Bjyx Muoi Gio Kem Ba Phut
Dù tự nói không quan tâm đến Vương Nhất Bác nhưng kể từ khi được Vương Nhất Bác nói cho sự thật Tiêu Chiến luôn mang tâm trạng vui vẻ, hồ hởi hơn bao giờ, chính anh cũng không tự nhận ra sự thay đổi của chính mình.Thư kí Trương trông tâm trạng của Tiêu Chiến rất vui vẻ mà trêu anh:" Anh Chiến, đang hẹn hò hả? "Tiêu Chiến lấy làm ngạc nhiên, hỏi lại " Sao cậu nói vậy? "" Trông mặt anh vui chưa kìa, còn hay cười mỉm nữa. "Giờ Tiêu Chiến mới nhận ra sự thay đổi của bản thân, đúng là dạo này anh rất cao hứng, mỗi lần gặp Vương Nhất Bác đều bất giác nở nụ cười. Chẳng lẽ biết Vương Nhất Bác không kết hôn lại khiến anh vui đến vậy!Tiêu Chiến gõ cửa, đi vào phòng Vương Nhất Bác: " Vương tổng, tài liệu của ngài "Vương Nhất Bác nhìn lên, bất chợt hỏi: " Sao vậy, đấy nãy còn vui vẻ lắm cơ mà? ", Vương Nhất Bác thấy khó hiểu.Tiêu Chiến: " Tiểu Trương cũng bảo tôi lộ rõ niềm vui trên mặt "" Thì sao? ", Vương Nhất Bác càng mờ mịt" Thì sau khi biết được Ngài với Hạ tiểu thư không kết hôn tôi lại thấy vui, đáng lẽ không nên như vậy! ", Tiêu Chiến thật sự thấy khó hiểu với cảm xúc của mình.Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến bộc bạch, từng lời nói của anh như làn nước ấm áp chảy vào trong lòng cậu, một mầm non đang trỗi dậy, cậu biết Tiêu Chiến bắt đầu có tình cảm với mình rồi. Nhưng Vương Nhất Bác không thể rút dây động rừng, trong lòng như nổi trống nhưng ngoài mặt vẫn kiềm chế hoàn hảo. Vẫn là vẻ mặt của mọi ngày, cậu nói " Tiêu Chiến, tối nay tôi đưa anh về "" Gì, đang nói chuyện khác mà! ", Tiêu Chiến vẫn đang chờ Vương Nhất Bác hoá giải khúc mắc trong lòng." Để anh tự nhận ra mới tốt. Cho anh biết trước, tôi cũng rất vui ". Nói xong Vương Nhất Bác thản nhiên cầm tập tài liệu đọc đọc vài chỗ, cầm bút kí tên lên rồi đưa lại cho Tiêu Chiến. Tiêu Chiến nhận lấy tập tài liệu, trong đầu vẫn chưa tìm ra lời giải đáp nhưng đang trong giờ làm việc nên anh tạm vứt rắc rối này ra phía sau.Đợi đến 6 giờ Vương Nhất Bác mới chịu tắt máy ra về, Tiêu Chiến nhìn thấy Vương tổng đi ra cũng thu dọn đồ đạc tan làm. Khi cả hai đã an vị ngồi trên xe Vương Nhất Bác hỏi Tiêu Chiến muốn ăn gì. Tiêu Chiến không cần suy nghĩ mà nói luôn muốn ăn lẩu, cũng lâu rồi anh chưa ăn.Tiêu Chiến dẫn Vương Nhất Bác đến quán lẩu quen thuộc mà anh hay ăn, hương vị ở đây không tệ. Đến khi gọi món Tiêu Chiến mới biết Vương Nhất Bác không ăn được cay thế nên anh quyết định gọi một nồi lẩu uyên ương. Nhìn hai người con trai đi ăn lẩu mà gọi nồi uyên ương cũng có chút kì lạ, lại là hai mỹ nam một nóng một lạnh càng thu hút ánh