Bjyx Thao Fan Khong Dai Minh Tinh
Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của khán giả mà <Biên Cương> đã kéo dài thời gian chiếu một lần lại một lần, thẳng đến lúc mặt trời lặn rạp nào rạp nấy vẫn chật ních người. Dùng cách nói của người chuyên nghiệp thì bộ phim này mỗi lần xem đều có một cảm nhận khác nhau, mỗi một chi tiết đều làm ra một cách tỉ mỉ, quả thực là sự kiện quan trọng của lịch sử điện ảnh Trung Quốc cùng thế giới. Cuối cùng, bộ phim thu về 2,8 tỷ dola, bình ổn chiếm vị trí thứ nhất trên thế giới, toàn bộ sản xuất, danh tiếng đều có.Lúc trước cùng Trần đạo ký hợp đồng là hợp đồng không lấy tiền catse, chỉ lấy 5% lợi nhuận từ doanh thu, nếu bộ phim bị chìm giữa đông đảo những bộ phim khác có khả năng Tiêu Chiến còn phải bồi thường số tiền lớn. Mà bây giờ Tiêu Chiến nhìn đến hàng đơn vị trong tài khoản của mình cảm thấy hoa mắt chóng mặt, thiếu chút nữa đứng đều đứng không nổi, run rẩy vịn Vương Nhất Bác hỏi:- Nhất Bác em mau nhìn xem đây là bao nhiêu số 0, có phải anh đếm sai rồi không...Vương Nhất Bác cào cào mũi anh sủng nịnh nói:- Không đếm sai, là nhiều thế đó, Tiêu tham tiền phát tài rồi.Tiêu Chiến bổ nhào treo trên người Vương Nhất Bác:- A a a a ! có tiền có tiền rồi, thật nhiều thật nhiều tiền, anh có thể mua cho em thật nhiều lego, ván trượt, motor rồi!!! Anh muốn ăn lẩu, ăn khoai tây chiên, ăn đồ Nhật, anh muốn mua thật nhiều thật nhiều kẹo mút với bánh mì nhỏ!!Vương Nhất Bác sợ anh ngã, đỡ tay dưới mông anh đặt xuống sofa:- Được rồi, được rồi, mua hết mua hết!Mắt Tiêu Chiến bling bling nhìn cậu nói:- Lần trước em nhìn trúng cái xe motor kia vẫn còn chứ, anh đi mua! Còn có cổ phần của studio Quả Dứa có thể mua lại lần nữa không? Mấy cái mũ bảo hiểm với lego không sản xuất nữa mà trước kia em bán giờ có thể chuộc lại không? Gấp 3, gấp 5 lần đều được! Không không không, vẫn nên đi nước ngoài tìm bác sĩ khám chân em đã, tiếp tục làm vật lý trị liệu?Vương Nhất Bác ấn chặt con thỏ đang nhảy không ngừng nói:- Bình tĩnh một chút Tiêu giàu có Tiêu có tiền Tiêu đại lão! Anh nói nhiều câu thế này không chóng mặt à?Tiêu Chiến chu miệng:- Vậy em nói chúng ta nên làm gì trước đây?Vương Nhất Bác ôm anh nói:- Chân của em đã không có việc gì rồi không cần khám nữa, về phần những thứ khác cũng không quan trọng.Lúc này Tiêu Chiến không vui rồi:- Sao lại không quan trọng? Mấy thứ này em đều rất thích!Vương Nhất Bác nói:- Em thích nhất chính là anh. Cho nên những thứ kia đều không quan trọng, quan trọng là chúng ta ở bên nhau là được.Đột nhiên nói lời tâm tình ghẹo Tiêu Chiến xấu hổ, anh rốt cuộc bình tĩnh lại, mềm mềm nói:- Vậy...vậy cũng không xung đột mà, đều muốn cũng được...Hai người ở bên nhau đã lâu như vậy rồi mà Tiêu Chiến vẫn cứ ghẹo một chút lại xấu hổ, vậy là Vương Nhất Sói lộ ra đuôi xù của cậu cười xấu xa nói:- Đây là chính miệng anh nói đó nha...- Giữa ban ngày ban mặt em làm gì thế? A...... anh không phải ý này... ừm ~....
