Bkpp Tehoh Trans List Oneshot
Tittle: I Promise I'm Not Hitting On You But You Smell Really GoodAuthor: Michiko165Link: https://archiveofourown..org/works/27710525Couple: Teh - Oh AewSummary: Một vài ngày sau lời tỏ tình ngày hôm đó, Teh ngủ trưa trong phòng của Oh-Aew.
* * *
Teh mở mắt. Cậu cố gắng tìm lại tất cả các giác quan của mình và điều đầu tiên cậu cảm nhận được là làn gió ấm áp mơn man cơ thể, rồi tiếng sóng va vào bờ. Đó là một giấc ngủ trưa tuyệt vời. Nó là kiểu mà khi thức dậy bạn cảm thấy cơ thể thật khoan khoái và bạn quên mất mình đã ở đâu trước khi vào giấc ngủ. Chính xác. Cậu đang ở đâu nhỉ?Teh dụi dụi mắt để khôi phục lại sự tập trung nhưng một đôi tay mạnh mẽ và mềm mại đã nắm lấy cánh tay cậu. "Đừng có làm thế nữa". Chàng trai với nước da trắng nhẹ nhàng nạt với một giọng nói dịu dàng. "Mày sẽ làm đau mắt của mày đấy."Teh tập trung điểm nhìn của mình vào chàng trai bên cạnh, người đang mặt một chiếc áo phông trắng rộng thùng thình và chiếc quần short màu nâu. Oh-Aew trông thật tuyệt khi mặc đồ trắng. Nó càng làm tôn lên làn da vốn đã rất trắng trẻo của cậu ấy. Cậu ấy trông xinh đẹp hơn cả mọi khi trong chiếc áo trắng này. Oh-Aew có nổi giận với mình nếu mình gọi cậu ấy bảo cậu ấy "xinh đẹp" không nhỉ? Oh-Aew là một chàng trai và thường thì lũ con trai ghét bị gọi là "xinh đẹp", đúng chứ? Có lẽ cậu cần tìm một từ ngữ tốt hơn? Nếu "xinh đẹp" không có tác dụng, vậy có thể là "đẹp"? Thanh tao? Như thiên thần? Quyến rũ?"Có chuyện gì với khuôn mặt của mày thế?" Oh- Aew cau mày nhưng nở một nụ cười nhẹ trên môi. "Tại sao mày lại nhìn tao như thế?""Tao-" Giọng Teh lạc đi. Nó khá là xấu hổ. Có thể là vì giấc ngủ trưa? Hoặc chỉ là bởi cậu đang lo lắng?Oh-Aew cười khúc khích. Giọng của cậu ấy nghe thật tinh tế và ngọt ngào đối với đôi tai của Teh. Cậu không thể tin được rằng mình đã không hề chú ý đến điều đó trước đây. Cậu yêu tiếng cười của Oh-Aew. Và giờ cậu ước rằng mình sẽ là người khiến cậu ấy cười và là người xoá đi những nỗi đau của cậu ấy.Teh ngồi lên, dùng cả hay tay nâng người dậy để nhìn theo Oh-Aew ra khỏi giường lấy cho cậu một cốc nước. "Đây.""Cảm ơn mày". Teh uống nước. "Đó là một giấc ngủ quá là ngon lành luôn", cậu nói thêm trước khi đặt cốc lên chiếc bàn cạnh giường. "Tao hiểu mà. Mày trông rõ yên bình." Oh-Aew đưa tay để sửa một lọn tóc trên khuôn mặt Teh. Teh có thể cảm thấy tim mình đang đập rất mạnh. Tai cậu có thể nghe tiếng tim đập to, rõ ràng và điều đó gần như thật nực cười. Tại sao cậu lại bồn chồn như vậy ngay cả khi Oh-Aew giờ đã là của cậu?Teh bắt lấy tay của Oh-Aew và đặt nó lên má mình. Sau đó cậu dựa vào tay của người kia, cảm nhận hơi ấm từ má lan toả khắp cơ thể. Điều này thật tuyệt. Một giấc ngủ trưa tuyệt vời. Một người bạn trai tuyệt vời. Một buổi chiều tuyệt vời. Có lẽ cậu thật ích kỷ khi ước mình có thể ở đây, trong phòng của Oh-Aew, mãi mãi. Chỉ nghe giọng nói của cậu ấy, nghe âm thành của biển, ngắm mặt trời lặn. Có thể là bữa sáng trên giường? Hay như vậy là quá đòi hỏi nhỉ?"Mày thật xinh