TruyenHHH.com

Blackbangtan Dining Table


Đồng hồ báo thức réo inh ỏi đánh thức Lisa dậy khỏi giấc ngủ êm đềm. Cô dụi mắt, tắt chuông và ngớ ra một lúc mới nhớ rằng mình đã dọn tới ở cùng Park Chaeyoung từ hôm qua.

Nhìn sang bên cạnh, cô nàng tóc màu quả đào còn đang nướng đến khét lẹt, chăn gối bị đạp lung tung hết. Thật đúng là... tướng ngủ xấu không tả nổi.

Lisa lắc đầu đi làm vệ sinh cá nhân. Sửa soạn xong xuôi rồi, vẫn chưa thấy Chaeyoung có dấu hiệu tỉnh. Lisa muốn gọi bạn dậy, nhưng nhìn vẻ mặt đáng yêu lúc ngủ ngon của Chaeyoung, cô lại thấy không nỡ. Vẫn còn sớm, Lisa quyết định để Chaeyoung ngủ thêm một lát, mình thì lò dò xuống nhà.

Jisoo đang loay hoay với một nồi canh rong biển nho nhỏ. Chị búi cao mái tóc, đeo chiếc tạp dề tím, trông dịu dàng đến mức Lisa suýt nữa đã quên mất dáng vẻ đanh đá của chị ngày hôm qua. Cô hít vào mùi canh thơm lừng ấm áp, ngượng ngịu nói một câu chào buổi sáng.

"Dậy rồi đấy à?" Jisoo chỉ liếc nhìn một cái trước khi quay lại với nồi canh của mình. "Chaeyoung đâu? Chắc con nhóc đó vẫn còn nướng nhỉ? Thật tình... Làm sao nó có thể sống với kiểu sinh hoạt của một con lợn như vậy nhỉ?"

Lisa gãi đầu: "Hôm nào cậu ấy cũng thế hả chị?"

"Ừ đấy. Chị cũng chả biết làm gì với nó. Này, bày bát ra bàn giúp chị đi."

Lisa cảm thấy đỡ mất tự nhiên hơn khi Jisoo giao việc cho mình. Cô hăng hái giúp chị chuẩn bị bàn ăn sáng, cùng chị nói về thời tiết đã thôi gay gắt gần đây của Seoul, đến cuối cùng họ còn bàn tới công việc của nhau. Jisoo tỏ ra thán phục trước đam mê nhảy múa của Lisa. "Chị thậm chí không dám xoay người quá mạnh," chị đã cảm thán như thế. "Lưng chị sẽ gãy đôi mất."

"Chị đã tốt nghiệp rồi ạ?"

"Ờ. Chị học Tài chính, nhưng hiện tại chị là chủ cửa hàng hoa Tử Sắc, cách đây hai con phố. Mẹ chị để lại đó. Mẹ không thích Seoul nên chị vừa tốt nghiệp là mẹ đẩy hết việc cho chị, bản thân thì chạy về Daegu cùng ông bà ngoại."

"Hèn gì vừa bước vào nhà chị đã thấy toàn hoa cỏ." Lisa mỉm cười. Cô nhìn đồng hồ và đẩy ghế đứng dậy. "Để em đi gọi Chaeyoung. Không thì trễ học mất..."

Mất hết sức của chín trâu hai hổ, Lisa mới thành công dựng dậy cô nàng cùng phòng và lôi cô vào nhà vệ sinh. Lúc Jisoo nhìn thấy cả hai, trông chị chẳng có vẻ gì gọi là ngạc nhiên khi thấy vẻ phờ phạc của Lisa tương phản với nụ cười phấn chấn treo trên mặt Park Chaeyoung. Chị chỉ kí vào trán Chaeyoung một cái trước khi cả ba ngồi vào bàn ăn sáng.

Lúc chuẩn bị đi học, Jisoo lại dúi vào tay hai cô gái nhỏ hơn mỗi người một túi bánh quy. Chị đẩy mặt Chaeyoung ra khi cô gái cố hôn mình, dùng giọng điệu ghét bỏ đuổi họ khỏi nhà: "Đi nhanh! Nhanh lên cho tôi nhờ!" Và Chaeyoung cười hì hì. Cô nàng bỗng dưng kéo tay chị thật mạnh khiến Jisoo không phòng bị mà ngã thẳng vào người cô em. Và khi chị đứng thẳng lên được, đôi môi hồng của Chaeyoung đã ấn xuống má chị. Nụ cười của Chaeyoung hệt như một con mèo vừa trộm được cá.

