TruyenHHH.com

Biblebuild Be Con Omega Sieu Biet Lam Nung Cua Dai Lao

Không biết vì sao hôm nay cậu hình như đặc biệt dính người.

Từ lúc rời giường đến bây giờ liền đặc biệt muốn pheromone của anh, hiện tại ôm anh liền có chút ức chế không được chui vào trong lòng ngực anh cọ hơn nửa ngày, trong lòng vẫn là có chút cảm giác trống trãi.

Làm cho anh có chút dở khóc dở cười:

"Sao vậy?"

"Muốn sờ sao."

"Phát sốt sao không gọi điện thoại cho anh."

Cậu rầm rì một chút:

"Sợ anh bận, không muốn quấy rầy anh, vốn bởi vì sau khi sinh bảo bảo anh liền rất ít đến công ty, không muốn anh lại vì em mà chậm trễ công việc."

Cậu hơi hơi ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt:

"Em không sao."

"Không được, anh gọi làm bác sĩ đến đây xem cho em."

"Bận xong thì về nhà là được rồi."

Anh không quá yên tâm dùng cằm đo độ ấm, chỉ có một chút nóng, không đến mức nghiêm trọng, khách sạn cách nội thành có chút xa, đi về cũng rất lâu.

Thuốc không thể uống bậy, thân thể cậu không tốt, đối rất nhiều thuốc đều dị ứng.

Tắm rửa cho cậu, lột cái sạch sẽ:

"Lần sau không được uống rượu có biết không."

"Ai nói nhất định là uống rượu, anh luôn như vậy, hừ, như thế nào luôn nói em, eo đau, không cần nhéo."

Cậu ngoan ngoãn ngồi ở bồn tắm, trên đầu một đống bột xà phồng:

"Em nhớ bảo bảo, không biết ở trong nhà như thế nào rồi."

"Bị bệnh còn nhớ nó, ngày mai liền trở về, tắm nước ấm có thoải mái hơn chút nào không?."

Anh điều chỉnh độ ấm của nước một chút, còn cố ý thả xà phòng tắm hoa oải hương, có thể làm cậu ngủ ngoan một chút.

Phòng vệ sinh đều có phòng ướt và khô, bồn tắm đầy nước cậu ngồi ở bên trong, có chút khó chịu, buồn ngủ nên cả người đều dựa vào ở bên cạnh:

"Anh, anh cũng vào tắm sao"

" Được, nếu anh đi vào thì không chỉ là tắm đơn giản như thế, em thiếu dày vò sao ."

Mặt cậu có chút hồng hồng, ngồi nhìn anh ở trước mặt xoa cho cậu:

"Trừ đau đầu, còn có chỗ nào không thoải mái không?"

"Thật ra em cũng không phải đau đầu, chỉ là buồn ngủ."

Miễn cưỡng có thể lên tinh thần, nhìn anh, cậu rốt cuộc cũng hỏi ra cậu hỏi bản thân đã muốn hỏi thật lâu:

"Vì sao đều là nam nhân, chỗ đó lại không giống nhau."

Khẽ nhíu mày, tay nhỏ duỗi đến dưới háng anh nhẹ nhàng nắm chặt:

"Như thế nào cảm giác nó so với em có tinh thần hơn."

"Ưm... Biu Biu, buông tay."

"Anh, nếu như em vẫn luôn cầm, có thể vẫn luôn cứng sao?"

"............"

" Thật thần kỳ, vì sao em lại không thể?. Mỗi lần anh sờ em, liền nhịn không được mềm mại, vì sao nó có thể."

Trong lòng tủi thân, giống như xem cái gì cũng đều không thuận mắt, cảm thấy trời cao thật không công bằng, đều là nam nhân vì sao lại kém nhiều như thế.

Vốn dĩ đang tỉ mỉ tắm cho cậu, hô hấp anh liền có chút nặng:

"Em nói mấy thứ này là cùng ai học."

Từ sau khi cậu mất trí nhớ, lá gan cũng lớn lên không ít, ngày thường đừng nói là chủ động nắm lấy vật nam tính của anh, chỉ bảo cậu liếm một chút mặt cũng đều sẽ đỏ lên, e lệ muốn khóc.

Hiện tại lại cái gì cũng đều không quá hiểu, chỉ biết thân thể của mình có thể sinh bảo bảo, lại không biết vì cái gì hai người chênh lệch nhiều như thế.

