Biblebuild Be Con Omega Sieu Biet Lam Nung Cua Dai Lao
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đỏ bừng, lúc này nhiệt độ đã giảm mạnh.Chênh lệch nhiệt độ rất lớn, cậu bị anh quấn chặt khi ra ngoài, vì vậy cậu phải mặc nhiều hơn một chút, làm siêu âm B, nằm trên giường chỉ để lộ ra bụng nhỏ cũng phải mất rất nhiều sức.Dưới cái nhìn chăm chú của bác sĩ Vương, cậu không khỏi hơi đỏ mặt, chỉ có thể thấp giọng lẩm bẩm và phàn nàn: "Là chồng tôi mặc cho tôi, tôi cảm thấy rất nóng nhưng anh ấy nói nhất định phải mặc."Biểu tình của cậu ở nhà không có hiệu quả, bụng phình ra một chút khi mặc quần áo, cậu không cần phải tự mình làm nữa.Vớ và đồ lót cậu mặc hằng ngày đều do anh lựa chọn, cậu không cần phải lo lắng về điều đó chút nào.Không phải bác sĩ Vương chưa từng gặp anh, nghe cậu phàn nàn như thế này, thật sự rất khó tưởng tượng được.Chỉ đành bất lực mỉm cười:"Không phải là vì chủ tịch Sumettikul thương cậu sao?""Đúng vậy, nhưng tôi thật sự mặc rất nhiều quần áo, bác sĩ Vương như vậy có được không?"Sau khi cậu vén mấy lớp áo, bụng nhỏ trắng nõn lộ ra ngoài.Bác sĩ bóp một ít dung dịch vào lòng bàn tay: "Có thể sẽ hơi lạnh."Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên nhưng cậu vẫn luôn mong chờ.Bởi vì máy siêu âm B có thể nhìn thấy em bé hơn nữa chỉ có thể mỗi tháng nhìn một lần, rất thú vị.Nhìn những hạt nho nhỏ, càng lúc càng lớn lên thành những đứa trẻ nhỏ đáng yêu, khi tháng lớn hơn còn có cơ hội nhìn thấy mặt, là một người mẹ tất nhiên sẽ rất mong chờ.Bôi lên bụng ngay lập tức có cảm giác lạnh lẽo, đôi chân lo lắng của cậu run rẩy: "Bác sĩ Vương, hôm nay tôi ăn rất nhiều gân bò hầm, dạ dày rất khó chịu, có phải......""Vừa rồi tôi thấy rồi, trong bụng cậu không có gì, nôn mửa sạch sẽ, cậu còn cảm thấy căng?"Tay bác sẽ ấn nhẹ lên bụng cậu: "Ở đây?""Vừa nãy tôi ăn quá nhiều, lúc nhổ ra tôi cũng không nhịn được, nhưng tôi không đói."Cậu vẫn đang nghĩ đến chút gân bò còn lại.Bác sĩ Vương nhìn màn hình máy tính, không quay đầu lại nhìn cậu, sờ sờ bụng cậu hai lần, nghi ngờ nhìn:"Chậc..."Cái bụng này... Hình như có gì đó không đúng. Bác sĩ Vương xem xét các trường hợp, dù sao bác sĩ Vương cũng không tiếp xúc nhiều với đứa đầu của cậu.Trong dịp tết này bác sĩ Hana tự mình ra ngoài hưởng thụ, nghỉ phép đến sau tết nhưng bác sĩ Vương chưa từng đảm nhiệm khám thai cho cậu.Bình thường bác sĩ sẽ theo sát đến khi sinh, Hana đi nửa đường thì để mình để tiếp quản, vì vậy bác sĩ Vương không quá quen thuộc với tình hình của cậu."Có chuyện gì sao?" Cậu hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của bác sĩ."Hồ sơ ghi bốn tháng rưỡi, hai lần khám thai, bụng của cậu lại to hơn bình thường?. Trước đó bác sĩ Hana không hỏi chuyện gì sao?Cậu lắc đầu: "Không có."Bác sĩ hỏi như vậy, cậu cho rằng đứa bé có gì đó không ổn, vội vàng hỏi: "Đúng rồi, đứa bé bị làm sao vậy?"Nghĩ xong, cậu cảm thấy không đúng: "Bụng to......"Cậu thì thầm yếu ớt:"Có phải do tôi ăn quá nhiều nên tăng cân...chồng tôi mua cho tôi rất nhiều