Binhao Em Co The Gam Ngon Chan Anh Khong
30.Chuột vàng hái trộm được rất nhiều hoa cẩm chướng hồng nhạt trong khu vườn hôm trước, tỉ mỉ đem vào phòng vệ sinh nhà Chương Hạo cắt rửa giữa đêm.Thời gian này Park Gunwook có việc phải ở lại nhà Chương Hạo, tỉnh dậy giữa đêm vì nhu cầu cá nhân, trùng hợp thấy sàn nhà vệ sinh có một con chuột vàng và đống hoa màu hồng nhạt.Park Gunwook xưa nay là người sống theo trường phái “người không đụng ta thì ta chẳng đụng người”, cho rằng mình bị quáng gà, xong việc thì mơ màng về phòng ngủ.Chuột vàng hú hồn ôm ngực, ban đầu chuột vàng tưởng đây là Chương Hạo, còn tính toán nếu bị ném vào bồn cầu rồi xả nước thì có chết luôn không.Hóa ra ông trời vẫn còn có mắt.31.Hoa đã rửa, cũng tỉa bớt lá, bó trong giấy gói màu trắng, lại được thắt thêm dải ruy băng màu cũng màu hồng.Chuột vàng lần này quyết định để bó hoa ở bàn trà ngay phòng khách, để khi Chương Hạo về đến nhà có thể thấy món quà của mình ngay lập tức.Chuột vàng ôm bó hoa to gấp sáu lần bản thân, khó khăn đặt được nó ngay ngắn lên mặt bàn.32.Bàn trà khá là gọn gàng, chỉ có hai cuốn sách và điều khiển ti vi, chuột vàng đặt món quà ở vị trí trung tâm nhất.Chuột vàng chờ rất lâu, mãi đến khi ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ đã lụi tắt, màn đêm buông xuống với vầng trăng treo cao, không khí tịch mịch, khóa cửa điện tử mới vang lên tiếng “tích” rất nhỏ.Là anh trai về sao?Chuột vàng đang mơ màng buồn ngủ phấn chấn hẳn lên, nghĩ đến sắp gặp mặt với Chương Hạo, đưa cái chân vuốt ve đám lông mọc lởm chởm của mình, thấp thỏm trốn sau bó hoa nhìn về phía cửa.Ngoài dự đoán của chuột vàng, người vào nhà đúng là Chương Hạo, nhưng theo sau còn là Park Gunwook tay xách nách mang một đống hoa và quà, thở hổn hển với bước chân nặng nề để đống quà đó lên bàn trà, đè bên trên bó hoa cẩm chướng màu hồng nhạt của chuột vàng.Chuột vàng chỉ kịp nhảy ra khỏi bàn trà, khẽ liếc mắt nhìn Chương Hạo mệt mỏi về phòng ngủ, trước khi đóng cửa còn quẳng ra một câu:“Lần sau nếu fans gửi quá nhiều đồ, từ chối giúp anh”33.Sáng hôm sau, trong lúc Chương Hạo thu xếp quà fans tặng, anh thấy bó hoa cẩm chướng màu hồng nhạt nằm dưới cùng, một vài bông hoa đã bị đè nát.Chương Hạo lắc đầu, quản lí mới tuyển nhiệt tình, tốt bụng nhưng còn chưa được tinh ý lắm.Chương Hạo thấy hơi tiếc, bản thân anh không quá quan tâm tới hoa, chỉ là anh lưu tâm đến hoa cẩm chướng vì mẹ anh thích loài hoa này. Chương Hạo đem bó hoa đi cắm, lại thêm bất ngờ vì món quà này không gửi kèm thư hay chỉ là vài dòng ghi chú - điều mà người hâm mộ anh thường làm.34.Chuột vàng nằm ở trên tủ bếp, thật ra ngay từ khi Chương Hạo đem bó hoa lại gần thì chuột vàng đã biết rồi, dù mắt không nhìn tốt thì dựa vào tiếng bước chân hay mùi hương trên người Chương Hạo, chuột vàng cũng sẽ nhận ra là anh.Khi Chương Hạo quay người lấy bình hoa, một con chuột vàng ló ra từ sau bó hoa có vài bông bị nát.Chương Hạo dám khẳng định con chuột này cực kì quen mắt.Nhưng Chương Hạo cũng cho rằng mình gặp ảo giác.Rõ ràng anh đã ném nó đi rồi cơ mà?35.Chuột vàng nhìn thấy Chương Hạo đứng đơ cả ra, lập tức trong lòng không biết nên làm gì, chỉ biết chỉ chỉ vào bó hoa, rồi lại chỉ vào Chương Hạo, không ngừng nói:Tặng anh đó, tặng anh đó, hoa em tự bó, tặng anh.Tuy nhiên lọt vào tai Chương Hạo lại là thứ âm thanh khiến anh phải bừng tỉnh:“Chít chít chít, chít chít chít, chít chít chít chít, chít chít”36.