nhìn của mọi người. Tiêu Chiến có chút xấu hổ khi mọi người cứ lén nhìn bọn họ trong khi đó Vương Nhất Bác vẫn giữ nguyên biểu tình không quan tâm kẻ lạ. Thức ăn đã được đem lên, nồi nước lẩu đang sôi ùng ục. Tiêu Chiến cho đồ vào ngăn cay rồi lại cho sang bên nước thường. Anh cũng rất cẩn thận hỏi Vương Nhất Bác có không ăn được món nào không, Vương Nhất Bác đâu kén ăn nên Tiêu Chiến yên tâm mình ăn gì cũng thả vào nồi của cậu món đó.Hai người cứ ăn ngon lành, thỉnh thoảng nói vài câu. Vương Nhất Bác nhìn ra Tiêu Chiến rất thích ăn lẩu, sức ăn cũng rất tốt. Nhìn nồi nước lẩu đỏ ngòm của Tiêu Chiến Vương Nhất Bác cũng muốn thử, cậu lấy đũa gắp một miếng thịt cho vào miệng. Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác gắp thịt trong nồi của mình vẫn không kịp ngăn lại, Vương Nhất Bác đã ho một chàng dài. Mặt cậu đỏ bừng, cay muốn chảy nước mắt, Tiêu Chiến vội vàng đưa luôn cốc nước của mình cho cậu uống. Vương Nhất Bác biết không phải cốc của mình vẫn cầm lấy uống cạn, thật sự vô cùng cay." Đã không ăn được cay rồi còn đụng vào nồi của tôi làm gì, cậu thích tự ngược hả ", Tiêu Chiến tức giận trước hành động của Vương Nhất Bác." Tôi cũng muốn tập ăn cay ", Vương Nhất Bác giải thích." Không ăn được thì thôi cần gì tập, cậu cứ vậy sẽ bị đau dạ dày đấy biết không! "" Muốn ăn cùng anh mà! "Tiêu Chiến nhìn biểu cảm lần đầu được nhìn thấy trên khuôn mặt Vương Nhất Bác, giống như đứa nhỏ đang tủi thân do không được công nhận, hai má phụng phịu, đôi môi hơi sưng đỏ vì cay trông dễ thương chết đi được. Hoá ra Vương tổng nổi tiếng lạnh lùng cũng có biểu cảm như này, Tiêu Chiến đúng là được mở mang tầm mắt.Tiêu Chiến hết cả tức giận, lời nói ra là giọng điệu an ủi:" Được rồi, để lần sau dạy cậu ăn cay, nồi lẩu này cấp độ hơi cao rồi. "Thấy Tiêu Chiến còn muốn dạy mình ăn cay Vương Nhất Bác hết sức vui vẻ, đang định mở lời thì có một giọng nữ gọi tên Tiêu Chiến. Cả hai cùng nhìn về hướng phát ra tiếng nói, Tiêu Chiến nhận ra Tuyên Lộ thì vui vẻ đứng dậy ôm cô một cái coi như là chào hỏi. Vương Nhất Bác nhìn thấy màn chào hỏi thân mật này mặt liền không vui, nhìn chằm chằm Tuyên Lộ.Vương thị lớn như vậy nên Tuyên Lộ vừa nhìn đã nhận ra Vương Nhất Bác, cô lịch sự chào hỏi cậu nhưng cậu giờ chỉ là vẻ lạnh lùng xa cách. Tiêu Chiến thấy không khí có chút ngượng ngùng bèn hỏi Tuyên Lộ nếu không có hẹn thì ăn chung luôn, Vương Nhất Bác bên này im lặng cũng coi như không phản đối. Tuyên Lộ không khách sáo mà ngồi xuống, Tiêu Chiến gọi phục vụ đem thêm đồ ăn tới đủ suất ba người.Vốn là nhà báo nên Tuyên Lộ rất nhạy bén, cô dễ dàng