TruyenHHH.com

BJYX | EDIT • Vay mượn

Chương 13.2

bosuabietbay

"Anh đã đến công ty của em à?" Hắn hỏi trước rồi mới nói: "Em chỉ gặp cậu ta vì công việc của công ty, anh trai cậu ta đã bảo cậu ta đến thăm em." Vương Nhất Bác lấy điện thoại di động ra, màn hình hiển thị tin nhắn của omega nhà họ Từ.

『Cậu đang ở văn phòng phải không? Anh nói tôi dành chút thời gian đến thăm cậu.』

"Em chỉ xem cậu ta giống như alpha và beta thông thường. Em chưa bao giờ coi cậu ta là một omega từ khi còn nhỏ, em càng không có bất kỳ tình cảm vượt mức bạn bè nào với cậu ta. Nếu anh không tin, bây giờ em có thể gọi điện cho cậu ta, còn không anh cũng có thể hỏi Trần Thanh ngay bây giờ." Vương Nhất Bác nói, hắn thậm chí còn mở điện thoại đến số của omega đó và Trần Thanh.

Thực không còn lời nào để nói với alpha, Tiêu Chiến không cần dùng lý trí hay cảm xúc quá nhiều cũng nhận ra được omega kia là đang tán tỉnh Vương Nhất Bác và chia rẽ gia đình mình, chỉ có hắn mới cảm thấy cuộc nói chuyện đó là bình thường.

"Em không thích omega, cũng chưa từng có yêu cầu về giới tính cụ thể." Vương Nhất Bác cố gắng bình tĩnh lại: "Trước khi gặp anh, em không thích ai cả, cho nên khi bọn họ hỏi em thích omega hay beta, em sẽ nói rằng việc alpha thích omega là bình thường."

Hắn bên này cố gắng giải thích, Tiêu Chiến ở đối diện cũng nắm chặt tay lắng nghe.

"Anh hiểu chưa?" Vương Nhất Bác hỏi.

Tiêu Chiến không hiểu, mà thật ra anh không biết do mình không hiểu hay là không muốn hiểu. Nhưng lúc này, Tiêu Chiến lại cảm thấy hơi rối rắm. Anh còn nhiều chuyện khúc mắt, anh cũng chưa nghe được chuyện mình muốn nghe.

Vậy nếu hắn không thích omega thì sao, dù gì Vương Nhất Bác cũng chưa từng nói hắn thích beta. Mối quan hệ của hai người đã hiểu lầm lâu như vậy, anh cũng chưa từng nghe Vương Nhất Bác lần nào nói thích mình.

Chính cảm giác bất an này luôn hành hạ Tiêu Chiến, anh không nhịn được mà khóc. Kỳ thực anh vẫn luôn cứng đầu, rất nhanh liền dùng tay áo mà lau nước mắt.

Nhưng Vương Nhất Bác đã kịp nhìn thấy, hắn nhìn khuôn mặt uất ức của anh. Người đàn ông không khỏi mím môi, nhìn người đối diện nước mắt rơi một lúc một nhanh.

Sự hoảng loạn nhất thời bao lấy hắn, alpha dường như không nhận ra hắn đã bị Tiêu Chiến thao túng từ lúc nào. Sự tức giận vừa dâng cao lại vì anh mà đột nhiên lắng xuống, hắn nhìn đôi dép vừa bị Tiêu Chiến đá ra xa.

"Em thực sự không thích omega, em cũng không thích cậu ta. Em chỉ cảm thấy gặp mặt cậu ta như đối diện với một người bạn bình thường đã lâu không gặp, cho nên em mới không nói cho anh biết." Hai người chưa từng đề cập sẽ thông báo hoạt động cá nhân cho nhau. Về vấn đề này, dù sao lúc trước hai người cũng không tính là quan hệ yêu đương, nên ít nhiều có chút mơ hồ. Hơn nữa bọn họ đều đã là người trưởng thành, lại luôn bận rộn với công việc, cho nên cũng không suy nghĩ quá nhiều.