... ... ... ...
Cuối cùng con thỏ con bị ăn không còn mẩu xương, nước mắt lưng tròng mắng to:- Vương Nhất Bác em là người sao?Lão sói xám ăn uống no say lại biến thành cún con dính người:- Em đây chỉ làm theo yêu cầu của Chiến ca thôi mà.- Cút!- Oa, vừa thỏa mãn xong là liền đuổi em, ăn xong chùi mép á, hóa ra Tiêu lão sư là người như vậy!- VƯƠNG NHẤT BÁC!!!- Ừ, khí thế không tệ, còn rất có lực nha.- Em qua đây! A...Con thỏ đã định trước là phải bị sói xám ăn sạch sành sanh, chuỗi thức ăn là như thế đó.
Nửa năm sau Tiêu Chiến đi cùng Vương Nhất Bác đến Los Angeles tập huấn.Vương Nhất Bác đã từng bị cấm thi đấu hai năm vì tham gia đua xe ngầm, cuối cùng năm nay lại lấy được tư cách dự thi cuộc đua motor đẳng cấp cao nhất MotoGP được tổ chức ở Mỹ.Tất cả tuyển thủ dự thi phải phong bế tin tức huấn luyện ba tháng, Tiêu Chiến từ chối tất cả công việc cùng cậu đi huấn luyện.Xe đua tốc độ như chớp, thân ảnh màu xanh lá trên đường đua vụt qua như gió. Kể cả đã xem qua bao nhiêu lần Tiêu Chiến vẫn cảm thấy motor vô cùng nguy hiểm, khiến người xem kinh hồn táng đảm khẩn trương hết mực. Nhưng anh lại chưa từng ngăn cản Vương Nhất Bác, trái lại chỉ cần là Vương Nhất Bác thật tâm thích anh đều ủng hộ vô điều kiện. Đây chính là ăn ý vô hình giữa hai người họ, bọn họ đều biết đối phương cần gì.Chạy xong vài vòng, Vương Nhất Bác mồ hôi đầm đìa tháo mũ bảo hiểm đi đến, Tiêu Chiến lập tức đưa nước cho cậu.Tiêu Chiến ở trước mặt đội huấn luyện Mỹ cũng không che che giấu giấu, hỏi han Vương Nhất Bác ân cần cẩn thận, đám đội viên cũng vô cùng hữu hảo, hơn nữa xem xong phim cũng cực kỳ thích Tiêu Chiến, hâm mộ Vương Nhất Bác vô cùng, mà Vương Nhất Bác đắc ý đến nỗi đi đường đều hất mặt lên trời, trạng thái siêu siêu tốt.Tiêu Chiến hỏi:- Sao rồi?- Huấn luyện viên nói em lại phá kỷ lục rồi, nhưng em cảm thấy còn có thể nhanh hơn.- Vậy là tốt rồi, nhưng cũng đừng nóng vội cầu tiến.- Vâng- Vừa mới cùng thần tượng của em chạy hai vòng có thấy áp lực lớn không?- Hì hì hì ông ấy đua xe siêu tốt, kích thích lắm!- Ừ, em càng tốt hơn ông ấy nhiều! Đưa em khăn mặt nè, lau mồ hôi đi.- Em cầm nước không tiện đâu anh lau cho em đi.Tiêu Chiến liếc mắt:- Em cầm nước bằng hai tay à? Tay kia không lau được?- Không lau được, hôm nay em chạy quá lâu tay mỏi lắm.Vương Nhất Bắc nhắm mắt lại trực tiếp đưa mặt qua, Tiêu Chiến đầu đầy hắc tuyến lau mồ hôi cho cậu:- Già mồm.- E hèm~Đợi Tiêu Chiến rời khỏi, đội viên đứng một bên bị chói mù con mắt rốt cục nhịn không được hỏi Vương Nhất Bác:- Tay câu đau có thể đặt nước lên bàn, sau đó lau mồ hôi mà.Hắn không hiểu Vương Nhất Bác trên đường đua nhanh như chớp điện sao lại đột nhiên yếu ớt thế.Vương Nhất Bác liếc mắt:- Tình yêu là phải cố gắng đạt được, cậu cho rằng mỹ nhân số 1 Châu Á là từ trên trời rơi xuống à?Đội viên:- ... ... Học được rồi.- Học được cũng vô dụng, cho dù cậu học xong cậu cũng không có mỹ nhân số 1 Châu Á.Đội viện nắm đấm "răng rắc" rung động, giải đấu sắp đến rồi nhưng xin hỏi tôi có thể xin đội trưởng đánh tên này không?
