Bjyx Hoan Chu Tich Gia Ngheo
Tập đoàn BXG tọa lạc tại đường số 95 thành phố Bắc Kinh : Người đàn ông trung niên bên công ty đối tác tái mặt, mang theo thành khẩn nói
" Mong Tiêu tổng suy nghĩ lại.
Lần hợp tác này công ty phía chúng tôi đã dốc toàn lực chuẩn bị..." Còn chưa nói hết câu đã bị người được gọi là Tiêu tổng kia cắt ngang, anh nói.
" Bản hợp đồng này không đúng với những gì chúng tôi đưa ra và đã thõa thuận trước đó.
Xin lỗi, công ty chúng tôi không làm ăn với kẻ gian dối. "Một câu nói thoạt đầu nghe qua rất đúng mực, không có lấy nửa điểm quát tháo lớn tiếng nặng nề gì, nhưng lại thể hiện rất rõ quan điểm cũng như sự chỉ trích của Tiêu tổng dành cho bên công ty kia.Tiêu Chiến, Tiêu tổng vừa là Tổng Giám Đốc điều hành vừa là Chủ Tịch tập đoàn đa phương diện BXG.
Là một người thập toàn thập mỹ tuổi trẻ tài cao nổi tiếng mát tay trong giới kinh doanh.Rất nhiều công ty lớn nhỏ mong muốn được một lần làm ăn với quý công ty
Thế nên mất đi một cái hợp đồng đối với anh mà nói đó chẳng là gì, huống hồ gì công ty kia chưa gì đã giở thói muốn hớt tay trên không chút minh bạch như vậy, Tiêu tổng anh đây không cần.Ném nhẹ mấy tờ giấy văn kiện xuống bàn, phong thái tổng tài toát lên theo mỗi bước chân của anh rời khỏi phòng họp.Thân cao hơn 1m8, ngũ quan anh tuấn xuất phàm, quần áo hàng hiệu sang trọng, giày da đồng hồ bạc triệu, chuẩn câu " Bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền. " Đôi chân dài bước đi nhanh, vừa đi anh vừa tháo xuống chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay, không quá quan tâm tới giá trị món trang sức đắt đỏ mà mém nó sang cho người đang chạy theo bên cạnh mình. Đồng thời nhận lấy túi giấy người đó đưa cho.Tiêu tổng rẽ bước vào phòng vệ sinh, ít phút sau đó liền trở ra, cũng là quần tây áo sơmi nhưng nó khác hẳn đẳng cấp vừa rồi, trong nó khá là bình thường và rẻ tiền.
" Mấy giờ rồi ? " Người đi bên cạnh cũng là trợ lý của anh, nhận lại túi đồ đắt tiền, đưa cho anh một chiếc cặp táp nhìn khá cũ " Cũng còn khá sớm, đủ thời gian ghé qua siêu thị. " .
.
.Chiếc xe Audi E-Tron GT sang trọng lướt nhanh trên đường, Tiêu tổng ngồi bên trong xe lúc này không còn vẻ ngoài bạc triệu hào nhoáng của tổng tài như trước nữa, thay vào đó là chàng giáo viên công chức với vẻ ngoài ôn hòa ưu nhìn.Bất chợt anh vừa nhìn thầy điều gì đó bên vệ đường liền bảo tài xế cho xe ngừng lại.
" Dừng lại, đừng hạ kính xe xuống " Kính xe không được hạ xuống, nhưng anh có thể thấy rõ cảnh vật bên ngoài.
