ vừa đặt chân vào trong siêu thị thì Tokoyami nhanh chóng tách nhóm để đi tìm người yêu trong khi đám còn lại thì đến chỗ của lớp trưởng của họ.
——o0o——
Private chat giữa Shouji (Anh iu bạch tuộc) và Tokoyami (Fumibabe)
Fumibabe: Mezo cậu đang ở chỗ nào vậy?
Anh iu bạch tuộc: Chỗ trái cây.
Đang mua táo cho cậu nè.
Fumibabe: Chời ơi iu bồ tui ghê.
Tới liền á.
——o0o——
Group chat Động 1-A
Ánh sáng bê đê của Đảng: [ảnh selfie với Iida ở phía sau đang chăm chú lựa đồ]
Không trọng lực: Cái gì?!?!!!
Cậu đang ở siêu thị hả @Aoyama Yuuga
Chúa tể của loài ếch: Sướng thế, gero.
Pin con ó bị đụt: Tớ tưởng chỉ có Iida, Shouji với Ojirou đi thôi chứ????
Sugar Daddy: Cậu đến lúc nào vậy Aoyama?
Ánh sáng bê đê của Đảng: Tớ đến được 5 phút rồi.
Mà mấy cậu biết vì sao hông?
Tại vì là mùa hè mà, nóng quá mà, tớ phải đến siêu thị hưởng ké cái mát chớ!
Axit Clohidric: Cả nhà có ai thấy Yaomomo đâu không vậy?
@Yaoyorozu Momo
Gấu moẹ: Sao vậy con?
Mẹ đang đi siêu thị với người yêu, có gì hông?
Băng keo: Đến cậu ấy cũng bỏ tụi mình mà đi rồi kìaaaa!!!!
——o0o——
Group chat riêng của Dekusquad
Deku: Hay bọn mình cũng vào siêu thị luôn đi @Todoroki Shouto @Uraraka Ochako @Asui Tsuyu
Ingenium: Sao các cậu không ở lại trong ký túc xá đi.
Ra đây làm chi cho mệt.
Froppy: Bọn tớ nóng lắm rồi đó Iida, gero.
Uravity: Cho bọn tớ đi theo với.
Shouto: Băng của tớ có giới hạn mà nhiều người muốn sử dụng nó quá nên tớ cần trốn đi một lát.
Ingenium: Thôi được.
Đến nơi nhớ báo tớ đó.
Deku: Yayyy cảm ơn cậu Iida.
——o0o——
Đọc xong đoạn tin nhắn đó, Iida cất điện thoại vào túi và trở lại với list đồ trên tay (trước khi đi cậu đã lấy tờ giấy đó theo rồi). Cậu tự hỏi không biết những người bạn của cậu là cái giống gì mà ăn với uống lắm thế. Đang nghĩ ngợi mông lung thì từ đâu người bạn tóc vàng chạy đến và chộp lấy đống mặt nạ trong giỏ đồ.
"Hú hồn hà, Aoyama! Cậu làm cái quần gì thế?!!", Iida giật bắn mình.
"Tớ chỉ mua đống mặt nạ này thôi nên để tớ đem nó ra tính tiền trước luôn nha!", Aoyama hôn gió tạm biệt rồi tung tăng bỏ đi.
Lát sau, Dekusquad đã đến và tập hợp đầy đủ ở nơi Iida hẹn. Họ cũng tự lấy đồ của mình và tự ra tính tiền cho chúng, sau đó liền cao chạy xa bay. Nghĩ kĩ lại thì chia đồ ra tính tiền lần lượt như thế này có vẻ có lợi hơn ấy nhỉ, họ có mang tiền của mình mà, vậy thì sẽ tiết kiệm được kinh phí cũng như anh chàng động cơ đây không phải xách nặng nữa.
Iida cứ mãi nghĩ ngợi về việc tiền nong và những món đồ mà không hề để ý rằng cậu đã quên mất một thứ, một điều rất quan trọng có liên quan đến cái linh cảm lúc trước của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com