đẹp." Cậu thốt lên.Shit. Teh không ngờ rằng mình sẽ nói ra điều đó. Những gì bên trong tâm trí cậu, đặc biệt là những thứ không thích hợp mà cậu nghĩ về Oh-Aew trước đó chỉ nên nằm im ở trong suy nghĩ cậu mà thôi. Teh nhìn Oh-Aew chỉ để kiểm tra biểu cảm của của cậu ấy. Cậu ấy có ghét nó không nhỉ?Mắt Oh-Aew mở lớn hơn một chút. Cậu ấy ghét nó. Tất nhiên là cậu ấy sẽ như vậy rồi. "Xin lỗi tao không có ý là...""Tại sao mày lại xin lỗi?" Oh-Aew ngay lập tức cắt ngang câu nói của cậu. "Không đứa con trai nào muốn bị gọi là "xinh đẹp", phải không?" Teh cau mày nhưng không để bàn tay Oh-Aew rời đi. Dù gì thì cậu cũng không có ý định như vậy. Cậu sẽ không bao giờ buông đôi tay ấy ra nữa. Không bao giờ. "Tao thích nó khi nó đến từ bạn trai tao." Oh-Aew hơi nhún vai và một chút ửng hồng lan đến gò má. Trái tim của Teh như thắt lại khi thấy điều ấy. Cậu đang cảm ơn tất cả những vị thần trên thiên đường vì chàng trai này là của cậu, không phải của ai khác, mà là của cậu. Thêm lời cầu nguyện rằng hy vọng sẽ không một ai có thể thấy Oh-Aew như thế này, ngoại trừ cậu. Teh không thể diễn tả tất cả những cảm xúc của cậu thành lời. Tất cả ở bên trong trái tim cậu, tâm hồn cậu, từ chính đáy lòng cậu. Cậu biết mình cần giải phóng những điều này nếu không sớm muộn cậu sẽ bốc cháy thành một đám bụi. Từ "bạn trai" hoàn toàn chẳng giúp ích gì cả. Nó khiến cậu choáng váng, lo lắng, hạnh phúc, trọn vẹn, thoả mãn. Cậu cần mở quyển từ điển của mình để có thể tìm những từ ngữ khác diễn tả được những cảm xúc của cậu hiện giờ. Thậm chí nó gần như không đủ. Vì vậy cậu quyết định kéo Oh-Aew trở lại giường, lên trên người của cậu và ôm cậu ấy thật chặt. Hy vọng rằng Oh-Aew có thể giải mã cảm xúc của cậu mà không cần cậu phải nói ra bởi vì nó khá là xấu hổ. Hoặc có thể quá đáng sợ. Sẽ ra sao nếu chỉ một lời thì thầm cũng có thể phá tan giấc mơ này? Chờ đã, nếu đây chỉ là giấc mơ thì sao?Oh-Aew kêu lên một tiếng nhỏ trước khi đáp lên ngực Teh. Đầu tiên thì giật mình nhưng rồi đầu hàng trước sự đụng chạm này. "Tao thấy rồi. Mày đang dần trở nên dũng cảm hơn." Cậu trêu chọc chàng trai cao hơn. "Tao không biết mày có ý gì." Teh nhìn bạn trai mình một cách đầy hiểu biết. Tuy nhiên cậu thật sự chẳng biết hẹn hò sẽ như nào cả. Đặc biệt là giữa hai người cùng giới tính. Oh-Aew sẽ muốn được đối xử như nào, như một người bạn trai? Hay như một bạn gái? Mà thật ra điểm khác biệt là gì nhỉ? Kinh nghiệm của cậu bằng 0 và có lẽ Oh-Aew cũng chẳng có ý tưởng gì. "Mày lại đang nghĩ về cái gì đó đúng không Teh." Oh-Aew tựa đầu vào ngực Teh trong khi lắng nghe nhịp tim cậu ấy. Việc này khiến cậu cảm thấy dễ chịu. Sẽ thật hoàn hảo nếu trong đầu Teh đang nghĩ đến Oh-Aew hoặc cậu nghĩ vậy. "Mày biết là mày có thể nói với tao bất kỳ điều gì đúng không?" Cậu nhìn Teh dịu dàng. Đó là dấu hiệu của sự quan tâm và Teh ngay lập tức nhận ra điều ấy."Tao đang nghĩ về mày. Về chúng ta." Teh nói trong khi vuốt tóc Oh-Aew một cách chậm rãi. Cậu cần trấn an Oh-Aew rằng cậu ấy luôn ở trong tâm trí cậu khi họ xa nhau và vẫn luôn ở trong tâm trí cậu kể cả khi họ bên nhau. Oh-Aew ngân nga bởi sự vuốt ve nhẹ nhàng. "Tao đã nói với mày rằng tao sẽ cố gắng chấp nhận tất cả dù quyết định của mày có thế nào. Nhưng xin đừng biến mất khỏi tao một lần nữa." Cậu thở dài một chút rồi tiếp tục, "Tao có thể là bất kỳ điều gì mà mày muốn"."