nhận thấy Vương Nhất Bác không mấy vui vẻ với sự xuất hiện của cô. Ăn chung nồi lẩu cay với Tiêu Chiến, Tuyên Lộ vẫn để ý động thái của Vương tổng. Vương Nhất Bác cứ nhìn bên ngăn cay rồi lại nhìn sang ngăn của cậu, không biết là suy nghĩ gì. Tuyên Lộ khéo léo gợi mở câu chuyện, cô hỏi Vương Nhất Bác:" Vương tổng, cậu chắc rất hài lòng về Tiêu Chiến đúng không. Tiêu Chiến từ khi học Đại học đã được rất nhiều người hâm mộ rồi, nữ sinh theo đuổi cũng nhiều lắm "Vương Nhất Bác nhíu mày, hỏi: " Nhiều lắm sao? "Biết nói chuyện về Tiêu Chiến thu hút được sự chú ý của Vương tổng, Tuyên Lộ vui vẻ tiếp tục nói:" Đúng a, hồi ấy tôi còn chút nữa bị cảnh cáo bởi đám nữ sinh hiểu nhầm là người yêu Chiến Chiến nha "Vương Nhất Bác chỉ chú trọng ý tứ trong câu nói rằng Tuyên Lộ không phải bạn gái anh nên vẻ mặt đã dịu bớt, không còn lạnh băng. Tuyên Lộ lại tiếp tục:" Đáng tiếc a, vậy mà Chiến Chiến còn chưa có mối tình vắt vai, Vương tổng nói xem có phải càng đẹp trai thì tiêu chuẩn càng cao không "Thì ra anh ấy chưa yêu bao giờ, giống mình rồi. Nếu vậy có phải mình là tình đầu của anh ấy không! Vương Nhất Bác nội tâm dậy sóng, miệng không tự giác nhếch lên đầy vui vẻ.Tiêu Chiến đang ăn mà nghe Tuyên Lộ luyên thuyên một hồi bèn cắt ngang:" Tỷ tỷ, ít nhiều cậu ấy cũng là sếp em, chị giữ hình tượng cho em chút đi "Tuyên Lộ nhanh miệng: " Cậu ấy đâu coi cậu là nhân viên, đúng không Vương tổng? "Câu hỏi này đầy dụng ý, Tuyên Lộ muốn thăm dò Vương Nhất Bác một chút. Không phụ lòng mong đợi, Vương Nhất Bác gật đầu, chỉ " Ừ " coi như khẳng định lời cô nói.Tuyên Lộ nhìn Tiêu Chiến không biết gì vẫn cặm cụi ăn uống thì sầu trong lòng, thảo nào chưa có mối tình vắt vai. Nhìn sang Vương Nhất Bác, tuổi trẻ tài cao tính tình thẳng thắn, dù mới quen biết nhưng Tuyên Lộ đánh giá cậu khá cao. Tuyên Lộ nâng ly nước lọc bên cạnh lên coi như làm rượu, đưa về phía Vương Nhất Bác. Cô nói:" Tôi giúp cậu "Tiêu Chiến chưa rời khỏi bàn ăn một lúc nào mà nghe những lời Tuyên Lộ nói ra khiến anh không hiểu nổi. Tiêu Chiến hỏi: " Giúp chuyện gì? "Tuyên Lộ cười cười nhìn Vương Nhất Bác đang có vẻ đăm chiêu, " Tôi làm nhà báo đấy ạ, rất biết nhìn người ", cô nói. Vương Nhất Bác hiểu ra ý trong lời nói của Tuyên Lộ, hai người đều ngầm đồng ý không nói tiếp về vấn đề này. Bữa ăn trôi qua ngon lành, trên bàn ăn đều là Tuyên Lộ nói chuyện với hai người. Sau khi ăn xong Vương Nhất Bác đứng ra thanh toán, Tiêu Chiến thấy vậy bèn giành trả tiền cho bữa ăn, dù gì Tuyên Lộ cũng là bạn của anh, sao để cho Vương Nhất Bác thanh toán được. Nhưng Vương Nhất Bác đã thanh toán