Cách ngày thi đấu càng ngày càng gần, cùng lúc đó Tiêu Chiến nhận được đề danh trong giải Oscar, trong nước đã nhiều năm không có ai có tên trong danh sách giải Oscar rồi. Tin tức vừa ra đã chấn kinh cả trong lẫn ngoài nước.Phải biết rằng đối với giải thưởng có lực ảnh hưởng lớn nhất toàn cầu này, đừng nói lấy thưởng, coi như một lần có tên thì đó cũng là vốn liếng để kiêu ngạo cả đời.Nhưng mà thật đúng lúc, lễ trao giải lại cùng một ngày với trận đấu.Hai người vừa phiền muốn vừa phấn khích, phấn khích là hai người bọn họ có thể sẽ cùng một ngày đi đến đỉnh phong mơ ước, phiền muộn là trong thời khắc quan trọng này hai người không thể ở bên cạnh đối phương. Nhưng cũng may, lễ trao giải cùng trận đấu đều tổ chức ở Los AngelesBuổi sáng cùng ngày, thời điểm hai người tách ra Tiêu Chiến vươn tay nói:- Chúng ta móc tay, tối hôm nay chúng ta đều phải mang cup của mình đến gặp mặt.Vương Nhất Bác duỗi ngón út ra:- Ừm chúng ta đều phải lấy được cup của mình, đến lúc đó cùng sóng vai vi vương. ( Hoa: tự dưng nhớ đến Chiến Sơn Vi Vương...)Tiêu Chiến ôm lấy cậu:- Nhưng an toàn vẫn trên hết. Vương Nhất Bác, đường đua bình an.Vương Nhất Bác ôm eo anh nói:- Chiến ca, em nhất định sẽ để anh cùng em chia sẻ vinh quang.- Được.