Thấy rõ một chàng trai trẻ tuổi trong trang phục màu xanh của nghề shipper đang nhìn chăm chú vào một cửa hàng sang trọng.Anh biết tầm mắt chàng trai có đôi má phính tròn kia là đang chăm chú nhìn cái gì, còn chẳng phải là chiếc moto cực kỳ đẹp mắt đang được trưng bày bên trong lớp cửa kính kia sao.Chiếc moto đó nhìn lướt qua thôi cũng là quá sức với một cậu chàng mưu sinh làm nghề shipper. Chỉ là chàng trai đó cứ mãi đắm chìm trong sự yêu thích của mình, nhìn say mê đến mức khi chiếc điện thoại reo lên inh ỏi hối thúc thì cậu nhỏ đó mới chịu rời mắt, vội vội vàng vàng chạy đi.." Đi thôi "
Chiếc oto hạng sang cũng từ từ lăn bánh, ngược chiều với cậu nhỏ shipper kia....9 PM : Trong một căn hộ chung cư bình dân." Chiến caaaa "
Còn chưa thấy người đâu đã nghe thấy tiếng, Tiêu Chiến phì cười, biết rõ là ai đang ý ới gọi mình, cậu nhỏ của anh đi làm về .Người vừa chạy vào cửa đó là một thanh niên nhỏ tuổi hơn Tiêu Chiến cũng thấp hơn anh một chút, cậu còn đang khoác trên người chiếc áo đồng phục màu xanh của công ty tên bôi Vương Nhất Bác.
Cậu chạy nhanh tới bên anh ôm chầm lấy người đang bận tay nấu bữa tối cho cả hai, cọ a cọ khiến anh nhột tới phì cười." Cún con.
Đừng cọ nữa.
Mau đi tắm đi, rồi ra ăn cơm tối " " Tuân lệnh " .
Đi làm về dù có mệt mỏi cũng chẳng đáng gì, cọ cọ người yêu mấy cái đã nạp đủ năng lượng, cậu nhỏ miệng cười hì hì chạy nhanh vào phòng tắm gần đó..
.
.Bàn ăn nhỏ, chỉ có 2 người, nhưng thức ăn lại đầy đủ món canh món mặn, không phải của ngon vật lạ quý hiếm gì nhưng tất cả đều rất ngon, bởi vì Tiêu Chiến rất có tay nghề, lại còn có cả trái cây tráng miệng.Hai người ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn tròn nhỏ, Tiêu Chiến chăm chú nhìn cậu nhỏ nhà mình ăn cơm mà hai cái má phính tròn ra trông thật đáng yêu, tay không khỏi khắp thêm thịt cho vào bát của cậu." Đi làm vất vả, em ăn nhiều một chút đi Nhất Bác " " Ngon quá.
Chiến ca nấu ăn là số 1 "
Vương Nhất Bác miệng ngốn thức ăn phính tròn hai má cười híp cả mắt giơ lên ngón cái tán thưởng.Căn hộ nhỏ có chút nghèo và chặt hẹp nhưng lại chan chứa ấm cúng hương vị ngọt ngào của tình yêu." Tiền tip ngày hôm nay. "
Vừa nói Vương Nhất Bác vừa lục trong túi gom đủ số tiền mình kiếm được trong ngày hôm nay, đưa hết cho anh thay mình bảo quản.Mặc dù trước kia anh có nói với cậu không cần đưa hết tiền mình kiếm được cho anh bảo quản đâu.
Thế nhưng cậu nhỏ quả quyết cứ để anh giữ tiền, còn bảo cái gì mà đã sống chung với nhau cả rồi, tiền của cậu tất nhiên phải nộp cho anh giữ mới phải.Tiêu Chiến nhận lấy tiền từ tay Vương Nhất Bác, thuận tay đếm đếm thử, sau đó còn rút 5 tệ ra đưa lại cho cậu, đó là tiền tiêu vặt của Vương Nhất Bác trong tháng này..
.
." Em đang xem cái gì đó ? "
Tiêu Chiến từ phòng tắm bước ra, anh bận bộ pijama hình con thỏ nâu vừa lau tóc vừa ngồi xuống cạnh giường, liếc mắt nhìn vào màn hình điện thoại của Vương Nhất Bác." Anh xem, có đẹp không ?" Quả nhiên anh đoán không sai, Vương Nhất Bác xem chính là thông tin về chiếc moto đó, chiếc xe đắt tiền nằm trong cửa hàng lớn kia."Đẹp thật.