món ăn ngon, tôi cũng nghĩ là do tôi mập, cũng cảm thấy cồng kềnh hơn rất nhiều."Cậu hít mũi, không quá vui vẻ.Mặc dù không quan trọng nếu cậu mập lên nhưng vẫn là cảm thấy không thoải mái.Bác sĩ Vương lắc đầu, trong lòng có lẽ đã có câu trả lời, bị sự ngây thơ của cậu làm cười:"Cậu mập?. Tôi thấy cậu gầy hơn nhiều so với người bình thường, ngoại trừ cái bụng này.""Vậy tại sao bụng lại to như vậy..."Trên thực tế, cậu cũng cảm thấy trước đây khi mang thai Venice, chỉ cảm thấy khó chịu vào những tháng cuối, nhưng bây giờ chưa đầy năm tháng nhưng có cảm giác cồng kềnh rõ ràng.Bác sĩ Vương: "Yên tâm đi, mỗi đứa bé là một cá thể duy nhất, tình huống chắc chắn khác nhau, vì vậy tôi nói cậu đừng quá lo lắng, Bible tổng...""Tôi muốn uống trà sữa, anh ấy đi mua cho tôi..."Cậu bĩu môi, bướng bỉnh muốn đứng dậy: "Tôi gọi điện thoại cho chồng tôi, đừng để anh ấy mua, tôi sẽ không uống, sẽ mập."Cậu không thể lấy điện thoại trong phòng siêu âm, vì vậy cậu muốn đứng dậy và đi ra ngoài.Bác sĩ vội vàng chặn lại:"Không, không, không, không, chúng ta kiểm tra trước đi."Đang lúc nói chuyện, anh đẩy cửa với một hộp trà sữa trong tay, anh chỉ đơn giản là mua từng vị:"Làm gì?"Vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy quần áo của cậu bị lột sạch, nằm trên giường chuẩn bị đứng dậy.Anh cau mày bước vào, cô y tá giúp anh đóng cửa lại.Anh cởi áo khoác, cậu kén chọn trà sữa uống rất dễ ngán, anh mua thêm vài vị cậu cũng thấy ngán."Em không muốn uống, bác sĩ Vương nói em mũm mĩm."Cậu không thể đứng dậy nên rất chán nản, ngã trên giường bệnh, tùy ý nghịch ngợm.Mới chiều nay vì chuyện này mà dỗ dành, anh trở về chỉ bằng một câu?Anh nhìn qua.Bác sĩ Vương: Tôi không, tôi không có, tôi bị oan."Bác sĩ Vương nói cái gì?"Anh đặt tay lên vai và nói một cách thờ ơ.Chân tóc của bác sĩ Vương đều được vuốt ngược lên, nhanh chóng nói: "Không, không, tôi thật sự không có, Bible tổng, anh tin tôi!""Nhưng trà sữa không phải miễn phí, em nếm thử, anh cho người thêm thạch sữa.""Thạch Sữa""Đúng vậy, thạch sữa mặn ngọt.""!!""Nếu em không uống, anh sẽ vứt đi."Cậu đứng dậy không nổi đành kéo góc áo anh : "Vậy thì một miếng."Đồ ăn vặt dễ thương quá đi.Lúc này bác sĩ Vương cảm thấy mình nên chui xuống đất chứ không phải ở đây... Thật khủng khiếp.Bởi vì cậu nằm hơi bất tiện, anh còn đặc biệt lấy ống hút có thể xoay để thuận tiện hơn.Trên thực tế, tốt nhất không nên ăn uống khi kiểm tra, nhưng bác sĩ Vương nào dám nói ah!Dụng cụ bắt đầu khởi động đặt lên bụng cậu:"Vừa rồi tôi nói, không phải là cậu mập mạp, ý tôi là bụng hơi to, anh có phát hiện ra không?"Anh gật đầu: "Lần đầu tiên phát hiện mình mang thai, chỉ có một vòng cung nhỏ, bụng dường như mỗi ngày lớn lên đặc biệt nhanh."Không biết tại sao cho nên cậu cảm thấy mình mập hơn rất nhiều, chỉ là bụng cậu lớn nhanh hơn một chút dù sao vẫn còn một khoảng với đứa đầu."Ừm, có lẽ trước đây không thấy." Bác sĩ Vương lẩm bẩm: "Đã gần một tháng rưỡi kể từ lần khám thai cuối cùng, ba bốn tháng này là thời điểm quan trọng để xác định giới tính và cơ thể.""Chúng tôi vẫn luôn chú ý, đặc biệt rất cẩn thận trên giường.""