Đã năm phút trôi qua, Chương Hạo thấy chuột vàng không chạy, nó nằm ngửa ra bàn bếp, hết vẫy đuôi rồi dùng hai chân trước bắn tim với anh.Khoan đã, bắn tim?Chương Hạo cảm thấy mình bị điên rồi, sao chuột lại biết bắn tim cơ chứ.Chuột vàng cố gắng truyền đạt điều muốn nói tới Chương Hạo, tiếc là rào cản ngôn ngữ quá lớn, khiến nó nhanh chóng bất lực.Giữa sự quái dị này, Park Gunwook cầm túi đồ ăn hớn hở chạy vào, gào lên:“Ăn sáng thôi anh, em mới vừa mua ở dưới nhà lúc đi chạy bộ về, còn nóng nguyên nè”Chương Hạo giật mình, ậm ừ.Lúc quay qua nhìn chỗ bó hoa, con chuột lúc nãy đã lủi đâu mất.37.Chương Hạo không tập trung vừa ăn bữa sáng vừa nghe Park Gunwook nhắc lại một số lịch trình trong tuần, buột miệng hỏi:“Hôm qua có ai gửi bó hoa nào màu hồng cho anh không?”Park Gunwook nhanh chóng trả lời:“Không có!”38.Chương Hạo quay trở về phòng, sửa soạn đi làm, lần này lại thấy một bông hoa cẩm chướng màu hồng nhạt trên bàn làm việc, cùng với cả con chuột kia.Có vẻ nhóc này không sợ bị ném qua cửa sổ lần nữa.Chương Hạo đứng ở cửa, nhìn con chuột đứng trên bàn đang rung rung đôi râu, cái đầu ngó tới ngó lui, đôi mắt chỉ có một màu đen ngòm gần như không rõ tiêu cự theo chuyển động cái đầu mà đảo liên tục.39.Kì thực chuột vàng không thấy Chương Hạo, nhưng có thể biết được Chương Hạo đã vào phòng. Chuột vàng hít sâu, quyết định dùng hai chân trước ôm lấy bông hoa, đứng lên bằng hai chân sau và hướng về phía cửa.Lúc Chương Hạo tiến đến gần chuột vàng ở khoảng cách nó có thể nhìn thấy anh, chưa kịp vui mừng thì Chương Hạo đã đưa tay ra túm lấy bông hoa nhấc lên, còn chuột vàng đang bám lấy phần thân của bông hoa cũng bị đưa rời khỏi mặt bàn, lúc lắc giữa không trung.Lần này Chương Hạo tin chắc mình không bị hoa mắt, vì hai chân sau đàn ngoe nguẩy của con chuột kia rõ ràng là đang vẽ hình trái tim, đối diện với anh.40.Chương Hạo trợn mắt nhìn, nghi ngờ:“Mày…”“Muốn cho tao à?”Chuột vàng buông bông hoa, đứng trên mặt bàn tính gật đầu, nhưng hình như chuột vàng đã đánh giá quá cao bản thân rồi, cấu tạo đầu nối liền với cơ thể không cho phép nó làm điều đó, chuột vàng nghĩ ngợi một lúc, rồi đưa một chân trước ra làm động tác con người hay làm, giơ ngón cái và “like”.Chương Hạo chính thức cảm thấy trên cuộc đời này, cái quái gì cũng có thể xảy ra được.41.Chương Hạo vốn vừa sợ vừa ghét chuột giờ lại cảm thấy chuột vàng không còn kinh khủng như trước, nhất là khi trên mình con chuột vàng này còn một số chỗ lông chưa mọc hết.“Mày nghe hiểu lời tao nói sao? Hiểu thì cầm đuôi xem.”Chuột vàng quả thật cầm đuôi lên.“Mày là thần thánh gì à, kiểu thần chuột, hay là chuột đã thành tình?”Hứ, em là chuột vàng.Chương Hạo thấy chuột vàng đứng yên không nhúc nhích, chốt hạ:“Vậy, bó hoa lúc nãy cũng là của mày cho tao hả?”Chuột vàng lại cầm lấy đuôi mình, chỉ là lần này nó dùng hai cái chân trước uốn đuôi thành một hình trái tim méo mó.Chứ còn gì nữa, mau nhận lấy tấm chân tình của em.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com