"Trước nay đều không có nghiêm túc xem qua, anh, vì sao bảo bảo của chúng ta có thể có, là từ nơi này đến bên trong em sao, sau đó...... Ưm......"

"Nếu em nói nữa, anh không ngại em bị bệnh sẽ lại cùng em nhìn lại một chút bảo bảo rốt cuộc là như thế nào mà có."

Anh hôn cậu một cái. Vớt cả người từ bồn tắm ra. Tắm rửa cho cậu chính là  khảo nghiệm lớn nhất đối với anh, cả người đều là hương sữa ngào ngạt.

Cậu đứng không vững, dán ở trên người anh cọ cọ muốn hôn.

Đêm qua cho cậu mặc váy nhưng thật ra không có phát hiện, hôm nay cảm giác eo có chút béo, béo có chút tốt.

Bằng không quá gầy đâm lên anh sợ cho đâm cậu tan thành từng mảnh.

Ở chỗ này chăm sóc suốt hai ngày, tinh thần cậu không tốt lắm, vẫn luôn dậy không nổi, ôm gối ngủ.

Người khác có nói, nói thư ký nhỏ của Sumettikul tổng như thế nào xuất hiện một ngày liền không bao giờ thấy nữa?

Đương nhiên là thư ký nhỏ quá mệt mỏi.

Anh hoài nghi có phải hay không  ngày đó làm quá mức, chính là phía sau rửa tương đối sạch sẽ, bên trong  đều bài xuất ra, kiểm tra rất nhiều lần cũng không có nhiễm trùng.

Mãi cho đến ngày thứ ba, anh cảm giác không quá thích hợp. Hương vị trên người cậu không đúng.

Thư ký Leo yên lặng ở phía trước hỏi:

"Sumettikul tổng, chúng ta về nội thành, hay là đi nhà cũ?"

Kỳ thi cuối kì kết thúc cậu liền nghỉ hè, ngày thường ở nội thành chính là vì cậu đi học càng thêm tiện một ít, hiện tại đương nhiên là về nhà cũ.

Hơn nữa cậu tâm tâm niệm niệm con trai, hai ngày không thấy liền nhớ.

Anh không tin kêu cậu lại:

"Biu Biu, ngồi trên này."

"Anh, đây là ở trong xe, không được......"

Mày xinh đẹp nhăn lại, ghé vào bên tai nhỏ giọng nói:

"Về nhà lại chuẩn bị cho tốt?"

"............"

Được, thật là biến anh trở thành cầm thú.

"Suy nghĩ vớ vẩn cái gì đâu."

Anh cười một chút nắm mặt cậu:

"Kỳ lạ...."

Cái loại hương sữa ngọt ngào này đã bắt đầu bị pheromone sữa thay thế, cái này hương vị này anh ngửi có chút quen thuộc.

Nhìn cậu ở trong lòng ngực vẫn luôn cọ muốn anh cắn một cái, trong lòng có một loại dự cảm không lành.

"Bảo bối, bụng khó chịu sao?"

"Không khó chịu."

Nghỉ ngơi hai ngày đã tốt lên rất nhiều, bởi vì bị bệnh nên anh cũng không có làm cậu.

Ngồi ở trên đùi, duỗi tay sờ bụng nhỏ, không có cái gì đặc biệt, cũng không có thịt, lại thật béo hai 1kg, ngày hôm qua còn nói nên là giảm béo.

Kỳ quái.

Tự hỏi nửa ngày, anh vẫn là cảm thấy nhanh chân đến xem, vạn nhất thật là......

"Quay đầu, đi bệnh viện."

"Được."

Cậu nghi hoặc hỏi:

"Vì sao lại muốn đi bệnh viện, anh có chỗ nào không thoải mái sao?"

"Là sợ em không thoải mái."

"A?. Em không có nha, mấy ngày hôm trước phát sốt không phải đã tốt rồi sao?. Đã vài ngày không có nhìn thấy bảo bảo, em nhớ bảo bảo, bảo bảo khẳng định cũng nhớ baba."

Không quá hiểu, vì cái gì không trở về nhà. Cậu cũng không có chỗ nào không thoải mái nha, gần đây không phải khá tốt sao?

Đáy lòng anh nổi lên một nổi sợ, lúc này mới vừa sinh Venice còn chưa tới một năm đi?. Mới chưa gần một năm, con trai vừa mới học bò trên mặt đất.