Hiện trường lễ trao giải, Tiêu Chiến khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay toàn là mồ hôi, sau khi MC giới thiệu hết tất cả mọ người liền cao giọng tuyên bố:- I declare that the winner of this year's Oscar winner is——Mr. XiaoZhan.( Tôi tuyên bố người đạt được giải Oscar năm nay là—Mr. Xiao Zhan)Trong nháy mắt, trong ngoài nước đều đồng thanh hô to, âm thanh pháo mừng không dứt bên tai, Tiêu Chiến đi lên đài mà giống như đang bước trên bông, người lâng lâng lên đài, dùng khí lực lớn mới bình phục được tâm tình của mình, cầm cup nước mắt đầy mặt nói:- Xin chào, tôi là Tiêu Chiến. Rất vinh hạnh có thể lấy được chiếc cup này, vì bộ phim này mà mỗi nhân viên trước màn hình cùng sau hậu trường đều bỏ ra tất cả tâm huyết, bọn họ mới thật sự là anh hùng vô danh. Tôi đứng ở đây đại biểu không phải chính mình mà là toàn bộ đoàn đội của chúng tôi, thậm chí toàn bộ thành tựu nền điện ảnh của quốc gia chúng tôi. Ngay tại đây, tôi muốn cảm ơn Tổ quốc vĩ đại của tôi, cảm ơn đạo diễn Trần Nghĩa Thịnh lúc trước đã lựa chọn tôi, cảm ơn mỗi một vị khán giả, mỗi một người ủng hộ. Cuối cùng, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người.Tiêu Chiến lau lau nước mắt, hít một hơi thật sâu mới nói tiếp:- Người này theo tôi từ khi còn là nhân vật vô danh, cậu ấy vẫn luôn bên cạnh tôi. Nhiều năm rồi, bất luận gặp được gian nan hiểm trở gì cậu ấy đều vẫn luôn ủng hộ tôi, giúp tôi đi đến vinh quang, kéo tôi ra từ trong vực sâu, giúp tôi cùng hưởng thiên quang, cậu ấy đã vì tôi mà hy sinh hết thảy. Người này chính là—Tiêu Chiến ở trong buổi trực tiếp trước mặt thế giới ngàn vạn người nói ra cái tên đó:- Người yêu của tôi— Vương Nhất Bác.Cuối cùng anh đã có thể ở trong hội trường ngồi đầy người mà quang minh chính đại gọi lên tên của em— với danh nghĩa người yêu.Lập tức thế giới sôi trào, không có người không dung động bởi chân tình thực cảm tha thiết này.MC hỏi:- Vương Nhất Bác tiên sinh có ở hiện trường không? Chúng ta có thể mời cậu ấy lên đây.Tiêu Chiến nói:- Hôm nay em ấy không tới, bởi vì em ấy cũng giống như tôi, đang ở thời khắc quan trọng nhất của cuộc đời. Em ấy đang tham gia trận chung kết MotoGP, chúng tôi hứa với nhau rồi, phải lấy được cup gặp mặt, cho nên việc kế tiếp tôi cần phải làm có thể sẽ có một chút vô lễ, mong mọi người bỏ qua.Toàn trường lặng ngắt như tờ, lặng yên chờ đợi động tác kế tiếp của Tiêu Chiến, xem xem đến tốt cùng anh sẽ làm ra hành động nào.Chỉ thấy Tiêu Chiến vô cùng ưu nhã mà cúi chào dưới đài, sau đó tiêu sái nhảy xuống, cầm cup chạy như điên ra ngoài.Phóng viên ở hiện trường sửng sốt một lúc, sau đó lập tức khiêng máy quay đuổi theo!