Em thích nó sao ? " Tiêu Chiến gật gù tán thưởng.Vẻ mặt hào hứng chợt tắt, có chút tiếc nuối. " Thích thì thích thật. Nhưng cũng chỉ có thể ngắm từ xa thôi."Hai người bọn họ ở chung cư cấp thấp, trong nhà cũng không quá dư giả cái gì.
Cậu làm shipper, còn anh cũng chỉ là một giáo viên dạy mỹ thuật cho trẻ nhỏ, cả hai nương tựa vào nhau mà sống.Thích chiếc xe đó thì đã sao, cũng chẳng thể mua được, nó quá sức với kinh tế của cả hai bây giờ.
Huống hồ gì, cậu muốn để dành tiền cho việc ý nghĩa hơn là mua chiếc xe đó.Chụt ~~~ Vương Nhất Bác có chút bất ngờ khi anh hôn vào má cậu thật kêu.
Lại nói mối quan hệ của họ chỉ thiếu một cái lễ cưới hoành tránh nữa thôi, chứ cái gì nên làm đều đã làm cả rồi, hôn má thì ngại gì chứ.Chỉ là vừa rồi cậu quá tập trung vào chiếc moto kia không biết anh áp sát bên má mình lúc nào." Nếu thích tới vậy, hay là đón về nhà đi "
Lần này thì cậu bị bất ngờ thật sự, không nghĩ tới anh sẽ bảo cậu đốt tiền vào chiếc xe moto đắt đỏ đó.Moto vốn đã không rẻ, đằng này chiếc xe cậu thích là mẫu mã mới nhất của năm nay, còn là phiên bản giới hạn, rất rất đắt đỏ.
Tiền lương của một shipper như cậu làm mấy năm mới đủ mua chiếc xe đó chứ." Chiến ca, anh đừng đùa nữa.
Chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền cơ chứ ? "Thế nhưng có vẻ như anh không đùa, còn cố ý thuyết phục cậu. Một phần cũng vì ánh mắt của cậu, ánh mắt đam mê đó anh không nỡ làm ngơ.
" Tiền dành dụm lâu nay cũng được một khoảng nhỏ, phần còn lại chúng ta trả góp.
Anh sẽ giúp em, anh sẽ làm thêm công việc bán thời gian..." Nghe tới đây cậu vội lắc lắc đầu kiên quyết không đồng ý.
Một mình cậu vất vả chạy đông chạy tây là được rồi, anh cũng có công việc riêng của mình, dù làm nghề thầy giáo dạy mỹ thuật cũng không tính là quá vất vả.
Nhưng cậu không muốn anh vì mua xe cho cậu mà phải làm thêm việc, rất vất vả.
" Không được.
Không cần xe mới hay moto gì cả.
Chiếc moto đó em không thích nữa. " ...Vương Nhất Bác ăn vội bữa sáng để bắt đầu một ngày làm việc chạy khắp các nẻo đường. Trước khi đi làm cậu không quên hôn vào má anh một cái thật kêu, đây cũng là thói quen mỗi buổi sáng trong hơn 3 năm nay của cậu.Hai người từ người xa lạ, gặp nhau, đồng cảm với nhau rồi nảy sinh tình cảm, dọn về ở chung cũng đã hơn 3 năm, có vất vả, có cực khổ đôi khi cũng có giận hờn, thế nhưng tình cảm chẳng ít đi chút nào, ngày ngày càng yêu nhau sâu đậm.Vương Nhất Bác đi làm thì Tiêu Chiến anh cũng đi làm.Một lúc sau Tiêu Chiến trong bộ dạng quần tây áo sơmi đơn giản, cầm theo cặp táp ra khỏi nhà hướng tới trạm xe bus mà đi.Đây là dáng vẻ một thầy giáo đang chuẩn bị đến trường.