Trước đây Hana nói với anh, Biu Biu bởi vì bắt cóc mà bị thương, bụng đã chịu kích thích, sinh xong đứa nhỏ này, chỉ sợ rất khó có đứa thứ hai.

Chuyện này anh vẫn luôn không có nói với cậu, bởi vì anh cảm thấy hai người có một đứa là được, đối với anh  không sao cả.

Nếu không phải anh lần đầu làm không có dùng biện pháp an toàn thì cũng sẽ không đến mức như vậy, làm cậu tuổi còn nhỏ đã sinh bảo bảo, thật là đối với thân thể tổn thương quá lớn. Nhưng sau khi sinh xong bảo bảo, cậu thật là không có chú ý qua.

Ngày thường có bao liền dùng, không có bao liền không cần, làm ở bên ngoài, trước nay không làm ở bên trong...anh như thế nào lại không nhớ rõ?

Cậu cái gì cũng không rõ, dù sao trong miệng nhắc mãi phong cảnh ngoài cửa sổ:

"Kia hẳn là nên sớm trở về, một hồi  không mua được đồ ăn cho bảo bảo?. Em nhớ mấy ngày hôm trước anh Barcode nói đồ ăn bắp không tồi, anh có muốn ăn một chút không?"

"Đều được."

Lòng bàn tay cố ý vô tình cọ qua bụng nhỏ của cậu, chậc, không biết có phải do tâm lý không, anh vẫn là cảm thấy  eo cậu hình như thật sự tròn.

Trực tiếp lái xe tới bệnh viện.

Hôm nay Hana cắt lượt, vốn là tan tầm đi rồi, nghe nói anh muốn mang theo Biu Biu tới kiểm tra sức khoẻ, vui tươi hớn hở ở lại chờ.

Vừa lên tới liền nhéo mặt cậu:

"Như thế nào cảm giác Biu Biu càng ngày càng đáng yêu?. Làm chị ngửi ngửi, bảo bối quá ngọt đi."

" Chị Hana, đau......"

Anh che cậu ở phía sau không cho Hana sờ:

"Xuống tay không biết nặng nhẹ sao?"

Nhéo cậu đã là không được, còn xuống tay nặng như thế làm gì, trong lòng rất là không vui.

"Bệnh viện các người trừ cô ra thì không có bác sĩ khác sao?"

Hana nghĩ nghĩ:

"Có, bác sĩ Đỗ đặc biệt tốt, một Alpha soái độc thân, còn có bác sĩ Vương khám sản khoa, hàng năm tập thể hình dáng người rất tốt, không biết Sumettikul tổng muốn vị bác sĩ nào tới làm kiểm tra sức khoẻ cho Biu Biu?"

"............"

Cậu mơ màng  bị mấy ý tá dỗ đi kiểm tra sức khoẻ, chỉ còn lại anh bị mang vào trong phòng chờ đợi kết quả.

" Kết quả lần trước tôi cũng nói, bụng cậu ấy đã chịu va chạm, tỷ lệ lần nữa sinh nở tương đối nhỏ, đối với thân thể cũng không tốt lắm, sao cậu lại lo lắng thế?. Cậu ấy không phải sinh cho cậu một bảo bảo mập mạp sao?"

Trong tay Hana cầm cơm hộp ăn hai miếng:

"Không nhất định là mang thai, khả năng cũng là do cậu suy nghĩ nhiều."

Anh thở dài một hơi...

"Chỉ mong là tôi suy nghĩ nhiều."

"Vậy ngày thường cậu cũng không làm biện pháp an toàn?. Cậu học theo Hạ Hạo Tường đi, theo tôi được biết không mang hai lần, hiện tại có hai đứa con, năm trước đến trực tiệp triệt sản."

"............"

Anh do dự hai giây:

"Phẫu thuật này đau không?"

"Làm ơn, thời đại nào rồi, triệt sản chỉ là làm cậu mất năng lực sinh sản, không phải làm cậu biến mất, nhìn xem bạn bè kia của cậu, Jeff Satur , hắn tương đối lợi hại, tôi nhờ hắn mua dùm ở nước ngoài, hắn thành nhà bán sỉ áo mưa, người mua dùm cho rằng hắn mới là mua dùm, cười chết."

"............"

Nội tâm anh có chút xấu hổ, thì ra mọi người đều có dự kiến trước như vậy sao?

Như thế nào một đám đều rất an toàn, anh hiện tại làm cha không đến một năm......

END CHAP 157.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com