"Em đi đây unn—"

"PARK CHAEYOUNG!"

Lisa còn chưa hoàn hồn sau màn hôn má chớp nhoáng của cô bạn đã giật bắn trước một tiếng hét vô cùng phẫn nộ. Âm thanh này có chút quen thuộc với cô. Không riêng gì Lisa, Jisoo cũng sợ hết hồn, chỉ có mỗi Park Chaeyoung là vẫn thảnh thơi xốc lại ba lô.

Nhìn ra cổng, chỉ thấy một người trông thật quen mắt đang ôm theo chú cún xinh ơi là xinh, hai mắt lại bừng bừng lửa giận, tay còn chỉ thẳng Chaeyoung. Cô nàng đâu thèm sợ, còn huýt sáo một tiếng, trưng ra một bản mặt ngây thơ: "Ơ, Taehyung-oppa tới sớm thế?"

"Park Chaeyoung!" Taehyung nghiến răng nghiến lợi. "Đừng có động tay động chân bừa bãi!"

Nàng tóc màu quả đào bĩu môi.

"Có động vào cái gì của anh đâu? Đồ công cộng mà— Ai da! Sao unnie đánh em?!"

"Chị mày mà lại là đồ công cộng hả?!" Jisoo trợn mắt, lại kí thêm một cái nữa lên trán cô gái nhỏ tuổi hơn. Chaeyoung ôm đầu la oai oái, nhanh tay kéo Lisa chạy ra khỏi cổng. Thoáng còn nghe phía sau vang lên tiếng cãi vã giữa chị chủ nhà và anh chàng trông có vẻ rất thích hiến mình cho chị chủ nhà chà đạp.

"Sao cậu để con bé đó hôn vậy hả?"

"Đâu có liên quan tới cậu!"

"Đừng có sống dễ dãi quá, tớ méc mẹ cậu bây giờ!"

"Thử đi rồi xem tớ méc lại mẹ cậu chuyện gì!"



Lisa và Chaeyoung tách ra khi cả hai đã đến cổng trường. Trông cô gái tóc màu quả đào như kiểu lưu luyến không muốn rời, mặt còn bày ra vẻ khóc tang. Lisa nhìn trời, dứt khoát xoay lưng bỏ đi.

Phòng tập của đám sinh viên năm nhất khối Nhảy còn khá vắng vẻ. Lisa cất túi vào ngăn tủ, bản thân cũng bắt đầu khởi động làm nóng người. Được một lát, lớp học dần đông lên, một người bạn cùng phòng cũ của Lisa cũng đã xuất hiện. Cô gái nhíu mày, xì xào điều gì đó với bạn bè chung quanh. Điều gì đó mà Lisa nghe được là "công chúa khối Âm nhạc" và "bám dính", nhưng cô quyết định bỏ ngoài tai hết. Không nghe, không biết, tâm không phiền.

Đúng tám giờ, thầy trợ giảng Kim Jongin của họ đẩy cửa bước vào lớp. Lisa mở to mắt ngạc nhiên khi thấy chân anh bị bó bột, phải chống nạng mà đi. Lũ sinh viên rối rít chạy đến hỏi thăm, mới biết được mấy ngày trước anh bị té cầu thang. Jongin xua tay cười nói không sao, bắt đầu điều động mọi người thực hiện những bài tập thường ngày. Đến cỡ mười giờ, họ được phép nghỉ ngơi một chút trước khi Jongin mở miệng thông báo một tin sét đánh.

"Hôm nay sẽ là buổi kiểm tra định kỳ đầu tiên của mọi người nhé. Ê này, đừng có kêu anh ác! Tại thầy Son Seungdeuk của mấy đứa muốn làm bất ngờ hết đó." Đôi lông mày của anh nhướng lên và những tiếng xì xào im bặt. "Hình thức kiểm tra rất đơn giản. Mấy đứa có một tiếng rưỡi để chọn nhạc, tự biên đạo, và nhảy trong giới hạn một phút. Anh sẽ quay lại phần thể hiện của mấy đứa, đánh giá rồi nộp cho thầy Son. Có lẽ mấy đứa đều biết rồi, nhưng anh sẽ nhắc lại. Điểm số kiểm tra định kỳ được tính vào kết quả trung bình cuối năm của mấy đứa. Làm đạt yêu cầu, mấy đứa sẽ có đủ tín chỉ. Nhưng nếu làm tốt, mấy đứa sẽ được xếp vào loại A. Ba trên bốn năm học được xếp loại A nghĩa là bằng tốt nghiệp của mấy đứa có thêm bốn chữ "Cử nhân ưu tú". Vì vậy phải cố gắng lên. Được rồi, còn ai ý kiến gì không?"