Thế nhưng còn chưa tới trạm xe cần tới anh đã rẽ bước sang con hẻm gần đó, sau đó mất hút.Chiếc Audi E-Tron GT từ trong hẻm lăn bánh hòa nhập vào dòng xe tấp nập trên đường lớn, thẳng tới tòa nhà BXG.Lại nói bây giờ người bước ra từ con xe sang trọng đó có phần giống thầy giáo Tiêu, nhưng vẻ hào nhoáng khí chất lại khác hoàn toàn.
Là khí chất của một người thành công, một tổng tài bước ra từ tiểu thuyết mạng mà bao người si mê.Vào thời gian gần cuối năm công ty có rất nhiều công việc cần đích thân anh ra tay xử lý. Thế nên thầy giáo Tiêu thường xuyên mất tích tại trường học để xuất hiện tại công ty với hình dáng của một Tiêu tổng như thế này đây.Trợ lý đi bên cạnh anh, vừa đưa cho anh tập hồ sơ công việc cần làm hôm nay, vừa liên miệng nói không ngừng.
" Tiêu tổng, cậu có cuộc họp nội bộ lúc 8h.
Một cuộc gặp mặt với A tổng vào lúc 15h chiều này. " Tiêu chiến sải bước đi nhanh, khẽ gật đầu tỏ ý mình đã nghe thấy, cứ theo sắp xếp mà làm việc.
Đột nhiên anh dừng lại làm hại trợ lý đang chạy theo suýt theo quan tính mà ngã nhào." A Kỳ.
Cửa hàng xe moto hôm qua cậu còn nhớ chứ ? "
Vị trợ lý tên gọi là Kỳ gật đầu tỏ ý mình còn nhớ rõ nơi đó." Cậu giúp tôi liên hệ với quản lý nơi đó.
Tôi có việc cần bàn với bên họ "..._Kim_Chap 2 : Tiêu tổng định làm gì đây ta .
" Mong Tiêu tổng suy nghĩ lại.
Lần hợp tác này công ty phía chúng tôi đã dốc toàn lực chuẩn bị..." Còn chưa nói hết câu đã bị người được gọi là Tiêu tổng kia cắt ngang, anh nói.
" Bản hợp đồng này không đúng với những gì chúng tôi đưa ra và đã thõa thuận trước đó.
Xin lỗi, công ty chúng tôi không làm ăn với kẻ gian dối. "Một câu nói thoạt đầu nghe qua rất đúng mực, không có lấy nửa điểm quát tháo lớn tiếng nặng nề gì, nhưng lại thể hiện rất rõ quan điểm cũng như sự chỉ trích của Tiêu tổng dành cho bên công ty kia.Tiêu Chiến, Tiêu tổng vừa là Tổng Giám Đốc điều hành vừa là Chủ Tịch tập đoàn đa phương diện BXG.
Là một người thập toàn thập mỹ tuổi trẻ tài cao nổi tiếng mát tay trong giới kinh doanh.Rất nhiều công ty lớn nhỏ mong muốn được một lần làm ăn với quý công ty
Thế nên mất đi một cái hợp đồng đối với anh mà nói đó chẳng là gì, huống hồ gì công ty kia chưa gì đã giở thói muốn hớt tay trên không chút minh bạch như vậy, Tiêu tổng anh đây không cần.Ném nhẹ mấy tờ giấy văn kiện xuống bàn, phong thái tổng tài toát lên theo mỗi bước chân của anh rời khỏi phòng họp.Thân cao hơn 1m8, ngũ quan anh tuấn xuất phàm, quần áo hàng hiệu sang trọng, giày da đồng hồ bạc triệu, chuẩn câu " Bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền. " Đôi chân dài bước đi nhanh, vừa đi anh vừa tháo xuống chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay, không quá quan tâm tới giá trị món trang sức đắt đỏ mà mém nó sang cho người đang chạy theo bên cạnh mình. Đồng thời nhận lấy túi giấy người đó đưa cho.Tiêu tổng rẽ bước vào phòng vệ sinh, ít phút sau đó liền trở ra, cũng là quần tây áo sơmi nhưng nó khác hẳn đẳng cấp vừa rồi, trong nó khá là bình thường và rẻ tiền.