Ừ tao biết. Và tao nhớ rằng tao đã nói tao muốn trở thành bạn trai mày, đúng không?" Teh ngồi dậy một lần nữa để nhìn thẳng vào mắt Oh-Aew. Teh yêu việc nhìn vào đôi mắt Oh-Aew. Nó luôn chân thực và thể hiện cảm xúc của cậu ấy. Teh biết bản thân mình lại lạc vào đôi mắt của bạn trai mình một lần rồi lại một lần nữa nhưng cậu chẳng thấy có vấn đề gì với điều ấy cả. "Điều này chỉ đang mới mẻ với tao. Mày biết đấy, hẹn hò và những thứ khác," cậu tìm lại được giọng nói của mình."Yeah. Tao cũng vậy." Oh-Aew thú nhận, đúng như những gì Teh dự đoán trước đó. "Mày muốn tao làm gì?" Chàng trai với nước da rám nắng nắm lấy tay Oh-Aew và đan những ngón tay của họ vào nhau trong khi đôi mắt vẫn khoá chặt vào đối phương. "Chỉ như những gì tao đã nói trước đây, Teh. Đừng biến mất khỏi tao một lần nữa." Oh-Aew siết chặt tay Teh hơn. "Nếu có bất kỳ vấn đề gì, xin hãy nói với tao. Đừng đẩy tao ra ngoài cuộc sống của mày. Tao muốn là một phần của nó. Hạnh phúc của mày, nỗi buồn của mày, tương lai của mày. Tao đều muốn là một phần của tất cả chúng."Teh có thể cảm nhận được đôi mắt mình trở nên ươn ướt và ấm áp, sớm muộn gì cậu cũng sẽ khóc một lần nữa. Trước đây cậu có phải là em bé khóc nhè như này không nhỉ? Cậu không thể tin được rằng cậu khiến Oh-Aew nói ra tất cả những điều này. Oh-Aew. Oh-Aew của cậu. Người bạn quý giá của cậu, người yêu quý giá của cậu. Đó luôn là Oh-Aew, người chỉ đường cho cậu, yêu cậu như chính con người cậu ấy và không đòi hỏi gì thêm. Người bạn từ thuở ấu thơ yêu cậu đến như vậy và sự thật là trước đây cậu đã làm tổn thương cậu ấy khiến cậu đang cảm thấy đau trong tim."Tao xin lỗi," nước mắt rơi xuống má cậu và Oh-Aew dịu dàng lau nó đi."Tại sao mày lại xin lỗi? Làm ơn đừng khóc hoặc tao cũng sẽ lại khóc đấy." Oh-Aew giờ trông thật sự lo lắng. Giả dụ Teh thay đổi suy nghĩ và muốn họ chia tay thì sao? Cậu không hề muốn đánh mất cậu ấy một lần nữa. "Tao xin lỗi vì trước đây đã làm tổn thương mày. Tao hứa tao sẽ luôn ở đây, Oh". Teh kéo người yêu mình lại gần hơn cho đến khi trán của cả hai chạm vào nhau. "Lần này tao sẽ là người nói tất cả mọi thứ lần đầu tiên. Mày sẽ không phải chờ đợi nữa.""Ôi không, mày sẽ lại làm tao khóc mất." Teh có thể thấy nước dâng lên trong mắt Oh-Aew. Họ sẽ lại khóc một cách xấu xí ở đây một lần nữa. Chí ít là họ khóc cùng nhau, và lần này này khóc vì hạnh phúc. "Mày phải chịu trách nhiệm, đúng chứ?""Mm-hm, tao nên làm điều đó ngay từ đầu đúng không?" Cả hai nhắm mắt lại và để những giọt nước mắt lăn dài trên má, hy vọng rằng đây là lần cuối cùng mà họ khóc. Họ đã khóc rất nhiều trước đây rồi. Nhiều đến độ họ không tính nữa. Lượng nước mắt mà họ khóc vì nhau cũng thật là tức cười nhưng nếu