TruyenHHH.com

Biblebuild Be Con Omega Sieu Biet Lam Nung Cua Dai Lao

"Ăn mềm mại?"

Cậu lập tức nhíu mày, nghi hoặc hỏi lại, hơn nữa rất mau liền hiểu ý tứ của con trai.

Duỗi tay đem bảo bảo bế lên tới:

"Cái gì là mềm mại?"

"Anh......"

"Em im miệng cho anh."

Anh nhìn cậu một cái. Cậu giống như  làm sai chuyện cúi thấp đầu, không nói chuyện nữa.

Đứa nhỏ Venice này cái gì cũng không hiểu cho nên hỏi. Giọng sữa chỉ ra và xác nhận:

"Chính là baba mềm mại nga, thơm ngào ngạt, uống rất ngon."

"Sữa?"

Mới vừa mang thai, cậu nhớ rõ sữa đều sẽ bị tắt, mấy ngày hôm trước cũng xác thật không có, như thế nào bây giờ có?

Cậu hơi hơi cắn môi, có chút ngu đần nói:

"Bảo bảo thích uống, em tắt sữa đã lâu, chính là bảo bảo luôn uống...... Liền không thể hiểu được, cái này một tuần liền có một chút......"

"Vậy em như thế nào không nói cho anh."

Anh xách con trai xuống giường:

"Về phòng của mình đi."

"Nga...... Chính là con muốn ăn mềm mại."

"Con ăn cái rắm."

Dứt khoát ôm con trai trực tiếp đá trở về phòng, trực tiếp cho người ta phác gục, đem cậu đè ở dưới thân, hung tợn nói:

"Gạt anh?!"

"Không, không có......"

Bàn tay anh trực tiếp vói vào trong quần áo, hơn nữa cào ngứa thịt, làm cho cả người cậu không được tự nhiên cười lên:

"Em sai rồi...em sai rồi"

"Một lần nữa có sữa sao không nói với anh, em hiện tại như thế nào có thể như vậy, đối thân thể không tốt, không biết sao?"

"Em...... Chính là lúc bảo bảo ngủ miệng tương đối nhàn rỗi, cho nên... Em cũng là vì dỗ bảo bảo ngủ nha, ngày thường ở trong nhà dù sao anh cũng không biết."

Mặt cậu đỏ lên, không khỏi có một chút chột dạ.

Từ sinh xong Venice về sau, kia thật chính là tiểu tổ tông ở trong nhà gió thổi không đến mưa xối không trôi.

Thân thể cũng coi như là dần dần dưỡng trở lại, chủ yếu là đang mang thai, tới lúc sinh, gặp bắt cóc, dẫn tới  bụng chịu quá nặng, thân thể vẫn luôn suy yếu không được, tin tức tố cũng luôn không chịu khống chế.

Bác sĩ dặn dò tốt nhất là không cần tự mình cho bú sữa, sẽ tương đối tốt, bởi vì sữa sẽ làm miễn dịch thân thể hạ thấp.

Tuy rằng anh là cái lão mê sắc nhưng cũng thật sự rất ít để cậu đút. Không nghĩ tới chính mình trộm cho con bú.

Không biết, còn tưởng rằng anh ngược đãi con trai,ngược đãi tiểu bảo bối.

"Anh, anh đừng nóng giận."

Cậu phồng phồng miệng, cả người ghé vào trên người anh. Cười nửa ngày có chút đổ mồ hôi.

"Ừm, lần sau không được, lúc này em mới vừa mang thai không thể để miễn dịch giảm xuống, em muốn lúc này phát sốt, muốn anh chết sao."

Cậu thật mạnh gật đầu:

"Em biết rồi, lần sau sẽ không như thế nữa."

Cậu ngồi dậy, giãy giụa nửa ngày, rốt cuộc từ trên giường xuống, chuẩn bị đi bệnh viện, buổi sáng không có ăn cơm, nhưng vẫn có chút khó chịu.

Tỷ như, anh biết cậu một lần nữa có sữa, ấn ở trên giường, mút nửa ngày.

"Đều đỏ."

Cậu bĩu môi, hốc mắt hồng hồng.

Đem áo ngủ mặc vào, muốn đi vào tắm rửa một cái.

"Thật sự rất ít, chỉ một chút."

Anh kiểm tra lúc sau tỏ vẻ rất vừa lòng.

Cậu tính tình vốn dĩ tương đối thẹn thùng, rất dễ đỏ mặt, cái gì mà dễ như trở bàn tay đều sẽ như một con thỏ con đã chịu kinh hách nhưng thật sự đáng yêu.

Bởi vì giai đoạn trước mang thai căn bản sẽ không có sữa, này đơn giản chính là bảo bảo mút ra tới, chỉ có một chút xíu, không có uống.