Ừm... Chuyện này không nên chậm trễ. "Bác sĩ Vương hơi xấu hổ nói:" Trên thực tế việc nhận được nhiều pheromone khoang sinh dục sẽ giúp ích cho sự phát triển của em bé.""Hana nói ba tháng đầu không tốt, tôi chịu đựng rất lâu.""Ơ..." Bác sĩ có chút không nói nên lời, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân thể anh: "Có lẽ sợ....."Trong ba tháng đầu thật sự phải cẩn thận, không thể quá mạnh, phải cố gắng khống chế số lần, nhưng anh là một người không thể khống chế trong nháy mắt. Vì vậy, Hana đã trực tiếp giải quyết vấn đề tận gốc và trực tiếp nói không.Anh: Nên giết chém chết ngàn lần vạn lần.Đặt lên bụng cậu, trên màn hình máy tính bắt đầu xuất hiện một bóng dáng mờ nhạt.Có thể nhìn thấy em bé.Cậu ngẩng đầu lên, hưng phấn nhìn: "Tôi muốn xem đứa bé lớn bao nhiêu!"Đốm đen và các đường màn hình bị nhiễu khác nhau, điều chỉnh vị trí nhiều lần cuối cùng cũng tìm được vị trí thích hợp, một bóng đen cuối cùng cũng xuất hiện.Anh không thể hiểu được, anh thường nhìn vào những bức ảnh và không thể hiểu được.Bác sĩ Vương cẩn thận nhìn , như thể đang phát hiện ra điều gì đó.Cậu hỏi:"Cái này, sao có thể là hai?""Ừm..."Bác sĩ gật đầu."Đó là vấn đề.""Vấn đề? Vấn đề gì? "Anh lo lắng hỏi."Đứa bé có chuyện gì sao?"Anh cũng hoảng sợ, mặc dù anh không hiểu nó là gì, nhưng cậu đã làm rất nhiều lần khám thai mỗi lần anh đều nhớ rõ nó trông như thế nào.Trước đây, Hana luôn chỉ vào cục đen trên máy tính và nói cho anh biết nó sẽ ở đâu và ở đâu thành bàn chân nhỏ, nhưng mỗi lần chỉ có một mảnh màu đen!Sao lần này lại có hai màu đen!!Chẳng lẽ là... Chẳng lẽ là...Chẳng lẽ là quái vật hai đầu?! Đó là lý do tại sao bác sĩ nói có vấn đề ??Cậu bối rối, nhìn bác sĩ cúi đầu viết gì đó hồi lâu, đồng thời cũng lấy điện thoại ra gọi điện, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, bực bội: "Con của chúng ta, sẽ là một con quái vật nhỏ, woo-woo, có vấn đề gì... Hu hu...""Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!" Đừng hù dọa như thế chứ, tình huống của đứa trẻ như thế nào ?Là Alpha, anh phải giữ bình tĩnh, vỗ vỗ lưng cậu:"Không sao, không sao, anh ở đây."Về đứa trẻ, không có ai không lo lắng khi gặp vấn đề, mọi người đều cố gắng nghĩ về kết quả tồi tệ nhất.May mắn thay đây vẫn chưa phải là lúc để chuyển dạ, nếu đứa trẻ có vấn đề sẽ phá rồi cẩn thận hồi phục trong hai năm, anh không bao giờ muốn có đứa nào nữa trong tương lai, cơ thể cậu chắc chắn sẽ từ từ hồi phục.Anh tự an ủi mình như vậy.Bác sĩ Vương gọi Hana hỏi một câu: "Bác sĩ Hana, pheromone của Build lúc trước rất ổn định sao?""Ừ, đang tăng vọt trong tháng này, không tìm thấy...ừ, tôi chắc chắn." Cúp điện thoại, bác sĩ Vương quay đầu lại:"Đứa nhỏ này có hai đầu, bốn tay, bốn chân."Cậu: "!!... Tiểu quái vật..."Anh: "Nếu có vấn đề nhanh chóng gọi điện thoại cho tôi."Bác sĩ Vương: "???"END CHAP 195.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com