nó khiến họ ở bên nhau thế này, cả hai không ngại trải qua thêm lần nữa. "Xem chúng ta này, chúng ta lại khóc nữa. Chúng ta đã khóc quá nhiều đúng không?" Oh-Aew nói giữa sự thổn thức rồi cười. "Đúng thế. Lượng nước mắt mà chúng ta khóc - Đúng là không thể tin được"Teh trả lời, nở một nụ cười yếu ớt trên khuôn mặt. "Nhưng tao cảm thấy tao đã làm cho mày khóc nhiều hơn, Oh, và đó hoàn toàn không phải những giọt nước mắt hạnh phúc." Chàng trai cao hơn cau mày. Biểu cảm của cậu thay đổi thành biểu cảm đầy tội lỗi rồi lan rộng cả khuôn mặt. Oh-Aew ghét nhìn thấy Teh như thế này. Cậu không muốn nhìn thấy cậu ấy buồn. Cậu ghét việc mình là lý do khiến Teh có biểu cảm như vậy. Cậu cũng từng làm Teh buồn trước đây. Họ đã làm tổn thương lẫn nhau, cả hai bên. "Hmm, vậy lần sau mày có thể làm tao khóc nhưng không phải vì buồn." Oh-Aew quyết định không đi sâu vào điều ấy nữa. Tất cả đã là quá khứ rồi. Giờ họ ở bên nhau và đó là tất cả những gì quan trọng. Cậu đã nói một cách vui vẻ để làm Teh cười nhưng sau khi nói ra thì nó khiến cậu cảm thấy xấu hổ. 'Teh là đồ ngốc nên chắc cậu ấy sẽ không hiểu đâu,' Oh-Aew nghĩ vậy nên cậu hé một bên mắt và nhìn thấy bạn trai mình đỏ từ mặt cho đến cổ. "M-Mày-Cái gì cơ?" Teh nói lắp. Cậu như chết máy ở đó. Oh-Aew vừa nói gì cơ?Phản ứng của Teh khiến Oh-Aew bật cười. Như một âm thanh gột rửa cho đôi tai của Teh mặc dù cậu biết Oh-Aew đang cười trên sự ngớ ngẩn của cậu hoặc có thể là khuôn mặt cậu, nhưng điều đó chẳng sao cả. Ít nhất thì cậu ấy đã cười vì cậu, chứ không còn khóc nữa. Oh-Aew đã từng nói rằng cậu có thể là bất kỳ điều gì mà Teh muốn cậu ấy trở thành và Teh quyết định làm việc tương tự với Oh-Aew. Có thể hôm nay cậu là một thằng hề làm bạn trai cậu cười. Cậu sẽ là bất kỳ điều gì để có thể nghe được tiếng cười sang sảng tràn ngập căn phòng khi mặt trời bắt đầu lặn dần sau lưng họ. Với khuôn mặt đỏ như quả cà chua, Teh kéo Oh-Aew trở lại vòng tay mình, nơi mà ngay từ đầu Oh-Aew đã thuộc về. Cậu thật ngu ngốc khi giờ mới nhận ra điều đó. Giờ đây cậu đang ôm cả thế giới vào trong vòng tay mình. Và lần này cậu đảm bảo rằng cậu sẽ không để cậu ấy vuột khỏi mình nữa, dù chỉ là qua kẽ tay. "Oh". Teh gọi tên cậu sau khi tiếng cười của Oh-Aew dứt."Mmm?" Oh-Aew trả lời một cách lười nhác trong khi chơi đùa với cái áo của Teh."Cảm ơn vì đã luôn kiên nhẫn với tao.""Không có gì." Oh-Aew mỉm cười và Teh có thể cảm nhận được trái tim mình đang cảm thấy thật trọn vẹn và mãn nguyện khi Oh-Aew gần gũi mình như thế này. Và cậu không thể yêu cầu điều gì hơn thế.End.
03.08.2021
Note:
Mình quá nhớ Teh và Oh Aew, nhớ Phuket nữa.
Không có gì để đọc hết mà cũng không triển khai được plot trong đầu nên đi kiếm fic dịch. Trước giờ toàn đọc thôi chứ không dịch nên câu cú, từ ngữ có thể không mượt mà đâu nên mình mong mọi người có thể góp ý cho mình.
Btw, mình cảm thấy fic này khá là quen giống như đã có bạn nào dịch rồi vậy hoặc đó là do ảo giác của mình.
Fic đang được xin per.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com