xong với lí do "mời Quân sư" một bữa!Tuyên Lộ không muốn làm bóng đèn, ăn xong tạm biệt hai người bèn bắt taxi trở về, Tiêu Chiến thì lên xe Vương Nhất Bác một đường về thẳng chỗ ở.Dừng xe dưới khu chung cư, Tiêu Chiến tháo dây an toàn định xuống xe. Nhưng nghĩ lại, tối nay Vương Nhất Bác vừa mời ăn cơm vừa đưa về tận nhà, giờ anh cứ thế quay mông lên lầu có chút không phải phép. Nhìn đồng hồ, gần 9 giờ tối, vẫn còn sớm nên Tiêu Chiến đánh bạo mời cậu lên uống chén trà. Vương Nhất Bác nghe Tiêu Chiến nói vậy bèn tắt máy xuống xe, không chần chừ bước lên phía trước Tiêu Chiến đi vào toà nhà.Hai người đi thang máy lên tầng 10, đứng trước cửa phòng số 05 Tiêu Chiến thấy hối hận khi mời Vương Nhất Bác lên nhà. Anh chưa từng mời ai đến nhà cả, cũng không biết nói chuyện gì với Vương Nhất Bác, anh sợ bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người. Tiêu Chiến từ từ lấy chìa khoá trong cặp nhét vào ổ, xoay nắm, cánh cửa cuối cùng cũng mở ra. Anh vào nhà thay giày, lấy một đôi dép đi trong nhà cho Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến không quên bổ sung đó là dép mới anh vẫn chưa dùng.Căn phòng dành cho một người ở, diện tích không lớn nhưng Tiêu Chiến sắp xếp đồ đạc rất ngăn nắp nên nhìn không bừa bộn chút nào. Bên trái cửa ra vào là phòng khách, có tivi, bàn uống nước với một chiếc sofa dài. Kệ tivi đựng khá nhiều băng đĩa, Vương Nhất Bác nhìn qua thì đa số đều là đĩa nhạc, còn cả vài cuốn phim hoạt hình nữa. Bên phải cửa thì là phòng bếp, nhìn vào căn bếp đã biết Tiêu Chiến là một người rất thích nấu ăn, dù ở 1 mình thôi nhưng gia vị, dụng cụ nấu nướng đều đủ cả. Không gian còn lại phía trong dành cho phòng ngủ với phòng tắm, đối diện nhau. Căn hộ còn có một ban công nhỏ nhìn từ phòng khách ra có thể thấy đường phố với đường tàu cao tốc phía xa xa.Trong khi Vương Nhất Bác còn mải mê quan sát căn phòng thì Tiêu Chiến đã vào bếp đun sôi nước. Do buổi tối ăn lẩu có hải sản nên Tiêu Chiến pha trà gừng vừa làm ấm bụng lại không sợ mất ngủ. Tiêu Chiến đem hai cốc trà còn ấm ra đặt trên bàn nước, Vương Nhất Bác lúc này cũng ngồi xuống sofa cùng anh. Tiêu Chiến hắng giọng nói:" Uống trà đi, cứ thoải mái chút."Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến mới là người không thoải mái, cậu kiếm chuyện:" Kia là gì?", Vương Nhất Bác chỉ một cuốn băng trên kệ tivi. Tiêu Chiến đứng lên cầm lấy cuốn băng bảo đây là game đối kháng, hỏi Vương Nhất Bác có muốn chơi thử không. Vương Nhất Bác gật đầu đồng ý, vậy là Tiêu Chiến cho băng vào đầu, cầm lấy bàn điều khiển chơi game ra đưa cho Vương Nhất Bác. Vì