Tiêu Chiến nhanh nhẹn lên xe lao đi như bay, lưu lại một đám người ở hiện trường bốn mắt nhìn nhau.Tiêu Chiến đạp mạnh chân ga mà lòng như nổi trống.Lễ trao giải cái gì, lễ phép cái gì, anh đều không quan tâm, hiện giờ anh chỉ có một suy nghĩ- anh muốn lập tức nhìn thấy Vương Nhất Bác.Hai quảng trường cách nhau không xa. Hơn 10 phút sau Tiêu Chiến đã chạy đến hiện trường GP, đột phá vòng bảo an vọt tới hàng đầu tiên.Thi đấu đang đến đoạn gay cấn, nhóm người trên đường đua đang chạy vòng cuối cùng nhanh như chớp giật, Tiêu Chiến thoáng chốc đã bắt được thân ảnh màu xanh lá phía trước.Tuyển thủ tham dự lần này đều là tinh anh đến từ các quốc gia, ai cũng không thua kém nhau bao nhiêu, mỗi người theo đến sít sao, khán giả ở hiện trường đều khẩn trương đến lặng ngắt như tờ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.Tiêu Chiến chăm chú nhìn vào tay đua số 85, gào to: - VƯƠNG NHẤT BÁC CỐ LÊN!!!Tiếng hô nay phá vỡ sự yên lặng của toàn trường, đám fan cũng theo sau gào lên:-- VƯƠNG NHẤT BÁC CỐ LÊN!!! Chỉ thấy thân ảnh màu xanh trên đường đua càng lúc càng nhanh, như tốc độ ánh sáng, vượt qua mấy vị tuyển thủ phía trước dẫn đầu tới trọng điểm.Hiện trương an tĩnh vài giây, sau đó bạo phát tiếng hoan bô kinh thiên động địa:- Thắng!! Số 85 thắng!! Vương Nhất Bác là quán quân!!!Tiêu Chiến ngay lập tức cười tươi cực hạn chạy xuống.Đợi các phóng viên vội vàng đuổi tới, vừa vặn gặp được một màn kinh điển:- Vương Nhất Bác lĩnh được cup quán quân, vậy mà nhảy xuống đài trực tiếp đi về phía Tiêu Chiến. Hai người nhìn nhau một cái, đều không nói gì, trao cup của mình cho đối phương, sau đó ôm chặt hôn lên môi đối phương!!!Tiếng hoan hô hiện trường rung động, tiếng máy ảnh chớp nhoáng, hoa giấy bay đầy trời.Vương Nhất Bác nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chiến:- Chúng ta cuối cùng cũng chiến thắng thế tục này rồi.Tiêu Chiến rơi lệ đầy mặt, nghẹn ngào khóc không thành tiếng, chỉ dốc sức liều mạng gật đầu.Chúng ta cuối cùng chiến thắng thế tục, chúng ta cuối cùng cũng nói ra ái ý với đối phương trong tiếng hoan hô giữa biển người.
Thẳng đến rất nhiều năm về sau, một màn hai người cầm cup của đối phương hôn nhau giữa ánh mắt của thế giới được xưng là cảnh trong lịch sử, vẫn được mọi người lưu truyền.
----------------------------------------------Hy vọng Vương Nhất Bác Tiêu Chiến sánh vai trên đỉnh núi tuyếtVideo chương này chính là giành cho cún con của anh Chiến ~
... ... ... ...
Cuối cùng con thỏ con bị ăn không còn mẩu xương, nước mắt lưng tròng mắng to:- Vương Nhất Bác em là người sao?Lão sói xám ăn uống no say lại biến thành cún con dính người:- Em đây chỉ làm theo yêu cầu của Chiến ca thôi mà.- Cút!- Oa, vừa thỏa mãn xong là liền đuổi em, ăn xong chùi mép á, hóa ra Tiêu lão sư là người như vậy!- VƯƠNG NHẤT BÁC!!!- Ừ, khí thế không tệ, còn rất có lực nha.- Em qua đây! A...Con thỏ đã định trước là phải bị sói xám ăn sạch sành sanh, chuỗi thức ăn là như thế đó.