Đôi dép lần nữa được Vương Nhất Bác nhặt lên, hắn bước đến ngồi xổm trước mặt Tiêu Chiến. Quay lại vấn đề của họ, alpha vẫn cảm thấy bản thân có lỗi, hắn biết cần phải xin lỗi Tiêu Chiến.

Nhưng Vương Nhất Bác lúc này vẫn còn tức giận, hắn không thể nói lời xin lỗi bây giờ. Đôi dép lông lại được đưa tới chân Tiêu Chiến, lần này beta không thoát khỏi bàn tay hắn nữa.

Dép lông mang vào rất ấm áp, nhưng khi Vương Nhất Bác quỳ xuống đi dép cho anh, Tiêu Chiến lại càng khóc lớn hơn. Anh trong lòng mắng bản thân mình ngang ngược, rõ ràng anh không phải người hay khóc, nhưng từ khi gặp Vương Nhất Bác, anh dường như biến thành một người khác.

Tiêu Chiến không muốn khóc nữa, nhưng nước mắt anh cứ như hạt châu mà rơi xuống, không thể nào ngăn được. Tiêu Chiến nắm lấy khăn giấy trên bàn rồi thô lỗ lau nước mắt, như thể cố dùng hành động này để che đậy sự ấm ức và hỗn loạn của anh.

"Anh sao lại khóc?" Vương Nhất Bác cầm lấy bàn tay Tiêu Chiến, nhẹ nhàng lau nước mắt cho anh, "Sau này có việc gì em sẽ nói với anh trước tiên."

Tiêu Chiến do dự một lát, Vương Nhất Bác dường như muốn nói thêm gì đó. Nhưng đã quá muộn để anh kịp lên tiếng, alpha đột nhiên dịu dàng khiến anh không biết làm sao.

"Tôi ngửi thấy mùi nước hoa của cậu ta." Giọng nói của anh vì khóc mà trở nên khàn khàn. "Lúc cậu đến đón tôi đã ngửi thấy mùi đó."

Khi Vương Nhất Bác ngồi xổm xuống, mùi hương còn trở nên nồng nặc. Mặc dù anh không phải alpha hay omega, tính chiếm hữu không quá mạnh mẽ, nhưng sẽ không ai muốn ngửi thấy mùi kẻ khác trên cơ thể người mình thích.

"Nước hoa gì?" Vương Nhất Bác ngơ ngác hỏi, buổi trưa hôm nay hắn không ngửi thấy mùi nước hoa trên người Từ Tụng Đình.

"Có!" Tiêu Chiến cao giọng hơn một chút, sự phủ nhận của alpha càng làm tim anh thêm đau. "Toàn là mùi kẹo bơ cứng, chỉ có omega mới thích mùi nước hoa ngọt như vậy."

Để chứng minh mình khó chịu, Tiêu Chiến nói thêm, "Tôi không thích mùi đó chút nào."

Tiêu Chiến không nhìn thấy biểu cảm sững sờ của Vương Nhất Bác, đôi mắt alpha lóe lên sự khó tin. Vương Nhất Bác nắm lấy vai Tiêu Chiến và nhìn vào gáy anh.

"Anh nói anh ngửi thấy mùi kẹo bơ cứng?" Alpha khàn giọng hỏi.

Tiêu Chiến nói: "Đúng vậy, mùi nước hoa kẹo bơ cứng không thể là của cậu." Anh quả quyết.

Có lẽ Tiêu Chiến thực sự không tham gia khóa học sinh lý ở trường trung học, Vương Nhất Bác rất nghi ngờ kiến thức mà anh học được lúc trước. Hoặc cũng có thể là do khóa học sinh lý sáu năm trước không quá phổ biến, nhưng alpha cho rằng điều đó là không thể.