Mọi người nín thinh. Lisa nhủ thầm, ai mà dám ý kiến chứ?

"Vậy, một tiếng rưỡi của mấy đứa, bắt đầu."

Ôi, thánh thần ơi.

Và trước khi Lisa hay bất cứ đứa sinh viên nào có thể trưng ra ánh mắt than trách, đồng hồ bấm giờ trong tay Kim Jongin đã vang lên, báo hiệu rằng họ chỉ còn 90 phút cuối cùng trước khi bị anh ta ném lên bàn mổ.



Chaeyoung vừa tới phòng luyện thanh, đã có mấy người bạn đến gần cô bắt chuyện. Lấy tính cách phóng khoáng và thân thiện của Chaeyoung, đi đến bất cứ nơi nào cũng sẽ có người chạy đến xưng huynh gọi đệ. Cô nàng chỉ cần cười một cái thật ngọt, tức khắc sẽ có một đám người í ới "Chaeyoung hỡi Chaeyoung ơi".

Cô nàng tóc màu quả đào còn đang nhai rồm rộp bánh quy Jisoo cho, một người bạn bỗng nói: "Nghe đâu thầy Kim Jongin bên khối Nhảy vừa bị té gãy chân, bọn mày ạ."

Một người khác chớp mắt: "Cái thầy đẹp trai đến mù cả mắt tao hôm trước bọn mình gặp ở cửa hàng tiện lợi đối diện cổng trường hả?"

"Đúng rồi. Trời ơi tao tiếc! Nhìn cái cục bột bự tổ chảng đó trên chân ổng, tao đoán phải nửa năm nữa ổng mới được nhảy lại. Mà còn có hai tháng thôi là khối Nhảy tổ chức sự kiện rồi, chắc ổng không biểu diễn được." Người kia ôm ngực thở dài. "Tao nghe nói, năm ngoái có bà chị nào nhìn thầy Jongin nhảy xong thì được khiêng tới phòng y tế luôn đó..."

Chaeyoung bĩu môi: "Gì mà làm quá vậy!"

"Có làm quá hay không tao không biết. Nhưng trọng điểm nằm ở chỗ, thầy Jongin lúc nhảy phải rất rất rất đẹp trai mới có năng lực thần kì đánh ngất người khác như thế, mày hiểu chưa?" Người bạn chợt sờ cằm. "Tự dưng tao nhớ ra, không biết ai sẽ thay thầy Jongin phụ trách tụi năm nhất khối Nhảy nhỉ?"

"Tao tưởng thầy Son Seungdeuk mới là chủ xị tụi năm nhất chứ?" Chaeyoung ngạc nhiên nghiêng đầu.

"Trên danh nghĩa là vậy, nhưng thầy Son quản mấy ông bà năm tư nhiều hơn. Thường vẫn là thầy Jongin được phân công lo từ a đến z cho tụi năm nhất, vì tụi nó còn non mà thầy Jongin là dễ thương nhất trong mấy người dạy khối Nhảy. Giờ ổng té thành như vậy rồi, chẳng biết ai sẽ thay ổng nhỉ? Theo tao biết thì số lượng giáo viên khối Nhảy không đông lắm, mà ai cũng chỉ thích dạy cho thiên tài, không đáng yêu dễ chịu như thầy Jongin đâu..."








-

Đu tiên thì, t mun nói XIN LI MI NGƯỜI NHIU NHIU NHIU LM VÌ UPDATE TR HUHU ________.

T vn không đnh post phn 8 lúc này đâu vì còn nhiu đim khiến t thy chưa hài lòng, nhưng vì cm giác áy náy sâu sc nên t quyết đnh update luôn. T xin li nếu cu cm thy tht vng vi phn này nha TvT.

Dining Table có th s được update vi tiến đ khá chm vì t gp rc ri vi mt ct truyn quá nhiu nhân vt có vai trò tương đương. Mong các cu thông cm _.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com