Nửa năm sau Tiêu Chiến đi cùng Vương Nhất Bác đến Los Angeles tập huấn.Vương Nhất Bác đã từng bị cấm thi đấu hai năm vì tham gia đua xe ngầm, cuối cùng năm nay lại lấy được tư cách dự thi cuộc đua motor đẳng cấp cao nhất MotoGP được tổ chức ở Mỹ.Tất cả tuyển thủ dự thi phải phong bế tin tức huấn luyện ba tháng, Tiêu Chiến từ chối tất cả công việc cùng cậu đi huấn luyện.Xe đua tốc độ như chớp, thân ảnh màu xanh lá trên đường đua vụt qua như gió. Kể cả đã xem qua bao nhiêu lần Tiêu Chiến vẫn cảm thấy motor vô cùng nguy hiểm, khiến người xem kinh hồn táng đảm khẩn trương hết mực. Nhưng anh lại chưa từng ngăn cản Vương Nhất Bác, trái lại chỉ cần là Vương Nhất Bác thật tâm thích anh đều ủng hộ vô điều kiện. Đây chính là ăn ý vô hình giữa hai người họ, bọn họ đều biết đối phương cần gì.Chạy xong vài vòng, Vương Nhất Bác mồ hôi đầm đìa tháo mũ bảo hiểm đi đến, Tiêu Chiến lập tức đưa nước cho cậu.Tiêu Chiến ở trước mặt đội huấn luyện Mỹ cũng không che che giấu giấu, hỏi han Vương Nhất Bác ân cần cẩn thận, đám đội viên cũng vô cùng hữu hảo, hơn nữa xem xong phim cũng cực kỳ thích Tiêu Chiến, hâm mộ Vương Nhất Bác vô cùng, mà Vương Nhất Bác đắc ý đến nỗi đi đường đều hất mặt lên trời, trạng thái siêu siêu tốt.Tiêu Chiến hỏi:- Sao rồi?- Huấn luyện viên nói em lại phá kỷ lục rồi, nhưng em cảm thấy còn có thể nhanh hơn.- Vậy là tốt rồi, nhưng cũng đừng nóng vội cầu tiến.- Vâng- Vừa mới cùng thần tượng của em chạy hai vòng có thấy áp lực lớn không?- Hì hì hì ông ấy đua xe siêu tốt, kích thích lắm!- Ừ, em càng tốt hơn ông ấy nhiều! Đưa em khăn mặt nè, lau mồ hôi đi.- Em cầm nước không tiện đâu anh lau cho em đi.Tiêu Chiến liếc mắt:- Em cầm nước bằng hai tay à? Tay kia không lau được?- Không lau được, hôm nay em chạy quá lâu tay mỏi lắm.Vương Nhất Bắc nhắm mắt lại trực tiếp đưa mặt qua, Tiêu Chiến đầu đầy hắc tuyến lau mồ hôi cho cậu:- Già mồm.- E hèm~Đợi Tiêu Chiến rời khỏi, đội viên đứng một bên bị chói mù con mắt rốt cục nhịn không được hỏi Vương Nhất Bác:- Tay câu đau có thể đặt nước lên bàn, sau đó lau mồ hôi mà.Hắn không hiểu Vương Nhất Bác trên đường đua nhanh như chớp điện sao lại đột nhiên yếu ớt thế.Vương Nhất Bác liếc mắt:- Tình yêu là phải cố gắng đạt được, cậu cho rằng mỹ nhân số 1 Châu Á là từ trên trời rơi xuống à?Đội viên:- ... ... Học được rồi.- Học được cũng vô dụng, cho dù cậu học xong cậu cũng không có mỹ nhân số 1 Châu Á.Đội viện nắm đấm "răng rắc" rung động, giải đấu sắp đến rồi nhưng xin hỏi tôi có thể xin đội trưởng đánh tên này không?
Cách ngày thi đấu càng ngày càng gần, cùng lúc đó Tiêu Chiến nhận được đề danh trong giải Oscar, trong nước đã nhiều năm không có ai có tên trong danh sách giải Oscar rồi. Tin tức vừa ra đã chấn kinh cả trong lẫn ngoài nước.Phải biết rằng đối với giải thưởng có lực ảnh hưởng lớn nhất toàn cầu này, đừng nói lấy thưởng, coi như một lần có tên thì đó cũng là vốn liếng để kiêu ngạo cả đời.Nhưng mà thật đúng lúc, lễ trao giải lại cùng một ngày với trận đấu.Hai người vừa phiền muốn vừa phấn khích, phấn khích là hai người bọn họ có thể sẽ cùng một ngày đi đến đỉnh phong mơ ước, phiền muộn là trong thời khắc quan trọng này hai người không thể ở bên cạnh đối phương. Nhưng cũng may, lễ trao giải cùng trận đấu đều tổ chức ở Los AngelesBuổi sáng cùng ngày, thời điểm hai người tách ra Tiêu Chiến vươn tay nói:- Chúng ta móc tay, tối hôm nay chúng ta đều phải mang cup của mình đến gặp mặt.Vương Nhất Bác duỗi ngón út ra:- Ừm chúng ta đều phải lấy được cup của mình, đến lúc đó cùng sóng vai vi vương. ( Hoa: tự dưng nhớ đến Chiến Sơn Vi Vương...)Tiêu Chiến ôm lấy cậu:- Nhưng an toàn vẫn trên hết. Vương Nhất Bác, đường đua bình an.Vương Nhất Bác ôm eo anh nói:- Chiến ca, em nhất định sẽ để anh cùng em chia sẻ vinh quang.- Được.