" Mấy giờ rồi ? " Người đi bên cạnh cũng là trợ lý của anh, nhận lại túi đồ đắt tiền, đưa cho anh một chiếc cặp táp nhìn khá cũ " Cũng còn khá sớm, đủ thời gian ghé qua siêu thị. " .
.
.Chiếc xe Audi E-Tron GT sang trọng lướt nhanh trên đường, Tiêu tổng ngồi bên trong xe lúc này không còn vẻ ngoài bạc triệu hào nhoáng của tổng tài như trước nữa, thay vào đó là chàng giáo viên công chức với vẻ ngoài ôn hòa ưu nhìn.Bất chợt anh vừa nhìn thầy điều gì đó bên vệ đường liền bảo tài xế cho xe ngừng lại.
" Dừng lại, đừng hạ kính xe xuống " Kính xe không được hạ xuống, nhưng anh có thể thấy rõ cảnh vật bên ngoài.
Thấy rõ một chàng trai trẻ tuổi trong trang phục màu xanh của nghề shipper đang nhìn chăm chú vào một cửa hàng sang trọng.Anh biết tầm mắt chàng trai có đôi má phính tròn kia là đang chăm chú nhìn cái gì, còn chẳng phải là chiếc moto cực kỳ đẹp mắt đang được trưng bày bên trong lớp cửa kính kia sao.Chiếc moto đó nhìn lướt qua thôi cũng là quá sức với một cậu chàng mưu sinh làm nghề shipper. Chỉ là chàng trai đó cứ mãi đắm chìm trong sự yêu thích của mình, nhìn say mê đến mức khi chiếc điện thoại reo lên inh ỏi hối thúc thì cậu nhỏ đó mới chịu rời mắt, vội vội vàng vàng chạy đi.." Đi thôi "
Chiếc oto hạng sang cũng từ từ lăn bánh, ngược chiều với cậu nhỏ shipper kia....9 PM : Trong một căn hộ chung cư bình dân." Chiến caaaa "
Còn chưa thấy người đâu đã nghe thấy tiếng, Tiêu Chiến phì cười, biết rõ là ai đang ý ới gọi mình, cậu nhỏ của anh đi làm về .Người vừa chạy vào cửa đó là một thanh niên nhỏ tuổi hơn Tiêu Chiến cũng thấp hơn anh một chút, cậu còn đang khoác trên người chiếc áo đồng phục màu xanh của công ty tên bôi Vương Nhất Bác.
Cậu chạy nhanh tới bên anh ôm chầm lấy người đang bận tay nấu bữa tối cho cả hai, cọ a cọ khiến anh nhột tới phì cười." Cún con.
Đừng cọ nữa.
Mau đi tắm đi, rồi ra ăn cơm tối " " Tuân lệnh " .
Đi làm về dù có mệt mỏi cũng chẳng đáng gì, cọ cọ người yêu mấy cái đã nạp đủ năng lượng, cậu nhỏ miệng cười hì hì chạy nhanh vào phòng tắm gần đó..
.
.Bàn ăn nhỏ, chỉ có 2 người, nhưng thức ăn lại đầy đủ món canh món mặn, không phải của ngon vật lạ quý hiếm gì nhưng tất cả đều rất ngon, bởi vì Tiêu Chiến rất có tay nghề, lại còn có cả trái cây tráng miệng.Hai người ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn tròn nhỏ, Tiêu Chiến chăm chú nhìn cậu nhỏ nhà mình ăn cơm mà hai cái má phính tròn ra trông thật đáng yêu, tay không khỏi khắp thêm thịt cho vào bát của cậu." Đi làm vất vả, em ăn nhiều một chút đi Nhất Bác " " Ngon quá.