Beta trước mặt tựa như lại muốn khóc, Vương Nhất Bác hiện tại có thể tưởng tượng được Tiêu Chiến chịu bao nhiêu ấm ức cùng bất an.

Vương Nhất Bác bây giờ cực kỳ hối hận vì giọng điệu gay gắt của mình vừa rồi, hắn đáng lẽ nên nhẹ nhàng hơn khi đi dép cho Tiêu Chiến.

Không chần chừ thêm nữa, Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến đi vào phòng. Hắn đóng cửa ra vào và cửa sổ nhanh nhất có thể, đồng thời bắt đầu lục lọi những thứ bí mật trong tủ đầu giường.

Tiêu Chiến ngồi trên giường hai chân đã muốn nhũn ra, anh không biết Vương Nhất lúc này muốn làm gì. Nhưng nghĩ đến alpha không kịp thời dỗ anh, Tiêu Chiến đã rất buồn rồi.

Anh cúi đầu khóc thầm, bản thân cũng nhớ nỗi những kiến thức sinh lý đã học ở trường trung học.

...

"Nhiều người trong chúng ta chỉ phân hóa một lần trong đời và sự phân hóa đó đã được hình thành từ khi chúng ta vẫn còn là phôi thai." Vương Nhất Bác nhớ lại những gì giáo viên sinh học đã nói.

"Nhưng cũng có một số ít người sẽ trải qua sự phân hóa giới tính lần thứ hai trong đời, trường hợp đó trong y học gọi là sự phân hóa giới tính thứ cấp. Nói chung đó là sự phân hóa giới tính xảy ra ở độ tuổi từ mười sáu đến hai mươi. Người đó có thể phân hóa thành alpha hoặc có thể là omega."

"..."

Các học sinh chăm chú lắng nghe, một người trong số họ giơ tay hỏi: "Biểu hiện khi phân hóa giới tính lần thứ hai sẽ như thế nào ạ?"

"Alpha sẽ trở nên hưng phấn và có xu hướng bạo lực hơn, trong đó omega lại dễ cảm thấy tủi thân và buồn bã hơn."

Thành tích học tập của Vương Nhất Bác đặc biệt tốt, hắn năm đó còn dẫn đầu bảng xếp hạng thành tích. Vì vậy sau mấy năm vẫn nhớ như in lời giáo viên nói.

"Cô ơi, sau hai mươi tuổi liệu có còn phân hóa không ạ?" Một học sinh khác lại hỏi.

"Có, nhưng rất ít. Trong ghi chép có rất ít người có độ tuổi phân hóa thứ cấp sớm hoặc muộn hơn độ tuổi phân hóa trung bình, nhưng nhìn chung thời điểm vẫn không cách nhau quá xa. Chỉ là vẫn sẽ có một vài trường hợp đặc biệt, kỷ lục nhất đã có người phân hóa thứ cấp ở tuổi bốn mươi..."

...

Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, Vương Nhất Bác bắt đầu nhớ lại làm sao để đánh dấu omega. Hắn không giải thích về mùi hương kẹo bơ cứng cho Tiêu Chiến, vì đó là mùi tin tức tố alpha của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác đưa tay trực tiếp ôm Tiêu Chiến vào lòng. Hắn phóng ra tin tức tố để xoa dịu người kia, alpha biết rằng mình nên dỗ dành người yêu thật tốt.

Đôi dép lông lần nữa bị đá văng, Tiêu Chiến chật vật mà vùng vẫy. Vương Nhất Bác không nói anh càng muốn khóc thảm hơn, nhưng người kia chỉ ngồi đó nghe anh nói.

"Tôi không muốn cậu ôm! Cậu không thích beta, cậu cũng không thích tôi!" Vương Nhất Bác thực sự quá ngốc, hắn còn chưa học được cách yêu một người là như thế nào, càng không biết làm sao để xoa dịu người đang đau lòng bên kia.

"Cậu chưa từng nói thích tôi!" Người trong lòng cuối cùng cũng ấm ức đến mức bật khóc.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com