Hiện trường lễ trao giải, Tiêu Chiến khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay toàn là mồ hôi, sau khi MC giới thiệu hết tất cả mọ người liền cao giọng tuyên bố:- I declare that the winner of this year's Oscar winner is——Mr. XiaoZhan.( Tôi tuyên bố người đạt được giải Oscar năm nay là—Mr. Xiao Zhan)Trong nháy mắt, trong ngoài nước đều đồng thanh hô to, âm thanh pháo mừng không dứt bên tai, Tiêu Chiến đi lên đài mà giống như đang bước trên bông, người lâng lâng lên đài, dùng khí lực lớn mới bình phục được tâm tình của mình, cầm cup nước mắt đầy mặt nói:- Xin chào, tôi là Tiêu Chiến. Rất vinh hạnh có thể lấy được chiếc cup này, vì bộ phim này mà mỗi nhân viên trước màn hình cùng sau hậu trường đều bỏ ra tất cả tâm huyết, bọn họ mới thật sự là anh hùng vô danh. Tôi đứng ở đây đại biểu không phải chính mình mà là toàn bộ đoàn đội của chúng tôi, thậm chí toàn bộ thành tựu nền điện ảnh của quốc gia chúng tôi. Ngay tại đây, tôi muốn cảm ơn Tổ quốc vĩ đại của tôi, cảm ơn đạo diễn Trần Nghĩa Thịnh lúc trước đã lựa chọn tôi, cảm ơn mỗi một vị khán giả, mỗi một người ủng hộ. Cuối cùng, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người.Tiêu Chiến lau lau nước mắt, hít một hơi thật sâu mới nói tiếp:- Người này theo tôi từ khi còn là nhân vật vô danh, cậu ấy vẫn luôn bên cạnh tôi. Nhiều năm rồi, bất luận gặp được gian nan hiểm trở gì cậu ấy đều vẫn luôn ủng hộ tôi, giúp tôi đi đến vinh quang, kéo tôi ra từ trong vực sâu, giúp tôi cùng hưởng thiên quang, cậu ấy đã vì tôi mà hy sinh hết thảy. Người này chính là—Tiêu Chiến ở trong buổi trực tiếp trước mặt thế giới ngàn vạn người nói ra cái tên đó:- Người yêu của tôi— Vương Nhất Bác.Cuối cùng anh đã có thể ở trong hội trường ngồi đầy người mà quang minh chính đại gọi lên tên của em— với danh nghĩa người yêu.Lập tức thế giới sôi trào, không có người không dung động bởi chân tình thực cảm tha thiết này.MC hỏi:- Vương Nhất Bác tiên sinh có ở hiện trường không? Chúng ta có thể mời cậu ấy lên đây.Tiêu Chiến nói:- Hôm nay em ấy không tới, bởi vì em ấy cũng giống như tôi, đang ở thời khắc quan trọng nhất của cuộc đời. Em ấy đang tham gia trận chung kết MotoGP, chúng tôi hứa với nhau rồi, phải lấy được cup gặp mặt, cho nên việc kế tiếp tôi cần phải làm có thể sẽ có một chút vô lễ, mong mọi người bỏ qua.Toàn trường lặng ngắt như tờ, lặng yên chờ đợi động tác kế tiếp của Tiêu Chiến, xem xem đến tốt cùng anh sẽ làm ra hành động nào.Chỉ thấy Tiêu Chiến vô cùng ưu nhã mà cúi chào dưới đài, sau đó tiêu sái nhảy xuống, cầm cup chạy như điên ra ngoài.Phóng viên ở hiện trường sửng sốt một lúc, sau đó lập tức khiêng máy quay đuổi theo!