Chiến ca nấu ăn là số 1 "
Vương Nhất Bác miệng ngốn thức ăn phính tròn hai má cười híp cả mắt giơ lên ngón cái tán thưởng.Căn hộ nhỏ có chút nghèo và chặt hẹp nhưng lại chan chứa ấm cúng hương vị ngọt ngào của tình yêu." Tiền tip ngày hôm nay. "
Vừa nói Vương Nhất Bác vừa lục trong túi gom đủ số tiền mình kiếm được trong ngày hôm nay, đưa hết cho anh thay mình bảo quản.Mặc dù trước kia anh có nói với cậu không cần đưa hết tiền mình kiếm được cho anh bảo quản đâu.
Thế nhưng cậu nhỏ quả quyết cứ để anh giữ tiền, còn bảo cái gì mà đã sống chung với nhau cả rồi, tiền của cậu tất nhiên phải nộp cho anh giữ mới phải.Tiêu Chiến nhận lấy tiền từ tay Vương Nhất Bác, thuận tay đếm đếm thử, sau đó còn rút 5 tệ ra đưa lại cho cậu, đó là tiền tiêu vặt của Vương Nhất Bác trong tháng này..
.
." Em đang xem cái gì đó ? "
Tiêu Chiến từ phòng tắm bước ra, anh bận bộ pijama hình con thỏ nâu vừa lau tóc vừa ngồi xuống cạnh giường, liếc mắt nhìn vào màn hình điện thoại của Vương Nhất Bác." Anh xem, có đẹp không ?" Quả nhiên anh đoán không sai, Vương Nhất Bác xem chính là thông tin về chiếc moto đó, chiếc xe đắt tiền nằm trong cửa hàng lớn kia."Đẹp thật.
Em thích nó sao ? " Tiêu Chiến gật gù tán thưởng.Vẻ mặt hào hứng chợt tắt, có chút tiếc nuối. " Thích thì thích thật. Nhưng cũng chỉ có thể ngắm từ xa thôi."Hai người bọn họ ở chung cư cấp thấp, trong nhà cũng không quá dư giả cái gì.
Cậu làm shipper, còn anh cũng chỉ là một giáo viên dạy mỹ thuật cho trẻ nhỏ, cả hai nương tựa vào nhau mà sống.Thích chiếc xe đó thì đã sao, cũng chẳng thể mua được, nó quá sức với kinh tế của cả hai bây giờ.
Huống hồ gì, cậu muốn để dành tiền cho việc ý nghĩa hơn là mua chiếc xe đó.Chụt ~~~ Vương Nhất Bác có chút bất ngờ khi anh hôn vào má cậu thật kêu.
Lại nói mối quan hệ của họ chỉ thiếu một cái lễ cưới hoành tránh nữa thôi, chứ cái gì nên làm đều đã làm cả rồi, hôn má thì ngại gì chứ.Chỉ là vừa rồi cậu quá tập trung vào chiếc moto kia không biết anh áp sát bên má mình lúc nào." Nếu thích tới vậy, hay là đón về nhà đi "
Lần này thì cậu bị bất ngờ thật sự, không nghĩ tới anh sẽ bảo cậu đốt tiền vào chiếc xe moto đắt đỏ đó.Moto vốn đã không rẻ, đằng này chiếc xe cậu thích là mẫu mã mới nhất của năm nay, còn là phiên bản giới hạn, rất rất đắt đỏ.
Tiền lương của một shipper như cậu làm mấy năm mới đủ mua chiếc xe đó chứ." Chiến ca, anh đừng đùa nữa.
Chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền cơ chứ ? "Thế nhưng có vẻ như anh không đùa, còn cố ý thuyết phục cậu. Một phần cũng vì ánh mắt của cậu, ánh mắt đam mê đó anh không nỡ làm ngơ.
" Tiền dành dụm lâu nay cũng được một khoảng nhỏ, phần còn lại chúng ta trả góp.
Anh sẽ giúp em, anh sẽ làm thêm công việc bán thời gian..." Nghe tới đây cậu vội lắc lắc đầu kiên quyết không đồng ý.
Một mình cậu vất vả chạy đông chạy tây là được rồi, anh cũng có công việc riêng của mình, dù làm nghề thầy giáo dạy mỹ thuật cũng không tính là quá vất vả.
Nhưng cậu không muốn anh vì mua xe cho cậu mà phải làm thêm việc, rất vất vả.
" Không được.
Không cần xe mới hay moto gì cả.
Chiếc moto đó em không thích nữa. " ...Vương Nhất Bác ăn vội bữa sáng để bắt đầu một ngày làm việc chạy khắp các nẻo đường. Trước khi đi làm cậu không quên hôn vào má anh một cái thật kêu, đây cũng là thói quen mỗi buổi sáng trong hơn 3 năm nay của cậu.Hai người từ người xa lạ, gặp nhau, đồng cảm với nhau rồi nảy sinh tình cảm, dọn về ở chung cũng đã hơn 3 năm, có vất vả, có cực khổ đôi khi cũng có giận hờn, thế nhưng tình cảm chẳng ít đi chút nào, ngày ngày càng yêu nhau sâu đậm.Vương Nhất Bác đi làm thì Tiêu Chiến anh cũng đi làm.Một lúc sau Tiêu Chiến trong bộ dạng quần tây áo sơmi đơn giản, cầm theo cặp táp ra khỏi nhà hướng tới trạm xe bus mà đi.Đây là dáng vẻ một thầy giáo đang chuẩn bị đến trường.
Thế nhưng còn chưa tới trạm xe cần tới anh đã rẽ bước sang con hẻm gần đó, sau đó mất hút.Chiếc Audi E-Tron GT từ trong hẻm lăn bánh hòa nhập vào dòng xe tấp nập trên đường lớn, thẳng tới tòa nhà BXG.Lại nói bây giờ người bước ra từ con xe sang trọng đó có phần giống thầy giáo Tiêu, nhưng vẻ hào nhoáng khí chất lại khác hoàn toàn.
Là khí chất của một người thành công, một tổng tài bước ra từ tiểu thuyết mạng mà bao người si mê.Vào thời gian gần cuối năm công ty có rất nhiều công việc cần đích thân anh ra tay xử lý. Thế nên thầy giáo Tiêu thường xuyên mất tích tại trường học để xuất hiện tại công ty với hình dáng của một Tiêu tổng như thế này đây.Trợ lý đi bên cạnh anh, vừa đưa cho anh tập hồ sơ công việc cần làm hôm nay, vừa liên miệng nói không ngừng.
" Tiêu tổng, cậu có cuộc họp nội bộ lúc 8h.
Một cuộc gặp mặt với A tổng vào lúc 15h chiều này. " Tiêu chiến sải bước đi nhanh, khẽ gật đầu tỏ ý mình đã nghe thấy, cứ theo sắp xếp mà làm việc.
Đột nhiên anh dừng lại làm hại trợ lý đang chạy theo suýt theo quan tính mà ngã nhào." A Kỳ.
Cửa hàng xe moto hôm qua cậu còn nhớ chứ ? "
Vị trợ lý tên gọi là Kỳ gật đầu tỏ ý mình còn nhớ rõ nơi đó." Cậu giúp tôi liên hệ với quản lý nơi đó.
Tôi có việc cần bàn với bên họ "..._Kim_Chap 2 : Tiêu tổng định làm gì đây ta .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com