Ngực còn bị làm cho ướt dầm dề, tuy rằng rất không tình nguyện mà đứng dậy, nếu không phải muốn đi bệnh viện làm kiểm tra, cậu thật là một khắc đều không nghĩ từ trên giường xuống, mang thai về sau cơ hồ tựa như một con mèo lười biếng, tùy thời tùy chỗ đều muốn nằm ngủ.

"Em muốn tắm......"

Cậu cúi đầu nhìn ngực bị làm hồng, nhẹ giọng nói.

"Thẹn?"

Anh cười híp mắt, trong miệng tàn lưu nhàn nhạt mùi sữa có chút làm người nghiện, nhìn đến thính tai cậu đều đã đỏ ửng:

"Trước đừng lau sạch, đi bệnh viện nhìn một cái đi vết thương sau đầu em, không biết có dính nước được không."

"Chính là...... Có chút dính dính, em muốn rửa một chút."

Cậu cúi đầu rũ rất thấp.

Cậu thật là một chút đều không muốn nhớ, chính mình mất trí nhớ thời đều đã làm chút chuyện, thật không dám tưởng tượng lại.

Chính mình như thế nào có thể mặt dày vô sỉ nói ra cái gì mà thích ở mặt trên hoặc là thích ăn kẹo que chứ, cả đêm trong đầu óc đều điên cuồng hồi ức, thời gian qua chính mình đã làm cái gì.

Càng nghĩ càng lo lắng, còn cảm thấy mất mặt, chính mình rốt cuộc là cái dạng người gì, như thế nào có thể nói ra như vậy, giống như tiểu sắc ma nói.

"Toàn thân em có chỗ nào anh không thấy qua, không sờ qua, có cái gì mà thẹn chứ?"

Anh nói xong lại muốn đi vào trong phòng tắm.

Cậu dưới tình thế cấp bách, vươn tay chắn ở hai bên khung cửa. Hơi hơi nghiêng đầu nhìn anh:

"En thật sự muôn tự mình tắm."

"Vậy em hôn một chút, anh liền đồng ý với em."

Anh cũng không mạnh mẽ đi vào, đưa ra điều kiện. Ông xã nhà cậu luôn ăn hiếp cậu.

Cậu không dám nhìn thẳng vào anh, ngón tay nắm chặt, có chút tủi thân:

"Chỉ hôn một chút thôi, anh đừng bắt nạt em."

Hai người thân mật, trước nay đều là anh chủ động, trong khoảng thời gian cậu mất trí nhớ đương nhiên có thể cởi mở hơn.

Hiện tại khôi phục trí nhớ, khẳng định không có giống trước kia cởi mở như vậy, hơn nữa cậu còn hối hận chính mình đã giống tiểu sắc ma.

Chuồn chuồn lướt nước ở bên khóe miệng anh lau một chút:

"Em hôn xong rồi."

"Này chỗ nào là hôn."

Anh nhíu mày, động tác quá nhanh, mèo con biến trở về, chính mình cũng chưa phản ứng lại:

"Hôn một lần nữa."

"Nhưng mà em đều đã hôn xong rồi."

Cậu chu chu miệng, rầm rì một tiếng.

"Hửm?"

Anh híp mắt, bên trong đầy ý vị nguy hiểm:

"Em lặng lẽ đút sữa chính là sai, anh còn chưa có tính sổ, cứ như thế liền qua."

Cậu thở dài một hơi, thật sự là có chút bất đắc dĩ, lần nữa nhón chân, hướng tới môi mỏng của anh hôn qua, không có giống vừa rồi, phỏng chừng giảm bớt cọ xát, đối diện làm bốn cánh môi dán ở bên nhau.

Vừa định muốn rút lui, anh lại một phen chế trụ gáy cậu, cứ như vậy thâm nhập đi vào, bá đạo nhưng dịu dàng.

"Ưm, anh, hôn một chút được rồi."

Dần dần, hơi thở có chút nặng, đã từ đơn giản chỉ là một cái hôn dần dần thay đổi, một cái tay khác ở quần áo cậu thăm dò đi lên, ấn môi cậu, không ngừng đem của mình cọ sát trên người cậu, cách lớp quần cọ xát nóng lên.

"Bảo bối, em xấu hổ cái gì, đỏ mặt sẽ chỉ làm anh khó chịu."

Anh hôn có chút đột nhiên, lúc này thân thể muốn kín kẽ, muốn giơ tay ra đẩy đẩy, cậu lại mềm mại không có sức lực.