Tiêu Chiến nhanh nhẹn lên xe lao đi như bay, lưu lại một đám người ở hiện trường bốn mắt nhìn nhau.Tiêu Chiến đạp mạnh chân ga mà lòng như nổi trống.Lễ trao giải cái gì, lễ phép cái gì, anh đều không quan tâm, hiện giờ anh chỉ có một suy nghĩ- anh muốn lập tức nhìn thấy Vương Nhất Bác.Hai quảng trường cách nhau không xa. Hơn 10 phút sau Tiêu Chiến đã chạy đến hiện trường GP, đột phá vòng bảo an vọt tới hàng đầu tiên.Thi đấu đang đến đoạn gay cấn, nhóm người trên đường đua đang chạy vòng cuối cùng nhanh như chớp giật, Tiêu Chiến thoáng chốc đã bắt được thân ảnh màu xanh lá phía trước.Tuyển thủ tham dự lần này đều là tinh anh đến từ các quốc gia, ai cũng không thua kém nhau bao nhiêu, mỗi người theo đến sít sao, khán giả ở hiện trường đều khẩn trương đến lặng ngắt như tờ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.Tiêu Chiến chăm chú nhìn vào tay đua số 85, gào to: - VƯƠNG NHẤT BÁC CỐ LÊN!!!Tiếng hô nay phá vỡ sự yên lặng của toàn trường, đám fan cũng theo sau gào lên:-- VƯƠNG NHẤT BÁC CỐ LÊN!!! Chỉ thấy thân ảnh màu xanh trên đường đua càng lúc càng nhanh, như tốc độ ánh sáng, vượt qua mấy vị tuyển thủ phía trước dẫn đầu tới trọng điểm.Hiện trương an tĩnh vài giây, sau đó bạo phát tiếng hoan bô kinh thiên động địa:- Thắng!! Số 85 thắng!! Vương Nhất Bác là quán quân!!!Tiêu Chiến ngay lập tức cười tươi cực hạn chạy xuống.Đợi các phóng viên vội vàng đuổi tới, vừa vặn gặp được một màn kinh điển:- Vương Nhất Bác lĩnh được cup quán quân, vậy mà nhảy xuống đài trực tiếp đi về phía Tiêu Chiến. Hai người nhìn nhau một cái, đều không nói gì, trao cup của mình cho đối phương, sau đó ôm chặt hôn lên môi đối phương!!!Tiếng hoan hô hiện trường rung động, tiếng máy ảnh chớp nhoáng, hoa giấy bay đầy trời.Vương Nhất Bác nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chiến:- Chúng ta cuối cùng cũng chiến thắng thế tục này rồi.Tiêu Chiến rơi lệ đầy mặt, nghẹn ngào khóc không thành tiếng, chỉ dốc sức liều mạng gật đầu.Chúng ta cuối cùng chiến thắng thế tục, chúng ta cuối cùng cũng nói ra ái ý với đối phương trong tiếng hoan hô giữa biển người.
Thẳng đến rất nhiều năm về sau, một màn hai người cầm cup của đối phương hôn nhau giữa ánh mắt của thế giới được xưng là cảnh trong lịch sử, vẫn được mọi người lưu truyền.
----------------------------------------------Hy vọng Vương Nhất Bác Tiêu Chiến sánh vai trên đỉnh núi tuyếtVideo chương này chính là giành cho cún con của anh Chiến ~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com