Vương Nhất Bác chưa chơi game bao giờ nên Tiêu Chiến cần hướng dẫn cậu các nút điều khiển và cách chơi. Do chưa dùng quen nên Vương Nhất Bác mỗi lần chơi đều thua, Tiêu Chiến ngồi bên cạnh mà cười khúc khích. Vương Nhất Bác đen mặt càng hăng ấn nút, thời gian để thua cũng ngày càng kéo dài hơn.Trong khi hai người đang chơi thì điện thoại Tiêu Chiến đổ chuông, là mẹ Tiêu gọi video đến. Tiêu Chiến cầm máy nhận điện thoại, cả bố và mẹ cũng ngồi ngoài phòng khách vừa xem tivi vừa gọi điện cho anh.Mẹ Tiêu: " Đang làm gì vậy Tán Tán, ăn tối chưa con? "" Tối nay con ăn ngoài rồi mẹ ơi, giờ đang ở nhà rồi ạ "" Về nhà rồi mà không đi tắm rửa đi, quần áo còn chưa thay ra ", mẹ Tiêu quan tâm." Giờ trong nhà đang có khách "" Thôi đi anh, có bao giờ thấy anh dẫn bạn bè về nhà đâu!". Bố Tiêu ngồi bên cạnh nghe câu chuyện thì len lén nháy mắt với bà, ra hiệu hay là Tiêu Chiến có người yêu. Mẹ Tiêu vui mừng ra mặt, bố mẹ đều tò mò xem người ấy là ai, mẹ Tiêu cố ý nói to với bố Tiêu: " Ai da, tôi cũng muốn chào hỏi bạn của Tiêu Chiến, nó lên Bắc Kinh một mình giờ có bạn giúp đỡ lẫn nhau cũng yên tâm một phần."Vương Nhất Bác đang chơi game cũng có thể nghe rõ ràng tiếng của mẹ Tiêu, cậu bỏ điều khiển xuống ngồi gần vào Tiêu Chiến. Trên màn hình hiện lên khuôn mặt của cả hai người, bố mẹ Tiêu nhìn thấy gương mặt Vương Nhất Bác thì ấp úng nói:" Là...là.. bạn trai hả!"Vương Nhất Bác: " Cháu chào hai bác, cháu là bạn trai của Tiêu Chiến Vương Nhất Bác."Tiêu Chiến nghe thấy hai từ bạn trai thì bất giác đỏ mặt, anh vội vàng giải thích: " Không phải đâu, cậu ấy là sếp của con. Hôm nay cậu ấy mời con đi ăn lại tiện đường nên đưa con về nhà luôn."Vương Nhất Bác không hề nói dối, nói: " Cũng đâu có tiện đường "Bố mẹ Tiêu vừa nghe Tiêu Chiến giải thích cũng nghe thấy cả lời nói của Vương Nhất Bác, ấp úng nói: " Ha ha, sếp con thật tốt bụng." Nói rồi bố mẹ bảo cũng muộn rồi cần đi ngủ nên cúp máy trước, Tiêu Chiến tắt máy mà gương mặt vẫn còn ửng đỏ nhìn Vương Nhất Bác, anh trách: " Cậu nói linh tinh gì đấy!"Vương Nhất Bác ngược lại vô cùng vui vẻ, giờ mà cứ nhìn gương mặt đỏ ửng của anh chắc cậu không kiềm chế nổi mất. Cậu đứng dậy cất điều khiển game, tắt luôn tivi rồi bảo đã đến lúc ra về. Tiêu Chiến vẫn trưng bộ mặt giận dỗi ấy mở cửa tiễn khách. Trước khi rời đi Vương Nhất Bác còn dặn Tiêu Chiến tắm sớm và chúc ngủ ngon. Tiêu Chiến: " Biết rồi, tôi hơn cậu 6 tuổi đấy "Vương Nhất Bác: " Em cũng không chê anh già! "___________Tôi muốn đẩy nhanh tiến độ của hai chàng ạ, mọi người thấy thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com