Trực tiếp đụng phải nơi nào đó rất nóng, tức khắc giật mình. Mà anh cũng bởi vì lần này, huyết mạch phun trào. Từ khi kết hôn về sau, phảng phất điểm mấu chốt của anh lần lượt đều bị đánh vỡ.

Giai đoạn mang thai trước không thể cùng phòng, đây là mỗi người đều biết, cũng là lẽ thường. Chỉ có thể lặng lẽ nhẫn nại hoặc tự mình giải quyết một chút, nhưng tay chính mình nào có tiện như cậu.?

"Ưm, đau......"

Anh ở môi dưới cắn một ngụm:

"Giống như tiểu yêu tinh."

Nụ hôn này phảng phất có chút không thể vãn hồi, vừa rồi chỉ là ở ngực phát tiết, cắn mấy cái, hiện tại lại có chút hối hận, không muốn dẫn cậu đi bệnh viện.

Cuối cùng vẫn là hôn, nhưng anh từ trước đến nay đối với cậu cũng không phải là một người nói chuyện giữ lời.

Lăn lộn nửa ngày, rốt cuộc tắm xong rồi, tắm xong bên này liên hệ bệnh viện, công ty bên kia cũng không có nhàn rỗi, thư ký Leo đưa tiến trình tiếp theo.

Bởi vì cùng Satur gia là một khối đuổi kịp mang thai đứa thứ hai, phía trước bởi vì chuyện bắt cóc, anh đối với Baekhyun có thể nói là chán ghét đến cực điểm, hiện tại cũng không muốn nhìn đến hắn.

Trung tâm sắp khai trương, trang sức cũng muốn triển khai.

Anh nghĩ hôm nay kiểm tra kết thúc về sau, chỉ cần hết thảy bình an, cũng là thời điểm anh thực hiện kế hoạch cầu hôn.

Tranh thủ sinh xong đứa thứ hai này về sau liền làm hôn lễ.

"Không phải tôi nói này, cậu có phải hay không đến nhà tôi lấy đi một cái rương?. Kia đều là tôi mới mua, vẫn luôn chưa dùng."

Jeff về đến nhà liền phát hiện bảo bối trân quý không còn.

Gọi điện thoại đến oán giận một hồi, anh ở bên này đang ở tắm rửa xong cho Biu Biu mặc quần áo vào.

Mở loa, ngồi xổm mép giường mang vớ cho cậu trả lời:

"Tôi hiện tại không dùng được, như thế nào, cậu đau lòng liền tới đây tự mình lấy về đi."

"Tôi đau lòng cái p, Barcode mang thai mấy ngày nay vẫn luôn nôn, đứa đầu phản ứng cũng không đến mức nghiêm trọng như thế, chuyện như thế nào?"

"Có phải ăn cái gì ngán rồi không, đổi thực đơn đi, đúng rồi, cậu trở về phía bên kia tiến triển như thế nào?"

"Hết thảy bình thường, không cần trông coi cũng có thể, nếu cậu đi tất nhiên là phải cùng Baekhyun đối mặt, đúng rồi, hắn hình như kết hôn, gần đây đi tuần trăng mật."

Anh nhướng mày, có nghe thấy, lại không để ở trong lòng, thuận miệng trả lời:

"Mặc kệ."

Anh vội vàng một hồi đi bệnh viện, từ tủ quần áo lại lấy ra quần áo cho cậu mặc lên. Cậu đều ghét bỏ mặc có chút nhiều.

Jeff ở trong điện thoại nói chuyện công việc, cậu cũng nghe không hiểu, rầu rĩ nhìn.

Đột nhiên Jeff giống như nhớ tới cái gì đó:

"Đúng rồi, Bible, cậu nói xong việc đứa thứ hai này, thì lúc nào đi ?"

Anh không hiểu ý Jeff, sờ soạng một phen đầu tóc cậu còn chưa khô:

"Anh sấy tóc cho em, làm khô rồi chúng ta mới ra ngoài có được không?"

"Được ~"

Không rảnh hàn huyên, chuẩn bị cúp điện thoại:

"Đi cái gì?. Còn có việc gì, một hồi cậu gửi cho tôi đi."

"Chậc. Còn có thể là chuyện cái gì, triệt sản, anh em tốt không đồng nhất?. Nửa giá, nghe nói cùng ngày là có thể xuất viện, tôi hỏi qua rồi, lão Hạ trước kia không phải làm rồi sao, hình như lúc sau liền có thể......"

"............"

Lời nói còn chưa nói xong, anh thầm mắng một tiếng, luống cuống tay chân cúp điện thoại, thần sắc có chút xấu hổ.

Mẹ nó, tiền ai còn để ý mà nửa giá.

Jeff đơn giản chính là muốn kéo thù hận.

END CHAP 174.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com